Nhan Chỉ Vi tức tối nghiến răng:
- Tên đầu gỗ này... hiện tại là lúc nào, còn giữ phong độ gì nữa chứ...
Nụ cười của nữ nhân Bán Yêu tộc vẫn vô cùng rạng rỡ:
- Ha ha ha, thú vị thật, tên ngốc này thật đáng yêu. Được rồi, sau khi
giết chết ngươi, bản cung cũng sẽ không cho thù hạ ăn thịt. Bản cung sẽ
dùng thi cốt ngươi làm một món tế khí khác, để bày dị bảo khác của bản
cung.
Vũ La hiểu rõ ràng, xem ra người ta muốn biến mình thành một đầu lâu hải xà thứ hai.
- Ý tốt xin tâm lãnh, bất quá ta đoán rằng mình không có được phúc khí như vậy...
Hắn cũng buột miệng trêu chọc.
Nhan Chỉ Vi tức tối vô cùng, nhưng không có biện pháp gì.
Nữ nhân Bán Yêu tộc lại cất tiếng cười vang như chuông bạc, giáo ngắn
trong tay kéo Thiên Mệnh Thần Phù Huyết Hải Kinh Quán một cái. Một con
quang long màu đỏ máu xuất hiện vờn quanh ngọn giáo, nữ nhân Bán Yêu tộc vung giáo xuất ra một đòn cách không.
Trên bầu trời hiện lên một đạo điện quang màu đỏ máu, chỉ trong thoáng
chốc một lưỡi đao huyết quang khổng lồ trên trời giáng xuống, vắt ngang
không trung, giống như tướng lãnh thiên phạt.
Một vạn chiến sĩ Bán Yêu tộc sau lưng nữ nhân kia thấy Công chúa Vương
tộc ra tay, kích động rống lên liên tục, dùng binh khí vỗ vào áo giáp
mình không ngừng, thanh âm vang lên lốp bốp. Người nào cũng hận một giáo của Công chúa không thể chém thiếu niên không biết trời cao đất rộng
kia thành hai đoạn.
- Giỏi cho một đạo sát lục Thần Phù.
Vũ La lên tiếng khen ngợi. Nữ nhân Bán Yêu tộc vẫn nở nụ cười thuần
khiết như trước, giáo trong tay không hề dừng lại, vạch ra một lưỡi đao
huyết quang xé trời hung hăng chém xuống đỉnh đầu Vũ La:
- Nói hay đến mấy cũng bằng vô dụng...
Vũ La không thèm để ý, dường như mình không phải là kẻ đang lâm vào nguy hiểm:
- Hoàn toàn không phải hoa ngôn xảo ngữ, quả thật là một đạo sát lục Thần Phù hiếm có.
- Bách Vạn Nhân Đồ!
Vũ La vung tay chỉ lên đầu, huyết quang đầy trời giống như một chiến
trường thượng cổ giáng xuống thế gian, sát khí hùng mạnh hơn Huyết Hải
Kinh Quán vô số lần nháy mắt tràn ngập toàn bộ chiến trường. Dưới sát
khí áp chế, mặt biển trong phạm vi hàng chục dặm nổi lên một cơn trốt
xoáy âm sát, nước biển cuộn lên ngập trời. Các loài cá trong lòng biển
bị sát khí đầy trời làm cho sợ hãi, nhảy đùng đùng lên khỏi mặt biển.
Mà một vạn chiến sĩ Bán Yêu tộc nọ đã trải qua vô số trường gió tanh mưa máu, vô cùng quen thuộc với Huyết Hải Kinh Quán của nữ nhân Bán Yêu
tộc. Bán Yêu tộc thông thường đối mặt với đạo Thiên Mệnh Thần Phù này,
đừng nói là phản kháng, ngay tức khắc đã bị sát khí của nó làm cho sợ
tới mức không thế tự chủ thân mình.
Nhưng một vạn chiến sĩ Bán Yêu tộc này không bị ảnh hường, đây cũng là tiêu chuẩn mà nữ nhân Bán Yêu tộc lựa chọn.
Sau khi trải qua sát khí của Huyết Hải Kinh Quán rèn luyện, có thể nói
một vạn chiến sĩ này hết sức tự tin, đối mặt với sát khí hùng mạnh tới
mức nào cũng sẽ không thất thố.
Nhưng khi Bách Vạn Nhân Đồ bay lên không, toát ra sát khí hung tàn từ
thuở Hồng Hoang trở lại nhân gian, trong số một vạn chiến sĩ Bán Yêu tộc này lập tức có một phần ba sợ tới mức ướt sũng quần. Hai phần ba còn
lại cũng là sắc mặt trắng bệch, hai chân không ngừng run lên, binh khí
trong tay cầm không vững.
Tình huống này theo thời gian Bách Vạn Nhân Đồ xuất hiện càng dài, càng trở nên nghiêm trọng.
Sắc mặt nữ nhân Bán Yêu tộc đại biến, ngàn vạn lần không ngờ Vũ La cũng
có một đạo Thiên Mệnh Thần Phù, hơn nữa thuộc tính, công hiệu lại không
khác gì Thiên Mệnh Thần Phù của mình. Đáng sợ hơn nữa chính là, dường
như cấp bậc Thiên Mệnh Thần Phù Vũ La còn cao hơn mình, áp chế chặt chẽ
Thiên Mệnh Thần Phù của mình.
Nữ nhân Bán Yêu tộc thấy Huyết Hải Kinh Quán của mình bị Bách Vạn Nhân
Đồ áp chế càng ngày càng hạ xuống thấp, lửa đỏ quanh thân cũng càng ngày càng ít, rốt cục không còn giữ được bình tĩnh, thét lên một tiếng chói
tai:
- Không thể nào, Huyết Hải Kinh Quán của ta không thể thua ngươi... Huyết Hải Kinh Quán là Thiên Mệnh Thần Phù nhất phẩm!
Đương nhiên nàng không cam lòng, dốc hết toàn lực thôi thúc Huyết Hải
Kinh Quán của mình. Quả nhiên dưới nỗ lực của nàng, Huyết Hải Kinh Quán
vọt lên, dường như có hy vọng xoay chuyển tình thế.
Nhưng Bách Vạn Nhân Đồ giống như một ngọn núi khổng lồ, đè mạnh lên
Huyết Hải Kinh Quán, mặc cho nó giãy dụa cũng không làm nên chuyện gì.
Cho dù có chút khởi sắc dưới nỗ lực của nữ nhân Bán Yêu tộc, nhưng vẫn
bị Bách Vạn Nhân Đồ đè ép.
Mà lúc này, một vạn tên chiến sĩ tinh nhuệ sau lưng nữ nhân không giúp
được nàng chút nào, chuyện này càng khiến cho nàng thêm kinh hồn khiếp
vía.
Nàng từng dùng Huyết Hải Kinh Quán thử nghiệm qua, biết rằng một vạn
chiến sĩ tinh nhuệ của mình dù là đối mặt Huyết Hải Kinh Quán cũng có
lực liều mạng. Nhưng hiện tại đối mặt với đạo Thiên Mệnh Thần Phù của Vũ La, người ta vừa áp chế Huyết Hải Kinh Quán của mình, vừa có thể áp chế khiến cho một vạn chiến sĩ sau lưng mình không thể nào động
Binh hơn một vạn, rợp cả đất trời.
Cũng không phải khoa trương, một vạn tên chiến sĩ tinh nhuệ này có lực
lượng kinh khủng tới mức nào, nữ nhân Bán Yêu tộc hết sức rõ ràng. Đạo
Thiên Mệnh Thần Phù trước mặt này còn hùng mạnh tới mức nào nữa?
Sở trường của Bách Vạn Nhân Đồ là quần công, nếu không vì thực lực Vũ La hạn chế, đừng nói là một vạn chiến sĩ tinh nhuệ, dù là trăm vạn chiến
sĩ tinh nhuệ, đạt tới đỉnh phong, Bách Vạn Nhân Đồ cũng có thể làm được
giống như danh hiệu của nó: giết trăm vạn người.
Trên thực tế từ lúc Vũ La thấy nữ nhân Bán Yêu tộc phóng xuất Huyết Hải
Kinh Quán, hắn đã biết mình thắng chắc. Huyết Hải Kinh Quán quả thật
hùng mạnh, đường đường Thiên Mệnh Thần Phù nhất phẩm, trên người Vũ La
ngoại trừ Bách Vạn Nhân Đồ và Hạn Bạt Huyết Phần, bốn đạo Thiên Mệnh
Thần Phù còn lại (kể cả Phù Cổ) không có đạo nào là đối thủ của nó.
Nếu là một đạo Thiên Mệnh Thần Phù có công dụng khác, cho dù Bách Vạn
Nhân Đồ là Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất, đối mặt với một đạo
Thiên Mệnh Thần Phù nhất phẩm cũng hao phí công phu một phen. Nhưng
Huyết Hải Kinh Quán cũng có công dụng giết chóc, trước mặt thiên hạ đệ
nhất sát phù Bách Vạn Nhân Đồ, hoàn toàn không có lực phản kháng.
Nữ nhân Bán Yêu tộc cũng thật sự là xui xẻo, cho dù gặp phải cường giả
thân mang Thiên Mệnh Thần Phù khác, tối thiểu nàng cũng có thể đào tẩu.
Nhưng đối mặt Vũ La, Huyết Hải Kinh Quán của nàng hoàn toàn không có lực trả đòn. Bách Vạn Nhân Đồ áp chế Huyết Hải Kinh Quán dễ dàng như bỡn,
Vũ La tung người đến bên cạnh nữ nhân Bán Yêu tộc, mỉm cười nói:
- Ta đã nói rồi, quả thật là một đạo sát lục Thần Phù hiếm có...
Nữ nhân Bán Yêu tộc tức tối nghiến răng nghiến lợi, giáo ngắn vung lên hung hãn giống như một con mèo hoang, xông về phía Vũ La.
Đã không còn Thiên Mệnh Thần Phù, thực lực nữ nhân Bán Yêu tộc không có
gì đáng nói trước mặt Vũ La. Lực Bạt Sơn gia trì thân mình, linh hoạt
tránh khỏi công kích của nàng, Vũ
La chém ra một đòn trúng vào gáy nữ nhân Bán Yêu tộc, mèo hoang đáng thương hự lên một tiếng, hai mắt tối sầm ngất đi.
Vũ La tiện tay điểm lên không một cái, chín mươi chín đạo linh văn Thần
Thú có công hiệu phong ấn lấp lóe kim quang xuất hiện, chậm rãi chìm vào trong cơ thể nữ nhân Bán Yêu tộc, phong ấn một thân lực lượng của nàng.
Vũ La còn có chút lo lắng, lại đặc biệt sử dụng chín đạo linh văn Long
tộc phong ấn yêu văn kỳ dị bên khóe mắt nàng, lúc này mới xốc người nàng lên, thu lại Bách Vạn Nhân Đồ trên không, gọi Nhan Chỉ Vi và Chu
Nghiên:
- Còn ngây người ra đó làm gì nữa, đi mau!
- Đi... Ồ... đi, đi mau!
Nhan Chỉ Vi đang sững sờ ngây dại. Tuy rằng nữ nhân kia là Vương tộc Bán Yêu tộc, nhưng nếu nói về kiến thức, Bán Yêu tộc chuyên sinh sống ngoài biến so ra kém xa Yêu tộc. Nữ nhân Bán Yêu tộc tự nhiên cũng kém cháu
của Đại Thánh Yêu tộc Nhan Chỉ Vi này.
Nữ nhân Bán Yêu tộc không biết Bách Vạn Nhân Đồ, nhưng Nhan Chỉ Vi biết
rõ. Lúc Bách Vạn Nhân Đồ vừa xuất hiện, Nhan Chỉ Vi đã ngây dại cả
người.