Tiên Ngục

Chương 229: Vô Cực Thiên Âm (thượng)





- Quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì, ta cũng không muốn cùng bọn hắn...

Đang khi nói chuyện, tốc độ của Tô Triệt nhanh hơn, muốn thoát khỏi nữ đệ tử Vô Cực Môn đang đuổi theo kia, lại không nghĩ, nữ tu Kim Đan lĩnh đội kia thông qua thần thức cường đại, đã phát hiện Tô Triệt dị thường.

Sưu….

Nàng trong nháy mắt đã bay tới, chẳng những ngăn trở hành vi lỗ mãng của nữ đệ tử kia, cũng chặn Tô Triệt lại.

- Ngươi là ai?

Tiếng nói rất ôn nhu, lại ẩn hàm uy nghiêm truyền vào trong tai Tô Triệt.

Rơi vào đường cùng, Tô Triệt chỉ có thể cởi bỏ áo choàng Trường Mao, dẫn đầu thi lễ nói:

- Thiên Huyền Tông đệ tử Tô Triệt, bái kiến tiền bối.

- Oa hắn dĩ nhiên là nhân loại.

Nữ tử ngự kiếm mà bay kia kinh ngạc bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, thần thái xác thực là tương đối đáng yêu, nhưng mà ở trong mắt Tô Triệt, cũng là ngốc nghếch vì bị nuông chiều quen. Lấy chút thực lực kia của nàng, thân ở Ma giới dưới mặt đất, cũng dám ngự kiếm phi hành...

- Ngươi là đệ tử Thiên Huyền Tông...

Nữ tu Kim Đan đứng ở ngoài mười trượng kia khẽ gật đầu, thoáng bỏ đi cảnh giác, nhưng vẫn là hỏi:

- Linh khí ba động của ngươi, vì sao như thế tương tự như Địa Sát?

Tô Triệt móc ra một hạt châu sáng ngời từ trong lòng, trong nháy mắt lại thu vào túi càn khôn, đồng thời cải biến linh lực ba động bản thân, trở về bộ dạng đệ tử Thiên Huyền Tông nên có, tùy tiện giải thích nói:

- Cái hạt châu này, là vãn bối giết chết một đầu Địa Sát, tìm được trong đầu nó. Về sau phát hiện, đeo ở trước ngực, có thể biến thành linh lực ba động của Địa Sát.

Cái đạo cụ này, chính là Tô Triệt sớm chuẩn bị cho tốt, phòng bị đúng là không cẩn thận tao ngộ tu sĩ nhân loại, cũng có thể có một giải thích không kém.

- Một đầu Địa Sát, cũng có thể kết thành Ma Châu?

Nữ tu Kim Đan kia âm thầm lấy làm kỳ, bất quá, cũng không có quá mức để ý.

Thế gian to lớn, vô kỳ bất hữu, tăng nhân thế tục bình thường, còn có thể kết thành Xá Lợi.

Bất kể nói thế nào, chỉ là một đầu Địa Sát kết xuất Ma Châu, không có khả năng dẫn phát tu sĩ Kim Đan ngấp nghé. Vì vậy, chuyện này cứ như vậy trôi qua.

Nàng lại hỏi:

- Nhìn ngươi vội vội vàng vàng, chẳng lẽ, đằng sau có Địa Ma cao cấp gì truy ngươi hay sao?

Vị nữ tu Kim Đan này thoạt nhìn tương đối trẻ tuổi, tướng mạo ôn nhu, tiếng nói thanh uyển, thần sắc ngữ khí cũng là tương đối nhu hòa, xem xét chính là trời sinh một bộ tính tình tốt, không dễ dàng nổi giận.

- Không ai truy vãn bối, mà là...

Tô Triệt liền miêu tả đơn giản chuyện tình bên mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh kia một lần, cuối cùng xuất phát từ thiện ý nhắc nhở:

- Vãn bối phỏng chừng, còn có thể có rất nhiều đại quân Dạ Xoa đuổi qua. Nếu tiền bối là dẫn đệ tử tới đây lịch lãm, vẫn là nên tránh mũi nhọn cho tốt.

Nhưng nữ tu Kim Đan kia lại nhẹ nhàng lắc đầu:

- Không được, người đánh mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh, cũng là đệ tử Vô Cực Môn ta, ta không thể không trông nom.

Tô Triệt ân một tiếng, trong lòng tự nhủ:

- Như vậy tùy tiền bối định đoạt. Dù sao, vãn bối cũng không muốn qua đó tham gia náo nhiệt.

Hơn nữa, lúc này hắn mới ý thức được, cự ly Hoang Thần Cốc rất gần Vô Cực Môn, khu vực thế giới dưới lòng đất này vừa vặn lại ở phía dưới Hoang Thần Cốc, bởi vậy, có thể trong này gặp được rất nhiều đệ tử Vô Cực Môn lịch lãm, cũng là rất bình thường.

Tô Triệt đang định thi lễ nói lời từ biệt, rồi lại nghe được nữ tu Kim Đan kia nói ra một câu làm hắn động tâm:

- Theo ta biết, mấy ngày trước, trong đội ngũ đi xuống Ma giới lịch lãm rèn luyện, cũng có vài tên đệ tử Thiên Huyền Tông, ta phỏng chừng, bọn họ đã ở bên mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh kia.

Nữ tu Kim Đan êm tai nói ra, ngữ khí uyển chuyển, một chút cũng không giống như là nhân vật cấp tiền bối cao cao tại thượng.

- Đệ tử Thiên Huyền Tông?

Trong nội tâm Tô Triệt khẽ động, lập tức hỏi:

- Xin hỏi tiền bối, mấy đệ tử Thiên Huyền Tông kia, có phải là tiến đến quý phái hoàn thành nhiệm vụ môn phái cho đệ tử Trúc Cơ hay không?

- Hẳn là vậy.

Nữ tu Kim Đan nhàn nhạt gật đầu, đã sớm nhìn ra tu vi của Tô Triệt cũng là Trúc Cơ sơ kỳ, liền hỏi:

- Ngươi cũng như vậy sao?

- Ta không phải.

Tô Triệt trả lời một câu, tiếp tục truy vấn:

- Xin hỏi tiền bối, người có biết rõ, trong mấy người này, có một người nào có đạo hiệu là Ngọc Thanh hay không?

- Cái này ta không biết.

Nữ tu Kim Đan vô cùng kiên nhẫn, không thèm để ý Tô Triệt dong dài truy vấn chút nào.

Lúc này, trong đám người chạy tới phụ cận, có người hô:

- Đúng vậy, có một đệ tử Thiên Huyền Tông đạo hiệu là Ngọc Thanh, mấy ngày trước đây đi xuống Ma giới với bọn người Trục Phong sư huynh.

Nói chuyện là một nữ đệ tử của Vô Cực Môn, khi đề cập tới Ngọc Thanh, lại toát ra cảm giác ngượng ngùng nhàn nhạt.

Tô Triệt biết rõ, tất nhiên là nữ nhân duyên của Ngọc Thanh sư huynh phát huy tác dụng, mới có thể làm nàng một mực nhớ kỹ hướng đi của Ngọc Thanh sư huynh.

- Xem ra, Ngọc Thanh sư huynh rất có thể đang ở tòa núi quặng...

Tô Triệt thầm suy nghĩ nói.

Lão Hắc thầm nói:

- Duyên phận giữa ngươi và Ngọc Thanh kia thật đúng là quá tà dị, ở trong sư môn chia tay hơn ba tháng, rõ ràng là cách xa thiên sơn vạn thủy, lại có thể gặp nhau ở thế giới dưới lòng đất...

Bị lão Hắc nói như vậy, Tô Triệt không khỏi hồi tưởng lại:

- Lúc trước, thời điểm ta còn là một đệ tử tự tu, Ngọc Thanh sư huynh rất chiếu cố đối với ta. Chỉ là, trên đỉnh Tiên Duyên nhiều ngoại môn đệ tử như vậy, vô số người muốn gia nhập Huyền Cơ Phong, vì cái gì hắn không sinh lòng đồng tình đối với những người kia?

Giờ khắc này, trực giác của Tô Triệt cảm thấy, trong chuyện này nhất định có huyền cơ, chỉ có điều, mình còn không có cách nào có thể phá mà thôi.

Chỉ là bất kể nói thế nào, Ngọc Thanh sư huynh cũng có ân với mình, đã biết hắn ở tòa núi quặng, có thể lâm vào một hồi đại chiến, như vậy, Tô Triệt chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Không biết thì thôi, giờ phút này đã biết, tất nhiên phải đi qua hội hợp, cùng nhau đối mặt khó khăn.

Vì vậy, Tô Triệt liền nhìn nữ tu Kim Đan kia hỏi:

- Tiền bối, đã có đồng môn sư huynh đệ ở đó, ta muốn đi cùng với các ngươi qua đó, không biết có được hay không?

- Đương nhiên có thể.

Nữ tu Kim Đan nhẹ nhàng gật đầu:

- Đã có quyết định. Vậy chúng ta cũng đi thôi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Vì vậy, Tô Triệt gia nhập đội ngũ này, o o a a nhắm hướng mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh xuất phát.

Trên đường đi, nữ hài tử ngay từ đầu muốn "liệp sát" Tô Triệt kia bu lại, nhỏ giọng hỏi:

- Sư huynh, cốt linh của ngươi mới mười tám tuổi đúng không?

- Ừ, cũng sắp mười chín tuổi rồi.

Tô Triệt thấp giọng trả lời.

- Thật là lợi hại a, tuổi của ngươi chỉ lớn hơn ta có ba tuổi, nhưng ta mới chỉ là Luyện Khí tầng chín.

Nữ hài tử trước mắt kính ngưỡng nói.

- Nàng cũng rất không tồi.