Tiên Quốc Đại Đế

Chương 423: Vũ Chiếu




- Còn gì nữa không?

- Cái U Vương, Xà Hoàng trọng thương. Giờ phút này, đang bị cường giả các đại tông môn truy sát!

Bạch Đế Thiên hít sâu một cái nói.

- Cái U Vương cũng coi như một đế vương cường đại. Nhưng đáng tiếc, số phận của hắn không tốt, gặp phải Kinh Chiếu!

Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.

- Còn muốn theo dõi tình hình bọn họ nữa không?

Bạch Đế Thiên nghi hoặc nói.

- Muốn. Trong tay của bọn hắn có Nguyên độc thây ma. Một phần nguyên độc lúc trước đã tạo cho 30 triệu thây ma. Đồng thời cũng khiến tu vi của ta tăng vọt. Hiện tại bọn họ bị cường giả các đại tông môn truy sát. Không bằng chúng ta tận lực cướp giật Nguyên độc. D

iêm Xuyên khẳng định nói.

- Vâng!

Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.

- Việc này lại phải làm phiền ngươi rồi!

Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

- Không sao, giúp người chính là giúp ta! Đại Trăn cường thịnh, sau đó ta mới càng dễ dàng nhanh chóng tìm thấy Bạch Đồ Thế con trai ta!

Bạch Đế Thiên cười nói.

- Bạch Đồ Thế? Ha ha, ngươi không cần phải lo lắng cho hắn. Hắn là một tuyệt thế sát thần! Hắn sẽ bảo trọng lây mình!

Diêm Xuyên cười nói.

- Vâng!

Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.

Bạch Đế Thiên đạp bước bay vút lên trời, tìm kiếm tung tích của Cái U Vương.

Diêm Xuyên lại hít sâu một cái, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Bản tôn còn tồn tại một ngày, bọn ngươi vĩnh viễn chỉ là thiên hạ đệ nhị!

Câu nói này của Kinh Chiếu vẫn chưa phai nhạt trong ký ức của các đại tông môn. Đồng thời cũng không phai trong ký ức của Diêm Xuyên.

- Đây chính là đệ nhất thiên hạ sao?

Ánh mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.

- Ngươi so với trẫm chẳng qua chỉ có nhiều thời gian hơn. Trẫm có mộng nhập thiên cơ đại pháp, tất nhiên sẽ nhanh chóng đuổi theo bước chân của ngươi! Tương lai, trẫm sẽ đích thân lĩnh giáo, thế nào là đệ nhất thiên hạ!

Diêm Xuyên kiên định nói.

Kìm chế ước chiến chiến đấu trong lòng, Diêm Xuyên bước ra khỏi hố lớn do Kinh Chiếu đánh ra.

Diêm Xuyên vừa bay ra khỏi hố lớn hội hợp với Thanh Long, bỗng nhiên, phía xa có mấy đạo hào quang bay tới.

- Diêm Hoàng, là thánh nữ tới. Không, là đạo quân tới!

Thanh Long nhất thời vui vẻ nói.

Phía xa, Mặc Vũ Hề dẫn theo Bạch Long, Chu Tước, Huyền Vũ, còn có bốn cường giả lúc trước đi theo hổ tộc.

Mọi người rất nhanh bay đến trước mặt Diêm Xuyên.

- Vũ Hề, sao nàng lại tới đây?

Diêm Xuyên giật mình.

Lúc trước không phải nàng đã bị Thượng Quan Uyển Nhi gọi đi học, không có cách nào đi cùng Diêm Xuyên sao?

Trong mắt Mặc Vũ Hề ẩn chứa tình cảm sâu đậm.

- Ta cầu xin Thượng Quan cô nương, nàng đáp ứng để cho ta tới đây. Thời gian tới, ta sẽ ở cạnh chàng!

Mặc Vũ Hề tiến lên ôn nhu nói.

Thần tình của Mặc Vũ Hề có chút không tự nhiên, nhưng Diêm Xuyên vẫn gật đầu.

Mọi người lui lại một khoảng cách, để Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề ở một chỗ.

- Xảy ra chuyện gì sao?

Diêm Xuyên ôn nhu hỏi.

- Không có. Chỉ là nhớ chàng, tới thăm chàng một chút!

Mặc Vũ Hề cười nói.

Nhưng Diêm Xuyên có thể nhìn ra, trong nụ cười của Mặc Vũ Hề có chút cay đắng.

Diêm Xuyên không tiếp tục hỏi, mà thu xếp cho đám người Thanh Long một chút. Diêm Xuyên để mấy người ở lại, mấy người đi theo, để bất cứ lúc nào mình cũng có thể liên hệ với Bạch Đế Thiên.

Diêm Xuyên bồi tiếp Mặc Vũ Hề.

Giờ phút này Mặc Vũ Hề dường như đã biến thành người khác. Nàng lôi kéo cánh tay của Diêm Xuyên, tới một thành trì gần đó. Sau khi đi qua rất nhiều cửa hàng, một lúc thì nàng xem đan dược này, một hồi lại ngắm nhìn pháp bảo kia.

- Cái trâm cài đầu này có đẹp không?

Mặc Vũ Hề kêu lên.

- Ừm!

Diêm Xuyên gật đầu một cái, ném cho chủ cửa hàng một khối linh thạch, mua cái trâm cài đầu trong tiếng cảm ơn rối rít của người chủ cửa hàng.

Cứ như vậy, Diêm Xuyên cùng Mặc Vũ Hề đi dạo các cửa hàng trong suốt một ngày.

Buổi tối, Thanh Long chuẩn bị tốt một trang viên. Diêm Xuyên và Mặc Vũ Hề cùng tới đó.

Trong một đại điện, Diêm Xuyên luôn ở bên cạnh Mặc Vũ Hề. Mặc Vũ Hề một mình vui mừng đếm những thứ đã mua được trong ngày hôm ấy.

- Ngày hôm nay mua được thật nhiều thứ!

Mặc Vũ Hề cười nói.

Diêm Xuyên lẳng lặng ở bên cạnh nàng.

Nhìn một hồi, bỗng nhiên Mặc Vũ Hề cảm thấy đầu mũi đau xót, con mắt đỏ lên.

- Vũ Hề, nàng làm sao vậy? Diêm Xuyên nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Mặc Vũ Hề hỏi.

Nhìn Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề chợt ôm lấy Diêm Xuyên, khóc nức nở.

Nhìn Mặc Vũ Hề trong lòng mình khác thường như vậy, Diêm Xuyên nhíu chặt lông mày, nhưng vẫn nhẹ nhàng ôm lấy Mặc Vũ Hề.

- Có ta ở đây, không có chuyện gì đâu! Đã xảy ra chuyện gì?

Diêm Xuyên ôn nhu hỏi.

- Còn năm tháng nữa. Sau năm tháng, ngày mùng 9 tháng 9, mẫu thân ta sẽ đi lấy thiên ấn!

Mặc Vũ Hề có chút khổ sở nói.

- Ngày mùng 9 tháng 9?

Diêm Xuyên giật mình.

- Ừm, lần trước ta đã nói cho chàng biết, thế giới này vốn là một phần của Tiên giới. Thế giới này là do nữ thần Chỉ Trần dùng đạo ấn niêm phong. Lần này mẫu thân ta muốn lấy chính là đạo ấn của nữ thần Chỉ Trần nên mới đầu thai vào thế giới này!

Mặc Vũ Hề gật đầu một cái.

- Nàng nói Kinh Chiếu trước kia là người của Tiên giới, sau đó đầu thai chuyển thế đến thế giới này sao?

Diêm Xuyên trầm giọng nói.

- Phải. Thượng Quan cô nương nói, người Tiên giới không có cách nào lấy được đạo ấn của nữ thần Chỉ Trần. Cho dù phá tan thế giới này cũng không có tác dụng. Chỉ có sinh linh sinh trưởng trong thế giới này mới có thể lấy được. Cho nên mẫu thân ta mới đầu thai chuyển thế đến thế giới này. Tại 'Tiên giới mẫu thân ta đã sớm có cơ nghiệp. Thượng Quan Uyển Nhi, còn cả Viên Thiên Cương mới vừa tới, đều là thần tử của mẫu thân ta!

Mặc Vũ Hề nói.

- Kinh Chiếu? Mẫu thân nàng ở Tiên giới tên là gì?

Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.

- Vũ Chiếu!

- Vũ Chiếu?

Diêm Xuyên nhíu mày trầm tư!

Trong đầu Diêm Xuyên không hề có cái tên này. Trong cơ nghiệp kiếp trước, chung quy chỉ là Thiên triều. Hiểu biết đối với thiên hạ có hạn. Nếu chưa hắn từng nghe qua, nói vậy cơ nghiệp của Vũ Chiếu tại Tiên giới, cách nơi này khá xa!

Mặc Vũ Hề ôm Diêm Xuyên thật chặt! Thân hình nàng khẽ run rẩy.

Diêm Xuyên vuốt ve mái tóc dài của Mặc Vũ Hề, ôn nhu nói: nguồn TruyenFull.vn

- Vũ Hề, rốt cuộc vì sao nàng lại thương tâm như vậy?

Mặc Vũ Hề bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diêm Xuyên, trong mắt loé ra một tia kiên định. Miệng nàng chợt rướn lên hôn Diêm Xuyên!

Mắt Diêm Xuyên trợn trừng. Hắn không ngờ được Mặc Vũ Hề sẽ gan to như vậy!

Đồng thời, Diêm Xuyên cũng suy đoán được, giờ phút này, tâm tình của Mặc Vũ Hề hẳn vô cùng tồi tệ!

Trên phương diện tình cảm, Diêm Xuyên cũng không thực sự am hiểu. Nhưng chỉ cần tình cảm đã được Diêm Xuyên chấp nhận, Diêm Xuyên đều cực kỳ che chở. Gần giống như kiếp trước, chỉ có một hoàng hậu Chân Nhu. Là đế vương, Diêm Xuyên cũng coi như một tồn tại cực kỳ khác thường.

Tuy rằng kiếp này hắn không có đi trêu chọc xung quanh, nhưng cảm tình tới, Diêm Xuyên cũng không có từ chối!

Đối với Mặc Vũ Hề, trong lòng Diêm Xuyên đã ngầm đồng ý. Huống gì Mặc Vũ Hề đối với mình cũng là tình sâu ý đậm. Diêm Xuyên cũng không làm kiêu!