Tiên Tuyệt

Chương 165: Trung châu đại bại, cửu u ma hỏa (hạ)




Vũ La cũng không biết là ai quấn lấy ai trước, nàng nói là ta, thì là ta vậy.

Hắn nhìn chăm chú cánh tay của Cốc Mục Thanh, giọng chợt trở nên kiên quyết:

- Nàng chờ ta một chút.

-Hả?

Cốc Mục Thanh hơi bất ngờ, Vũ La buông nàng ra, xếp bằng ngồi một bên, không để ý tới nàng nữa.

Độc của Cửu U Ma Hỏa chính là một trong những loại độc vật khó giải nhất trên Tu Chân Giới, Đúng như lời Vũ La đã nói, cho tới bây giờ cũng không có biện pháp giải độc gì trực tiếp mà hữu hiệu.

Bất quá Vũ La không phải loại người quen gởi sắm hy vọng của mình vào người khác, Hắn luôn chủ động, lần này muốn thử xem có thể giải được loại kỳ độc này cho Cốc Mục Thanh không.

Trong lòng Vũ La có một ý tưởng, chính là lấy độc trị độc.

Pháp môn này có hai vấn đề, thứ nhất là phải tìm được một loại kịch độc có thể đối kháng cùng độc của Cửu U Ma Hỏa, Thứ hai là phải nắm được liều lượng vừa đúng để triệt tiêu độc của Cửu U Ma Hỏa.

Vừa khéo Vũ La có được một loại kịch độc có thể đối kháng độc của Cửu U Ma Hỏa: Bích Ngọc Đằng bị thi độc ô nhiễm, thi độc này tuyệt đối không kém gì Cửu U Ma Hỏa, thậm chí còn độc hơn.

Còn chuyện khống chế liều lượng trong tay, Vũ La cũng đã có một ý tưởng: linh phù.

Lấy Bích Ngọc Đằng làm nguyên liệu, luyện chế linh phù, linh phù có thể tự động khống chế liều lượng độc tố, triệt tiêu hỏa độc.

Vấn đề duy nhất chính là, pháp môn luyện chế linh phù của Vũ La là Thực Phù, có nghĩa là hắn phải nuốt thi độc của Bích Ngọc Đằng vào bụng, không biết có ảnh hưởng tới thân thể mình không.

Nếu là người bình thường, Vũ La sẽ không mạo hiểm, nhưng đây là Cốc Mục Thanh, là nữ nhân mà tiền kiếp hắn từng có lỗi, kiếp này hết mực yêu thương, Nếu như đời này Vũ La có được hạnh phúc, vậy quá nửa sẽ ở trên người Cốc Mục Thanh.

Vũ La thầm tính toán một chút, mình có Cửu Long Thôn Nhật hộ thân, hẳn là không có vấn đề gì quá lớn.

Hắn đã quyết định mạo hiểm vì ý trung nhân, nên không chút do dự mở Thiên Phủ Chi Quốc ra, lấy một đoạn Bích Ngọc Đằng nuốt vào, Sau đó lập tức vận chuyển pháp môn Thực Phù, chậm rãi luyện hóa Bích Ngọc Đằng.

Bích Ngọc Đằng vừa vào bụng, Vũ La lập tức có cảm giác như trong bụng mình vừa nổi lên một trận lửa lớn, toàn thân như muốn bốc cháy bừng bừng.

Hắn không dám chậm trễ, lập tức vận chuyển Cửu Long Thôn Nhật, lập tức Linh Long xuất hiện bảo vệ cơ thể, nuốt chửng tất cả độc tố phát tán ra.

Không thể không nói pháp môn Thực Phù là một công pháp hết sức kỳ dị, Tuy rằng Bích Ngọc Đằng là kịch độc, nhưng dưới tác dụng của pháp môn này, có hết chín mươi chín phần trăm độc tố đều bị khống chế, dung nhập vào trong phôi thai linh phù, Phần độc tố phát tán ra rất ít, lập tức bị Cửu Long Thôn Nhật hấp thu, luyện hóa trở thành tinh khí.

Nhìn qua vô cùng hung hiểm, nhưng Vũ La lại có thể vượt qua hết sức vững vàng.

Sau khi luyện thành phôi thai linh phù bằng Bích Ngọc Đằng, Vũ La đã sớm tính tới chuyện khắc lên đó loại linh văn nào.

Trong số linh văn Thần Thú có một đạo linh văn của dị thú thượng cổ Hoang Mô, chính là một trong ba loại độc thú hàng đầu thời thượng cổ, Vũ La bèn khắc loại linh văn này lên linh phù mới luyện chế, đương nhiên lần này không cần sử dụng Phù Cổ.

Vũ La khắc xong linh văn Hoang Mô, lập tức sinh ra một đạo linh phù xanh biếc nửa trong suốt.

Trước sau tốn hết hai canh giờ, Vũ La thầm tự trách tay chân mình không đủ nhanh nhẹn, làm cho Cốc Mục Thanh phải chịu hỏa độc tra tấn lâu như vậy, Trên thực tế vì hắn không biết về tu vi đạo hạnh của phù sư, Cho dù đạo linh phù giải độc này chỉ là cấp thấp nhất cửu phẩm, phù sư thông thường cũng cần thời gian ba ngày mới có thể luyện chế thành công.

Hắn chỉ luyện chế mất hai canh giờ, nếu chuyện này truyền ra ngoài, có lẽ tất cả phù sư trên Tu Chân Giới sẽ xãn tay áo lên nện cho hắn một trận, cho rằng hắn khoác lác, Nếu Vũ La biểu diễn cho bọn họ xem, chắc chắn đám phù sư này sẽ tranh nhau tìm một cây cột đâm đầu vào đó.

Trên thực tế pháp môn Thực Phù vô cùng cổ quái, lần trước Vũ La đã phát hiện ra, hắn dùng pháp môn này luyện chế ra linh phù khác với phương pháp thông thường.

Linh phù có tất cả chín phẩm, mỗi phẩm lại chia ra ba cấp.

Linh phù cửu phẩm chỉ có một mặt, linh phù nhất phẩm có chín mặt, trên chín mặt có thể khắc linh văn, phù chú, có thể kết nối với lực lượng của thiên địa.

nhưng trước mắt Vũ La, bất kể hắn luyện chế ra linh phù phẩm nào, đều có linh văn trên một mặt, Pháp môn Thực Phù luyện chế ra phôi thai linh phù chỉ có hai mặt trước sau, hơn nữa chỉ có mặt trước có thể khắc linh văn.

Còn mặt sau có một ít hoa văn kỳ dị, Vũ La cũng không hiểu có ý gì.

Cốc Mục Thanh tựa vào thành giường bình tĩnh nhìn Vũ La, lòng nàng cùng thời gian trong khoảnh khắc này vô cùng yên tĩnh.

Lặn lội đường xa chinh phạt Ma Diễm Cốc, đại bại mà về, thân chịu trọng thương lại chạy xa như vậy, Cốc Mục Thanh mệt nhọc không chịu nổi, trong lúc không hay không biết bất giác ngủ thiếp đi.

Vũ La luyện phù xong, thấy Cốc Mục Thanh đã ngủ một cách êm đềm, đã không còn nét quật cường lạnh giá như khi tỉnh táo, trong lòng hắn không khỏi cảm thấy ngọt ngào. Hắn khẽ tới trước mặt Cốc Mục Thanh, lay nàng thức tỉnh.

- ủa, vì sao ta lại ngủ?

Cốc Mục Thanh ngái ngủ nói, Vũ La mỉm cười, đưa linh phù giải độc cho nàng:

- Nàng hãy thử xem sao...

Cốc Mục Thanh lập tức hoàn toàn tỉnh táo, Lúc này nàng hoàn toàn có thể cảm nhận được, trước mặt mình là một đạo linh phù thật sự, tuy rằng cấp bậc không cao, nhưng quả là một đạo linh phù hàng thật giá thật.

Cốc Mục Thanh vô cùng kinh ngạc, cầm đạo linh phù nhìn trân trối, sau đó nhìn Vũ La với vẻ khó tin:

- Đây là... vừa rồi chàng luyện chế hay sao?

Vũ La thành thật nói:

- Đừng hy vọng quá nhiều, ta cũng không biết có thành công không,

Cốc Mục Thanh hỏi lại lần nữa:

- Thật sự là chàng luyện chế sao?

Vũ La thúc giục:

- Nàng mau thử đi, vạn nhất không được, ta sẽ tìm cách khác.

Cốc Mục Thanh vẫn còn kinh ngạc, nhìn Vũ La chằm chằm một lúc lâu, sau đó mới nói:

- Không cần biết hữu dụng hay không, chàng là Nam Hoang Đế Quân, hiện tại lại là một vị phù sư, trên đời này còn ai có thể sánh được với chàng nữa?

Vũ La lắc lắc đầu:

- Cho dù ta không phải phù sư, trên đời này cũng không có ai có thể sánh được với ta.

Không phải là hắn khoác lác, còn ai có thể làm được như hắn, một mình chống lại Cửu Đại Thiên Môn?

Cốc Mục Thanh rót một tia linh lực vào trong đạo linh phù này, lập tức hiểu ra:

- Linh phù giải độc...

Nàng bị Vũ La thúc giục, đành khống chế linh phù bay trên cánh tay trái bị thương, xoa qua xoa lại vài lần, Rốt cục làn khói xanh trên tay trái đã giảm đi rõ rệt, Cốc Mục Thanh mừng rỡ, Vũ La càng mừng hơn.

- Có hy vọng rồi...

Cốc Mục Thanh gia tăng linh nguyên rót vào, linh phù giải độc toát ra hào quang sáng chói, nhất thời bao phủ cả cánh tay trái của nàng vào trong, chỉ nghe được bên trong hào quang có tiếng xì xì vang lên không ngớt, từng vầng sáng không ngừng khuếch tán ra, Sau khoảng thời gian uống cạn chén trà, toàn thân Cốc Mục Thanh ướt đẫm mồ hôi, Rốt cục hào quang kia dần dần ảm đạm, Cốc Mục Thanh thở ra một hơi thật dài, nhẹ buông linh phù giải độc rơi xuống đất.

Cánh tay trái nàng đã phục hồi như lúc ban đầu.

Vũ La không thèm ngó tới linh phù, nhanh chóng lấy ra một lọ linh đan, dốc ra mấy viên đưa cho Cốc Mục Thanh uống vào.

Linh đan vừa vào bụng một lúc, Cốc Mục Thanh đã khởi sắc hơn nhiều, nhìn Vũ La mỉm cười yếu ớt, khiến cho hắn cảm thấy yên lòng.

Vũ La dùng linh nguyên kiểm tra lại cánh tay trái của nàng, sau khi xác thực không còn vấn đề gì nữa, lúc này mới thở ra một hơi thật dài.

Vừa bình tĩnh lại, Vũ La không khỏi sững sờ, Hiện tại toàn thân Cốc Mục Thanh ướt đẫm mồ hôi, vài lọn tóc dán chặt trên trán, những đường cong thân thể thấp thoáng ẩn hiện.

Vũ La không phải là xử nam chưa biết đến mùi vị nữ nhân, huống chi cảm tình giữa hai người đã đạt tới mức độ giao phó cả đời, Lúc này hai mắt Vũ La tràn đầy lửa nóng, nhìn chằm chằm vào vòng eo thon nhỏ của Cốc Mục Thanh, còn có đôi ngọc thô mềm mại vô cùng, không nhịn được nuốt nước bọt đánh ực.