Tiên Nghịch Nhị Bản

Chương 2: Gặp La Thiên




Tại chín bước đằng sau tinh không chấn động nổ vang, vũ trụ một khắc này giống như cộng minh dậy sóng, thanh niên đứng trên sao trời, đứng trước tinh vực, đứng trong mênh mông vũ trụ cả người tỏa ra vô biên khí thế, trên vai mơ hồ hình bóng tinh hà, tóc dài tựa tinh vân phiêu tán chấn nhiếp càn khôn rung động vạn cổ.

Hắn cả đời mộng tưởng hôm nay viên mãn.

"Siêu thoát một khắc cũng là lúc ta báo thù rồi!" Thanh niên ngẩng đầu cười lớn, sau chín bước Đạp Thiên tu vi hắn chớp mắt ầm ầm kéo lên, vượt qua Vạn Cổ cảnh đột phá đến trong truyền thuyết bước thứ tư, mặc dù chỉ là sơ kỳ nhưng vẫn như cũ kinh thiên động địa, cảm tưởng tựa hồ chỉ cần hắn nguyện ý thì một hơi thở cũng đủ diệt tuyệt toàn bộ sinh mệnh tinh vực trước mắt.

"La chi đồ, tên kia từng nói bản thân đến từ một chỗ gọi Vĩnh Hằng Linh Giới..Nếu hắn diệt sạch ta toàn tông toàn tộc như vậy cũng đến lúc ta diệt đi Vĩnh Hằng!" Thanh niên khàn khàn nói, trong mắt lóe lên lăng lệ ác liệt, trí nhớ hắn nguyên vẹn 2000 năm trước Thánh Giới này một ngày bỗng nhiên có một vị chí tôn giới ngoại thâm nhập, hắn tự xưng La mang theo một tên đồ đệ.

La tu vi sâu không lường được chỉ một đạo phân thân giáng lâm cũng đủ khiến toàn giới bái lạy, đệ tử hắn Vạn Cổ cảnh tùy tiện đại khai sát giới diệt đi Thánh Giới mấy cái văn minh, chỉ tiếc năm đó Thánh Giới không có cường giả, chí tôn một giới cũng chỉ là Truyền Kỳ cảnh mà thôi.

Thân nhân bị diệt, bằng hữu trưởng bối chết sạch..Hắn tu đạo cho đến hiện tại cũng chỉ vì một ngày này...2000 năm thù hận không những nhạt đi ngược lại ngày càng nồng đậm.

"Sát Lục Chi Đạo...Sát Lục Bổn Nguyên!" Thanh niên trong mắt như có lửa đỏ, nói rồi hai tay xiết chặt bỗng nhiên từ trong cơ thể tuôn trào trận trận khói đen có một cỗ sát khí kinh thiên động địa hướng tinh không vũ trụ phun trào mà ra.

"Ngươi với ta không phải sư đồ nhưng có ân truyền đạo...Hôm nay Tuyết Thanh tại đây hành đại lễ!" Chỗ hư vô phương xa chớp mắt bị Sát Lục Bổn Nguyên nuốt mất sau khi thanh âm thanh niên vang lên thình lình hiện ra một tôn hình bóng, người kia toàn thân trường y màu tím tóc đen tựa màn đêm.

Tuyết Thanh cúi đầu vái dài ba vái.

Mà lúc này trên cô thuyền vẻ mặt Vương Lâm vạn cổ bất biến bỗng nhiên trở nên ngưng trọng, hắn nhìn tôn hình bóng màu đen do Sát Lục ngưng tụ kia trong lòng không khỏi kinh hãi:" Lục Mặc!".

Đúng là Lục Mạc, Sát Lục phân thân của hắn cũng là một Vương Lâm thứ hai có ý chí riêng biệt, Lục Mặc rời đi Thương Mang đã lâu, Vương Lâm không nhớ thời gian cụ thể hình như không dưới 10 vạn năm.

Tuyết Thanh bái lạy, hướng về Thánh Giới một cái đại lục bái lạy, ở đó mặc dù hắn không còn thân nhân nhưng mà hết thảy những người từng quen biết đều lần lượt ở đó đầu thai chuyển thế:" Diệt Vĩnh Hằng lại đến Vị Ương tìm ngươi..Lục Mặc..Sư tôn!" Tuyết Thanh khàn khàn nói, rốt cuộc hai chữ sư tôn cũng nói xong rồi.

Lúc này tinh không bên ngoài bỗng nhiên phát sinh nghiêng trời biến hóa, một đám mây bụi vũ trụ cuồn cuộn kéo tới hướng Thánh Giới tinh vực giống như mở ra miệng lớn muốn một ngụm thôn phệ, đám mây bụi quá lớn khí thế càng là siêu việt hết thảy không gì cản được, từ bên trong đám mây ngưng tụ một trương mặt quỷ khủng khiếp.

"Lại dám đánh chủ ý lên quê hương ta, dám ý đồ giết đệ tử ta? Ngươi một tên tân tấn bước thứ tư có gan đó sao?" Mặt quỷ mở miệng, hai cái tinh cầu hóa thành cặp mắt đóng mở giống như căm tức lại giống như đang phân tích đánh giá chằm chằm nhìn xuống Tuyết Thanh.

"Ngươi là..La!" Tuyết Thanh kinh nghi hoảng hốt, khí thế kia hắn từng gặp qua, chắc chắn cả đời không quên được, ngày đó đem đồ đệ đến diệt đi Thánh Giới là hắn..La..Cũng là La Thiên.

Tuyết Thanh đứng bên dưới nhìn lên mênh mông mặt quỷ cảm nhận một luồng uy áp kinh khủng, ngay cả hắn Đạp Thiên cửu bộ cũng đều mơ hồ một cỗ Chí Tôn chi ý muốn bản thân phải triệt để cúi đầu, hắn không biết sau khi đột phá bước thứ tư bản thân mạnh đến bao nhiêu nhưng có điều chắc chắn, hắn tuyệt không phải đối thủ của kẻ trước mặt này.

"Ngày đó đánh với tên kia một trận, đánh đến nghiêng trời lật đất đánh cho vũ trụ băng diệt cũng không thể phân ra thắng bại..Hắn chạy tới Vị Ương đầu nhập Đế Quân, hắn còn nói nếu như ta giết ngươi diệt đi Thánh Giới hắn cũng sẽ đáp trả tương tự, giết đệ tử của ta, diệt Vĩnh Hằng...Hừ!

Hắn chẳng qua thần thông cổ quái lại tu đạo Sát Lục chung quy chỉ là một tên địch nhân khó đối phó mà thôi, nếu như toàn lực xuống nhất định chém giết, chỉ có điều Đế Quân kia ta quả thực không dám dây dưa mới buộc phải nhượng bộ, nhưng hôm nay Đế Quân bị Mộc Cực Bổn Nguyên phản sát, bị Hắc Mộc đinh đánh tan nguyên thần, Đế Quân lại tưởng ta đã chết..Đáng tiếc ta là La! Tân tấn Vũ Trụ Chi Tiên..Hắn có thể thần hóa vạn niệm thì ta cũng có thể thân hóa vạn phần!".

"Rốt cuộc ngươi muốn gì?" Tuyết Thanh khàn khàn hỏi, quả quyết trận chiến này khó tránh, mặc kệ không phải là đối thủ hắn vẫn muốn đánh một trận bởi đạo của hắn là Sát Lục là lấy giết chứng đạo.

"Ta muốn nuốt ngươi, nuốt toàn bộ giới này khôi phục lại bước thứ năm tu vi, giống như đã từng làm với vô số giới khác, chỉ có điều vạn giới từng qua đều là kẻ ngu đần không một kẻ nào chạm nổi đến bước thứ tư, thức ăn như vậy ăn nhiều cũng vô dụng...Ngươi bước thứ tư đối với ta chính là đại bổ!" Mặt quỷ âm trầm cười lạnh, miệng lớn bỗng nhiên mở ra theo đó một cái hình bóng trực tiếp giáng lâm trước mặt Tuyết Thanh, là một cái thanh niên tử y dị thường tuấn tú, hắn là La phân thân chân chính...La Thiên.

Tuyết Thanh đứng đối diện La không chút nào sợ hãi, cả đời trải chém giết quá nhiều hắn không sợ chết chỉ sợ tâm nguyện vĩnh viễn không thực hiện được.

"Sát Lục Chi Binh!" Tuyết Thanh gầm nhẹ, cả người tu vi nổ tung sát khí bạo khởi quay cuồng trời đất, một trận chiến này không thể tránh né, thay vì bị động Tuyết Thanh lựa chọn nắm lấy tiên cơ.

Sát Lục hóa binh, một thanh đại đao đỏ thẫm như máu chấn nhiếp tinh không, đao này sắc bén không gì sánh kịp giống như một đao có thể chẻ đôi vũ trụ phá diệt tinh vực, lưỡi đao càng chứa cuồng bạo đạo vận xoay chuyển, ngay lập tức tinh không rách ra, Tuyết Thanh bước xuống ba bước đồng thời miệng hô mấy chữ.

"Định Thân Thuật..Định Càn Khôn!" Nói, bàn tay nhấc lên ngón tay hướng La Thiên một búng, thời khắc này thời không hoàn toàn bị chế trụ, có vô số sợi tơ nhỏ màu trắng chớp mắt quấn lấy đối phương, đồng thời đỉnh đầu Tuyết Thanh, Sát Lục Chi Binh cũng ầm ầm chém xuống.

"Trò cười...A..Định Thân Thuật..Ngươi! Ngươi cùng với Thương Mang chi tu Vương Lâm kia quan hệ thế nào?" Trong mắt La Thiên khi nhắc đến cái tên kia lần đầu tiên hiện ra nhàn nhạt hoảng sợ, hắn nhấc lên tay áo liền chấn nát khống chế, một ngón tay dễ dàng chặn lại Sát Lục Chi Binh.

"Ta minh bạch..Hắc Hắc! Tại vô số niên kỷ trước bản tôn từng cùng Đế Quân giao chiến, hắn chém xuống của ta một cái đỉnh phong phân thân cướp đi vũ trụ huyết..Phân thân kia hướng Thương Mang chạy trốn lại bị Anh Vũ hợp lực Cổ Tiên Linh truy sát, phân thân của ta cùng bọn hắn đồng quy vu tận..Tại trong năm tháng đó khi ta chưa thức tỉnh Nghịch Trần Giới đi ra một vị siêu thoát..Ta không rõ ràng nhưng mơ hồ..Đúng rồi, là hắn..Lục Mặc..Cũng là kẻ mà ta đuổi giết đến Vị Ương thời gian trước!" La Thiên vừa nói vừa bấm đốt ngón tay như đang quan tưởng quá khứ, trên đỉnh đầu Sát Lục Chi Binh treo ngược nhưng thủy chung không thể rơi xuống một phân.

"Thì ra là như vậy, cũng không uổng công Vương Lâm hắn ngồi lên Thần Vị, thì ra cũng có một đạo phân thân kinh khủng như vậy!" La Thiên cười lạnh, giống như lúc này không thèm để ý tới Tuyết Thanh, ánh mắt hắn nhìn ra mờ mịt tinh không bên ngoài, nhìn thấy một đôi con mắt bình thản, nhìn đến một nụ cười lạnh băng.

"La Thiên! Để ta nói cho ngươi..!" Thanh âm lạnh lùng như muốn đóng băng vạn vật bỗng nhiên từ vũ trụ dội lại, rất nhanh một cái nhân ảnh trung niên tóc trắng phá không giáng lâm.

Tuyết Thanh nhìn thấy người kia có chút quen thuộc, khuôn mặt giống như đã từng gặp qua..Hắn không rõ ràng nhưng rõ ràng người mới đến tu vi kinh thiên động địa, trên thân mặc dù không có uy áp tràn ra càng là một bộ phàm nhân tự tại nhưng mà khí thế..Khí thế không hề thua kém La Thiên thậm chí còn ở trên, siêu việt một đoạn.

Tựa một tôn Thần Linh chí cao tồn tại.

"Là ngươi!" La Thiên tròng mắt co rụt, hắn cũng cảm nhận được, đối phương chỉ sợ sẽ là một tồn tại bước thứ năm.

"Ngươi có lẽ chưa từng gặp ta nhưng mà vẫn là ngươi, phân thân kia đã từng tương ngộ..Hắn còn giúp ta dẫn đạo, tuy nhiên La Thiên kia có vẻ mạnh hơn ngươi!" Vương Lâm cười lạnh, hắn biết trong vũ trụ có một chí cường giả gọi La, kỳ thật thì La Thiên trước mắt cùng La Thiên cắn nuốt Thương Mang cũng chỉ là hai trong mấy cái phân thân của La mà thôi, phân mạnh yếu là căn cứ vào thời điểm nắm giữ sức mạnh bản tôn.

"Ngươi không hiểu tại sao Sát Lục phân thân của ta lại có thể siêu thoát trước cả bản tôn có đúng không?" Vương Lâm nheo mắt nhìn đối phương, nụ cười càng thêm lạnh, chú ý quan sát thanh niên trẻ tuổi, nếu nói hắn là đồ đệ Lục Mặc thì cũng xem như cùng Vương Lâm có ít nhiều nhân quả.

"Ngươi nói xem!" La Thiên trầm ngâm, hắn nhìn ra đối phương không phải bước thứ năm nhưng tuyệt đối là bước thứ tư chí cực, thậm chí không chút nào thua kém mấy tên Chí Tôn hắn đã từng thấy qua, căn bản nếu song phương quyết đấu xem như không nắm chắc hắn cũng có thể chạy trốn nhưng bên cạnh lại có một tên Tuyết Thanh, điều này khiến cho La Thiên lo được lo mất.

Vương Lâm nhấc tay đè xuống Sát Lục Chi Binh, đối với Tuyết Thanh ôn hòa mỉm cười, đi đến bên cạnh La Thiên, cất cao giọng nói:" Thương Mang đạo vực Nghịch Trần Giới..Thời điểm ở bước thứ ba bên trong Cổ Tổ miếu Vương mỗ vì muốn hồi sinh thê tử đã sử dụng Lưu Nguyệt thuật đưa một cái phân thân là Lục Mặc đi về quá khứ nguyên thủy sơ khai...Hắn ở trong quá khứ tu đạo cũng là giúp ta sắp đặt nhân quả..Lục Mặc tu đạo đến bước thứ tư, thời điểm đó bản thân ngươi chưa hoàn toàn thức tỉnh cho nên không nhìn ra chân giả..Hắn sau khi Đạp Thiên ở Đạp Thiên Kiều cùng Diệt Sinh người giữ giới đánh một ván cờ sau đó ly khai..Cho nên hắn là phân thân của ta, là luân hồi của ta, cũng là ta, giống ngươi, La là ngươi La Thiên cũng là ngươi!"