Huyền Cơ Tôn Giả thật là nổi giận đến cực điểm, khí tràng cường đại đánh bay bàn ghế chung quanh ra bốn phía, phần phật, mắt nhìn thấy là muốn động thủ.
- Sư tôn, chớ có tức giận. Bởi vì bọn họ mà tức giận, không đáng.
Không nghĩ tới, Tô Triệt là người trong cuộc lại ấm giọng khuyên bảo, hơn nữa là hai mắt khép hờ, thì thào nói nhỏ:
- Vốn định tặng cho Tô gia một hồi phúc duyên, không nghĩ tới lại mang cho bọn hắn một hồi tai nạn... Nhân sinh trên đời, không có khả năng không có tiếc nuối, không có khả năng không có hối hận... Cái nhân quả này, ta tiếp nhận. Phần tâm ma này, ta tiếp thu...
Nói đến đây, Tô Triệt xoay chuyển ánh mắt, nhìn chằm chằm vào Triết Thu cùng Triết Phong, thần sắc lạnh như băng nói:
- Trước mắt mà nói, ta xác thực không có năng lực hóa giải trận đau khổ này. Nhưng mà, ta cũng không có thể tiến đến Thái Ất Môn chui đầu vô lưới. Tô gia, giao cho các ngươi chiếu cố.
Lời nói xoay chuyển, ngữ khí tăng thêm:
- Trở về nói cho Hạo Nguyên đại tôn, nếu Tô gia có một người gặp bất trắc, bao quát bọn ngươi đối đãi với Tô Triệt ta ngày đó, ta sẽ hóa thành tâm ma trong lòng của các ngươi.
Dứt lời, xoay người rời đi, chỉ để lại một câu quanh quẩn không thôi:
- Nếu ta làm ma, kiếp nầy kiếp sau của bọn ngươi, vĩnh tuyệt Tiên đạo, vạn kiếp không vào luân hồi, làm quỷ làm nô, không thấy thiên không thấy địa, vĩnh viễn nằm trong U Minh quỷ vực...
Trong Đại điện, sắc mặt Triết Thu cùng Triết Phong khẽ biến, nội tâm trầm xuống, tựa hồ, lời nói này cũng không phải uy hiếp, mà là...
Hôm nay, đoàn đàm phán của Thái Ất Môn tổng cộng hai mươi hai người, ly khai Thiên Huyền Tông.
Lúc đến ba mươi người, lúc đi hai mươi hai người, giảm quân số tám người, nhiệm vụ chính thức cũng không thể hoàn thành. Triết Thu là người phụ trách lần hành động này rất trầm trọng, cũng không biết trở về bàn giao cho đại tôn như thế nào, cũng không biết bước tiếp theo nên áp dụng như thế nào.
Tô Triệt đã được Thiên Huyền Tông trọng điểm bảo vệ, nếu hắn không có nửa đường gặp bất trắc mà nói, một ngày nào đó, chắc chắn sẽ trở thành họa lớn trong lòng Thái Ất Môn.
Tô Triệt kia, thật không đơn giản...
Nguồn: http://truyenfull.vnTrên Huyền Cơ Phong, chỗ tu luyện của Tô Triệt, đã từ khu cư trú của đệ tử nội môn, đi đến đỉnh Huyền Cơ Phong, hàng xóm gần nhất đúng là sư tôn Huyền Cơ Tôn Giả.
Phần ân sủng cùng vinh quang này, không người nào có thể so sánh, đưa tới rất nhiều đệ tử nghị luận, cùng với một số ít người ghen ghét.
Trong chuyện này, đương nhiên cũng kể cả Huyền Cơ Phong thập đại đệ tử chân truyền.
Khu cư trú của đệ tử chân truyền, trong động phủ đại sư huynh Đoạn Thiên Nhai tu luyện, bài danh đệ tam Như Ý sư muội, thứ tư Phong Quân sư đệ, thứ bảy Thông Ngân sư đệ, thứ tám Lăng Vân sư đệ.
Năm người này chính là một phe phái, tự nhiên dùng Đoạn Thiên Nhai cầm đầu.
Đoạn Thiên Nhai trầm giọng hỏi:
- Chuyện tình Bách chiến lôi đài, các ngươi có nghe nói không?
Bốn người còn lại cùng một chỗ gật đầu, sắc mặt đều là rất khó coi.
Trong đó, Thông Ngân càng đầy mặt oán giận, tức giận nói ra:
- Bách chiến lôi đài vừa ra, chúng ta không muốn lên đài cũng không được... Đây không phải rõ ràng là muốn giẫm trên thể diện của chúng ta lên sao.
Bách chiến lôi đài, nhằm vào là tất cả đệ tử chân truyền, mỗi người đều phải nghênh chiến, đây là quy củ của Thiên Huyền Tông.
Trong nội tâm Thông Ngân tinh tường, Tô Triệt này đã là Trúc Cơ hậu kỳ, lấy tiêu chuẩn của mình, thượng đài nhất định chỉ là ném mặt của mình, tăng uy phong của hắn.
- Bốn trăm năm ...
Đoạn Thiên Nhai ẩn ẩn cảm thán:
- Trong phái ta, đã bốn trăm năm chưa từng xuất hiện Bách chiến lôi đài, bởi vậy có thể thấy được, suy nghĩ trong lòng của Chưởng Giáo Chí Tôn và tứ đại Thái thượng trưởng lão, phân lượng của Tô Triệt, dĩ nhiên đã vượt xa hơn ta nghĩ.
- Ta không phải ghen ghét, mà là hiếu kỳ, hắn dựa vào cái gì có thể lấy được vinh hạnh đặc biệt này?
Bài danh đệ tam Như Ý nói ra:
- Ta nghe nói, Tô Triệt có thể vượt cấp chiến thắng Kim Đan sơ kỳ trưởng lão của Thái Ất Môn, chỉ bằng phần chiến lực này, ta liền cảm thấy không bằng.
- Người này xác thực là yêu nghiệt.
Bài danh đệ tứ Phong Quân, cũng giống như Như Ý, tu vi đều là Trúc Cơ hậu kỳ, giờ phút này lại nói:
- Lời nói thật mà nói, ta gần đây tự cho mình là thiên tài, nhưng cũng khó có thể tự chế sinh tâm ghen ghét.
- Nói những thứ này có gì tác dụng?
Thông Ngân có phần nôn nóng:
- Vẫn là suy nghĩ một chút, như thế nào bảo trụ mặt mũi của chúng ta đi.
Biết rõ phải thua, còn phải lên đài ứng chiến, tính tình Thông Ngân tâm cao khí ngạo bực này, thật là khó có thể tiếp nhận.
Lúc này, Đoạn Thiên Nhai hướng về phía Lăng Vân sư đệ bài danh thứ tám, lặng lẽ đưa một cái ánh mắt, Lăng Vân lập tức lĩnh hội, mở miệng nói:
- Muốn bảo trụ mặt mũi, biện pháp chỉ có một. Chính là, còn chưa có đến phiên chúng ta lên đài, phải khiến cho Tô Triệt này thua một trận. Vì cái gì tên là Bách chiến lôi đài, kia chính là cần bách chiến bách thắng, thua bất luận một trận nào, so đấu đằng sau cũng không cần phải tiến hành nữa.
- Đúng.
Thông Ngân lập tức tinh thần tỉnh táo, vỗ đùi, nhìn Đoạn Thiên Nhai nói ra:
- Trách nhiệm như thế, không phải đại sư huynh thì không ai có thể hơn a.
Đoạn Thiên Nhai không tiếng động cười cười, gật đầu nói:
- Nếu các sư đệ sư muội nhất trí cho rằng như vậy, ta cũng không để ý xuất hiện trước, hoặc là xuất hiện sau.
- Vậy thì đa tạ đại sư huynh.
Lăng Vân phi thường phối hợp chắp tay cảm ơn, sau đó, còn nói ra lời nói có giá trị chính thức:
- Nhưng mà, Tô Triệt này đã có năng lực thiết hạ Bách chiến lôi đài, đích thị là không thể khinh thường, đại sư huynh cũng không thể khinh địch, ta tính toán, ngày mai phản hồi gia tộc một chuyến, mượn tới cho đại sư huynh một hai kiện pháp bảo đỉnh cấp, nói không chừng, có thể dễ dàng khắc chế Tô Triệt .
- Cái này...
Đoạn Thiên Nhai ra vẻ trầm ngâm, mới nói:
- Còn phải phiền toái gia tộc của sư đệ, có thể không quá thuận tiện hay không?
- Có cái gì không thuận tiện.
Lăng Vân khoát tay nói:
- Nếu ta bị mất mặt mũi, thể diện gia tộc cũng sẽ không đẹp mắt, huống hồ, tạm mượn pháp bảo, lại không phải là đại sự gì, còn sợ đại sư huynh cầm pháp bảo chạy mất hay sao?
- Đúng, đúng.
Thông Ngân cũng là gật đầu liên tục:
- Pháp bảo cũng tốt, đan dược cũng tốt, tổng có thể tìm được phương pháp khắc chế hắn. Ta cũng không tin, mọi người tề tâm hợp lực, vẫn không thể hơn một đệ tử nội môn Trúc Cơ hậu kỳ?
Hai người khác cũng là nhẹ nhàng gật đầu, tuy nhiên, Như Ý không quá quan tâm một hồi thi đấu thắng thua trên lôi đài, bất quá, những người khác đã tỏ vẻ như vậy, mình cũng không nên ngoại lệ.
- Cứ như vậy định đi, sáng sớm ngày mai, ta liền đi chỗ tộc thúc mượn bảo vật.
Thông Ngân lập tức đứng lên.
- Sư đệ đừng vội.
Đoạn Thiên Nhai đưa tay áp xuống, trầm thấp nói ra:
- Còn hơn hai mươi ngày, mượn bảo vật cũng không cần nóng nảy. Mấu chốt chính là, phải tìm hiểu rõ sâu cạn của Tô Triệt. Hiểu được ưu thế và nhược điểm của hắn, sau đó mới đi mượn pháp bảo. Tri kỷ tri bỉ, mới có thể bách chiến bách thắng.