Lúc này nghe Vương Lâm đồng ý cho hắn ở lại, Thân Công Hổ lập tức dâng lên mối cảm kích. Thực ra với tính tình của hắn, tuyệt đối sẽ không như vậy, nhưng chẳng qua đạo tâm của hắn đã khiếp sợ, đã giao ra đạo hồn, trong tiềm thức, ánh mắt kia của Vương Lâm đã hoàn toàn làm cho hắn kinh sợ.
Vương Lâm thu hồi ánh mắt, không để ý tới Thân Công Hổ nữa, xoay người đi vào sâu trong Lôi Trì.
Khi mới bắt đầu Thân Công Hổ còn chưa chú ý, nhưng ngay sau đó hắn liền thở dài, không hổ là cao nhân. Lôi Trì này tuyệt không tầm thường, với tu vi của bản thân hắn cũng chỉ có thể bước vào khoảng năm bước, không thể bước thêm được chút nào nữa.
Nhưng hiện giờ, ánh mắt hắn theo Vương Lâm đi vào, trơ mắt nhìn Vương Lâm bước từng bước, sau khi bước khoảng trăm bước, khoanh chân ngồi xuống.
Thân Công Hổ hít sâu, vẻ sùng kính trong mắt càng đậm. Lúc này hắn bị thương, thật cẩn thận bước vào mười bước rồi không thể chịu đựng thêm nữa, vội vàng ngồi xuống dùng Lôi Nguyên Thuật thổ nạp, hấp thụ lôi điện vào trong cơ thể để tiến hành tu luyện.
Lôi Thú của hắn cũng cẩn thận bước vào vài bước, cái đầu rất lớn thi thoảng lại nhìn về phía Vương Lâm cách đó trăm bước, lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi. Với bản năng linh thú của nó, sự sợ hãi của nó so với Thân Công Hổ còn lớn hơn gấp mấy lần. Một ánh mắt này gần như khiến cho nó hồn siêu phách lạc.
Giống như quay trở lại căn nguyên, từ lúc nó sinh ra cho đến bây giờ, chưa hề gặp qua việc này.
Dù đến giờ phút này, nó đối với Vương Lâm vẫn đang không ngừng sợ hãi, nằm úp xuống. Bỗng nhiên một tiếng gầm nhẹ từ xa truyền đến, chỉ thấy Lôi Thú sừng bạc của Vương Lâm kia thân mình nhoáng lên chạy tới, lướt qua bên người Lôi Thú của Thân Công Hổ, hung hăng trừng mắt nhìn.
Lôi Thú của Thân Công Hổ lập tức lui ra sau vài bước, không dám tới gần. Vẻ kiêu ngạo của nó đã bị ánh mắt của Vương Lâm phá nát, bằng không, với trạng thái sắp mọc Lôi Giác của nó, nhất định sẽ không chịu khuất phục như vậy.
Cái đầu to của Lôi Thú sừng bạc nhoáng lên một cái, có chút đắc ý đi qua, hoan hỉ bước vào Lôi Trì khoảng mười bước , nằm ở đó hấp thụ lôi điện.
Xa xa, con rối Tiên Vệ khoanh chân ngồi trên một khối đá vụn, chớp hai mắt lóe ra tinh quang, ánh mắt thi thoảng lại nhìn chăm chú vào Thân Công Hổ.
Trăm bước là cực hạn của Vương Lâm lúc này, việc này chính là bởi vì hắn đã thấy được bước thứ ba. Linh hồn trong cơ thể thăng hoa, nhìn lôi điện này dường như mơ hồ thấy được một chút biến hóa kỳ dị. Sự biến hóa này giống như lúc thi triển Trảm La Quyết.
Sự biến hóa này khi bước vào Lôi Trì, khi Vương Lâm đi tới trăm bước cũng không còn có thể giữ vững. Sau khi khoanh chân ngồi xuống, hắn bắt đầu hấp thụ lôi điện vào cơ thể, lấy Lôi Nguyên Thuật chuyển hóa, rút ra nguyên lực pha tạp bên trong, không ngừng luyện hóa.
Thời gian trôi qua, một lượng lớn lôi điện ầm ầm từ bốn phương tám hướng giống như những con ngân xà ngưng tụ lại, bị hắn hấp thụ vào trong cơ thể, dưới sự vận chuyển của Lôi Nguyên Thuật, từng tia nguyên lực chậm rãi bị hút ra, dung nhập vào trong nguyên thần của hắn, thấm vào nguyên thần.
Một cảm giác cực kỳ thoải mái chậm rãi dâng lên mãnh mẽ khắp toàn thân Vương Lâm.
Trước kia Vương Lâm mới đạt tới Vấn Đỉnh, bởi vì chưa có Vấn Đỉnh Chi Tinh nên nguyên lực so với những Vấn Đỉnh tu sĩ bình thường kém hơn rất nhiều. Nhìn bề ngoài có vẻ như con đường Vấn Đỉnh của hắn sẽ rất bằng phẳng, nhưng một trận chiến với Lôi Đạo Tử đã khiến nguyên lực của hắn tiêu hao quá nhiều, hiển nhiên đã xuống tới gần ranh giới thấp nhất của tu vi.
Nguyên lực đối với những tu sĩ tu đạo bước đầu tiên rất khó bù lại. Vương Lâm nếu không có nguyên thần chứa lôi điện thì giờ phút này chắc chắn sẽ hối tiếc cả đời.
Nguyên lực của trời đất dung hợp vào bên trong nguyên thần, thấm vào nguyên thần của Vương Lâm, khiến cho nguyên lực dung hợp chặt chẽ bên trong chậm rãi khôi phục.
Quá trình này tương đối chậm rãi. Vương Lâm hai tay bấm quyết, phía trước người run lên, lập tức từng trận lôi quang lăn tăn tản ra. Tức khắc những trận lôi đình nhiều gấp hàng chục lần bị hấp dẫn đến, điên cuồng chui vào trong cơ thể Vương Lâm.
Cho dù là hắn cũng không khỏi cảm thấy từng trận tê dại. Vương Lâm hít sâu, lập tức bắt đầu luyện hóa.
Hành động đó của Vương Lâm, gây nên sấm nổ liên tiếp, khiến cho Thân Công Hổ cũng bừng tỉnh. Hắn hít sâu, chậm rãi mở hai mắt, sau nhìn đến Vương Lâm ở phía xa, đồng tử trong mắt cũng co rút lại.
- Không hổ là tiền bối, dám ở khoảng cách trăm bước hấp dẫn nhiều lôi điện như vậy vào cơ thể mà sắc mặt vẫn không thay đổi. Nếu đổi lại là ta ở vị trí của tiền bối, hấp dẫn nhiều lôi điện như vậy chắc chắn cho dù thân thể chịu đựng được nhưng nguyên thần cũng sẽ bị thương.
Vẻ cuồng nhiệt trong mắt Thân Công Hổ càng dữ dội hơn.
- Xem ra ta cũng cần phải cố gắng!
Thân Công Hổ nhắm hai mắt lại, từng chút một hấp dẫn lôi điện vào trong cơ thể, lập tức thân mình run lên, vội vàng hấp thụ.
Lôi đình nhiều gấp mười lần nhập thể, Vương Lâm thi triển Lôi Nguyên Thuật, dưới sự mài ép, tốc độ khôi phục nguyên lực bên trong nguyên thần dần dần nhanh lên, nhưng khoảng cách đến lúc hoàn toàn khôi phục còn rất xa.
Dù sao, thông qua lôi đình hấp thụ nguyên lực cũng chỉ có một chút, sau khi loại trừ pha tạp, còn lại cực kỳ ít ỏi.
Thời gian chậm rãi qua đi, trong nháy mắt đã qua hai năm.
Trong hai năm này, gần như Vương Lâm chưa hề cử động. Nhưng hấp thụ gấp mười lần, đã chuyển thành hấp thụ gấp mười hai lần, Vương Lâm giống như một khối sắt hình người điên cuồng hấp thụ lôi điện bốn phía.
Về phần Thân Công Hổ, trong hai năm này càng ngày càng cố gắng, thương thế cũng dần hồi phục.
Trong hai năm, Vương Lâm cũng đã từng quan sát Thân Công Hổ. Công pháp của người này cũng giống như Lôi Nguyên Thuật, nhưng một đạo lôi đình, Vương Lâm chỉ có thể hấp thụ được một tia, nhưng tới bên trong cơ thể Thân Công Hổ, lại có thể hấp thụ hơn hắn quá mười lần.
Hắn quan sát dần dần phát hiện ra manh mối bên trong. Việc này cùng với việc nguyên lực trong người mình nhiều hay ít có liên quan rất lớn, nguyên lực trong cơ thể càng nhiều, chuyển hóa cũng sẽ càng nhiều.
Chính đặc tính này tạo thành bước tu đạo thứ hai, mỗi một cảnh giới đều có nguyên nhân khác nhau rất lớn.
Trong hai năm này, Vương Lâm đem hết thảy những cảm thụ về bước thứ ba ghi tạc thật sâu trong lòng, thường xuyên cảm ngộ, đã có một chút thu hoạch. Vào một ngày, hắn đứng lên, lôi quang bốn phía chuyển động phát ra tiếng ba ba, hướng về Lôi Trì phát tiết.
Biến hóa ở nơi này dần dần thu hút sự chú ý của Thân Công Hổ. Hắn mở hai mắt, nhìn về phía Vương Lâm, trong mắt tràn ngập vẻ cuồng nhiệt, thậm chí còn có một vẻ kỳ vọng.
Vương Lâm không hề để ý đến Thân Công Hổ mà nhìn về phía xa trong Lôi Trì. Lôi Trì này quá lớn, mặc dù vì nguyên nhân thiên nghịch bị rút nhỏ đi một nửa, nhưng nhìn lại vẫn làm cho người ta tâm thần chấn động.
Giờ phút này ở vị trí của Vương Lâm, tuy nói là ở bên cạnh Lôi Trì, nhưng khoảng cách tới trung tâm thật sự của Lôi Trì là quá xa. Lôi đình bên trong Lôi Trì này hiển nhiên càng đến gần trung tâm thì uy lực càng mạnh, nguyên lực ẩn chứa bên trong cũng càng nhiều.
Thậm chí có thể nói, thiên địa nguyên lực ẩn chứa trong một trăm đạo lôi đình ở vị trí ngoài rìa so với một đạo ở vị trí trung tâm vẫn còn kém xa.
Trầm ngâm ít lâu, Vương Lâm nâng chân lên bước về phía trước.
Hắn trong lòng bình tĩnh, thậm chí còn mang một chút cẩn thận. Nhưng Thân Công Hổ cách đó không xa cũng cực kỳ hưng phấn, quắc mắt nhìn thẳng vào Vương Lâm, trong lòng mừng thầm:
- Rốt cuộc có thể nhìn thấy được một vài thần thông của tiền bối rồi. Đây chính là cơ hội ngàn năm có một, nhất định phải xem thật cẩn thận, không chừng có thể từ đó cảm ngộ!
Giờ phút này hắn cực kỳ hưng phấn, không kém gì khi tu đạo bước thứ nhất viên mãn đột phá tiến vào âm hư thực cảnh năm đó. Thậm chí so với khi đó còn hưng phấn hơn gấp mấy lần.
Hắn sở dĩ theo đuổi việc tu luyện ở chỗ này, ngoài lý do nơi đây là nơi chữa thương thích hợp, mà quan trọng hơn là muốn đi theo Vương Lâm, thu hoạch từ việc tu luyện của đối phương, thậm chí có thể từ xa liếc nhìn thần thông của hắn.
Hắn đợi hai năm, lúc này, rốt cuộc cũng có cơ hội. Gần như không chút do dự, Thân Công Hổ làm cho lôi điện toàn thân tản ra, hết sức chăm chú nhìn nhất cử nhất động của Vương Lâm. Hắn chuẩn bị đem tất cả chặt chẽ ghi tạc trong lòng.
Thậm chí Lôi Thú mặc giáp bên cạnh hắn cũng ngẩng đầu, nhìn Vương Lâm phía xa xa, hai mắt lộ ra sự kính sợ, đồng thời cũng có một vẻ kỳ vọng.
Duy chỉ có Lôi Thú sừng bạc của Vương Lâm cách đó không xa, mí mắt khẽ hé ra, cũng không xem mà giống như ngủ say, nằm sấp tại đó thổ nạp lôi điện.
- Chỉ có tiến vào sâu bên trong hấp thụ lôi đình mới có thể tăng tốc độ. Nếu không, chỉ ở ngoài rìa hấp thụ lôi đình từ mười lần trở lên, mới nhìn thì hiệu quả giống như nhau, nhưng trên thực tế chênh lệch rất nhiều.
Trong lúc trầm ngâm, Vương Lâm nhìn chằm chằm vào trung tâm Lôi Trì, lại bước tới.
Một bước này, giẫm lên trên Lôi Trì, làm cuộn lên một gợn sóng lôi quang, dẫn động vô số lôi đình lập tức ầm ầm lao đến.
Vương Lâm tâm thần ngưng định, trong mắt phát ra điện quang. Nguyên thần trong cơ thể lúc này giống như là trái tim, mặc dù không đập thành nhịp, nhưng tản mát ra lôi uy dung nhập vào thân thể.