Hơn nữa, mười mấy ngày sau, hiệu quả của Hỗn Độn Thủ Hộ tiêu hao hết, sẽ không tránh khỏi bị rơi vào lòng bàn tay của Ngao Tổ. Sử dụng bảo vật một cách lãng phí như vậy, cũng chỉ có thể kéo dài chút hơi tàn mà thôi.
Vì vậy, đem Hỗn Độn Thủ Hộ sử dụng trên người Ngao Tổ, tuyệt đối là phương pháp xử lý chính xác nhất.
Nhưng nếu ngược lại, nếu là một tình huống khác, Tô Triệt một thân một mình, người bị thương nặng, bị vây khốn bởi một đám địch nhân, vậy thì hoàn toàn có thể đem Hỗn Độn Thủ Hộ sử dụng trên người mình, lợi dụng thời gian mười mấy ngày, núp bên trong vỏ trứng, đem thương thế trị lành, còn có thể bình tĩnh suy nghĩ phương pháp thoát thân, vậy mới là thượng sách.
Giờ này khắc này, Ngao Tổ bị khóa ở bên trong vỏ trứng lại có một loại tâm trạng khác.
- Mẹ kiếp! Đây là Hỗn Độn Thủ Hộ!
Đối với Hỗn Độn Thủ Hộ, Ngao Tổ vẫn là có chút hiểu biết nhất định. Giờ phút này, hắn vô cùng tức giận nhưng cũng không thể làm được gì.
Không chỉ là nổi giận, còn có sự ức chế và ghen tỵ:
- Nghĩ tới Ngao Tổ ta, phiêu bạt trong Hỗn Độn vô số năm cũng chưa từng gặp được thương nhân Mạc Nhĩ Đức Thần. Tiểu tử kia vừa nhìn là biết mới tiến vào Hỗn Độn chưa bao lâu, không ngờ lại có được vận may như thế... Tuyệt đối không thể bỏ qua cho hắn! Nhất định phải bắt được hắn! Tiểu tử, ngươi trốn không thoát đâu! Vận khí của ngươi, pháp bảo của ngươi, tất cả sẽ về tay ta!
Ngao Tổ điên cuồng gầm thét bên trong vỏ trứng nhưng không có một thanh âm nào có thể xuyên thấu ra ngoài.
Hơn ba mươi ngày sau, có một quái nhân đầu sói thân người, thể hình hùng tráng, là một Hỗn Độn lữ hành giả đi đến nơi này. Từ xa ngoài trăm vạn dặm đã phát hiện ra cái trứng lớn này.
Nguồn: http://truyenfull.vn- Cái này là thứ gì vậy?
Vị lữ hành giả này vừa mới rời khỏi vũ trụ thế giới nơi hắn trưởng thành không có bao lâu, sự hiểu biết đối với Hỗn Độn cũng không nhiều lắm, cũng không tiếp xúc qua mấy kẻ Hỗn Độn lữ hành giả, càng không hiểu được cái trứng lớn trước mặt đại biểu cho cái ý nghĩa gì. Hắn còn tưởng rằng vận khí của mình tốt, gặp được một cái pháp bảo. Hắn đầy một bụng tò mò, kiểm tra xung quanh quả trứng một hồi lâu, cũng lấy ra vũ khí của mình, bổ chém binh binh bang bang một lúc lâu. Nhìn vỏ trứng không hư hao chút nào, hắn mừng rỡ trong lòng:
- Bảo bối tốt! Tài liệu cứng rắn như thế, dùng để chế tạo vũ khí hoặc là trang bị phòng ngự, vậy thì không còn gì tốt hơn!
- Di?
Hắn muốn thu cả quả trứng vào bên trong không gian tùy thân của mình thì ngạc nhiên phát hiện quả trứng trước mặt không chút nhúc nhích, chẳng lẽ là do nó quá nặng, vượt xa năng lực thu nhiếp của mình?
Nhưng bất kể như thế nào, cơ duyên này, sao hắn chịu dễ dàng buông tha.
Có thể trở thành cường giả Hỗn Độn, ai cũng có nghị lực phi thường, đều là loại người bền chí. Vị lang thủ lữ hành giả này nhất định không chịu rời đi, đi lại xung quanh quả trứng, khổ tâm suy nghĩ đối sách, thử đủ các loại phương pháp.
Qua thêm vài ngày nữa, quả trứng lớn trước mặt phát ra một loạt âm thanh 'két két két', đồng thời cũng xuất hiện những tiếng nứt vỡ.
- Chẳng lẽ là vì ta quán thâu năng lượng đã đầy đủ, dẫn đến một sinh linh nào đó sắp phá trứng mà ra, như vậy mà sinh ra sao?
Vào giờ khắc này, điều trong đầu hắn suy nghĩ chính là một số trường hợp thu sủng vật trong cái thế giới vũ trụ của mình. Cho nên, hắn không chút do dự, 'bá bá bá', liên tục có mấy đạo ký hiệu huyền ảo vỗ tới. Nói không chừng là có thể thu được một đầu sủng vật Hỗn Độn cấp độ mạnh đây.
Lớp vỏ trứng dầy gần mười trượng nổ tung, thân hình Ngao Tổ hiện ra, khí tức cuồng bạo, diện mục dữ tợn, ánh mắt hung ác lãnh khốc nhìn thẳng lữ hành giả đầu sói.
- Mới vừa rồi ngươi mạnh mẽ thi triển pháp thuật nhận chủ đối với ta phải không?
Ngao Tổ gửi đi tâm linh ba động xuyên suốt âm trầm, vô cùng lạnh lùng vô tình.
- Đây chỉ là một sự hiểu lầm.
Lữ hành giả đầu sói vội vàng giải thích:
- Mới vừa rồi ta cho rằng quả trứng kia là một bảo vật Hỗn Độn, trong lúc vô tình mới mạo phạm đến ngài, xin hãy tha lỗi!
Lữ hành giả đầu sói cũng là cường giả chí cao trong cái vũ trụ của hắn, phương diện kinh nghiệm lịch duyệt dĩ nhiên là đầy đủ, thoáng cái là có thể nhìn ra, đây tuyệt đối không phải là Hỗn Độn sinh linh vừa mới phá trứng mà ra gì cả, hắn cũng giống như mình, cũng là thân phận Hỗn Độn lữ hành giả, hơn nữa, thực lực đối phương kinh khủng, sâu không lường được, chính mình khẳng định không phải là đối thủ của hắn.
- Nếu đã thừa nhận, vậy thì tốt!
Trong mắt Ngao Tổ thoáng hiện sát ý. Lữ hành giả đầu sói ý thức được tình huống không ổn, vội vàng xoay người muốn bỏ trốn nhưng đã không kịp.
Oanh!
Sóng xung kích màu đỏ thắm chợt khuếch tán ra, Thời Gian Lĩnh Vực lần nữa hiện ra. Nhưng là lần này, phạm vi bao phủ chỉ có bán kính khoảng trăm trượng, vừa vặn đem lữ hành giả đầu sói bao vây ở bên trong.
- Thời Gian Lĩnh Vực?
Lữ hành giả đầu sói khiếp sợ cực độ, nhất thời cảm giác được hết thảy động tác của mình đều bị chậm đi vô số lần.
- Tiền bối tha mạng, đừng có giết ta!
Gặp gỡ một cái hung nhân có thực lực cường đại như thế, trừ mở miệng cầu xin tha thứ ra còn có thể có biện pháp gì nữa?
Ngao Tổ trầm mặt nhe răng cười, chậm rãi bay tới. Bị vây ở trong vỏ trứng hơn ba mươi ngày, tâm tình phiền não buồn bực vừa lúc cần có một chỗ để phát tiết.
Sau khoảng thời gian mười mấy nhịp hô hấp, khối cầu Thời Gian Lĩnh Vực màu đỏ thắm tự nhiên tiêu tán, Ngao Tổ huyền phù ở trong Hỗn Độn sương mù dày đặc, mắt nhìn về một cái hướng khác:
- Các ngươi trốn không thoát đâu!
Lữ hành giả đầu sói vừa rồi hiện đã không thấy bóng dáng, cũng không biết có phải là bị Ngao Tổ hoàn toàn biến thành hư vô hay không...
Trong một khu vực nào đó của Hỗn Độn tồn tại một khu vực tự nhiên tạo thành một cái Loạn Thạch Trận, thật giống như Vẫn Thạch Địa huyền phù trong tinh không.
Năm người Tô Triệt ở chỗ này chuẩn bị hơn mười ngày, hỗ trợ lẫn nhau, lợi dụng các loại tài liệu có được từ Hỗn Độn luyện chế đại lượng linh kiện chủ chốt để bày trận, kết hợp chặt chẽ với Loạn Thạch Trận.
Hết thảy sắp xếp là để đợi Ngao Tổ tìm tới nơi này.
Tô Triệt phi thường hiểu rõ, trong mười mấy ngày ngắn ngủi, tuyệt đối không thể cắt đuôi Ngao Tổ, nhất định sẽ bị hắn tìm được.
Đúng như dự đoán, một ngày sau, thân ảnh Ngao Tổ đã hiện ra ở phía ngoài Loạn Thạch Trận nhưng không có mạo muội xông vào mà là tạm ngưng xuống tới, dùng thần thức cường đại quăng vào trong trận, cẩn cẩn thận thận cực kỳ tỉ mỉ dò xét một phen, dĩ nhiên là nhanh chóng phát hiện năm người Tô Triệt.
- Muốn lợi dụng trận pháp để đối phó ta?
Khoảng cách có đến mấy vạn dặm. Ngao Tổ tâm linh ba động xuyên thấu đi vào.
Năm người Tô Triệt cũng có thể nghe thấy được.
- Không sai! Chúng ta đã nghĩ ra biện pháp, có thể lợi dụng uy năng trận pháp phá giải Thời Gian Lĩnh Vực của ngươi. Nếu ngươi không dám đi vào, vậy thì ở bên ngoài chờ xem. Dù sao chúng ta cũng không thể nào đi ra ngoài.