Tiên Quốc Đại Đế

Chương 472: Hồ Lô Hồng Mông




Nhâm Thử kinh hãi nhanh chóng thối lui.

Thời khắc lùi lại, Nhâm Thử dán mắt vào Bạch Đế Thiên phía xa.

Nhâm Thử mang theo cảm giác kinh hãi nói:

- Đúng rồi, ta hiểu rồi. Bạch Đế Thiên là người chuyển thế. Hơn nữa hắn còn rất cường hãn dẫn theo ký ức chuyển thế. Thân thế của hắn tất nhiên có lưu lại một ít quy tắc luân hồi. Thánh chủ làm vậy là muốn phục hồi lại tất cả quy tắc luân hồi?

Giờ phút này, Nhâm Thử nhìn về phía Mộng Tam Sinh, trong mắt càng lúc càng sợ hãi.

Mà trong lúc đó, trong rừng núi phía xa, Yêu Thiên Thương dẫn theo một đám đại yêu cũng nhanh chóng tới nơi.

Từ phía xa nhìn hai đại cường giả đấu lực, chân mày Yêu Thiên Thương nhíu lại!

- Bạch Đế Thiên? Đó là Mộng Tam Sinh?

Có một đại yêu nhất thời nhận ra được hai người bọn họ.

- Hai người ít nhất là thượng Hư Cảnh thập trọng! Hơn nữa đều sử dụng toàn lực!

Thần sắc Yêu Thiên Thương ngưng trọng nói.

- A?

Một đám đại yêu kinh ngạc kêu lên.

Thượng Hư Cảnh? Tuy rằng thiên hạ cũng không thiếu thượng Hư Cảnh, nhưng không ai hiểu rõ, thượng Hư Cảnh, càng về sau càng khó tu luyện. Đặc biệt là bắt đầu từ cửu trọng. Mỗi tầng phía sau lại càng có thêm ngàn khó vạn ngăn trở. Thậm chí có người cả đời vẫn dừng lại ở cửu trọng!

Nhưng trước mắt, bọn họ ít nhất đều là thập trọng?

Ầm ầm ầm! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Bầu trời phía sau Yêu Thiên Thương nhất thời phát sinh rất nhiều tiếng ầm ĩ. Đồng thời, bầu trời đột nhiên đen nghịt một mảnh, che kín bầu trời. Chỉ một lát sau, có thể thấy rõ vô số dơi vỗ cánh bay đến.

Vù vù!

Vô số dơi mang theo từng trận gió lớn.

Vèo!

Một người mặc áo bào đen hạ xuống bên cạnh Yêu Thiên Thương.

- Yêu Hoàng, cường giả bộ tộc dơi của ta đều đã tới. Tổng cộng ba mươi sáu triệu người!

Người mặc áo bào đen cười nói.

- Được. Bức vương, bảo bọn họ không cần vọng động!

Yêu Thiên Thương lắc đầu nói.

- Vâng!

Bức vương gật đầu một cái.

Phía xa, Bạch Đế Thiên, Mộng Tam Sinh đối quyền chung một chỗ. Cũng không ai chịu nhường ai. Sau một nén nhang, con ngươi của Mộng Tam Sinh lại hồi phục nguyên dạng. Rõ ràng, hắn đã nắm giữ tất cả quy tắc luân hồi trên người Bạch Đế Thiên.

Ầm!

Một tiếng động rất lớn vang lên. Dưới lực lượng quá lớn, nắm đấm của hai người ầm ầm tách ra.

Bốn phía ào ào cuốn lên những trận gió lớn. Bạch Đế Thiên và Mộng Tam Sinh nhìn chằm chằm vào nhau, dường như vẫn không phân thắng bại.

- Được rồi, một quyền kết thúc. Bạch Đế Thiên, ngươi vẫn khiến ta phải kinh ngạc!

Mộng Tam Sinh cười nhạt nói.

Hai mắt Bạch Đế Thiên híp lại nhìn chằm chằm vào Mộng Tam Sinh.

- Mộng Tam Sinh, ngươi tới làm gì?

Bạch Đế Thiên gầm thét nói.

- Ta tới làm gì, còn chưa tới phiên ngươi đến quản. Nhớ kỹ, chuyện tiếp theo, các ngươi tốt nhất không nên nhúng tay vào!

Mộng Tam Sinh trầm giọng nói.

Cơn giận này khiến Bạch Đế Thiên khó chịu, hai mắt híp lại.

- Bạch Đế Thiên!

Diêm Xuyên nhất thời kêu lên.

Bạch Đế Thiên nhìn Diêm Xuyên, đạp bước đến.

- Xem trước một chút!

Diêm Xuyên cười nói.

- Được!

Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.

Mộng Tam Sinh không tiếp tục để ý tới ba người Diêm Xuyên. Hắn lại nhìn xung quanh, nhìn đàn dơi che kín bầu trời phía xa và Yêu Thiên Thương, trong mắt loé ra một tia khinh thường. Tiếp theo, Mộng Tam Sinh nhìn về phía Phong Thủy Bắc Tông!

- Phần Mộ Quỷ Hỏa, ta đã đến, còn không đi ra?

Mộng Tam Sinh hét lạnh một tiếng.

Dưới tiếng hét của hắn, âm thanh nhất thời như sấm sét cuồn cuộn rời đi.

Nhưng Phần Mộ Quỷ Hỏa vẫn không xuất hiện.

Hai mắt Mộng Tam Sinh thoáng nheo lại. Trong mắt hắn liền xuất hiện lệ khí.

- Phần Mộ Quỷ Hỏa, ta đã tới, còn không đi ra? Nếu ngươi không ra, ta sẽ san bằng Bắc Tông của ngươi thành bình địa!

Mộng Tam Sinh lại hét lớn một tiếng.

San bằng Bắc Tông thành bình địa?

Khẩu khí thật lớn!

Bất luận là Diêm Xuyên hay Yêu Thiên Thương, giờ phút này đều nhíu mày nhìn Mộng Tam Sinh.

- Lớn mật, đây là Phong Thủy Bắc Tông ta, sao có thể để ngươi làm càn!

Đại sư huynh phía dưới nhất thời quát lạnh một tiếng.

Một con Hoàng Long bay vút lên trời, mang theo một cỗ hung khí, lao về phía Mộng Tam Sinh.

Đại sư huynh vừa ra tay, ước chừng một trăm phong thủy sư khác cùng thao túng Hoàng Long lao về phía Mộng Tam Sinh, dường như muốn xé nát Mộng Tam Sinh vậy.

Mộng Tam Sinh nở nụ cười khinh thường. Hồ lô lớn bằng một người đang ở trên lưng hắn nhất thời bay lên trời.

- Mời bảo bối, thu!

Mộng Tam Sinh quay về phía hồ lô trịnh trọng nói.

Sau một tiếng gọi, hồ lô màu tím lập tức tuôn ra một lực hút cường đại xông thẳng tới chỗ Hoàng Long.

Hoàng Long kêu gào giẫy giụa, nhưng vẫn bị hồ lô hút vào.

Vèo!

Đến biên giới của hồ lô, Hoàng Long thật giống như bị lực hút kia thu nhỏ hết mức sau đó bị hút vào trong hồ lô.

Một con, mười con, một trăm con Hoàng Long, cuồn cuộn lao thẳng vào trong hồ lô.

Trong chớp mắt, tất cả Hoàng Long vọt tới đều bị hút vào trong hồ lô.

Mộng Tam Sinh dường như không cảm thấy thỏa mãn. Khóe miệng thoáng kéo lên. Hồ lô lại quay về phía gần vạn Hoàng Long bên dưới.

Vạn long kêu gào rên rỉ, dường như đang giãy dụa cố thoát khỏi lực hút này. Nhưng dưới lực hút cường đại này, chúng căn bản không có cách nào giãy dụa.

Thậm chí, long mạch Hoàng Long của Phụng Âm Dương đưa tới, cũng bị điên cuồng hút lấy.

Phụng Âm Dương ra tay áp chế, nhưng căn bản không thể nào áp chế nổi. Những long mạch này căn bản không bị khống chế lôi kéo về phía tử hồ lô.

Số lượng Hoàng Long bị hút vào hồ lô càng lúc càng nhiều.

- Không thể nào. Yêu đạo dừng tay!

Có một phong thủy sư phẫn nộ quát.

- Hừ!

Mộng Tam Sinh hừ lạnh một tiếng.

Hồ lô tím khổng lồ quay về phía dưới hút tiếp. Nhất thời, phong thủy sư vừa tức giận mắng hắn cũng bị hút lại. Trong chớp mắt hắn đã bị hút tới gần chỗ hồ lô tím. Còn một trăm phong thủy sư lúc trước đã ra tay đối với Mộng Tam Sinh cũng không hề ngoại lệ. Dưới lực hút lớn như vậy, tất cả đều bị hút lên.

- A!

Phong thủy sư kêu lên thảm thiết, nhưng căn bản không ngăn được.

Ầm ầm ầm!

Hồ lô tím vẫn điên cuồng hút lên. Căn bản không có cách nào ngăn cản, trong chớp mắt, vạn long mạch Hoàng Long do đại địa ngưng tụ đều đã bị bắt. Ngoài ra có thu cả trăm tên phong thủy sư.

Trong mắt Diêm Xuyên loé lên một tia kinh ngạc.

- Đây là pháp bảo gì vậy?

Diêm Xuyên kinh ngạc nói.

- Hồ lô Hồng Mông. Tám ngàn năm trước ta đã từng thấy nó. Nhưng lúc đó nó cũng không cường đại như vậy!

Bạch Đế Thiên kinh ngạc nói.

- Hồ lô Hồng Mông?

Diêm Xuyên cau mày nói.

Lúc này, Mộng Tam Sinh vẫn tỏ ra chưa thỏa mãn. Hồ lô tím lại xoay đầu quay về phía vô số dơi đang bay phía sau Yêu Thiên Thương.

Ầm ầm ầm!

Vô số dơi bị hút đến. Lực hút quá cường đại căn bản không ngăn cản được.

Chít chít...

Một đám dơi sợ hãi vỗ cánh.

- Dừng tay!

Bức vương nhất thời gầm lên. Tiếng gầm trùng thiên. Hắn há mồm phun ra một đạo ánh sáng màu trắng bắn về phía Mộng Tam Sinh.

Vù vù!

Ánh sáng màu trắng cũng bị hồ lô Hồng Mông hút vào bên trong. Thậm chí, trong lúc hồ lô đang hút thu đám dơi kia, bỗng nhiên nảy sinh một lực hút đối với Bức vương.