Tiên Nghịch

Chương 1424: Phá trận




Đây là trận chiến đầu tiên của Thái cổ Tinh Thần. Vị trí bọn họ lựa chọn chính là Vân Hải tinh vực. Mà điểm bọn họ muốn phá vỡ lúc này lại chính là chổ Vương Lâm đang đứng.
 
Chấn động của Phong Giới Đại Trận truyền vào trong giới nội. Trong ánh mắt của Vương Lâm, hắn thấy rõ ràng cái lưới tạo thành đại trận kia lúc này mơ hồ trở nên hỗn loạn, dường như có một luồng lực lượng đang muốn xuyên thấu nơi này đi vào.
 
Thấy cảnh tượng này, thần sắc Vương Lâm đại biến.
 
Giờ phút này giới nội còn chưa chuẩn bị xong cho chiến tranh. Thất Thải Giới còn chưa tìm được hết nhưng chiến tranh đột nhiên lại xảy ra trước rồi. Với tâm trí của Vương Lâm hắn liếc một cái là biết, biến hóa kỳ dị của Phong Giới Đại Trận này hiển nhiên là do bên ngoài Thái cổ Tinh Thần, tu sĩ giới ngoại đã triển khai đủ loại thủ đoạn, muốn mở đại trận này tiến vào.
 
Phong Giới Đại Trận là một thanh kiếm hai lưỡi. Nó phong kín hương hỏa của giới nội, khiến tu vi tu sĩ giới nội không thể so với tu sĩ giới ngoại, hầu như đã chặt đứt căn cơ của tu sĩ giới nội.
 
Nhưng đồng thời nó cũng gián tiếp có tác dụng bảo vệ nhất định, dù là đi vào hay đi ra cũng cực kỳ gian nan.
 
Đúng lúc này thì Phong Giới Đại Trận vang lên những tiếng động kinh thiên. Trận hồn dường như đã bị rút ra vậy. Cảnh tượng này nhìn từ giới ngoại lại càng rõ ràng.
 
Nhưng Vương Lâm không có thời gian lãng phí. Biến cố của Phong Giới Đại Trận này không cần hắn thông báo thì tu sĩ bước thứ ba trong giới nội cũng biết. Hắn là người ở gần nơi này nhất, tuy hắn không có lực lượng ngăn cản trận pháp này bị phá vỡ nhưng hắn lại vẫn muốn chuẩn bị cho đối phương một đòn phá hoại mạnh nhất.
 
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên. Sát khí vốn từ sau khi hắn giết Thủy Đạo Tử đã hơi tiêu tan lúc này lại ầm ầm trào lên. Tia sát lục bổn nguyên lại dùng một phương thức vô cùng kinh khủng tăng trưởng.
 
- Giết. Giết hết thảy những kẻ xâm lấn.
 
Đây là một trận chiến. Mà trong chiến tranh thì không có nhân tính, đạo đức.
 
Lúc này hắn hoàn toàn có thể rời đi. Nhưng hắn không thể làm vậy.
 
Đây là một cuộc xâm lấn, Giới ngoại xâm lấn. Vì gia viên, vì cố hương, vì vinh quang của bản thân tu sĩ giới nội, hai mắt Vương Lâm đỏ bừng. Sát lục cả đời hắn cũng đều là vì bản thân. Chỉ có ở bên ngoài Thần Tông, trong tích tắc khi cảm nhận được vinh quanh của tu sĩ Vân Hải tinh vực, hắn mới cảm thấy vinh quang của tu sĩ giới nội.
 
Một trận chiến này không biết sẽ kéo dài bao lâu. Có lẽ hắn sẽ tử vong, có lẽ hắn sẽ mất đi cơ hội cứu sống Uyển nhi. Nhưng giờ phút này vì bản thân, vì gia đình, vì đại nghĩa, hắn phải đánh.
 
Giống như Hồng Hủ Tử lúc trước hỏi hắn, ngươi đã chuẩn bị tử chiến trong cuộc chiến này chưa.
 
Vương Lâm đã chuẩn bị sẵn sàng tử chiến rồi.
 
Sự việc này chưa chuẩn bị đã đột nhiên xảy ra, dù giới nội đối với hắn vẫn tồn tại rất nhiêu âm hiểm và nguy cơ nhưng dù thế nào hắn vẫn là tu sĩ giới nội.
 
Trong gia đình của mình, tất cả đều theo quy luật kẻ thích nghi thì sinh tồn. Nhưng một khi gặp phải ngoại nhân xâm lấn, vậy thì hết thảy đều có thể bỏ qua.
 
Đây là đại nghĩa.
 
Ngọn lửa chiến tranh đã lan tới cửa, nếu lúc này mà còn lo lắng chuyện được mất của bản thân thì Vương Lâm hắn không xứng được làm người. Không xứng được gọi là tu sĩ.
 
Sát lục bổn nguyên dưới đủ loại tâm trạng của Vương Lâm điên cuồng tăng trưởng. Sát lục, sát lục, vì mình mà sát lục cả vạn vạn người, thế chưa thể gọi là sát lục, chỉ là một tên đồ tể mà thôi.
 
Sát lục chính thức chính là sát lục vì đại nghĩa, vì một lý tưởng nào đó, vì người mà mình muốn bảo vệ, vì vật mà mình muốn giữ gìn, điên cuồng phản kháng.
 
Loại sát lục này mới chính là bổn nguyên, không phải thứ giết chóc chỉ vì dục vọng bản thân, vì cướp đoạt bảo vật, vì muốn giết mà giết.
 
Vương Lâm giờ phút này đã hiểu ra. Tay phải hắn vừa giơ lên, ngàn vạn đạo kiếm khí liền gào thét lao tới, bao phủ cả tinh không, lao thẳng tới gần Phong Giới Đại Trận. Cũng trong lúc này tay áo hắn liền vung lên, Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn đồng thời xuất hiện. Mặc kệ hai người hắn có đồng ý hay không, lúc này đều phải nghe theo mệnh lệnh của Vương Lâm.
 
Cho dù có chết thì hồn phách cũng phải nghe lệnh.
 
Sau khi hai người xuất hiện, tay phải Vương Lâm bắt quyết điểm vào tinh không. Trong tiếng ầm vang, vô số cấm chế biến ảo ra, điên cuồng phong ấn.
 
Đồng thời vào lúc này, tay áo Vương Lâm vung lên. Huyết kiếm bay ra, tỏa huyết quang ngập trời.
 
Trong huyết quang này, hai tay Vương Lâm vung về phía trước, toàn thân tỏa ánh sáng chói mắt, hấp thu tất cả ánh sáng trong tinh không, hóa thành một cái khiên bằng ánh sáng.
 
Ngọn lửa chín màu trong mắt trái của hắn hình thành một cơn lốc, vận sức chờ phát động.
 
Lôi đồ bên mắt phải xoay tròn, tiếng sấm sét kinh thiên ầm ầm vang lên.
 
Chiến, chiến, chiến.
 
Nếu đã gặp thì dùng sức một người chiến mười vạn đại quân xâm lấn từ giới ngoại thì có làm sao. Thần sắc Vương Lâm lộ vẻ lỗi lạc. Hắn đứng ở nơi này trông như một vị chiến tiên.
 
Mái tóc bạc trắng tung bay, một thân bạch y phất phới khiến cho thân ảnh của hắn trở lên cao lớn vô cùng.
 
Trên người hắn từ từ hiện ra một luồng vinh quang, là vinh quang của tu sĩ giới nội.
 
Phong Giới Đại Trận trong mắt tu sĩ giới ngoại dường như hóa thành một cái giếng thật lớn. Một luồng lực lượng tới từ tinh không của tu chân tinh, giống như một bàn tay khổng lồ muốn lôi hết hồn phách từ trong cái giếng này ra.
 
Trong tiếng ầm ầm vang vọng, Phong Giới Đại Trận không ngừng run rẩy, trận linh bên trong biến ảo ra, điên cuồng phản kích. Nhung vào lúc này, từ trong lầu các Thiên Phạt Điện của Trưởng Tôn hội vẫn đang lơ lửng trong tinh không có một âm thanh già nua truyền ra.
 
- Phá trận.
 
Tiếng nói này vang lên, chấn động tinh không, khiến thanh kiếm trong suốt phát ra tiếng gào thét kinh thiên, lao thẳng tới trận pháp. Cùng với nó là tất cả các pháp bảo khác.
 
Chuyện phá trận này đã không còn là chuyện của một người mà là toàn bộ lực lượng của hai tiên phi, ba tu sĩ bước thứ ba, còn có cả chưởng tôn, tổng cộng lực lượng của sáu người trong Thái Cổ Tinh Thần.
 
Trong khi trận hồn của Phong Giới Đại Trận sắp bị chưởng tông rút ra, trận linh đang tiến hành phản kích thì năm thứ pháp bảo kia ầm ầm tới gần, trực tiếp tràn vào Phong Giới Đại Trận, điên cuồng công kích trận linh.
 
Ánh sáng trên trận pháp lóe lên, giống như tia chớp chạy khắp Phong Giới Đại Trận. Dưới tia chớp này, cả Phong Giới Đại Trận bất ngờ trở thành một đại trận sấm sét. Vô tận ngân xà ầm ầm lao tới, trong nháy mắt ngưng tụ lại thành một thanh trường thương, mang theo lực lượng sấm sét vô tận ầm ầm đánh thẳng tới thanh kiếm trong suốt kia.
 
Tiếng động ầm ầm vang lên kinh thiên. Thanh kiếm trong suốt kia va chạm với cây trường thương sấm sét kia, lực lượng hương hỏa bên trong điên cuồng bộc phát ra, trực tiếp đối kháng với nó.
 
Trong nháy mắt khi giao chiến với thanh trường thương, ánh sáng màu tím trên Phong Giới Đại Trận lại lóe lên. Tử ý ngập trời tràn ra, bao phủ tinh không, dù là giới ngoại hay giới nội lúc này đều có thể thấy rất rõ ràng.
 
Dưới ánh sáng tím này, một cây roi khổng lồ ngưng tụ lại, vung lên liền có những tiếng vùn vụt vang lên, đánh thẳng tới dây đàn của Lam Mộng Đạo Tôn.
 
Hai vật này áp sát, nhanh chóng va chạm kịch liệt.
 
Sau ánh sáng màu tím này, ánh sáng màu đỏ tràn ra, như máu tơi phủ khắp thiên địa. Hàng loạt tiếng gào thét thê lương mang theo nổi thống khổ không cách nào hình dung nổi truyền khắp tinh không. Trong ánh sáng màu đỏ này, một cái lưu tinh chùy chín đầu khổng lồ bất ngờ xuất hiện.
 
Lưu tinh chùy chín đầu xoay chuyển như muốn phá tan tinh không, lao thẳng tới chín cánh hoa của tiên phi.
 
Ánh sáng màu đỏ vừa lóe lên, một luồng sóng nhiệt kinh thiên đã tràn ra. Trên Phong Giới Đại Trận lúc này có một chiến xa vô cùng lớn hóa ra, lập tức hơi nóng tràn ngập tám phương.
 
Đây là một cái xe bắn đá khổng lồ lớn hơn vạn trượng. Từ trên xe tỏa ra một luồng khí tức tang thương, vừa xuất hiện đã kinh thiên động địa. Nhất là trên cánh tay đòn của xe còn có một đám lửa thật lớn. Ngọn lửa này đủ để thiêu đốt vạn linh, sau lúc xuất hiện liền ầm ầm bắn về phía trước.
 
Nó lao thẳng tới con mắt cho đồng tử trong hàn băng tạo thành.
 
Sau khi chiến xa xuất hiện, ánh sáng màu đen lại lóe lên trên Phong Giới Đại Trận, giống như cắn nuốt cả hư vô. Một thanh Lang nha bổng khổng lồ vô thanh vô tức xuất hiện.
 
Thanh Lang nha bổng này dày đặc mũi nhọn, bên trên còn dính đầy máu đen, tràn ngập mùi máu tanh, đánh thẳng tới ba quỷ ảnh do ba giọt bổn mạng huyết của tiên phi hóa thành.
 
Tiếng ầm ầm vang vọng thiên địa. Cả Phong Giới Đại Trận chấn động kịch liệt. Vương Lâm ở trong giới nội lúc này đồng tử hai mắt co rút lại, thần sắc trở nên dữ tợn.
 
Chiến ý đã nổi lên, tràn ngập toàn thân chỉ đợi phát.
 
Tiếng ầm ầm kinh thiên vang lên ở Phong Giới Đại Trận, trận linh lóe lên không ngừng. Những trận linh còn lại vừa biến ảo ra. trong nháy mắt khi nó vừa xuất hiện thì từ Thái cổ Tinh Thần truyền tới một lực lượng kỳ dị, giống như một bàn tay khổng lồ chụp lấy chúng.
 
Phong Giới Đại Trận ầm ầm chấn động, những trận hồn sinh ra qua năm tháng vạn cổ này bị lôi ra khỏi pháp trận. Hồn phách này vô hình nhưng lúc này tất cả tu sĩ giới ngoại đều có thể cảm nhận rõ ràng một luồng khí tức tang thương tràn ra.
 
Hồn phách này cực kỳ khổng lồ, bị mò ra nhưng dường như luồng lực lượng quỷ dị trong Thái Cổ Tinh Thần kia dường như cũng không thể thừa nhận được, giơ lên được mấy trượng liền suy yếu đi.
 
Một tiếng thở dài vang lên khắp Thái cổ Tinh Thần ở giới ngoại. Bàn tay khổng lồ do luồng lực lượng quỷ dị hóa thành kéo mạnh một cái sang bên cạnh. Tiếng ầm ầm điên cuồng truyền khắp giới ngoại. Hồn phách kia không ngờ bị bứt ra một phần nhỏ.
 
Một lổ hổng xuất hiện. Trong nháy mắt Phong Giới Đại Trận lập tức xuất hiện một cái khe.
 
Cái khe này xuất hiện khiến cho Phong Giới Đại Trận dường như dừng lại một chút. Trong tích tắc khi nó dừng lại, một giọng nói già nua khàn khàn truyền khắp tinh không.
 
- Lão phu đã cố hết sức.
 
Trong nháy mắt khi lời nói này vang lên, năm trận linh và pháp bảo đang giằng co đồng thời chấn động.
 
Trong cái khe tại Thái cổ Tinh Thần, đôi mắt phụ nhân mặc y phục cung đình đứng trên đỉnh núi lóe lên hàn quang, tay phải bắt quyết, miệng bình thản nói:
 
-Bạo.
 
Trên Lam Sơn của Lam Ti tộc, Lam Mộng Đạo Tôn ngơ ngác nhìn cây thoa nọ, tay phải giơ lên, bắt quyết, miệng nói một cách bất đắc dĩ.
 
-Bạo.
 
Chổ cực tây của Thái cổ Tinh Thần, tại chín tu chân tinh bị đóng băng, đồng tử nọ giơ tay phải lên, thì thào nói:
 
-Bạo.
 
Trong một cái khe tràn ngập tiên khí ở Thái cổ Tinh Thần, nữ tử áo đỏ đứng trên mảnh đại lục kia ánh mắt cũng lóe lên, như cười như không ngâm khẽ:
 
-Bạo.
 
Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, trong Thiên Phạt Điện của Trưởng Tôn hội truyền ra một tiếng gầm nhẹ.
 
-Bạo.
 
Nãm thứ pháp bảo, bất cứ thứ nào cũng đủ để gây lên một trận gió tanh mưa máu, lúc này ở trong Phong Giới Đại Trận đồng loạt nổ tung. Tiếng ầm ầm vang lên khắp thiên không. Luồng lực trùng kích này đánh sâu vào trong cái khe của Phong Giới Đại Trận, hóa thành một lực xé vô cùng lớn. Phong Giới Đại Trận chấn động, cái khe dưới lực lượng này liền bị mở rộng ra.
 
Phong Giới Đại Trận chỉ trong thời gian ngắn đã bị mở ra một khe hở lớn.
 
Chiến tranh bắt đầu rồi.