Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

Chương 109: Đại lục Thú Nhân




Edit: Tagoon

Trư Chiến hiển nhiên là biết nữ nhân kia. Mà hắn vừa dứt lời, độc nhãn nữ nhân lập tức biến thành một con sói hình thể cực kì lớn.

Nhưng ả cho dù hình thể lớn hơn so với chó sói bình thường thì vẫn nhỏ hơn Hùng Dã rất nhiều.

Chu Tịch đời trước xem thế giới động vật đã từng thấy trường hợp gấu nâu khổng lồ bị bầy sói vây công. Gấu nâu tuy rằng bị thương, nhưng tóm được cơ hội một chưởng đi xuống là có thể nện gãy sống lưng một con sói......

Đơn độc đối kháng, sói tuyệt đối không phải là đối thủ của gấu nâu. Nhưng sói am hiểu chạy trốn, sức chịu đựng cũng tốt. Không đối đầu với gấu nâu mà muốn chạy trốn thì tuyệt đối là không thành vấn đề.

Nhưng đó là nếu con sói này không gặp phải Hùng Dã, kẻ đã hoàn toàn khai phá tốc độ của mình.

Độc Nhãn Lang muốn bỏ chạy, nhưng chưa được bao xa đã bị Hùng Dã kéo đuôi bắt trở về. Cùng lúc đó, đám người Hùng Kỳ cũng đã kêu "ngao ngao", bao vây đám thủ hạ của Độc Nhãn Lang.

Bộ lạc Đại Hùng vốn không có hứng thú với chuyện đánh nhau với người bộ lạc khác. Nhưng từ sau khi Hùng Dã dẫn dắt bọn họ thu thập bộ lạc Cự Hổ, bọn họ liền thay đổi.

Hiện giừo bọn họ đối với việc đánh nhau vô cùng tích cực, nhìn thủ hạ của Độc Nhãn Lang nóng lòng muốn thử.

Hùng Dã đánh nhau biến cường, bọn họ nói không chừng cũng có thể làm như vậy!

Chỉ là Hùng Dã có mệnh lệnh, không thể chủ động đi đánh người khác......

Mười sáu tên thủ hạ của Độc Nhãn Lang tất cả đều là chiến sĩ thú sơ cấp, thực lực mạnh mẽ, muốn xử lý một bộ lạc nhỏ trên trăm người cũng không phải nói chơi. Người Hùng Kỳ mang theo cũng chỉ mình Hùng Kỳ là có thực lực tương đương với bọn chúng, những người khác đều đánh không lại.

Nhưng Hùng Kỳ bên này còn có đám người Trư Chiến.

Trư Chiến là chiến sĩ thú trung cấp, mà thủ hạ của Trư Chiến, bọn họ đều là chiến sĩ thú sơ cấp!

Thủ hạ của Độc Nhãn Lang ai nấy mặt đều đen sì.

Bọn chúng hôm nay trong lúc vô ý phát hiện ra một đội ngũ, ý định cướp chút đồ vật. Không nghĩ tới lại đụng phải cái đinh cứng như vậy, đặc biệt là...... Trong số bọn chúng còn có người nhận ra Trư Chiến.

Thiếu tộc trưởng của bộ lạc Cự Trư, chiến sĩ thú trung cấp cường đại, đây không phải là người mà bọn chúng có thể đối phó.

Những người này hai mặt nhìn nhau, trong tình huống đám người Hùng Kỳ chỉ bao vây không động thủ, bọn chúng cũng không dám ra tay.

Sau đó bọn chúng liền nhìn thấy đám người Hùng Kỳ tràn đầy vẻ thất vọng, mà lão đại của bọn chúng thì bị người xách cái đuôi kéo trở về.

Cái đuôi bị xách lên cảm giác đặc biệt khó chịu. Đáng được ăn mừng chính là con gấu lớn này tựa hồ không tính toán giết mình...... Độc Nhãn Lang sau khi bị xách trở về lập tức biến thành hình người: "Các ngươi muốn thế nào?"

"Độc Nhãn Lang, không ngờ ngươi lại không chết." Trư Chiến cảm thán nói.

Độc Nhãn Lang cười nhạt một tiếng: "Bà đây phúc lớn mạng lớn, đôi tiện nhân kia còn chưa chết, ta sao có thể chết trước!"

Từ sau khi Hùng Dã mang người này về, ánh mắt Chu Tịch liền dừng ở trên người ả.

Độc Nhãn Lang là nữ nhân chỉ còn một con mắt, hốc mắt sâu hoắm, tóc lung tung rối loạn, làn da vừa thô ráp vừa đen, thật sự là không có chỗ nào đẹp, ngược lại dáng người còn tạm, vô cùng kiện mỹ. Chẳng qua ở cái địa phương này, bởi vì mọi người đều phải đi săn nên bất kể nam hay nữ đều có vóc dáng rất đẹp. Dáng người của Độc Nhãn Lang cũng bèn không tính là cái gì.

Chu Tịch đang nghĩ như vậy thì một con gấu thật lớn lập tức chắn trước mặt hắn, ngăn chặn lại toàn bộ tầm nhìn của hắn.

Chu Tịch duỗi tay kéo kéo đám lông dài cứng như sắt trên lưng Hùng Dã, cảm thấy buồn cười.

Hắn không có bước ra ngoài cùng Độc Nhãn Lang mặt đối mặt, ngược lại hỏi Trư Chiến: "Trư Chiến, ngươi quen biết cô ta?"

"Biết, Độc Nhãn Lang đại danh đỉnh đỉnh." Trư Chiến nói: "Ả là người của bộ lạc Nanh Sói, hình thú là sói xám, từ nhỏ đã rất lợi hại, am hiểu chiến đấu...... Đáng tiếc sau lại xảy ra chút chuyện, hình như là bộ lạc Nanh Sói bên kia làm mù mắt ả, lại hại chết con ả, ả liền phản bội bộ lạc Nanh Sói. Lúc trước bộ lạc Nanh Sói vẫn luôn đuổi giết ả. Ta nghe nói ả vì chạy trốn mà tới bên này, còn tưởng rằng là giả, không nghĩ tới thế nhưng là sự thật."

"Ngươi cũng đến từ đại lục Thú Nhân?" Độc Nhãn Lang nghe Trư Chiến nói, nhìn lại đây.

"Ta là Trư Chiến của bộ lạc Cự Trư." Trư Chiến nói.

"Thì ra ngươi chính là Trư Chiến, kẻ ngu xuẩn không bảo vệ được nữ nhân hài tử của chính mình." Độc Nhãn Lang cười nhạo.

"Ngươi nói cái gì?" Trư Chiến sắc mặt biến đổi.

"Ta nói ngươi là thằng ngu không bảo vệ được vợ con, ha ha!" Độc Nhãn Lang cười lớn.

Vẻ mặt của Trư Chiến tức khắc không quá đúng. Chu Tịch thấy thế nói: "Hùng Kỳ, trói mấy người này lại chậm rãi hỏi."

Chu Tịch sau khi sai Hùng Kỳ trói người lại, cho những người khác của bộ lạc Đại Hùng rời đi, chỉ để đám người Trư Chiến ở lại nơi này.

Trư Chiến bọn họ hẳn là có không ít điều muốn hỏi...... Nghĩ vậy, Chu Tịch gọi một thủ hạ Trư Chiến tới, dò hỏi chuyện của Độc Nhãn Lang.

Người đàn bà này cũng coi như thực xui xẻo.

Ả thực lực rất mạnh, tuổi còn trẻ đã có một bạn lữ vô cùng xuất sắc, lại có mấy đứa con.

Kết quả sau đó cũng chẳng hiểu chuyện gì, bạn lữ của ả vậy mà lại cùng con gái của một chiến sĩ thú cao cấp trong bộ lạc Nanh Sói ở bên nhau. Vì thế, Độc Nhãn Lang lúc ấy mới là chiến sĩ thú sơ cấp, không chỉ bị hại mù một con mắt, mấy đứa trẻ cũng chết.

Từ sau đó, ả liền phản bội bộ lạc, liên tục tìm kẻ thù phiền toái. Không chỉ giết chết mấy tên huynh đệ của bạn lữ lúc trước, ả còn giết cả em trai người đã đoạt bạn lữ của mình.

Ả lăn lộn như vây được nhiên chọc giận nhiều người. Bộ lạc Nanh Sói bên kia bèn bắt đầu đuổi giết ả. Lúc ấy ả đã là chiến sĩ thú trung cấp, nhưng đối phương có chiến sĩ thú cao cấp, ả đánh không lại, sau đó không còn tin tức...... Tuy rằng vẫn luôn có đồn đãi nói ả tới rừng rậm mãng hoang, nhưng rất nhiều người đều cảm thấy ả đã chết.

"Bạn lữ của cô ta sao có thể đối xử như vậy với cô ta?" Hùng Dã giật mình.

"Vì ích lợi, có cái gì không thể...... Thời điểm chúng ta tới đây, bạn lữ của ả đã là tộc trưởng của bộ lạc bọn họ." Thủ hạ Trư Chiến nói: "Người bộ lạc Nanh Soi đa phần có hình thú là sói, không tính cường đại, so ra kém bộ lạc Cự Trư chúng ta, nhưng cũng coi như không tồi."

Trong khi thủ hạ Trư Chiến nói chuyện, Độc Nhãn Lang vẫn luôn âm trắc nhìn hắn, mà một thủ hạ của Độc Nhãn Lang lại đem sự tình phát sinh gần nhất ở đại lục Thú Nhân bên kia nói cho Trư Chiến.

Độc Nhãn Lang từ sau khi tới rừng rậm mãng hoang vẫn luôn hoạt động ở phụ cận con sông, nhặt rất nhiều người từ đại lục Thú Nhân bên kia tới đây. Thủ hạ này chính là người vừa mới được cô ta nhặt về.

Tên thủ hạ này tới rừng rậm mãng hoang chưa đến một tháng, biết một vài tin tức mới từ đại lục Thú Nhân bên kia, trong đó cũng bao gồm Trư Chiến.

Trư Chiến sau khi bị thương hôn mê, bị người thân đưa lên thuyền lưu đày, nữ nhân của Trư Chiến Trư Châu liền rất bất mãn, thậm chí đả thương mấy tên đệ đệ của Trư Chiến. Sau đó tộc trưởng của bộ lạc Cự Trư bèn đuổi cô cùng các con ra khỏi bộ lạc.

Đây còn là chuyện phát sinh từ trước khi mùa đông mùa đông tiến đến.

Hiện giờ Trư Châu cùng những đứa trẻ đó thế nào, trước mắt người này không biết. Nhưng một nữ nhân mang theo mấy đứa nhỏ rời khỏi bộ lạc, cuộc sống tóm lại là không có khả năng trải qua được quá tốt, càng đừng nói lúc ấy còn là mùa đông.

"Trư Châu là chiến sĩ thú trung cấp, nàng sẽ không có việc gì......" Trư Chiến sắc mặt khó coi, nhưng vẫn cố gắng tự an ủi chính mình.

Độc Nhãn Lang cười ha hả: "Chiến sĩ thú trung cấp tính là cái gì? Cô ta cùng bộ lạc Cự Trư có thù oán, bộ lạc Cự Trư bên kia sớm hay muộn cũng giết chết cô ta."

"Sẽ không, Trư Châu cũng là người của bộ lạc!" Trư Chiến nói.

"Ngươi chẳng lẽ không phải người của bộ lạc các ngươi, chẳng phải là thiếu chút nữa bị người khác giết chết?" Độc Nhãn Lang cười lạnh nói.

Trư Chiến "Rống" một tiếng, một đầu lao về hướng rừng cây.

Thủ hạ Trư Chiến muốn đuổi theo nhưng rất nhanh lại từ bỏ —— Dù sao bọn họ đuổi không kịp.

Chờ Trư Chiến đi rồi, ánh mắt Độc Nhãn Lang bèn dừng ở trên người Hùng Dã, lại ngó nhìn Chu Tịch phía sau Hùng Dã.

Chu Tịch nhìn bộ dáng của ả là biết ả đang tính toán muốn chạy trốn, không chừng còn muốn bắt mình làm con tin gì đó...... Chu Tịch nói với Hùng Dã: "Ả vẫn luôn nhìn ta chằm chằm."

Hùng Dã lập tức căm giận nhìn Độc Nhãn Lang, Chu Tịch lại nói: "Ánh mắt ả nhìn ta rất không thích hợp......"

"Ngươi đừng sợ." Hùng Dã an ủi Chu Tịch, sau đó đi qua giữ chặt cánh tay Độc Nhãn Lang kéo mạnh......

Độc Nhãn Lang sắc mặt trắng bệch, Chu Tịch thì lại nhíu mày một cái —— Hùng Dã kéo trật khớp xương Độc Nhãn Lang.

Hắn không nghĩ tới Hùng Dã còn sẽ thế này, đồng thời bộ dáng Độc Nhãn Lang không rên một tiếng cũng làm hắn rất kính nể.

Nhưng hắn đối với nữ nhân này cũng không có hảo cảm gì.

Nếu không phải đội ngũ của bọn họ thực lực đủ mạnh, hôm nay e là đã bị nữ nhân này cướp đoạt!

Nếu hắn đoán không nhầm thì nữ nhân này tuy rằng không muốn giết người, nhưng cướp tiền cướp sắc tuyệt đối là chuyện có thể làm ra.

"Chu Tịch, ả đã không thể thương tổn ngươi." Hùng Dã nói: "Còn những người này phải xử lý như thế nào...... Để cho Trư Chiến lo đi."

"Được." Chu Tịch nói.

Hùng Dã bèn hôn Chu Tịch một cái: "Chúng ta đi nấu ăn."

Chu Tịch gật gật đầu.

Hùng Dã và Chu Tịch vẫn luôn rất thân mật. Mỗi khi hai người làm như vậy không hề có chút cảm giác không đúng nào, người của bộ lạc Đại Hùng chung quanh cũng không cảm thấy không đúng, chỉ riêng Độc Nhãn Lang là ngây ngẩn cả người.

Hai nam nhân ả coi trọng lúc trước không ngờ lại là loại quan hệ này?!