Tiên Ngục

Chương 228: Ma giới dưới mặt đất





Tu La nhất tộc, được xưng tụng là mỹ nam tử ở thế giới dưới lòng đất.

Giờ phút này, lão Hắc lớn giọng lập tức dẫn phát hai Địa Sát kia chú ý, chúng nó nhanh chóng chạy tới bên này, tiếp cận đến cự ly mười trượng, phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đất, bô bô, gào to một câu mà Tô Triệt nghe không hiểu chút nào.

Bất quá, mặc dù nghe không hiểu ngôn ngữ của Địa Ma, nhưng cũng không khó đoán được, tất nhiên là bái kiến Tu La Đại Vương gì gì đó.

Lão Hắc cười ha ha, trực tiếp đi đến chỗ chúng nó, đi thẳng đến trước mặt chúng nó, hai Địa Sát này vẫn là lạnh run nằm sấp trên mặt đất, không dám nhúc nhích chút nào.

- Hảo hài nhi.

Lão Hắc huy vũ song chưởng, thình thịch rơi xuống, nện vào sau ót của hai Địa Sát này, dứt khoát lưu loát đánh bọn nó hôn mê bất tỉnh.

- Rất đơn giản.

Lão Hắc lầu bầu nói:

- Giống như là đi hái trái cây, không hề có tính khiêu chiến.

Tô Triệt đi ra phía trước, bắt hai Địa Sát đang hôn mê vào trong Tiên Ngục, nhắc nhở:

- Chỉ là Địa Sát, thực lực bất quá là Luyện Khí kỳ, mặc dù không có Tu La ma thân lừa gạt, bắt chúng nó cũng là rất dễ dàng. Bất quá, trong này dù sao cũng là Ma giới dưới mặt đất, rất dễ dàng tao ngộ đại quân Dạ Xoa. Khi đó, hai ta cũng chỉ có thể nhanh chân chạy trốn.

Dạ Xoa theo lời của Tô Triệt, là có thực lực Trúc Cơ kỳ, nói như vậy, đều có đủ pháp nhãn thuật. Lão Hắc điều khiển Tu La ma thân, mê hoặc Địa Sát thì có thể, nhưng khẳng định không lừa gạt qua pháp nhãn của Dạ Xoa.

Kế tiếp, Tô Triệt và lão Hắc đi qua khắp nơi, lợi dụng thân thể Tu La lừa gạt, chỉ dùng mười canh giờ, thì bắt được hơn bốn trăm Địa Sát. Xác thực giống như lão Hắc hình dung, giống như là đi hái trái cây, thoải mái vô cùng.

Những Địa Sát kia xa xa thấy được lão Hắc, sẽ giống như triều bái tự động đưa tới cửa, quỳ rạp trên đất, không có chút chống cự, mặc cho lão Hắc đánh ngất xỉu bọn nó.

Cái này liền thể hiện uy nghiêm vương giả không để nghi vấn của Tu La nhất tộc.

Tô Triệt cũng thay hình đổi dạng, tìm một bộ áo lông da trùm trên người, hơn nữa, y theo Địa Sát nào đó trong Tiên Ngục, một lần nữa điều chỉnh linh lực ba động đặc thù, lúc này nhìn về phía trên, xác thực giống như một con Địa Sát Trường Mao, nhắm mắt theo sát bên người Tu La Đại Vương.

Lão Hắc thẩm vấn vài Địa Sát vừa mới bị bắt vào Tiên Ngục biết được, phía trước cách đó không xa có một mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh đang bị tu sĩ nhân loại công kích, chúng nó chạy ra vài cái, chính là vì tìm viện binh.

Hắc Diệu Thủy Tinh là một loại tài liệu luyện khí cao cấp, đối với pháp thuật Ngũ Hành có kháng tính tự nhiên, là một loại tài liệu không thể thiếu khi luyện chế pháp bảo phòng ngự.

Nhưng mà, loại tài liệu này chỉ có ở thế giới dưới mặt đất, bởi vậy, rất nhiều tu sĩ nhân loại mạo hiểm lẻn vào thế giới dưới lòng đất, chính là vì cướp đoạt loại tài nguyên khoáng sán này của Ma tộc dưới mặt đất.

Đương nhiên, dù Hắc Diệu Thủy Tinh đáng giá thế nào, Tô Triệt cũng không dám động vào. Dù sao ở Kinh Hồn Lĩnh thu hoạch tài vật tùy thân của mười mấy tu sĩ Trúc Cơ, giá trị đã vượt qua một trăm năm mươi vạn linh thạch.

Có một khoản tiền lớn trong người như thế, chỉ vì một ít Hắc Diệu Thủy Tinh, Tô Triệt sẽ không để mắt mà tự nhiên đâm ngang, làm trễ nãi chính sự bắt Địa Sát của mình.

Bất quá, ngoại trừ Hắc Diệu Thuỷ Tinh, trên tòa núi quặng này còn có một loại gì đó, ngược lại làm cho Tô Triệt có chút động tâm.

Từ miệng mấy con Địa Sát kia biết được, vì tinh luyện Hắc Diệu Thủy Tinh, từng có một vị Tu La Kim Đan hậu kỳ đưa tới một cỗ địa tâm chi hỏa, chế thành một tòa luyện lô, an trí ở trong mỏ đã có mấy trăm năm lịch sử.

Địa tâm chi hỏa thuộc về một loại linh hỏa phẩm cấp tương đối cao, so với hỏa mạch dưới mặt đất kia của Âm Phong hạp cốc, còn muốn cao hơn vài cấp độ.

Đối với Tô Triệt mà nói, đương nhiên là cực kỳ hữu dụng.

Bởi vì Tô Triệt tu luyện Hỏa Thần Quyết, cùng với Thanh Đồng hồ lô cấp Linh bảo, đều cần thu thập loại linh hỏa cao cấp này.

- Hay là thôi đi.

Trải qua cân nhắc lợi hại, Tô Triệt vẫn là buông tha cho quyết định này, chính sự quan trọng hơn, không đáng vì một cỗ linh hỏa mà mạo hiểm.

Vì vậy, Tô Triệt và lão Hắc lập tức thay đổi phương hướng, mau chóng rời xa tòa núi quặng này, miễn cho gặp phải tai bay vạ gió như lúc ở Kinh Hồn Lĩnh, như vậy thật là được không bù mất.

Chỉ là, đi không xa lắm, liền chứng kiến giữa không trung xa xa phần phật bay tới một đoàn Âm Vân. Tô Triệt không chút do dự, lập tức thu lão Hắc vào trong Tiên Ngục, mình thì nấp dưới một gốc cây lập loè ánh sáng nhạt, phong bế tất cả khí tức bản thân, tận khả năng biến thành một người tàng hình.

Đoàn Âm Vân bay tới giữa không trung kia, trên thực tế là hơn mười con Dạ Xoa cực tốc phi hành mà đến. Rất hiển nhiên, nhóm Dạ Xoa này chính là một cỗ viện binh chạy tới mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đặc điểm của Ma giới dưới mặt đất là, Đại Tu La Nguyên Anh kỳ tổng cộng không có mấy cái, số lượng Tu La Kim Đan kỳ cũng rất thưa thớt, nhưng mà Dạ Xoa Trúc Cơ kỳ, số lượng lại cực kỳ khổng lồ, kết thành đại đội tuần tra bốn phía, đều là chuyện tình rất bình thường.

Nói cách khác, Địa Sát chỉ là người thường của Ma giới dưới mặt đất, chỉ có Dạ Xoa, mới có tư cách tạo thành đội ngũ chính quy tuần tra bốn phía.

Cho nên, lúc trước Tô Triệt mới có thể nói, bắt người thường như Địa Sát không có gì đáng kiêu ngạo, một khi tao ngộ đội Dạ Xoa tuần tra, này cũng chỉ có thể chạy trốn.

Phần phật a...

Nhóm Dạ Xoa này bay qua rất nhanh, bởi vì Tô Triệt che dấu kịp thời, nên cũng không có bị chúng nó phát hiện. Tao ngộ lần này, xem như trốn thoát.

- Đi nhanh lên.

Đợi cho phiến Âm Vân này bay xa, Tô Triệt vội vàng lao đi, nghĩ muốn mau rời khỏi vùng đất thị phi này. Bất quá, lo lắng còn có thể gặp được nhóm lớn Phi Thiên Dạ Xoa, nên không dám chọn phi hành thuật.

Một đường chạy như điên, vừa mới đổi qua một gò núi, trước mặt lại gặp một đám tu sĩ nhân loại, phần phật a, ít cũng có một trăm người.

Cùng bọn họ cách xa nhau không đến trăm trượng, Tô Triệt không có ý định phát sinh tiếp xúc cùng người nào, lại không thể quay đầu chạy trở về, phương hướng vừa chuyển, hướng bên trái mà chạy, tính toán né qua mà đi.

Rất xa nghe được một tiếng nói thanh thúy:

- Xem kìa, một đầu Trường Mao Địa Sát, lần này tới phiên ta.

Lời còn chưa dứt, một nữ hài khoảng hai mươi tuổi giá phi kiếm, đuổi theo về phía Tô Triệt.

- Người Vô Cực Môn.

Căn cứ phục sức đặc thù của bọn họ, Tô Triệt đoán được thân phận đám người kia, cũng biết, bởi vì cự ly quá xa, nữ tử này coi mình thành một đầu Trường Mao Địa Sát, muốn đuổi tới "liệp sát" mình.

Lão Hắc nhắc nhở:

- Chủ nhân, trong nhóm người này, người đầu lĩnh là một nữ tu Kim Đan kỳ, còn có hơn hai mươi Trúc Cơ kỳ, còn lại đều là Luyện Khí kỳ, đoán chừng là nữ tu Kim Đan kỳ kia, suất lĩnh đệ tử đi thế giới dưới lòng đất lịch lãm.