Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
-----------------
Lúc này Lưu Tô đã bình tĩnh trở lại, Tần Dịch cũng không tiếp tục hỏi, hắn biết rõ Lưu Tô muốn nói tự nhiên sẽ nói.
Đây là một cây gậy chết tiệt đam mê biểu hiện tình yêu thích trang bức của mình, đồ vật có thể nói không cần hỏi, chính nó sẽ không giữ lại mà nói đến khi ngươi tê dại. Nó không nói, dĩ nhiên là chưa đến thời điểm thích hợp để nói, hỏi cũng vô dụng.
Hắn mở cái hộp thứ hai ra.
Trong hộp là một giới chỉ và một thanh mộc kiếm nhỏ, trên mộc kiếm khắc hoa văn kỳ diệu, có điểm giống mình vẽ lúc chế phù, thân kiếm mơ hồ tản ra uy áp mạnh mẽ, đập vào mặt hít thở không thông.
Lưu Tô ngược lại nhẹ nhõm.
- Đây mới là đồ vật bình thường nên có. . . Đây chính là Tru Ma Kiếm, là pháp bảo bổn mạng linh hồn hợp nhất cùng vị này tu sĩ khi còn sống, không biết trải qua bao nhiêu thiên tài địa bảo tế luyện. Vừa là pháp khí phi hành, lại dùng cho chiến đấu, có hiệu quả vô cùng mạnh mẽ đối với tru tà trừ yêu, đại khái xem như phiên bản mạnh gấp mấy chục vạn lần của thanh mộc kiếm của Minh Hà lúc trước.
Tần Dịch dùng hai đầu ngón tay cầm mộc kiếm lên, đồ vật bị Lưu Tô khoa trương rất cao này nhìn bề ngoài chỉ đáng bỏ túi, còn không lớn bằng bảo bối của hắn.
- Cái này phải dùng như thế nào?
- Ngươi trước mắt không dùng được. . .
Lưu Tô thở dài.
- Lại tăng lên một chút, đại khái có thể rút sạch pháp lực toàn thân để dùng một lần. Muốn sử dụng bình thường, tối thiểu phải tu đến Đằng Vân Cảnh mới có thể tế luyện nó thành pháp bảo của mình.
Tần Dịch gật gật đầu, lại cầm lấy giới chỉ kia, là giới chỉ màu trắng ngọc, phía trên khắc một chút long văn.
Lần này chính hắn có thể phán đoán, một giới chỉ chữa đồ vật, nhìn bề ngoài thôi đã thấy rất có cấp bậc.
- Nếu như phân phẩm giới chỉ trữ vật, nó nên thuộc về giới chỉ trữ vật thượng tam phẩm, chất liệu bản thân cực tốt, sẽ không dễ bị tổn hại, hơn nữa bổ sung thuật pháp phòng hộ, kích hoạt có thể tạo thành hộ thuẫn.
Lưu Tô rất hài lòng.
- Hơn nữa, giới chỉ này trước kia chẳng qua chỉ dùng linh hồn ấn ký với tư cách 'Khóa', hôm nay nguyên chủ đã chết nhiều năm, ấn ký đã tan, ngươi có thể trực tiếp sử dụng.
Tần Dịch thử đưa ý niệm thăm dò vào giới chỉ, quả nhiên không trở ngại chút nào mà nhìn vào. Bên trong quả nhiên cực lớn, dung lượng lớn gấp vô số lần so với giới chỉ hắn đang sử dụng lấy được từ chỗ vu sư, phạm vi gần như một tòa cung điện.
"Cung điện" tương đối trống, không có vật gì. Có một góc chồng chất một ít vật phẩm như tinh hạch của động phủ, mặc dù vẻ ngoài của mỗi một khối "Tinh hạch" đều bất đồng, khí tức cũng không nhất trí, cũng có lớn có nhỏ, lớn thì không sai biệt lắm với quan tài trước mắt, nhỏ còn không bằng nắm đấm của tiểu hài tử.
Tần Dịch có thể đoán được đại khái đều là kết tinh linh khí chủng loại bất đồng, là năng lượng tụ hợp thể rất đơn thuần.
Tần Dịch rất nhanh nhớ tới "Linh thạch" trong không ít tiểu thuyết.
Lưu Tô nói.
- Đây là tinh thể dưới địa mạch, linh khí cực kỳ tập trung, thật lâu mới có thể ngưng kết mà thành, vận khí tốt có thể có tinh tủy —— khối lớn nhất kia, ta hoài nghi bên trong có thể có tinh tủy. Những vật này chủ yếu dùng cho phụ trợ bày trận, hoặc bố trí động phủ, hạch tâm then chốt dùng chế tạo pháp khí. Trong cất chứa của người này, đều có đủ các loại tính chất âm dương ngũ hành, bớt đi rất nhiều chuyện cho ngươi sau này.
- Ách? Không phải dùng để hấp thu tu hành sao?
- Hấp thu tu hành. . . Đó là thứ dùng cho người tư chất thấp, khó có thể tự mình hấp thu thiên địa linh khí lưu chuyển, thật ra có chút lãng phí. Dù sao, tạo hóa ngưng tụ thành một khối tinh thể không dễ dàng, bị hấp thu sẽ bị hủy. Mà người hấp thu còn không biết có thể tiêu hóa bao nhiêu, không biết có bao nhiêu tràn ra lại thiên địa.
Lưu Tô dừng một chút, nói tiếp.
- Mà cảm ứng của ngươi rất linh mẫn đối với thiên địa linh khí ngưng tụ, cũng không cần mượn nhờ vật này, không bằng dùng trong chỗ khác càng thích hợp.
Tần Dịch nói.
- Nói không chừng sau này ngươi sẽ phát hiện, thứ này đầy đường, dùng mấy vạn khối làm đơn vị đấy, không cần phải tính toán tỉ mỉ.
". . ."
Lưu Tô cũng không dám nói tuyệt đối không có khả năng, dù sao mấy vạn năm biến hóa, nói không chừng thứ này thật sự có khả năng đầy đường. Nó không có tiếp tục nói cái này, chẳng qua chỉ nói.
- Tu sĩ này tu hành vô cùng chuyên tâm, hai loại pháp bảo một công một thủ, luyện tốt ăn khắp trời. Đây là đại đạo chí giản, ngươi đừng ngại cân nhắc một chút.
Tần Dịch gật gật đầu, biết rõ ý của Lưu Tô.
Những thứ Lưu Tô lúc trước dạy Tần Dịch thật ra rất cạn, phạm vi cực lớn, lại lướt qua liền dừng, hầu như mỗi loại kiến thức đều học một chút, thậm chí ngay cả công pháp cũng chỉ dùng để dựng trụ cột, mà không phải "XXXX Quyết " gì đó.
Một là trước kia xác thực không có cơ hội chăm chú tu hành, toàn bộ đều vì ứng đối chuyện nào đó mà học, tự nhiên cái gì cũng học một chút. Hai cũng là bởi vì Lưu Tô lúc trước có chút nghi vấn đối với công pháp của mình, sợ theo không kịp thời đại, cho nên định quan sát một chút lại nói tiếp.
Hiện tại, nếu như định ở chỗ này thanh thản ổn định tu hành một đoạn thời gian, vậy thì phải định ra con đường tu hành.
- Thật ra lúc trước cũng là ta chui vào ngõ cụt. Bất kể hiện tại tu hành có thay đổi gì, dù sao công pháp của ta có thể tu đến vô địch thiên hạ là được, người khác như thế nào có quan hệ gì với ta?
Lưu Tô nói.
- Ngươi đã dựng tốt trụ cột, có thể bắt đầu tu luyện công quyết cấp bậc cao chân chính, hiện tại ta hỏi ngươi, hiệu quả các loại công quyết không giống nhau, có thứ có lợi với duyên thọ, có càng có lợi hơn khi dùng trong chiến đấu, có càng thêm công chính, có càng thêm bá đạo. Ngươi cần định một loại trở thành hạch tâm tu luyện của ngươi.
Tần Dịch hỏi.
- Ta học loại chính ngươi đang dùng được không?
Lưu Tô cười lạnh.
- Ta và ngươi không phải cùng một loại người, tu hành của ta không chút kiêng kỵ, chỉ giảng thông suốt, mà ngươi là người thủ tự, không thích hợp.
Tần Dịch trầm ngâm rất lâu, bỗng nhiên nói.
- Có. . . Biến hóa chi đạo không?
Lưu Tô có chút sững sờ.
- Ngươi cảm thấy hứng thú đối với cái này?
- Là vì ta cũng không có hứng thú quá lớn đối với thuật pháp ngũ hành hoặc công kích phóng thích uy năng thuần túy, loại phương thức công kích ta hưởng thụ nhất là cảm giác đả kích sảng khoái của võ đạo, cần gì phải dựa vào đạo pháp.
"Ừm."
Tần Dịch lại nói.
- Sức hấp dẫn lớn nhất đạo pháp mà cho ta là có thể làm được một ít chuyện mà chỉ dựa vào lực lượng thuần túy làm không được, nói thí dụ như có thể làm cho một con chuột vải chạy chạy tới chạy lui, có thể làm cho một con hạc giấy bay đi bay lại, có thể hô phong hoán vũ, cũng có thể khởi tử hồi sinh, có thể pháp thiên tượng địa (hóa khổng lồ) mà đi giẫm người, cũng biến thành con muỗi đi nhìn trộm, đây mới là mị lực mà đạo pháp hấp dẫn ta, không phải pháp lực cường đại oanh oanh oanh.
Nói cả đoạn dài, mà Lưu Tô chỉ nghe một từ “Nhìn trộm”.
- Ngươi muốn nhìn trộm ai?"
- . . . Ta chỉ nói một chút như vậy.
Lang Nha bổng vòng quanh Tần Dịch mấy vòng, rốt cuộc cười nói.
- Trách không được ngươi biên ra bảy mươi hai loại biến hóa trong Tây Du. . . Thú vị thú vị, ta sớm nên biết mới đúng
Dừng một chút, lại cười nói.
- Ta truyền cho ngươi một bản "Tạo Hóa Kim Chương", đây chắc là thứ thích hợp với ngươi nhất."
- Danh tự nghe qua không quá đại khí nha.
- Ha ha. . . Danh tự có tác dụng gì?
Lưu Tô cười nói.
- Võ Giả tu mạng, Tiên Đạo tu tính, hai người này chỉ là trọng điểm tu hành khác nhau, tiến tới diễn sinh ra con đường biến hóa bất đồng, mà không phải triệt để tách rời. Đại đạo quy nhất, nếu một ngày nào đó bản thân ngươi diễn thành tạo hóa, bản thân có thể diễn biến thiên địa, lực lượng lại là gì, đạo pháp lại là gì? Chẳng qua ở chỗ ý niệm của bản thân mà thôi.
Theo tiếng nói, trong thức hải Tần Dịch từ từ xuất hiện công quyết phong phú, chuyển động qua lại trong thần hồn hắn, dần dần không thấy.
Mà lúc nó biến mất, Tần Dịch đã nhiều hơn một phần ký ức của công pháp.
Lưu Tô dùng thần thức trực tiếp khắc vào thức hải của Tần Dịch, như làm phép.
Đúng vào lúc này, không khí lưu chuyển cũng sản sinh biến hóa, khí tức thi uế ban đầu đã biến mất, hóa thành linh khí lưu chuyển.
Pháp lực Phượng Sơ tầng thứ tư biến mất của Tần Dịch đều trở về.
Chẳng những trở về, hơn nữa khi "Tạo Hóa Kim Chương" tự mình vận chuyển, pháp lực kia đầu tiên là co lại, biến thành một điểm nhỏ, lại từ một điểm nhỏ chậm rãi biến lớn, khôi phục thành số lượng ban đầu.
Lượng không biến, chất đã biến rồi.
Nếu so sánh pháp lực tầng thứ tư này với trước kia, mạnh đâu chỉ gấp mấy lần!
Phượng Sơ tầng thứ tư cùng Phượng Sơ tầng thứ tư cũng không giống nhau, pháp quyết dựng trụ cột bình thường và đỉnh cấp tạo hóa đến từ viễn cổ, làm sao mà so?
- Trùng hợp như thế, linh khí đúng lúc này trở về, đây là ý trời, ngươi từ nay chính thức bước lên con đường tu hành.
Lưu Tô cười ha hả.
- Đây vốn là một loại tạo hóa.