Tiên Nghịch

Chương 1088: Ngưng tụ thần cốt




Nếu như chỉ lả hung thú cấp bảy thì cũng chưa đáng nói, lão phu sợ chuyện này kéo dài thì ngay cả những con hung thú cấp tám có thể chiến đấu một trận với tu sĩ Tịnh Niết viên mãn, còn có hung thú cấp chín ngang với tu sĩ Toái Niết cũng sẽ bị hấp dẫn.Tới lúc đó Mạc La đại lục ta cứ đợi đại họa giáng xuống đầu.
 
Một người trong số hai lão già kia dùng giọng lo lắng và nặng nề nói:
 
- Có nên không. Dù sao thì vị trí của Mạc La đại lục chúng ta nếu so sánh với những tinh vực cấp bốn ngoài kia thì bốn phía cũng không có mãnh thú cấp cao.
 
Lý Hướng Đông trở nên trầm tư rồi chậm rãi nói:
 
- Chỉ hy vọng như thế. . .
 
Lão già lắc đầu, trên mặt hiện lên vẻ đau khổ nhìn về phía Lữ Yên Phỉ. Đến lúc này đám người bọn họ vẫn không hiểu được vì sao trước đây Lữ Yên Phỉ lại ngăn cản ba người bọn họ đi kiểm tra sự việc.
 
Lữ Yên Phi cũng không gìải thích mà hóa thành một luồng cầu vồng phóng thẳng xuống dưới đất. Ba người kia đảo mắt nhìn nhau, cũng không nói thêm điều gì mà theo sát sau lưng Lữ Yên Phỉ. Khi đám người rơi lên mặt đất thì toàn thân lóe lên hào quang rồi trực tiếp xuyên qua đất chìm vào bên trong, Tốc độ của bốn người lập tức chậm hẳn lại trong lòng đất, những tiếng nổ ầm ầm lại vang lên cực kỳ rõ ràng bên tai. Vì khoảng cách đến nơi phát ra âm thanh quá gần mà không những tâm thần chấn động, ngay cả cơ thể cũng run rẩy.
 
Một luồng sóng chấn động lại liên tục từ sâu trong lòng đất truyền ra làm cho bốn người lập tức sinh ra một cảm giác uy áp đến từ sâu trong linh hồn. Hình như bên dưới có tồn tại thứ gì đó rất đáng sợ, tồn tại này đủ đế làm chấn động thiên địa, bốn người bọn họ chỉ là những con kiến hôi mà thôi.
 
Cảm giác này càng lúc càng rõ ràng làm hình bóng, bốn người này lập tức dừng lại, vẻ mặt người nào cũng trở nên cực kỳ ngưng trọng, chỉ có ánh mắt của Lữ Yên Phỉ là trở nên sáng rực, nàng cắn môi dưới, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
 
"Rốt cuộc là thứ gì lại sinh ra uy áp như vậy?"
 
"Những con sóng chấn động thế này chắc cũng không phải là pháp bảo !"
 
Ba người ở phía sau cực kỳ cẩn thận, sau khi do dự một lúc thì Lý Hướng Đông cắn răng dẫn đầu ba người phóng thắng lên. Hắn cũng muôn xem bên dưới rốt cuộc có thứ gì.
 
Càng đi xuống đuới thì uy áp lại càng nặng nề, những tiếng nổ ầm ầm lại càng trở nên đinh tại nhức óc làm tâm thần bốn người càng trở nên run rẩy, thậm chí còn sinh ra cảm giác hủy thiên diệt địa.
 
Tốc độ của bốn người càng ngày càng chậm, uy áp của luồng khí tức điên cuồng đến từ sâu trong lòng đất lại càng nặng nề. Bốn người vừa mới tiên sâu vào đã cảm thấy run rẩy:
 
- Ta đề nghị mọi người nên lập tức rời khỏi chỗ này thôi!
 
Lữ Yên Phỉ suốt cả đoạn đường đều trầm tư, lúc này mới mở miệng truyền ra thần niệm.
 
Ba người còn lại cùng trầm tư rất lâu, hai mắt Lý Hướng Đông lóe lên tinh quang rồi nói:
 
- Nếu không nhìn thấy rõ ràng bên dưới có vật gì, ta không cam lòng.
 
Hắn nói xong thì lập tức phóng xuống lòng đất.
 
Hai lão già cũng có chút do dự rồi cũng lao người đi theo. Lữ Yên Phi thầm than một tiếng, cũng đi theo. Trong lúc bốn người tiến về phía trước thì càng ngày càng gần vị trí truyên ra âm thanh từ sâu trong lòng đất.
 
- Lúc này những tiếng nổ ầm ầm đã vượt xa tiếng sấm, đặc biệt là ở vị trí này âm thanh giống như đã quay trở về với bản nguyên, hóa thành những tiếng nổ kinh thiên động địa. Âm thanh này giống như tiếng xương cốt bị tan vỡ làm cho xương cốt khắp toàn thân bốn người đều trở nên tê dại.
 
Nhưng bốn người này vẫn liên tục phóng xuống, khoảnh khắc khi sắp xông vào vị trí phát ra âm thanh thì đột nhiên có một luồng thần thức điên cuồng từ sâu trong lòng đất ầm ầm phóng đến.
 
- Rời khỏi chỗ này ngay!
 
Luồng thần thức này giống như những cơn gió bão đang gào thét rồi trực tiếp đánh thẳng vào thân thể bốn người. Lý Hướng Đông là người đi đầu, lúc này thân thể đột nhiên ngừng lại, bị luồng thần thức kia quét ngang thì phun ra một ngụm máu tươi. Trong thân thể hắn vang lên những tiếng nổ ầm ầm, lập tức lui người về phía sau không chút do dự, trong mắt lộ ra sự kinh hoảng ngập trời.
 
Không những hắn, ngay cả thân thể hai lão già phía sau cũng chấn động mạnh, vẻ mặt tái nhợt rồi phun ra máu tươi. Hai lão già lập tức rút lui, tâm thần run rẩy dữ dội, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ sợ hãi và kinh hoàng.
 
Dù là Lữ Yến Phỉ cũng cảm thấy thân thể run rẩy, thân thể run lên và khóe miệng chảy ¬xuống một dòng máu. Nhưng hai mắt nàng lại trở nên sáng ngời, âm thanh này xuất hiện chứng minh suy đoán trong lòng nàng.
 
- Việc này. tiền bối đang tiềm tu, vãn bối Quy Nguyên Tông Lý.
 
Trong lúc Lý Hướng Đông lui về phía sau thì ôm quyền mở miệng.
 
- Cút!
 
Lại có một luồng thần niệm được truyền ra,nhưng lần này lại điên cuồng hơn trước đây gấp mấy lần, mạnh mẽ hơn rất nhiều. Luồng gió bão do thần niệm tạo thành lại quét ngang làm cho đất đá trên khắp Mạc La đại lục run rẩy.
 
Từ sâu trong lòng đất lại bùng lên một luồng lực lượng điên cuồng rồi ầm ầm phóng thẳng đến đám người Lý Hướng Đông. Thân thể Lý Hướng Đông lại run rẩy, phun ra một ngụm máu tuoi. Dưới sự tấn công của những tiếng nổ ầm ầm hắn không tự chủ được phải rút lui. Khi Lý Hướng Đông rút lui thì tạo thành một đường thẳng tắp, giống như có một luồng lực lượng khổng lồ khó thể tưởng tượng đẩy lên thân thể. Lý Hướng Đông liên tục xuyên qua lòng đất, một lát sau mặt đất bị phá vỡ, một tiếng ầm ầm vang lên, hắn bị ném thẳng ra ngoài.
 
Khi thân thể hắn vừa mới phá vỡ mặt đất bay vào không trung thì mặt đất bên dưới lại nổ tung, hai lão già kia cũng phun máu tươi bị đánh văng ra rất chật vật. Lữ Yến Phỉ cũng giống như vậy.
 
Bốn người đứng thẳng người trong không trung, trong mắt lộ ra vẻ kinh hoàng, tâm thần run rẩy. Đám người đưa mắt nhìn nhau, Lữ Yến Phỉ hít vào một hơi thật sâu, nàng dùng tay lau đi vết máu trên khóe miệng rồi chậm rãi nói:
 
- Đã bảo các người đừng đi! Cũng may sư thúc tổ tuy tức giận nhưng không muốn làm chúng ta bị thương nặng!
 
- Sư thúc tổ sao?
 
Vẻ mặt ba người kia tái nhợt, luồng thần niệm điên cuồng vừa rồi đã khắc sâu vào trong tâm thần bọn họ, vừa nghĩ tới đã hoảng sợ. Nhưng lời nói của Lữ Yến Phỉ làm cho ba người phải kinh hoàng:
 
- Sư thúc tổ Lữ Tử Hạo, chắc các ngươi cũng đã biết!
 
Lữ Yến Phỉ trầm tư một lúc rồi khẽ nói.
 
Bốn người bọn họ tạm thời không nói gì. Lúc này trên thân thể hơn ba trăm trượng của bản tôn Vương Lâm trong lòng đất, hầu như tất cả khung xương đều đã vỡ vụn chỉ còn lại một người đang ngồi khoanh chân.
 
Trên dấu vết tro tàn của khung xương lại có những âm thanh ầm ầm truyền ra, thậm chí cả đầu lâu cũng đã vỡ vụn hơn một nửa và vẫn còn đang liên tục tan vỡ. Cảm giác đau đớn không thể nào hình dung được đang thiêu đốt toàn bộ tâm thần bản tôn và phân thân Vương Lâm.
 
Đúng lúc này thì nửa đầu lâu còn lại cũng phát ra người âm thanh ken két, lại tiếp tục tan vỡ hóa thành tro bụi rơi xuống bên cạnh, xương đầu lâu càng ngày càng ít. Cuối cùng tất cả khung xương chỉ còn lại một mảnh nhỏ như bàn tay của phàm nhân.
 
Khối xương nhỏ này đối với một cổ thần có thân thể ba trăn trượng thì không có bất kỳ ý nghĩa gì cả, nhưng Vương Lâm vẫn đang nhẫn nại. Sự kiên trì này phải chịu đựng những cơn đau kinh khủng làm hắn phát điên, những tiếng nổ ầm ầm lại vang lên.
 
Mảnh xương nhỏ như bàn tay bắt đầu tan vỡ, càng ngày càng nhỏ. Khoảnh khắc sau cùng chỉ còn lại như móng tay,dưới dư âm của quá trình vỡ vụn thì tất cả xương cốt cũng đã hoàn toàn tiêu tán.
 
Thời gian dường như đã ngừng lại, thiên địa hầu như đã không còn vận chuyển, tất cả xương cốt đã hóa thành tro bụi rồi tiêu tán về bốn phía. Trong khoảnh khắc này phân thân Vương Lâm đang ngồi khoanh chân trên mặt đất đột nhiên mở bừng mắt ra, tay phải nâng lên rồi chỉ về phía trước:
 
- Ngừng!
 
Một chữ vừa bay ra khỏi miệng, thân thể phân thân lập tức run rẩy, trong cơ thể vang lên những tiếng nổ ầm ầm, Vương Lâm phun ra một ngụm máu tươi rồi bay ngược về phía sau. Đúng lúc này, đám tro bụi của khung xương đang tiêu tán đột nhiên ngừng hẳn lại.
 
Ngay sau đó một luồng khí tức cổ thần điên cuồng bùng ra từ sâu trong lòng đất. Nguyên lực trong thiên địa bên ngoài Mạc La đại lục lại điên cuồng gào thét rồi phóng thẳng đến, nguyên lực ùa vào lòng đất liên tục phóng đến nơi đây.
 
Khoảnh khắc này đột nhiên một tiếng gầm rống không phát ra bất kỳ âm thanh nào nhưng có thể xuyên thấu qua linh hồn lại vang vọng ở sâu trong lòng đất. Sau đó tiếng gầm lại phóng ra khỏi mặt đất tiến vào trong tai mỗi người phàm nhân,từng tu sĩ, tất cả sinh linh.
 
Tiếng gầm rống này mang theo ý chí nghịch thiên,mang theo một luồng lực lượng điên cuồng. Phân thân Vương Lâm không tiếc phản phệ trọng thương mà thi triển Định Thân Thuật, vì bản tôn mà lấy một tia sinh cơ để phản kháng.
 
Tro cốt đang tiêu tán lại lấy một loại tốc độ không thể tưởng tượng để ngưng tụ lại. Trong nháy mắt đã xuất hiện một mảnh xương nhỏ như móng tay được ngưng tụ ra.
 
Trong quá trình ngưng tụ này, tất cả nguyên lực trên Mạc La đại lục điên cuồng phóng đến đây cùng dung hợp vào trong khung xương. Lúc này mức độ cứng rắn của khung xương cổ thần mới được ngưng tụ đã vượt xa bộ xương của bản tôn trước đây.
 
Mảnh xương như móng tay này càng lúc càng lớn, khoảnh khắc sau đã được bảy tấc. Chỉ là bảy tấc xương mà đã tiêu hao hơn phân nửa nguyên lục được tích trữ trên Mạc La đại lục.
 
Khung xương đang liên tục được mở rộng ra, khoảnh khắc sau đã tạo ra bộ xương đầu lâu nửa trượng. Trên những khúc xương có những luồng hắc quang lấp lánh,hắc quang này chính la cốt kiếp đang phá nát tất cả xương cốt vổ thần. Khoảnh khắc này cốt kiếp liên tục tiêu hủy đồng thời bản tôn cũng liên tục ngưng tụ, vòng tuần hoàn tan vỡ va ngưng tụ này làm cho xương cốt của bản tôn đã cứng rắn đến đỉnh phong.
 
Hàng loạt tiếng gầm rống không âm thanh vang vọng, khối xương bằng nửa trượng lại tiếp tục kéo dài. Theo quá trình ngưng tụ thì tất cả nguyên lực thiên địa trên Mạc La đại lục đã dung nhập đến, trên đại lục này đã không còn chút nguyên lực nào.
 
Mà khoảnh khắc này đầu lâu của Vương Lâm đã hoàn toàn ngưng tụ ra,trong hau hốc mắt lóe lên hồng quang,những ý niệm không khuất phục thiên địa lại bùng ra tràn ngập.
 
- Ta thân là Cổ Thần dám khiêu chiến thiên,chỉ là một cốt kiếp, chẳng làm gì được ta!
 
Hai hốc mắt của bản tôn hồng quang bùng ra ngập trời, một tiếng gầm nhẹ từ trong xương truyền ra. Đúng lúc này, nguyên lực thiên địa bên ngoài Mạc La đại lục lại càng cuồng cuộn vận chuyển, tất cả đều điên xuồng phóng thẳng vào tầng phòng hộ của Mạc La đại lục. Một tiếng nổ ầm vang lên, tầng phòng hộ này lập tức vỡ ra như giấy.
 
Khoảnh khắc khi tầng phòng hộ tan vỡ, luồng nguyên lực thiên địa khổng lồ tuôn vào hóa thành một vòng xoáy điên cuồng phóng về phía Quy Nguyên Tông. Lúc này tất cả tu sĩ Quy Nguyên Tông đều đã tản ra rất xa mơ ngác nhìn những luồng nguyên lực từ rên trời điên cuồng phóng xuống rồi chui vào trong lòng đất.
 
Tầng phòng hộ bên ngoài Mạc La đại lục đã tan vỡ, nguyên lực thiên địa dung nhập vào lập tức làm cho những tầng sương mù ngoài tinh không Mạc La đại lục cuồn cuộn phóng đến. Nhưng tất cả sương mù còn chưa kịp tản ra đã bị hút hết xuống đất Quy Nguyên Tông.
 
Lúc này bầu trời bị sương mù bao phủ, sương mù quay cuồng giống như một dòng sông, tất cả đều đồng loạt đi theo nguyên lực thiên địa phóng vào trong đất Quy Nguyên Tông.
 
Mãnh thú bên ngoài tinh không Mạc La đại lục đều trở nên kinh hãi, tất cả đều lui ra xa phía sau không dám đến gần.
 
Những luồng nguyên lực khổng lồ trong thiên địa phóng đến cùng với sương mù ngoài tinh không Mạc La đại lục, tất cả đều bị bản tôn Vương Lâm nhanh chóng hấp thu. Khi hàng loạt người tiếng gầm rống nghịch thiên vang lên, khung xương khắp toàn thân bản tôn Vương Lâm đã dùng một loại tốc độ khó thể tưởng tượng để đối kháng với cốt kiếp rồi liên tục ngưng tụ lại. Dần dần không những chỉ là xương đàu xuất hiện mà khung xương nủa thân trên của bản tôn Vương Lâm đã ngưng tụ ra một lần nữa.
 
Cốt kiếp tuy mạnh nhưng dưới những ý niệm nghịch thiên và liều mạng của Vương Lâm thì liên tục suy yếu, căn bản không thể áp chế được sự tái sinh của khung xương.
 
Nguyên lực thiên điah ầm ầm vận chuyển trong phạm vi trăm dặm trên Mạc La đại lục, sương mú cũng bị kéo theo, từ xa nhìn lại thì thấy chỗ này đã tạo thành một vòng xoáy khổng lồ. Trung tâm vòng xoáy này chính là Quy Nguyên Tông.
 
Phương xa có một hung thú sư tử khổng lồ toàn thân bao phủ những cây gai sắc nhọn, trong mẳ lộ ra vẻ tham lam đang hướng về phía Mạc La đại lục phóng tới. Trên đường đi của nó tất cả mãnh thú khác đều phải nhường đường mà không dám đến gần. Một luồng khí tức hung thú cấp tám bao phủ khắp bốn phía.