-Đơn giản chỉ có hai người.
Ánh mắt Viêm Lôi Tử nhìn về phía Vương Lâm lại càng cung kính hơn.
Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, không thể nhìn ra hỉ nộ, chỉ có hàn ý trong đôi mắt là giống như băng giá. Hắn bước đi trong tinh không, bước một bước cuối cùng.
Một bước này hạ xuống, tinh không vặn vẹo, vô số khe không gian đồng thời tan nát. Đột nhiên Vương Lâm mang theo Viêm Lôi Tử vượt qua khoảng cách vô tận, xuất hiện bên ngoài tổng bộ của Tu Chân Liên Minh năm xưa!
Phía trước Vương Lâm có một dòng xoáy khổng lồ chuyển động vô thanh vô tức. mỗi lần nó chuyển động giống như đều có một luồng thiên địa nguyên lực từ trong tinh không bị hấp thu vào trong đó, dung nhập trong dòng xoáy.
Nhìn về dòng xoáy phía trước, ánh mắt Vương Lâm hiện lên vẻ đang nhớ lại. Nơi này năm đó đối với hắn là địa phương không thể tiến vào, cũng có thể nói là không có tư cách để tiến vào.
Nơi này năm đó khi hắn còn là tu sĩ Chu Tước Tinh, nơi đây chính là đỉnh cao của Côn Hư. tổng bộ Tu Chân Liên Minh!
Năm đó Tu Chân Liên Minh là bá chủ của cả Côn Hư, mạnh mẽ bao trùm Côn Hư! Bởi vì cuộc chiến với La Thiên, bởi Thanh Thủy tiến vào khiến cho Tu Chân Liên Minh không hiểu đã xảy ra biến cố gì, chia năm xẻ bảy, tổng bộ cũng bị phong ấn lại.
Hôm nay Vương Lâm đứng ở nơi này, nhìn tổng bộ Tu Chân Liên Minh. Hắn thì thào chỉ có hắn mới nghe nổi.
-Thanh Thủy sư huynh, ngươi phải còn sống đó.
Vương Lâm thầm than, tay phải giơ lên hướng về phía dòng xoáy khổng lồ chưa từng dừng lại trong vô số năm qua điểm một cái!
Một chỉ này điểm tới, đầu ngón tay Vương Lâm liền lóe lên kim quang, bất ngờ hóa thành một luồng ánh sáng bay vào trong dòng xoáy. Trong nháy mắt khi kim quang hạ xuống, một tiếng ầm vang kinh thiên lập tức truyền ra.
Chỉ thấy dòng xoáy kia chấn động ầm ầm. không ngờ chậm rãi ngừng xoay tròn! Cảnh tượng này khiến Viêm Lôi Tử đứng sau Vương Lâm trợn trừng hai mắt. Hắn dù đoán được là Vương Lâm cường đại nhưng lúc này chứng kiến một chỉ của Vương Lâm khiến dòng xoáy dừng lại thì cũng vô cùng kinh hãi!
Hắn vốn là trưởng lão của Tu Chân Liên Minh, biết rất rõ dòng xoáy này chính là đạo phong ấn thứ nhất của Tu Chân Liên Minh, cũng được gọi là đại môn thứ nhất!
Dòng xoáy phong ấn này được truyền thừa từ thời thượng cổ, là người của Tu Chân Liên Minh năm đó đạt được từ Vũ Tiên giới, sau đó hậu nhân còn không ngừng bổ xung, mơ hồ đã trở thành một trận pháp cấm chế cực kỳ cường đại!
Nó chỉ cần vận chuyển liền không thể đình chỉ, không lúc nào ngừng hấp thu thiên địa nguyên lực từ trong tinh không vào bên trong, khiến cho trận pháp này càng ngày càng cường đại!
Dù là trận chiến mười năm trước, giới nội tuy rằng đã chia ra đi tới mấy Thất Thải Giới nhưng tới nơi này cũng không ít người. Đám tu sĩ đó liên thủ lại, còn có Lỗ Phu Tử và một tu sĩ bước thứ ba của Triệu Hà đồng thời ra tay cũng không thể khiến trận pháp này đình chỉ, chỉ khiến nó vận chuyển chậm lại một chút mà thôi.
Lúc này Viêm Lôi Tử thấy Vương Lâm chỉ tùy ý điểm một cái liền khiến cho dòng xoáy mênh mông này không thể thừa nhận nổi, dường như bị một luồng lực lượng mạnh mẽ áp chế. Cảnh tượng này làm hắn đứng sững sờ nơi đó.
-Đây là tu vi tới mức nào.
Viêm Lôi Tử hoảng sợ nhìn bóng lưng Vương Lâm, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Thần sắc Vương Lâm bình thản, ngón tay phải sau khi điểm ra, trong nháy mắt khi dòng xoáy khổng lồ dừng lại liền vung lên một lần nữa. Dòng xoáy kia ầm ầm nổ vang một lần nữa, tiếng nổ truyền khắp tám hướng, lại có rất nhiều tiếng gầm nhẹ từ bên trong dòng xoáy truyền ra. Ngay sau đó, bất ngờ có mấy ngàn tu sĩ từ bên trong dòng xoáy biến ảo ra. Trên mi tâm đám người này đều có ấn ký, đúng là tu sĩ giới ngoại!
-Ai dám phá giới!
-Đám tu sĩ hôi thối giới nội, các ngươi muốn chết rồi!
-Ha ha an tĩnh nhiều năm như vậy, rốt cục cũng có người tới phá giới. Lão phu muốn thử xem lần này là mấy người!
Những người này sau khi xuất hiện đều lộ vẻ hung tàn ánh mắt đầy vẻ khát máu. Bọn chúng đã đợi rất lâu rồi, khí tức sát lục trên người bị áp chế đã lâu năm, hôm nay rốt cục thấy có người dám tới phá giới liền không khỏi hưng phấn.
Hầu như chỉ trong nháy mắt khi đám tu sĩ này lao ra khỏi dòng xoáy, một luồng khí tức hung ác ngập trời bốc lên chấn động cả tinh không.
-Chỉ có hai người sao?
-Chỉ là hai tên tu sĩ thối tha mà dám tới đây?
-Hả người này.người này.
Mấy ngàn tu sĩ đang đằng đằng sát khí, vẻ mặt vốn rất hung tàn nhưng hầu như chỉ trong nháy mắt khi thấy rõ vẻ mặt lạnh lùng của Vương Lâm thì lập tức có người sửng sốt, sắc mặt ầm ầm đại biến! vẻ hung tàn sụp đổ trong chớp mắt, bị một sự hoảng sợ và không tin như sóng lớn ngập trời hoàn toàn thay thế.
-Đó là.hắn.hắn là . Phong Tôn!
-Phong Tôn!
-Hắn không phải đã chết sao? Hắn.hắn là Phong Tôn!
Tiếng xôn xao ào ào như biển động bùng lên. Mấy ngàn tu sĩ vốn đang lao ra trong khiếp sợ chẳng kẻ nào còn dám bước lên nửa bước!
Thần sắc bọn họ tràn ngập hoảng sợ nhìn thân ảnh Vương Lâm. Đối với bọn họ đây chính là cơn ác mộng không thể xua tan. Đám tu sĩ này đa số đều nằm trong đại quân đợt thứ ba năm xưa, khi thấy Vương Lâm thì cảm giác sợ hãi năm đó lập tức tái hiện!
-Đúng là hắn!
-Chính là Phong Tôn kẻ đã giết vô số tu sĩ giới ngoại chúng ta trong trận chiến đầu tiên!
Có rất nhiều người vì kí ức năm đó quá sâu sắc mà khi vừa nhìn thấy Vương Lâm thì lập tức hét ầm lên thần sắc kinh hoàng, quên hết mọi việc mà điên cuồng lui lại phía sau.
Mấy ngàn tu sĩ lập tức trở thành đại loạn.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Viêm Lôi Tử kích động, thân thể mơ hồ run rẩy. Hắn hiểu rõ rằng trong vô số tu sĩ giới nội, chỉ có duy nhất một người, cũng chỉ có mình Vương Lâm là có thể làm được điều này, chỉ cần xuất hiện là có thể khiến cho tâm thần mấy ngàn tu sĩ sụp đổ!
Loại khí thế này, sự uy nghiêm này, luồng sát khí này những người khác không thể thay thế.
Đây chính là Phong Tôn!
Hàn quang trong mắt Vương Lâm lóe lên, tay phải giơ lên vung về phía dòng xoáy đã dừng lại kia. Một tiếng ầm ầm vang lên, một cái khe khổng lồ bất ngờ xuất hiện ở bên trong dòng xoáy, giống như có hai bàn tay vô hình đưa vào trong dòng xoáy, mạnh mẽ kéo về hai phía!
Tiếng chấn động kinh thiên vang lên. Cái khe khổng lồ ở trung tâm của dòng xoáy lập tức bị xé to ra. Thân thể Vương Lâm bước về phía trước, nhìn như thong thả nhưng trên thực tế lại cực nhanh, lao thẳng về cái khe vừa bị mở ra trong dòng xoáy.
Từ xa nhìn lại, Vương Lâm đi tới khiến tốc độ dòng xoáy bị xé rách càng nhanh, giống như Vương Lâm đã trở thành một lưỡi kiếm sắc bén. Lưỡi kiếm sắc bén còn chưa tới gần đã tỏa ra kiếm khí vô hình, đánh tan mọi vật cản đường!
Bị chia thành hai nửa vòng tròn dòng xoáy đã ngừng vận chuyển lập tức ầm ầm tách ra hướng về hai phía cuốn đi. Mấy trăm tu sĩ bị dòng xoáy lan tới liền kêu lên thảm thiết, thân thể tan nát, máu thịt bắn tung tóe!
Vương Lâm đi tới, tiến thẳng vào trong cái khe giữa dòng xoáy, chân phải giơ lên đạp mạnh về phía trước!
Ầm một tiếng, cả tinh không chấn động, tiếng răng rắc truyền khắp nơi. Chỉ thấy tinh không dưới chân Vương Lâm những vết nứt li ti xuất hiện, giống như mạng nhện hiện ra. Trong nháy mắt khi chúng xuất hiện, tinh không liền sụp đổ, lan ra tám hướng.
Tinh không giống như sụp đổ hoàn toàn. Cùng với sự sụp đổ này, tay phải Vương Lâm giơ lên vung về phía trước. Lập tức kim quang tràn ngập không gian. Một cơn lốc màu vàng ầm ầm gào thét thổi đi, giống như cuốn cả sao trời, khiến cho không gian bốn xung quanh Vương Lâm giống như một tờ giấy, lập tức bị xé tan!
Mấy ngàn tu sĩ lao ra kia trong cơn lốc màu vàng này chết vô cùng thê lương, căn bản không có chút sức phản kháng nào.
Bức màn tinh không bị xé rách, chấn động kịch liệt, lộ ra tổng bộ Tu Chân Liên Minh bị phong ấn!
Đó là một tu chân tinh khổng lồ, bốn phía có rất nhiều tiểu tinh vờn quanh. Từng trận huyết quang truyền ra từ phía dưới tu chân tinh này. Ngước mắt nhìn lại, phía dưới tu chân tinh này không ngờ lại có một cái khe. Huyết quang chính là từ trong đó truyền ra!
Viêm Lôi Tử đi theo sau Vương Lâm, nhìn thấy tất cả mọi chuyện, thần sắc lộ vẻ cừu hận ánh mắt nhìn chằm chằm vào tu chân tinh khổng lồ kia, chỉ về phía trước, trầm giọng nói:
-Phong Tôn đó chính là tổng đàn của Tu Chân Liên Minh. Trọng Huyền Tử đang ở nơi này.
Cùng lúc này, một luồng sát khí ầm ầm tràn tới. Chỉ thấy ở bốn phía tu chân tinh có một lượng lớn tu sĩ giới ngoại nhanh chóng lao ra, trong nháy mắt đã có hơn vạn người bao phủ bầu trời. Cùng với sự xuất hiện của bọn họ khi vừa nhìn rõ diện mạo của Vương Lâm, luồng sát khí lập tức sững lại. Sắc mặt tất cả trong nháy mắt liền đại biến!
Bọn họ nhận ra Vương Lâm rồi!
Bị ánh mắt của trên vạn tu sĩ nhìn chằm chằm vào, tâm thần Viêm Lôi Tử vô cùng khẩn trương. Nhưng sau khi hắn nhìn thoáng qua Vương Lâm thì lập tức thả lỏng. vẻ mặt Vương Lâm bình tĩnh giống như hết thảy mọi chuyện đối với hắn chẳng có gì đáng kể.
-Phong Tôn?
Một tiếng cười lạnh từ tu chân tinh khổng lồ kia truyền ra. Một đám sương mù màu đen xuất hiện, cuồn cuộn cuốn tới, ầm ầm lao ra. Trong sương mù này có một lão già mặc hắc bào. Hắn vừa xuất hiện lập tức khiến tinh thần hơn vạn tu sĩ giới ngoại phấn chấn hẳn!
-Hắn chính là Thiên Triệu Thượng Sư!
Viêm Lôi Tử vội vàng mở miệng nói.
Ánh mắt lạnh lùng của Vương Lâm nhìn về phía lão già mặc hắc bào, từng bước đi về phía trước. Trong nháy mắt khi thân thể hắn chuyển động, lão già mặc hắc bào cười dài, hai tay bắt quyết, lập tức có hương hỏa lực vô tận liền tràn ra.
-Phong Tôn thì đã làm sao. Ngươi cứ đợi xem lão phu giết Phong Tôn này thế nào! Giết hắn rồi lão phu liền có thể đứng thứ nhất trong Thái cổ Tinh Thần bảng!
Lão già mặc hắc bào cười lạnh, cũng bước nửa bước về phía trước vung tay áo lên. Hương hỏa lực bên người hắn lập tức ngưng tụ lại, bất ngờ hóa thành ba còn hắc long dữ tợn dài vạn trượng. Ba con hắc long này toàn thân đầy gai nhọn, trên trán có một sừng dài, vừa gầm thét vừa lao tới!
Một luồng linh lực đặc biệt chỉ có tu sĩ Không Linh mới có cùng với âm thanh kỳ dị của môn đồ truyền ra vang vọng. cũng trong lúc này, ba con hắc long há to miệng, bất ngờ lại có thể thấy bên trong đó có ba hương hỏa giới tồn tại, vô số hương hỏa môn đồ đang ở trong hương hỏa giới trong miệng hắc long ngồi khoanh chân, dâng lên hương hỏa lực nồng đậm, khiến cho ba con hắc long này bất ngờ lại biến thành ba còn hương hỏa long!
Đây là đòn sát thủ của Thiên Triệu Thượng Sư, là thuật thần tiếng tăm hiển hách trong Thái Cổ Tinh Thần. Ba con hắc long này không phải là tử vật mà là long thú thực sự do hắn vô cùng mạo hiểm mới bắt được tại một địa phương kỳ dị!
Sau khi tế luyện ngàn năm cuối cùng Thiên Triệu Thượng Sư mới có thể khiến cho ba con hắc long này cúng bái hắn, trở thành hồn thú hương hỏa của hắn!