Tiên Ngục

Chương 822: Hỏa diễm khủng bố (thượng)





Ly Cửu âm lãnh trả lời không chút do dự:

- Ở trong vòng không gian thần bí này, chúng ta đều khó bảo toàn bản thân, kết cục khó liệu, sao có thể lo lắng cho bọn họ.

Lời vừa nói ra, các cường giả Đại Thừa kỳ khác đều gật đầu, biểu thị ý tứ của riêng mình. Tuyết Ngọc tiên tử cũng chỉ đạm nhiên gật đầu, trong ánh mắt thoáng hiện qua vẻ không đành lòng.

Ly Cửu quay người lại thấy thông đạo thẳng tắp mà tiểu Hắc tạo thành, trầm giọng nói rằng:

- Theo thông đạo này sẽ đuổi được Thiên Vũ rất nhanh, bọn chúng không đi được bao xa.

- Đuổi!

Có mấy người khác đồng thanh nói.

Tới lúc này, đám người tu tiên đang nằm xụi lơ dưới mặt đất kia đã đoán được, bọn họ sắp quyết định buông tha những người này, vì vậy…

- Tôn chủ, cứu ta a, nghìn vạn lần không nên ném ta lên a.

- Lão tổ, huynh đệ chúng ta theo ngươi mấy nghìn năm, vẫn đều tận tâm tận lực không chút dị tâm, ngươi không thể bỏ qua chúng ta a.

- Sư thúc cứu ta a!

- Đại bá, mang ta đi, đừng để ta chết ở chỗ này …

Những người này đều dãy dụa, nhưng vì Nguyên Thần bị thương nặng, cho nên ngay cả năng lực nhấc thân thể lên cũng tạm thời mất đi.

Thật ra đối với bọn họ mà nói thương thế như vậy tuyệt đối không đủ trí mạng, chỉ cần nhập định vài canh giờ, đừng nói là thi triển Thần Hành thuật tiếp tục chạy đi, cho dù chiến đấu cũng không có vấn đề.

Thế nhưng đám người Ly Cửu muốn bắt sống Tô Triệt, chắc chắn sẽ không thể chờ lâu mấy canh giờ, lại càng không mang theo một người tùy thân, ở trong không gian thần bí này cấp cho mình tỷ lệ tử vong tăng cao.

Không nên quên, ngoại trừ muốn bắt Tô Triệt ra, những người thua cuộc và đi về cuối đều có kết cục bi thảm.

Tính mạng rất trọng yếu nhưng là của chính mình mà không phải của người khác.

Đi!

Đám người Tuyết Ngọc tiên tử hoàn toàn không thèm nhìn bọn họ cầu xin, không chút do dự xoay người rời đi, phía sau là âm thanh cầu xin truyền đến, rất nhanh huyển thành âm thanh nguyền rủa.

Nguyên nhân bọn họ cũng biết, chỉ cần Tuyết Ngọc tiên tử cầm Khu Ma Thánh đăng rời xa ngoài nghìn trượng, vậy xúc tua màu đen sẽ lại lần nữa chui ra, đã biết trạng thái của đám người này, tự nhiên sẽ thành một đống thịt bị chúng nó nuốt chửng xuống dưới, không còn chút may mắn nào cả.

Sự thực quả nhiên là vậy, hơn mười hơi thở trôi qua, trên mặt đất khu vực này có vô số xúc tua màu đen thoát ra lộ vẻ hưng phấn không gì sánh bằng, nhanh chóng quấn lấy tới đám tu sĩ nhân loại không chống cự được.

A …

Tiếng kêu thảm thiết vang lên cực kỳ ngắn ngủi, cuối cùng bị cắt đứt bởi âm thanh nuốt của xúc tua màu đen.

Thực vật này không phải Luyện Hư kỳ mà chính là Độ Kiếp kỳ, đối với Hắc Ám Ma Tu quái mà nói đây chính là thịnh yến đại bổ mà trời ban, mỗi lần nuốt chửng một thứ, hình thái sinh mệnh của nó tự nhiên sẽ tăng vọt.

Có thể nó sẽ vì vậy mà trở thành đầu thú đắc đạo thành tiên duy nhất trong vũ trụ…

Ầm ầm ầm …

Tiểu Hắc huy vũ chiến phủ, trong phạm vi vài chục trượng, mặc kệ là xúc tua màu đen hay đại thụ che trời đều bị cắt đoạn. Đương nhiên, vào thời gian đó nó cũng sẽ tiêu hao rất nhiều Hỗn Độn chi lực.

- Tốc độ tiêu hao quá nhanh!

Lão Hắc không muốn tăng áp lực cho chủ nhân nhưng vẫn không nhịn được nhắc nhở:

- Chủ nhân, nếu còn duy trì liên tục nửa canh giờ nữa, Hỗn Độn chi lực ta tích góp vài chục năm đều sẽ hết sạch.

Vu thần tặng chiến phủ quả thật sắc bén nhưng tệ đoan chính là phẩm chất của chiến phủ này rất cao, cần rất nhiều năng lượng hoặc lực lượng mới có thể phát ra uy năng của nó.

Tô Triệt yên lặng không nói gì, tay phải không ngừng thả ra các loại linh hỏa.

Lúc trước đã thí nghiệm hơn mười vạn linh hỏa, thế nhưng khi linh hỏa tiếp xúc xúc tua màu đen đều vô thanh vô thức tiêu tán. Thật giống như hỏa tinh bình thường, vẩy vào cột trụ màu đen không lưu lại chút dấu vết. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Ngược lại nếu như gặp phải linh hỏa có thể khắc chế xúc tua màu đen, mặc dù chỉ có một tia ngọn lửa cũng có thể nhanh chóng tạo quan hệ với hỏa tinh.

- Hỗn Độn chi lực tích góp vài chục năm chỉ có thể duy trì nửa canh giờ nữa, trong lúc đó ta vẫn có thể tìm được linh hỏa khắc chế.

- Chỉ sợ Tuyết Ngọc tiên tử kia sẽ không cho ta nửa canh giờ.

Tới tinh hình này, Tô Triệt ngược lại vô cùng bình tĩnh, đã không còn chút khẩn trương và bất an nào. Có thể liều mạng thành cái dạng gì thì liều mạng đi.

Phía sau, hơn mười một Đại Thừa kỳ được sự bảo vệ của Thánh đăng không gặp phải bất kỳ ngăn của của một xúc tua màu đen nào, cả đám men theo thông đạo mà tiểu Hắc chém ra, thuật súc địa thành thốn được phát huy tới cực hạn, tốc độ của bọn họ so với Tô Triệt nhanh hơn mấy lần.

Cự ly hơn một trăm dặm, không đến nửa khắc là có thể đuổi theo.

Thời gian chậm rãi trôi qua, nhưng đối với Tô Triệt mà nói, mỗi một giây cũng vô cùng quý giá, tốc độ phóng xuất linh hỏa trong tay càng ngày càng nhanh.

Trong Tiên Ngục tầng ba, phải chăng tồn tại thứ có thể khắc chế xúc tu không?

Đối với đáp án này, Tô Triệt nào biết được, chỉ cho rằng, mình không thể cái gì cũng làm được, trước mắt mà nói, chỉ có thể nghĩ ra cách giải quyết, không tới thời khắc cuối cùng, tuyệt đối không cam lòng.

Vèo! Vèo! Vèo! Vèo...

Mỗi lần đều quăng ra gần trăm đóa hỏa diễm, trong một hô hấp có thể phóng ra ba lượt, trong một phút ít nhất có thể phóng ra ngoài gần mười vạn đóa hỏa diễm.

Đến bây giờ, Tô Triệt đã phóng ra hơn trăm vạn đóa hỏa diễm, nhưng Tô Triệt vẫn có một loại cảm giác, sau lưng, bọn Tuyết Ngọc Tiên Tử càng đuổi càng gần, thời gian của mình không còn nhiều lắm.

Nếu như bị đuổi kịp lần nữa, ý nghĩa, Thiên Âm vừa rồi trả giá lớn như vậy, thi triển Thiên Âm Nhất Kích, chẳng khác gì uổng phí, vẫn không thể nào thoát khỏi cục diện bị bọn chúng vây khốn, chỉ có điều tạm thời kéo dài trong chốc lát mà thôi.

- Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên...

Trong lòng Tô Triệt không ngừng thúc dục chính mình, tốc độ phóng xuất hỏa diễm càng nhanh, bởi vì, cảm giác áp lực từ sau lưng càng ngày càng rõ ràng, phi thường xác định, bọn họ đang đuổi theo, khoảng cách cũng không xa.

Lão Hắc trong Tiên Ngục gấp tới độ nhảy lên, la to, không ngừng thúc dục Tiên Ngục bảo tháp mau mau hiện ra, giúp đỡ chủ nhân tìm ra loại linh hỏa này.

Về phần rốt cuộc trong Tiên Ngục có linh hỏa này hay không, hắn mới mặc kệ, dù sao hắn cũng đã có thói quen, gặp được chuyện gì độ khó quá lớn, thời điểm mình thật sự không còn cách nào khác, mới đem áp lực đặt lên Tiên Ngục, buộc nó nghĩ biện pháp.

Cũng không biết có phải âm thanh của lão Hắc ứng nghiệm hay không, rốt cuộc Tiên Ngục cũng hiển linh, trời xanh không phụ lòng người, cố gắng của Tô Triệt cũng thu được thành quả!

Lúc này Tô Triệt phóng ra hơn một trăm loại linh hỏa, ngọn lửa màu xanh đậm vừa tiếp xúc với xúc tu giống như lửa bén lên dầu hỏa.

Oanh!

Cái xúc tu kia thoáng một cái, hỏa diễm thiêu đốt hừng hực, cái xúc tu có chiều dài vài chục trượng, lập tức bị loại hỏa diễm màu xanh đậm này thôn phệ...