Tiên Ngạo

Chương 1110: Mộng Thần nhập mộng




Thanh âm quen thuộc, sương mặt quen thuộc, là mẫu thân. Là mẫu thân bao nhiêu năm qua hắn chưa từng gặp lại, đang đứng trước mặt mình, lo lắng nhìn mình, ánh mắt lộ vẻ từ hòa.

Dư Tắc Thành mỉm cười nói:

- Tình cảnh này thật là quen thuộc, quá khứ này thật đẹp. Đáng tiếc là hai trăm năm trước, ta cũng từng trải qua giấc mộng này rồi.

Dư Tắc Thành đứng giữa không trung không nhúc nhích, dường như đang ngủ say.

Mộng Thần u Ly hóa thành một luồng hào quang bay vào Mi Tâm của Dư Tắc Thành, chính là một đòn sau cuối của y.

Lúc này nguyên thần Dư Tắc Thành đã rời khỏi tiên thuật của mình, dung hợp cùng nguyên thần của Mộng Thần u Ly thành một thể, rơi vào vô số mộng cảnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Nhớ tới năm xưa. trên đường tới Hiên Viên kiếm phái gặp phải cổ Thận Thú, cũng gặp ảo mộng như hiện tại. Chuyện năm xưa như nước chày mây trôi, dần dần tái hiện.

Dư Tắc Thành nhìn mẫu thân trong mộng, khẽ nhắm mắt lại:

- Tình cảnh này vô cùng quen thuộc, đáng tiếc rằng mộng chỉ là mộng, vĩnh viễn không phải là sự thật.

Dứt lời kiếm quang chợt lóe, vạn vật tan nát, mộng cảnh biến mất.

Nháy mắt Dư Tắc Thành thấy mình đang ở trên Thiên Đạo phong, Nam Thiên Chân Quân

đang ở trước mắt mỉm cười nhìn hắn. ánh mắt ông hết sức hiền hòa.

Dư Tắc Thành lên tiếng nói:

- Ôi, so ra u Ly ngươi kém xa Mộng Thần Ma Luân Tát, không thể khống chế được

mộng cảnh, ngươi nhất định tiêu vong.

Kiếm quang lại nổi, hết thảy tan tác.

Tất cả những chuyện trong quá khứ dần dần hiện ra trong lòng Dư Tắc Thành nhanh như chớp. Yêu hận tình cừu, hỉ, nộ, ái, ố, vô số cảnh trong mơ xuất hiện, sau đó vỡ nát.

Cứ như vậy vô số mộng sinh mộng diệt, vô số ảo giác biến mất. Cửu u Quỷ Hoàng nay là Mộng Thần u Ly hóa sinh vô số mộng đẹp trong linh hồn Dư Tắc Thành, từng cơn mộng như vậy bị Dư Tắc Thành phát hiện phá tan. Theo mộng cảnh tiêu tan không ngừng, ý niệm của Mộng Thần u Ly càng ngày càng mờ nhạt, sắp sửa tiêu vong.

Khoảnh khắc sau cùng, kim quang trên thân thể Dư Tắc Thành bạo phát, trước mặt hắn xuất hiện một người, không ngờ là một Dư Tắc Thành khác.

Đây là Mộng Thần u Ly, y biết mình không thể lợi dụng mộng cảnh đánh chết Dư Tắc Thành, bèn cố sức hấp thu tất cả kiếm thuật của Dư Tắc Thành trong mộng cảnh, hóa sinh ra một Dư Tắc Thành khác, đánh một trận cuối cùng. Bất kể ai sống ai chết, cuối cùng chỉ có một người tồn tại.

Có câu là kẻ thù đáng sợ nhất chính là chính mình, ảo ảnh Dư Tắc Thành này sử dụng

kiếm pháp của Dư Tắc Thành, tinh thông tất cả kiếm pháp siêu phàm nhập thánh của Dư Tắc Thành, có hết thảy đặc tính của Dư Tắc Thành, kiên trì mười phần, nhất định có thể kiên trì đến cuối cùng.

Hai người đối diện với nhau, bắt đầu đại chiến. Kẻ thắng không ngừng lớn mạnh, thần niệm của kẻ bại sẽ không ngừng bị giải trừ, trận chiến cuối cùng chắc chắn phân ra thắng bại.

Dư Tắc Thành nhìn ảo ảnh của mình, vung kiếm xông lên, hai người đại chiến. Kiếm quang va chạm đan xen. vô cùng bá đạo, ẩn chứa biết bao biến hóa ảo diệu.

Chiến, chiến, chiến, lại một hồi đại chiến bắt đầu.

Dư Tắc Thành vẫn lơ lửng giữa không trung thình lình mờ bừng mất, khẽ mỉm cười.

Sau đó hắn giơ tay chộp ra một trảo, lôi ra một vầng sáng từ trong đầu mình. Nếu nhìn thật kỹ có thể thấy được trong vầng sáng ấy có hai Dư Tắc Thành đang huyết chiến với nhau, chiến đấu vĩnh viễn không ngừng, vĩnh viễn không phân thắng bại.

Chuyện gì cũng chỉ là tương đối, có mặt phải cũng có mặt trái của nó. Được thứ gì cũng phải trả giá, có ích lợi cũng phải có trách nhiệm. Mộng Thần u Ly sử dụng mộng cảnh với Dư Tắc Thành, trong quá trình này, Dư Tắc Thành giữa những mộng cảnh của mình cũng dần dần học cách khống chế thao túng mộng cảnh của Mộng Thần u Ly.

Cuối cùng Mộng Thần u Ly hoàn toàn nắm được tất cả kiếm pháp của Dư Tắc Thành, chế tạo ra một ảo ảnh Dư Tắc Thành biết được hết thảy kiếm thuật của Dư Tắc Thành.

Trong cùng lúc ấy, Dư Tắc Thành cũng học được biện pháp chế tạo mộng cảnh, hắn bèn chế tạo ra một mộng cảnh, đưa thần hồn Mộng Thần u Ly vào trong đó.

Trong mộng cảnh này, Mộng Thần u Ly khống chế ảo ảnh Dư Tắc Thành đại chiến cùng Dư Tắc Thành, người thắng sẽ đạt được hết thảy, nhưng đây chỉ là một giấc mộng.

Mộng Thần u Ly thân trong mộng cảnh của Dư Tắc Thành chế tạo, y vô cùng tin tường không chút nghi ngờ. vẫn cho rằng chỉ cần ảo ảnh Dư Tắc Thành đánh chết Dư Tắc Thành, lúc ấy mình sẽ giành được thắng lợi, bất quá đó chỉ là giấc mộng mà thôi.

Giỏi bơi lội chết vì nước, thiện xạ chết vì tên, thiện chiến chết vì binh.

Cửu u Quỷ Hoàng trở thành Mộng Thần u Ly, không thể nắm giữ hoàn hảo lực lượng của Mộng Thần Ma Luân Tát, vĩnh viễn không thể ngờ rằng hiện tại y đang trong mộng.

Chỉ cần Dư Tắc Thành đánh nát mộng cảnh trong tay mình, thần hồn Mộng Thần u Ly sẽ lập tức tiêu tan. nhưng hắn không làm như vậy. Rốt cục Mộng Thần Ma Luân Tát có được năng lực thế nào, không ai biết được, không nên phá nát mộng cảnh này là hơn. cứ để cho y tiếp tục mộng như vậy.

Dư Tắc Thành lấy trong thế giới Bàn cổ của mình ra một con Bạch Kim Giáp Quy.

Bạch Kim Giáp Quy là một loại yêu quy do thế giới Bàn cổ sinh ra, không có năng lực gì cả. chỉ là thọ mệnh rất dài, sống lâu mười vạn năm không thành vấn đề. Bên ngoài thân thể Bạch Kim Giáp Quy này có một bộ bạch giáp bao phủ, binh đao không thương, nước lửa không xâm, không thích vận động, thường xuyên ở một chỗ nghỉ ngơi hàng trăm năm. Nó chỉ cần ăn một con cá là tám năm. mười năm sau không cần ăn gì nữa.

Dư Tắc Thành chậm rãi đưa mộng cảnh này vào trong đầu Bạch Kim Giáp Quy, đây là năng lực mà hắn đã học được sau khi trải qua vô số mộng cảnh.

Mộng cảnh này ký gời trong đầu Bạch Kim Giáp Quy, hóa thành mộng của nó.

Sau đó Dư Tắc Thành ném mạnh một cái, Bạch Kim Giáp Quy hóa kim quang, biến mất trong Thương Khung hài ngoài xa hàng vạn dặm. chìm sâu xuống đáy.

Bạch Kim Giáp Quy này sống dưới đáy Thương Khung hài mười mấy vạn năm bình yên, chỉ cần nó còn sống, mộng cảnh này vẫn tiếp tục tồn tại.

Thần hồn của Mộng Thần u Ly bị nhốt trong mộng, vĩnh viễn chiến đấu cùng mình trong mộng, không có ngày dừng lại, vĩnh viễn chiến đấu như vậy.

Mộng Thần u Ly chết trong mộng, trở thành thần, tồn tại vĩnh viễn, đây không phải là giấc mộng của y sao? Muốn gì được nấy, đây mới là kết cục mà y xứng đáng nhận được.

Dư Tắc Thành nhìn theo Bạch Kim Giáp Quy ở xa xa, khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía sau. Bên cạnh Dư Tắc Thành có một thân thể rất lớn. cao chừng một trượng, hào quang trên người được tạo thành từ sáu loại chân nguyên. Sáu đạo hào quang hóa thành sáu quang dực sau lưng, đứng sừng sững bất động giữa không trung.

Đây chính là thần thể của Mộng Thần u Ly. Trong vô số mộng cảnh vừa rồi, thần hồn của Mộng Thần u Ly thoát khỏi thần thể của y. Hiện tại thần hồn của y đã bị Dư Tắc Thành nhốt trong mộng cảnh, gời vào đầu Bạch Kim Giáp Quy, đưa xuống Thương Khung hài ngoài xa. Thần thể Mộng Thần u Ly thuộc về Dư Tắc Thành.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Dư Tắc Thành không đánh nát mộng cảnh kia, để tránh xảy ra bất ngờ.

Nhìn thần thể này, đây chính là thần thể của Mộng Thần Ma Luân Tát, Dư Tắc Thành không khỏi bùi ngùi cảm khái.

Hắn giơ tay nhẹ nhàng chạm vào, có cảm giác như chạm vào huyết nhục. Trong thần thể này ẩn chứa sáu loại thần lực hùng mạnh, bao gồm thần lực Hồn, thần lực Chân ảo, thần lực Mộng, thần lực lừa gạt, còn có hai loại thần lực khác. Chính là sáu loại thần lực này hợp thành thần thể của Mộng Thần.

Từ giờ phút này, thần thể này đã thuộc về Dư Tắc Thành, vốn hắn chỉ muốn thần lực Hồn. không ngờ chiến đấu đến cuối cùng lại lấy được sáu loại thần lực, quả thật thế sự khôn lường.

Dư Tắc Thành giơ tay, hai thanh kiếm Kim Tiên xuất hiện, quay xung quanh thần thể này, hắn bắt đầu luyện hóa thần thể.

Hai thanh kiếm Kim Tiên này là do hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hóa thành, quay xung quanh thần thể phát ra hào quang vô tận, đột nhiên Dư Tắc Thành cảm giác Thiên Đạo Tự Nhiên của mình bắt đầu khuếch trương mạnh mẽ. Ban đầu ẩn chứa tám mươi bốn loại pháp tắc Thiên Đạo, hiện tại bắt đầu gia tăng rất nhanh, từ tám mươi bốn, biến hóa tới chín mươi chín, biến hóa tới một trăm lẻ tám. lúc này mới đình chỉ.

Những pháp tắc Thiên Đạo mới gia tăng đều có ích cho việc luyện hóa thần thể của hắn. Đây là Thiên Đạo thế giới Thương Khung thường cho Dư Tắc Thành, vì hắn đã diệt trừ Ma Thần xâm lấn.

Dưới sự trợ giúp của pháp tắc Thiên Đạo, dưới hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên luyện hóa, dần dần thần thể kia biến hóa, hóa thành một thanh kiếm, cũng là một thanh Hiên Viên Kiếm.

Trong quá trình chiến đấu giữa Dư Tắc Thành cùng Mộng Thần u Ly, khoảnh khắc sau cùng Mộng Thần u Ly hóa thành Hiên Viên Kiếm đâm vào Mi Tâm Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành chiến đấu với y trong một thời gian dài, những kiếm pháp mà Dư Tắc Thành biết được, y cũng học được.

Đồng thời trong vô số mộng cảnh. Dư Tắc Thành cũng đã hết sức quen thuộc với Hiên Viên Kiếm này. Hiện tại nhờ Thiên Đạo thế giới Thương Khung luyện hóa, nhờ hai tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên luyện hóa, Dư Tắc Thành bắt đầu có thể khống chế thần thể này.

Giờ phút này, thần thể này đã không còn là của Mộng Thần nữa, cho dù thần hồn của y quay về cũng không thể khống chế được thần thể này. Giờ phút này, thần thể này cũng giống như tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, cũng đã trở thành một thanh phi kiếm của Dư Tắc Thành.