Tiên Ngạo

Chương 1161: Suy diễn kiếm pháp




Dư Tắc Thành thầm gật gật đầu. coi như hết thảy không hề xảy ra, mình không hay biết gì cả, tiếp tục nghiên cứu.

Lần này Dư Tắc Thành dốc lòng nghiên cứu thật sự. Lý tường của sư huynh là xây dựng lại Thiên La tông như ngày trước, y dung hợp Hiên Viên kiếm pháp và Thiên La bí pháp thành một. sáng chế ra mười hai bộ Thiên La kiếm pháp.

Thật ra đây toàn là kiếm pháp phụ thuộc, tương quan, diễn sinh từ Hiên Viên kiếm pháp mà ra.

Chuyện này cũng hết sức bình thường, những môn kiếm pháp này vốn là kiếm pháp trấn phái của những môn phái khác, sau bị Hiên Viên kiếm phái cướp đoạt, tiến hành cài tiến suy diễn, trở thành kiếm pháp phụ thuộc của Hiên Viên Lục Kiếm. Hiện tại Đại sư huynh lấy chúng cài biến thành mười hai môn kiếm pháp Thiên La. cũng là chuyện hết sức bình thường.

Trong mười hai bộ kiếm pháp này, quan trọng nhất là bộ Cửu Trùng Thiên La Đoạt Hồn kiếm, chính là kiếm pháp căn bản của Thiên La kiếm tông.

Bộ kiếm pháp này được suy diễn ra từ Vạn Vũ Vân Tiêu kiếm phụ thuộc Kiếm Tinh Vũ. Nhưng hiện tại Cửu Trùng Thiên La Đoạt Hồn kiếm còn phức tạp biến hóa hơn Vạn Vũ Vân Tiêu kiếm rất nhiều lần.

Dư Tắc Thành hỏi:

- Đây là Vạn Vũ Vân Tiêu kiếm ư?

Đại sư huynh Mạc Trần gật gật đầu:

- Đúng vậy, thật ra Vạn Vũ Vân Tiêu kiếm là do Thiên La quyết, thần công trấn phái của Thiên La tông diễn sinh ra. Lần đó kiếp nạn Huyết Hài, Thiên La tông ủng hộ Huyết Hài phái, rốt cục bị diệt.

- Thiên La quyết cũng hoàn toàn thất truyền từ lúc ấy, nhưng năm xưa Mân Man tổ sư căn cứ tu sĩ Thiên La tông bị diệt, thu được Thiên La quyết này, mới diễn sinh ra Vạn Vũ Vân Tiêu kiếm. Hiện tại ta đi ngược đường, định thông qua Vạn Vũ Vân Tiêu kiếm này, phục hồi lại Thiên La quyết trước kia.

Dư Tắc Thành chậm rãi cảm ngộ bộ kiếm pháp mà Đại sư huynh phục hồi. Kiếm pháp này đi theo đường thiên la dày đặc, hóa kiếm khí vô tận thành thiên la địa võng giết chết đối phương.

Lúc thi triển bộ kiếm pháp này, nhìn bề ngoài như hào sàng vô ngại, khí thế ngất trời, thật ra trong đó ân chứa mưu kế vô tận, bố trí khéo léo khắp nơi nơi, giăng lưới dày đặc. Đến khi giăng lưới hoàn thành, hàng ngàn hàng vạn kiếm khí nhỏ tới mức không thể thấy được sẽ bao phủ tràn ngập khắp không gian. Địch nhân bị vây trong đó coi như tiến vào tử địa, không thể phá giải, tứ chỉ gãy hết.

Lúc thi triển bộ kiếm pháp này giống như một tấm lưới bao phủ chín tầng trời, giống như mạng nhện phủ kín con mồi, khiến cho đối phương không có khả năng trốn thoát, cho nên có tên là Cửu Trùng Thiên La Đoạt Hồn kiếm.

Nhưng Cửu Trùng Thiên La rất khó khống chế, mỗi một đạo kiếm khí cần phải tính toán bố trí vô cùng ti mỉ, phối hợp chính xác. Lại cần tu sĩ có chân nguyên đầy đủ, tính toán không sai, nếu không có trăm năm khổ luyện sẽ không có cách nào thi triển.

Dư Tắc Thành lặng lẽ cảm nhận, một lúc lâu sau, hắn nhìn Đại sư huynh:

- Sư huynh, huynh sai rồi.

Mạc Trần sửng sốt:

- Ta sai chuyện gì?

Dư Tắc Thành nói:

- Sư huynh, đệ còn nhớ huynh tu luyện lộ kiếm pháp nhập môn đầu tiên là Quang Dực

kiếm. Lục Kiếm hóa cưu nhất định là kiếm cưu Quang.

Mạc Trần gật gật đầu:

- Quả là như vậy, ta đặc biệt yêu thích quang, đệ hãy nhìn quang dực sau lưng ta thì biết. Vốn lúc trở thành Nguyên Anh Chân Quân, ta đã có thể ẩn giấu chúng đi, nhưng ta luyến tiếc không nở, cho nên mới đê lại cho tới bây giờ.

- Kiếm cưu của ta chính là kiếm cưu Quang. Năm xưa ta còn là Nguyên Anh Chân Quân, từng dùng kiếm cưu đánh chết ba tên Phản Hư Chân Nhất của Đại Tượng Vô Tức tông.

Dư Tắc Thành sửng sốt:

- Sư huynh, huynh là Nguyên Anh Chân Quân cũng dám ra tay trên Bồng Lai tiên sơn này sao, không phải làm như vậy là trái với pháp tắc nơi này sao?

Mạc Trần cười nói:

- Cái gọi là pháp tắc kia chỉ ràng buộc được những kẻ tầm thường, chúng ta đều là tu sĩ xuất thân từ thế giới Thương Khung, sao lại không biết tầm quan trọng của Nguyên Anh. Ta thành Anh ở Thiên Đạo phong, lúc ấy đệ đã xuất môn lịch lãm.

- Quay về nơi này, ta vẫn áp chế tu vi, khống chế ở cảnh giới Kim Đan. tránh cho Thiên kiếp xuất hiện. Mỗi lần tới thời hạn mười năm. ta bèn rời khỏi nơi này, chạy tới thế giới khác vài năm. sau đó trở về, thủy chung áp chế cảnh giới của mình ở Kim Đan kỳ. Cho đến sau khi đại chiến Tâm Kiếm Thiền Tông, ta cảm thấy cũng đã đến lúc, mới thăng tiến cảnh giới Phản Hư Chân Nhất.

Dư Tắc Thành nói:

- Lúc đệ xuất môn lịch lãm ư?

Mạc Trần nói:

- Đúng, chính là lần đệ xuất môn năm năm. sư phụ mời Thiên Địa Minh tìm tung tích đệ, cuối cùng Hồng Phát lão tổ đưa tin, nói rằng đệ đang ở Tam Thiên giới.

Thì ra là như vậy, sư huynh thăng tiến Nguyên Anh kỳ vào lúc đó.

Dư Tắc Thành nói:

- Sư huynh, huynh đã sai rồi.

- Kiếm pháp của huynh là kiếm pháp hệ Quang, đặc điểm chính là mau lẹ, nhanh chóng, mãnh liệt, cuồng bạo, như quang như điện, một kiếm xuất ra, lập tức phân sinh tử.

- Đệ còn nhớ khi đó huynh vì tìm lễ vật cho đệ mà đánh vào Thái Dương giáo, cướp đoạt Thái Dương Thần Hỏa, có thể nói tính cách của huynh cũng là như thế.

- Nhưng huynh sáng tạo Cửu Trùng Thiên La Đoạt Hồn kiếm, đi theo con đường tính toán triền miên, bố trí thiên la địa võng, dùng xảo phá địch. Với tính cách của huynh, rõ ràng là hoàn toàn đi ngược lại, cho nên kiếm pháp của huynh đã sai từ căn bản.

Mạc Trần nghe vậy sửng sốt:

- Không đâu, ta đã suy diễn rất nhiều lần, kiếm pháp này suy diễn dựa theo Thiên La tâm pháp, làm sao lại sai được?

Dư Tắc Thành buông tiếng than dài:

- Sư huynh à. chuyện khôi phục Thiên La tông, làm Tông chủ một tông ở nơi này có thật là lý tường mà huynh theo đuổi cả đời không?

- Đệ thấy kiếm pháp của huynh, xem kiếm biết người, thật ra nội tâm huynh theo đuổi vẻ bao la bát ngát, mênh mông cuồn cuộn của Quang, nội tâm huynh phóng khoáng vô ngại, cho nên mãi tới bây giờ huynh vẫn còn giữ lại quang dực ở Kim Đan kỳ. Bởi vì huynh bị nội tâm của mình trói buộc, nhưng lại hy vọng có thể đột phá được trói buộc vô hình này.

Vừa nghe như vậy, Mạc Trần trầm ngâm rất lâu, sau đó mới nói:

- Từ nhỏ phụ mẫu ta đã phấn đấu vì chuyện khôi phục Thiên La tông, lý tường lớn nhất

của bọn họ chính là khôi phục lại vinh quang trong quá khứ, không để cho người khác ức hiếp.

- Sau bọn họ giao ta lúc ấy vừa bảy tuổi cho sư phụ, trước khi chết vẫn còn ôm ấp lý tường khôi phục vinh quang quá khứ.

- Cho nên đây là mục tiêu của đời ta, là lý tường mà phụ mẫu để lại cho ta, dù không phải là mục tiêu thật sự mà ta muốn, cũng không sao cả.

Nói như vậy, Mạc Trần đã thầm thừa nhận lời Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Cho nên sư huynh sáng chế Thiên La kiếm pháp, trải qua quá trình theo đuổi Thiên La quyết khiến cho kiếm pháp này mất đi linh hoạt, theo đuổi trật tự quá mức, cứng nhắc vô cùng. Khiến cho kẻ tu luyện nó không thể thông tô ý niệm, thủy chung vẫn có cảm giác không thể dốc hết toàn lực.

- Kiếm pháp này cũng chỉ thích hợp với Kim Đan Chân Nhân. Sau khi tới Nguyên Anh kỳ, Phản Hư kỳ, hoàn toàn không phát huy được ảo diệu trong đó.

Thật ra kiếm pháp trong lời bọn họ nói với nhau là tiến hành bình phẩm theo tiêu chuẩn của Hiên Viên Lục Kiếm. Trong mắt Dư Tắc Thành chỉ là kiếm pháp không thể phát huy hết ảo diệu bên trong, ở bàng môn tả đạo thông thường chính là kiếm pháp cái thế.

Mạc Trần im lặng thật lâu, sau đó mới nói:

- Có lẽ chính là như vậy. Người ngoài cuộc thường là mất sáng, Thiên La kiếm pháp mà Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

ta chế tạo đủ để đối phó với môn phái thông thường, nhưng trong mắt huynh đệ đồng môn chúng ta chính là sơ hở chất chồng, cho nên Thiên La kiếm tông chúng ta mới nhiều lần thất bại dưới tay Thuần Dương kiếm phái.

Dư Tắc Thành nghe tên Thuần Dương kiếm phái lần nữa, khẽ cau mày.

Dư Tắc Thành lại nói:

- Được rồi, sư huynh, vậy để đệ sửa đổi lại Thiên La kiếm pháp này cho huynh.

Dứt lời, Dư Tắc Thành bắt đầu tính toán suy diễn biến hóa của Thiên La kiếm pháp.

Kim quang trên người Dư Tắc Thành thình lình bạo phát, vô số kiếm ý bùng nổ trong thức hài, toàn thân dường như bị chia làm ức vạn phân thân, ức vạn phân thân này hóa thành vô số hình người không ngừng diễn luyện kiếm pháp, còn có hàng ngàn hàng vạn pháp quyết vô cùng tinh diệu đang không ngừng lưu chuyển bên trong.

Đây rõ ràng chính là Thiên La kiếm quyết hoàn chinh. Mỗi ảo ảnh Dư Tắc Thành đều đang diễn luyện kiếm quyết này, kiếm quang bay lượn tung hoành, hoặc cương mãnh bá đạo, hoặc tròn đầy thông linh, hoặc ấn chứa đủ các biến hóa vô cùng ảo diệu, hoặc chất phác tự nhiên, hoặc ung dung tiêu sái, hoặc đơn giản đến cực điểm...

Dư Tắc Thành suy diễn Thiên La kiếm pháp không phải để cho mình sử dụng, mà là cho các đệ tử thông thường tu luyện. Từ Luyện Khí kỳ cho tới Phản Hư kỳ, diễn hóa ra một bộ kiếm pháp hoàn mỹ từ đầu chí cuối.

Thỉnh thoảng lại có hai, ba phân thân trong đó giao chiến với nhau, gặp chiêu phá chiêu, triển khai công kích như bão táp mưa sa. Sau đó có phân thân bị giết chết, kẻ thắng tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.

Cứ như vậy, ức vạn phân thân không ngừng giảm bớt, những phân thân còn lại ngày càng trong suốt hơn. kiếm pháp càng tinh thuần hơn.

Thiên La kiếm khí tung hoành, tỏa ra ánh sáng chói chang, dường như muốn dung hòa tất cả ánh sáng xung quanh.

Dần dần hàng ngàn hàng vạn phân thân Dư Tắc Thành biến mất, cuối cùng chỉ còn lại năm phân thân, mỗi phân thân múa may phi kiếm diễn luyện riêng rẽ.

Bọn họ đại biểu cho tu sĩ năm cảnh giới của Thiên La tông từ Luyện Khí kỳ cho tới Phản Hư kỳ.