Tiên Ngục

Chương 1255: Giác Đấu Tràng (hạ)





Muốn dung nạp cự nhân cao nghìn trượng, thậm chí cao tới mấy nghìn trượng ở đây phân cao thấp, diện tích không gian nhất định phải lớn như vậy.

Mặt đất trải qua vu thuật xử lý, so với bất cứ một loại thạch tài nào trong Tiên Giới đều phải rắn chắc hơn, liền như vậy còn có thể thấy được một hố to và ao sâu, đều là do bọn hắn ngã sấp xuống đập ra.

Cự Lực gọi mấy trăm gã dũng sĩ Vu Tộc thực lực không đồng đều, để Tô Triệt tùy tiện chọn đối thủ đấu sức, còn có số lượng càng nhiều dũng sĩ nghe tin mà đến, muốn kiến thức thực lực của Trì lệnh tôn chủ. Kỳ thực, mỗi một dũng sĩ Vu Tộc đều không ngại bị Tô Triệt lựa chọn, đối với đều này đều là ước ao muốn thử. Vu Tộc không sợ hãi chiến đấu, lại càng không sợ thua trận, thuần túy là cam tâm tình nguyện hưởng thụ vui sướng và kích thích khi so đấu.

Người thắng thu được vinh quang, kẻ thua cũng không bị ai chế nhạo, chỉ có người khiếp đảm mới có thể bị người khỉnh bị.

Đồng dạng đều là dũng sĩ Vu Tộc cao tới nghìn trượng, thực cũng có cao thấp, đồng thời chiều ngang rất lớn từ từ tương đương với Kim Tiên sơ kỳ cho đến Đại La Kim Tiên hậu kỳ cũng đều có.

Nhưng Tô Triệt không thể phân chia được rõ ràng như vậy, chỉ có thể dựa vào Thiên Âm chỉ điểm.

- Giúp ta tìm ra một người tương đương với Đại La Kim Tiên sơ kỳ.

Tô Triệt lặng lẽ truyền âm cho Thiên Âm.

- Ngươi xác định?

Mặc dù sẽ không đánh giá thấp hắn, Thiên Âm cũng là có chút kinh ngạc. Hắn chỉ là Huyền Tiên trung kỳ, có thể vượt cảnh giới khiêu chiến thực lực Kim Tiên cũng đã rất khoa trương rồi, còn muốn khiêu chiến dũng sĩ Vu Tộc thực lực tương đương với Đại La Kim Tiên?

Phải biết rằng, tương đương với này cũng chỉ là một khái niệm mơ hồ, Vu Tộc và tiên nhân cấp bậc ngang nhau nếu là quyết sát lẫn nhau, Vu Tộc sau khi biến thân khẳng định muốn so với tiên nhân khó đối phó hơn rất nhiều. Chỉ nói hiệu quả phòng ngự của thân thể cao nghìn trượng kia, có khả năng khiến đối thủ chịu bó tay rồi.

- Còn muốn ta nói lại lần thứ hai nữa sao?

Tô Triệt trừng mắt với Thiên Âm, ý tứ dám nghi vấn thực lực nam nhân của ngươi, cẩn thân gia pháp hầu hạ.

Thiên Âm hé miệng cười, chỉ ra mấy dũng sĩ Vu Tộc:

- Bọn họ đều được.

- Liền chọn hắn đi sao.

Tô Triệt tung bay tới, tùy tiện chỉ về phía một người trong đó, đối với Cự Lực làm ra đáp án.

- A?

Cự Lực cũng là rõ ràng sửng sốt, quay đầu liếc mắt nhìn Thiên Âm, hình như đang nói: ngươi dự định giết chết hắn, hay là thế nào đây?

Bất quá, hắn đương nhiên sẽ thương tiếc mặt mũi của Tô Triệt, chỉ là đối với dũng sĩ Vu Tộc phân phó một câu:

- Không nên đả thương tính mệnh của hắn.

Sau đó, Cự Lực lớn tiếng tuyên bố:

- Trì lệnh tôn chủ lấy tu vi Huyền Tiên, khiêu chiến dũng sĩ Ba Lỗ của tộc ta.

Tiếng nói xuyên thấu phạm vi mấy nghìn dặm, khẳng định còn có thể có càng nhiều Vu Tộc nghe thấy đi tới.

Hô lạp lạp...

Chu vi vang lên thật nhiều giọng nói nghị luận ồn ào, đều đang biểu thị, lần đấu sức này, khoảng cách song phương thực lực đẳng cấp thật đúng là đủ lớn.

Y theo tiêu chuẩn thực lực Tiên Giới phân chia, hai người kém hai đại cảnh giới, năm tầng thứ nhỏ, thật sự là có chút không thể tưởng tượng được.

Dưới tình huống cách biệt cảnh giới chiến thắng đối thủ, trong Vu Tộc cũng có tồn tại. Nhưng không có khả năng vượt quá một đại cảnh giới, nói là Kim Tiên sơ kỳ chiến thắng trung kỳ còn có khả năng.

Đây quả thực là có chút hồ đồ rồi.

Có người đang suy đoán:

- Lẽ nào, Trì lệnh tôn chủ dự định là rõ ràng muốn thua, thẳng thắn bại bởi một người thực lực cường hãn, thua cũng không có bất cứ lo lắng gì sao?

- Như vậy mà nói, cũng không nhục nhã, căn bản là không có bất cứ lo lắng gì cả.

- Đấu sức mà thôi, thua trận thì phải làm thế nào đây? Hà tất đùa bỡn những tâm cơ này?

Có chút Vu Tộc rất không vui lẩm bẩm, thậm chí còn có người coi thường vị Trì lệnh tôn chủ này.

Tô Triệt thông qua thần thức, sao không nghe được những tiếng nghị luận này, cũng mặt vô biểu tình chủ động bay vào Giác Lực Tràng, thậm chí lấy thanh âm không kém gì Cự Lực hướng đối thủ hô lên:

- Ba Lỗ dũng sĩ, không nên xem thường ta. Ngươi nếu là không biến thân, sẽ thất bại rất thảm.

- Oa ha ha...

Không ít Vu Tộc cười vang, Ba Lỗ cũng cười, cái này giống như truyện cười: một con kiến chỉ vào con voi uy hiếp nói, đừng tới đây, cẩn thận ta ngáng chân ngươi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Như vậy tùy ngươi đi sao.

Tô Triệt nghiêng đầu cười.

Dũng sĩ Vu Tộc như Ba Lỗ, phải sau khi biến thân mới phóng xuất ra toàn bộ thực lực tương đương được với Đại La Kim Tiên sơ kỳ, như bây giờ chỉ là thân thể thường nhân, nhiều lắm cũng chỉ có thể phát huy ra thực lực Kim Tiên hậu kỳ.

Tô Triệt nhắc nhở thuần túy là thiện ý, dự định cùng hắn đánh một trận công bình.

Đối phương không muốn tiếp thu, tự tìm ngược đãi, vậy thì thỏa mãn hắn đi.

Giống như Tô Triệt, Ba Lỗ dũng sĩ bay lên trời, bay lên trung ương cao không trên đấu tràng.

Chỉ cần tiến nhập phạm vi đấu tràng song phương so đấu, mặc kệ là không trung, hay là mặt đất, so đấu cũng đã bắt đầu, tiện tay đều có thể xuất thủ.

Chờ hắn đi tới phụ cận, ầm, tăng phúc gấp trăm lần trên thân, Tô Triệt bay lên.

- A?

Ba Lỗ lúc này nhận thấy được, thực lực của Tô Triệt tựa hồ xuất hiện bành trướng bạo tạc, cảm giác đó thật giống như Vu Tộc biến thân.

- Không tốt!

Lúc này lại biến thân căn bản không kịp nữa, Tô Triệt đã vọt tới gần người, một quyền chém ra.

Đừng nói là Ba Lỗ chợt cả kinh, mà ngay cả Cự Lực và Thiên Âm cũng đều cảm giác được kinh ngạc bội phần, có thể cảm giác được rõ ràng, thực lực của Tô Triệt trong nháy mắt tiêu mấy trăm lần, biên độ tiêu thăng như thế, bất cứ một Vu Tộc nào biến thân cũng đều không thể bằng được.

Hắn đây là loại năng lực nào?

Ầm!

Ba Lỗ huy cánh tay muốn phong trụ một quyền này của Tô Triệt trong nháy mắt cũng cảm giác được quyền kình không thể chống đối, lực đạo của chính mình tựa như chuồn chuồn bay, căn bản không ngăn cản được chút nào, đã bị một quyền của hắn đánh trúng ngực.

Một quyền này liến để Ba Lỗ đánh bay ra ngoài, Tô Triệt bay như điện đuổi theo, lại là một chưởng phách trúng gáy hắn, phía dưới một cước hầu như cùng lúc đá trúng thắt lưng của hắn.

Bá!

Ba Lỗ bị đá bay cự ly chừng hơn mười dặm, nặng nề rơi xuống đất, vừa lúc cũng chính là vị trị lúc trước khi hắn lên tràng.

Không nên, trở lại đi!

Sau khi rơi xuống đất, Ba Lỗ vẫn không nhúc nhích, cứ như vậy mà ngất đi. Đừng xem dũng sĩ Vu Tộc, chỉ cần có đầu có não, vậy thì có thể bị đánh cho choáng váng.

Tô Triệt đương nhiên là thủ hạ lưu tình, bằng không, một chưởng trúng ót kia đã có thể đoạt tính mệnh của hắn.

Một quyền, một chưởng, một cước, đối phó một dũng sĩ Vu Tộc.

Tô Triệt bay nhẹ trên không trung, đối với bọn họ hô lên:

- Lần này, trở lại một người khác, không được coi thường ta!