Tiên Nghịch

Chương 866: Bách vạn thú huyết tỏa thiên thần




Ánh mắt Vương Lâm liếc nhìn về phía nữ nhân mặc váy màu lam, rồi thôi. Vương Lâm chưa bao giờ gặp nàng, nên không hề có chút cảm giác quen thuộc. Chỉ có điều ánh mắt của nàng khiến cho hắn có chút gì đó nghi hoặc.
 
Nhưng bây giờ chưa phải là lúc để nghĩ tới chuyện này. Vương Lâm thản nhiên tiếp tục lui lại phía sau.
 
Từ phía trước, trăm ngọn tháp lao đến phát ra những tiếng động mạnh, như muốn xẻ đôi bầu trời mà lao tới Vọng Nguyệt. Mỗi một ngọn tháp chẳng khác gì một thanh kiếm sắc, xuyên qua tinh không. Vọng Nguyệt tức giận gầm lên, vô số xúc tua của nó duỗi ra, quấn lấy những ngọn tháp đang lao tới trước mặt.
 
Vào lúc này, một ngọn tháp lao tới với tốc độ nhanh nhất bị xúc tua của Vọng Nguyệt cuốn lấy. Nhưng trong nháy mắt khi hai bên đụng vào nhau, ngọ tháp liền nổ tung, hóa thành một làn bụi đen, tỏa ra bốn phía.
 
Về phần đám tu sĩ Liên Minh, ngay vào lúc tới gần đều nhảy lên mà rời đi.
 
Ngay sau đó, những ngọn tháp khác tới tấp lao tới phát ra những tiếng động ầm ầm. Phần lớn những ngọn tháp sau khi bị xúc tua của Vọng Nguyệt cuốn lấy đều nổ tung, hóa thành những đám bụi màu đen.
 
Một số ngọn tháp còn lại, tốc độ chợt giảm xuống. Rồi chúng xuyên qua lớp bụi đen mà tránh được xúc tua của Vọng Nguyệt, rồi đâm trúng vào thân thể nó.
 
"Uỳnh"
 
Một ngọn tháp đâm trúng Vọng Nguyệt liền nổ tung. Những làn bụi từ trong vết thương tràn ra, khiến cho vết rách do cái tháp gây ra, lấp đầy bụi.
 
"Uỳnh.uỳnh.uỳnh..." - Những tiếng nổ vang lên liên tục. Do không bị xúc tua quấn lấy nên vào lúc này, toàn bộ những ngọn tháp còn lại đều đâm trúng thân thể Vọng Nguyệt rồi hóa thành bụi.
 
Trong cả quá trình đó, tiếng gầm của Vọng Nguyệt vang lên liên túc. Dường như nổi giận, xúc tua của nó quét ngang một cái, lập tức xung quanh liền có một số tu sĩ tránh không kịp mà bỏ mạng.
 
- Phong! - Nữ nhân mặc váy màu lam, thốt ra một tiếng êm ái.
 
Trong phút chốc, toàn bộ lớp bụi đen xung quanh Vọng Nguyệt liền tỏa ra những tia sáng quái dị rồi tản ra tạo thành hình một quả cầu bao lấy Vọng Nguyệt vào bên trong. Lúc này, phía bên trong quả cầu chỉ có ánh sáng đỏ như máu. Vào lúc này, ở các khu vực Đông Tây, Nam, Bắc, Liên Minh tu chân cố ý tuyển lấy một trăm tinh cầu tu chân để làm ra một cảnh tượng rung động lòng người.
 
Trong số đó, trên một tinh cầu tu chân, tất cả các tu sĩ gần như đều ra tay. Lần lượt từng con yêu thú sống ở đây đều bị bắt sống rồi gam cầm trong một trận pháp khổng lồ. Trận pháp có hình tròn, bao trùm trong phạm vi ngàn dặm. Ở bên trong, số lượng yêu thú nhiều không dưới một vạn.
 
Ngoài trận pháp, trên bầu trời có vô số tu sĩ đang lơ lửng như đang chờ hiệu lệnh. Trong số đó có một lão nhân tóc đỏ, hình như là có thân phận tôn quý trong đám người đó. Ngay lúc mà âm thanh của nữ nhân áo lam vang lên, âm thanh nó xuyên qua không gian khiến cho cả những người ở xa cũng biết được.
 
Trong nháy mắt, một tia sáng lóe lên trong mắt của lão nhân tóc đỏ. Tay phải của lão vung lên.
 
Nhất thời, tu sĩ xung quanh liền không hề do dự triển khai thần thông và pháp bảo công kích hàng vạn yêu thú trong trận pháp.
 
Những tiếng rống thê thảm vang lên trong đại trận. Ngay lập tức, nơi đó xuất hiện một biển máu. Đồng thời, trận pháp đột nhiên chuyển động như có thể hấp thu máu huyết và hồn phách khiến cho toàn bộ máu huyết của hơn vạn yêu thú không còn sót lại lấy một chút.
 
Cảnh tượng như vậy cũng diễn ra ở trên gần trăm tinh cầu tu chân khác.
 
Đây chính là một trong mười trận pháp lớn của Liên Minh tu chân: Bách Vạn thú huyết tỏa thiên thần.
 
Gần một trăm ngọn tháp được ngưng luyện từ một thứ vật liệu đặc biệt. Sau khi hơn trăm vạn yêu thú trên trăm tinh cầu tu chân bị tiêu diệt, Vọng Nguyệt đang đứng trong làn bụi chợt tỏa ra một mùi máu tanh nồng. Mùi máu quá nồng khiến cho người ta ngửi thấy mà kinh hãi.
 
Trong làn khí đỏ như máu, đám bụi màu đen chợt nhúc nhích. Gần như trong nháy mắt, chúng đọng lại khiến cho quanh thân thể Vọng Nguyệt như có một cái gì đó màu đen che kín, chỉ còn lại những tiếng gầm rống của nó vẫn vọng ra ngoài.
 
Vào lúc này, hơn vạn tu sĩ Liên Minh từ trên những ngọn tháp nhảy xuống liền thi triển thần thông và pháp bảo mà lao về phía tu sĩ La Thiên.
 
Cảnh tượng đó khiến cho đám tu sĩ La Thiên chấn động. Mạnh Vân Tử và Thân Công lão tổ nhìn nhau. Cái cây khổng lồ liền bay lên, đồng thời, hai tay Mạnh Vân Tử cũng vung nhẹ. Nhất thời, trước người liền có rất nhiều nguyên lực trong trời đất ngưng tụ, rồi hóa thành trăm lá cờ nhỏ.
 
Hắn và Thân Công lão tổ là lực lượng hậu viện của La Thiên. Ngoại trừ lão già Hướng gia và Công Tôn Phục thì chính là những người có thân phận cao nhất. Trước khi lão nhân Hướng gia và Công Tôn Phục đi liền giao quyền chỉ huy tạm thời cho Mạnh Vân Tử và Thân Công lão tổ.
 
Về mặt này thì Mạnh Vân Tử lại còn phải gánh thêm một trách nhiệm quan trọng. Hắn nắm một lá cờ, vung lên. Đồng thời quát:
 
- Bảy mươi hai Địa Sát tiên dẫn theo các tu sĩ tự mình tu luyện, diệt hết người của Liên Minh.
 
- Tuân lệnh! - Trong đám tu sĩ La Thiên lập tức có hơn mười người bay ra. Những người đó cũng đều là Địa Sát tiên trong số một trăm lẻ tám vị tiên. Tuy tất cả không có ở đây, những bọn họ vẫn cầm lấy tiểu kỳ, dẫn theo tu sĩ tự mình tu luyện cùng xông về phía trước, chiến đấu với đám tu sĩ vừa từ trên những cái tháp nhảy xuống.
 
Trong khoảng thời gian ngắn, những tiếng nổ ầm ầm bắt đầu vang lên cùng với ánh sáng của vô vàng các loại pháp bảo. Bầu không khí trở nên điên cuồng, thi thoảng là vang lên những tiếng kêu thảm thiết.
 
Thân Công lão tổ cũng cầm lấy hơn mười lá cờ nhỏ, quay sang bên trầm giọng nói:
 
- Ba mươi sáu Thiên Cương theo ta phá vỡ phong ấn của Vọng Nguyệt. - Hắn vừa nói vừa bước đi tới phong ấn đang bao vây Vọng Nguyệt. Phía sau hắn có mấy chục tu sĩ vội vàng bám theo. Đồng thời, phía sau những người đó cũng là những tiểu đội tu sĩ. Bất ngờ, đồng tử đầu to cũng có mặt trong số đó.
 
- Hứa Mộc! Bốn người các ngươi làm hộ pháp cho lão phu. - Ánh mắt Mạnh Vân Tử liếc qua Vương Lâm, nữ nhân mặc cung trang, lão nhân mặc trang phục màu đen, thanh niên bạch y rồi khoanh chân ngồi xuống cái cây.
 
Cái cây chấn động rồi dừng lại giữa sao trời, không tiếp tục đi về phía trước. Sau khi Mạnh Vân Tử ngồi xuống, liền giơ hai tay bắt quyết, điểm vào mi tâm. Trong phút chốc, nguyên thần của hắn xuất hiện, kèm theo cả ba chữ Chiến, xoay quanh người.
 
Nguyên thần Mạnh Vân Tử giơ tay phải điểm vào một chữ Chiến. Ngay lập tức, thần niệm tỏa ra kèm theo những tiếng nổ ầm ầm.
 
Thần niệm tràn ngập khiến cho mười bảy La phù đỏ như máu đang di chuyển trên cao liền có một cái nổ tung. Từ bên trong, một thân hình đỏ như máu bước ra.
 
Đó chính là một người máu. Sau khi hắn xuất hiện liền gầm lên một tiếng rồi lao vào chiến trường. Vào lúc này, đám người Huyết Thần Tử cũng không nhàn rỗi. Hắc Sát ma tôn và Vân Long yêu tôn lao tới giao chiến với bọn họ.
 
Hướng mà Huyết nhân đi tới không ngờ lại chính là vị trí giao chiến của Hắc Sát ma tôn và Huyết Thần tử. Sự gia nhập của hắn khiến cho Hắc Sát ma tôn trở nên chật vật phải lui lại liên tiếp.
 
Nguyên thần của Mạnh Vân Tử run lên, rồi thu tay ngồi hồi phục. Lúc này, trong cuộc chiến với Liên Minh, tuy tu vi của hắn kém Viêm Lôi Tử, thậm chí ngay cả Huyết Thần Tử cũng không bằng nhưng tác dụng lại không thể thiếu.
 
Mười tám cái La Phù tuy không phải là vật của Chiến gia nhưng trong cả La Thiên lại chỉ có Chiến gia mới có được thần thông điều khiển. Thần thông đó không thể truyền cho người ngoài. Cho dù là trong Chiến gia thì cũng chỉ có một số người mới được thi triển.
 
Thần thông đó chính là sự cảm ngộ với những chữ Chiến cùng với một sự truyền thừa.
 
Việc này nếu nói thì hết sức phức tạp, nhưng trên thực tế thì trong tinh vực La Thiên được công nhận là bí ẩn.
 
- Tuyệt đối không thể để cho người nhà Chiến gia đụng tới huyết cầu La Phù.
 
Chỉ có điều, chuyện bí ẩn này vào đêm trước khi giao chiến với Liên Minh đã bị phá vỡ. Viêm Lôi Tử, lão nhân của Hướng gia cùng với Công Tôn Phúc và mấy lão quái đã quyết định lần này huyết cầu La Phù sẽ do Mạnh Vân Tử điều khiển.
 
Nguyên thần của Mạnh Vân Tử hơi hồi phục liền điểm tiếp vào một cái chữ Chiến khác.
 
Thần niệm truyền vào trong chữ Chiến liền tản ra một sự dao động khó tin, lan khắp không gian. Chỉ thấy trong mười sáu huyết cầu La Phù còn lại, một cái lại phát nổ. Rồi vô số giọt máu ngưng tụ hóa thành một huyết nhân.
 
Huyết nhân rít lên một tiếng kinh thiên động địa rồi lao thẳng theo hướng Thân Công lão tổ dẫn theo Thiên Cương tiên tới chỗ phong ấn Vọng Nguyệt.
 
Trong đám tu sĩ Liên Minh, nữ nhân mặc váy màu lam, nhíu mày, giơ tay điểm một cái về phía trước. Ngay lập tức một tộc nhân cao ngàn trượng của tộc Cự Ma gầm lên rồi lao đi. Tinh cầu tu chân mà bọn họ khiêng cũng không phải rất lớn, chỉ bằng một phần trăm của tinh cầu tu chân bình thường. Mà cho dù như vậy thì tộc nhân tộc Cự Ma cũng không cảm thấy khó khăn. Gã khổng lồ kia lao về phía trước với tốc độ cực nhanh về phía mười lăm cái huyết cầu La Phù. Tinh cầu tu chân trên đỉnh đầu hắn cũng lao theo.
 
Trên tinh cầu tu chân có một lão nhân bay ra. Một tia sáng lóe lên trong mắt, rồi bay theo tinh cầu tu chân tới mười lăm cái Huyết cầu La Phù.
 
Chỉ có điều, trong mười lăm cái La Phù ẩn chứa một áp lực rất mạnh. Càng tới gần, áp lực càng tăng lên khiến cho sắc mặt lão nhân trở nên nghiêm trọng.
 
Về phần tộc nhân của tộc Cự Ma vừa gầm gừ vừa lao thẳng về phía Mạnh Vân Tử.
 
Nguyên thần của Mạnh Vân Tử vào lúc này có chút ảm đạm, chợt mở hai mắt, quát:
 
- La Hồng! Chu Hành Thiên! Hai người các ngươi nhanh đi bảo vệ La Phù.