Tiên Ma Điển

Chương 23: Nhập môn đại điển




Thấy Liễu Kiền có chút lúng túng, Vạn Phong Sơn vui vẻ, cười nói: “ Diệp đạo hữu, thật ra thì hai người bọ ta sở dĩ sẽ giễu cợt Thiệu Vũ, chỉ là bởi vì khi chúng ta đang đi trên đường, hắn mấy lần giễu cợt ngươi thể chất không bằng một đứa con nít.

Cho nên, chúng ta cũng là đang vì ngươi hả giận mà thôi, cũng không có muốn giễu ngươi, đúng không Liễu Kiền? ” nói xong, Vạn Phong Sơn nhìn một chút Liễu Kiền.

Nghe vậy, Liễu Kiền đầu như con gà con mổ thóc gật không ngừng, cười hắc hắc, xin lỗi nhìn Diệp Phi.

“ Nga, nói như vậy là ta trách lầm hai vị, thật ra thì ta cũng không quan tâm điều này, Thiệu Vũ cũng là nói lời thật, ta thể chất quả thật chưa ra hình dáng gì, bất quá, vẫn muốn cám ơn hai người. ” Diệp Phi cảm giác được hai người không có nói láo, nhưng sở dĩ hai người sẽ làm như thế, nói vậy, chắc là do mình quen biết Kim Tử.

Cứ như vậy,ở trong phòng ba người đang tán gẫu, nhưng Diệp Phi một mực không thế nào mở miệng, một lúc sau, hai người ngược lại cũng quen thuộc tính cách của Diệp Phi.

Trong lúc rãnh rỗi, Diệp Phi yên lặng ngồi tĩnh tọa tu luyện, mà Vạn Phong Sơn hai người tựa hồ rất là hợp ý, thường chung một chỗ đùa giỡn, bất quá tên thanh niên Thiệu Vũ, trừ buổi tối ngủ, ban ngày cơ hồ rất ít trở lại.

Cứ như vậy, hơn nửa tháng sau, Thiên Nhai Tông nhập môn đại điển, cũng rốt cục kéo ra tự mạc, mà những chấp sự đi chiêu thu đệ tử, mấy ngày trước đã trở về.

…………

Khôn Nghiễm Điện, một tòa kiến trúc ba tầng có màu sắc cổ đồng, chính là kiến trúc nổi tiếng của Thiên Nhai Tông, nếu là người thắng đi ra từ đây, ai ai cũng đều siêu quần bạt tụy, mà ở Khôn Nghiễm Điện này nó như một lôi đài vậy.

Mỗi lần ở Thiên Nhai Tông có tỷ thí, chiêu thu đệ tử khảo nghiệm, đều tiến hành ở đây.Thậm chí có đệ tử muốn giải quyết chuyện riêng tư, cũng ở đây công bình quyết đấu.

Ngày này, Khôn Nghiễm Điện dị thường náo nhiệt, bên trong không có bài trí gì sang trọng, chỉ có lôi đài chính giữa, bốn phía rậm rạp chằng chịt ghế ngồi, giờ phút này cơ hồ không còn một chỗ trống.

Mà ngay phía trước Khôn Nghiễm Điện, là một chỗ đặc biệt cao lớn thạch đài, trên đó để một ghế ngồi hết sức trang trọng, chính là chỗ của chưởng môn.

Phía dưới có hơn mười chỗ ngồi, giờ phút này, có mấy đạo nhân ảnh ngồi ở trên đó, mỗi người đều là hồng quang đầy mặt, hơi thở du trường, người có tu vi thấp nhất là trúc cơ sơ kỳ.

Lúc này, một lão giả mang áo lam bào trong nhóm người đó, sắc mặt hiền lành, tóc trắng râu bạc trắng, chợt đứng dậy, hướng về phía đám người nói: “ lần này nhập môn đại điển, là lão phu tự mình chủ trì, nói vậy các vị chấp sự đã khi tỉ thí đã phổ biến cho các người.

Kế tiếp, chỉ cần các ngươi đối chiến, chọn lựa một ít hảo căn cơ, có tiềm lực người chiến thắng, trực tiếp thăng làm đệ tử chính thức, về phần người thất bại, cũng có thể ở Thiên Nhai Tông làm một đệ tử ký danh.

Dĩ nhiên, điểm này không bắt buộc, nếu như không thích ở lại Thiên Nhai Tông, người thất bại có thể nói lên, đến lúc đó sẽ có người đưa bọn ngươi trở về, nhưng là một khi rời đi, sau này cũng ở đây sẽ không có cơ hội trở thành đệ tử của Thiên Nhai Tông” người nói chuyện, chính làVô Minh trưởng lão.

Nghe vậy, mọi người dưới đài rối rít gật đầu, thần sắc cũng trở nên nghiêm nghị, mà Diệp Phi thì nắm chặt quả đấm, gật đầu một cái. Nhất định phải chiến thắng, trở thành đệ tử chính thức, chỉ có như vậy, mới có thể học được pháp thuật tốt hơn.

“ Tốt lắm, tiếp theo, các vị chấp sự, mang người mà các ngươi phụ trách, bắt đầu tỉ thí đi. ” Vô Minh trưởng lão nói xong, chính là ngồi xuống.

Lúc này, phụ cận các lôi đài đều bu đầy người, Diệp Phi lúc này mới phát hiện, người phàm thiếu niên cùng nhau khảo nghiệm, cũng không có ở chỗ tỉ thí này, nhưng chung quanh cũng có nhiều hơn người khác, hiển nhiên không phải là cùng mình cùng nhau đi tới Thiên Nhai Tông.

“ Diệp đạo hữu, mấy lôi đài kia, theo thứ tự là Đào Nguyên trấn, Nhị Ngư trấn, Vạn Bảo trấn, bốn phía đang ngồi, cũng là đệ tử cũ của Thiên Nhai Tông, chẳng qua là không có việc gì tới xem náo nhiệt. ” lúc này, Liễu Kiền cho Diệp Phi giải thích, không hổ danh hiệu là vạn sự thông, mới tới nửa tháng, liền đối với những người này quen thuộc như vậy. Diệp Phi không khỏi nghĩ đến.

“ Liễu Kiền, hy vọng ngươi đừng gặp phải ta, nếu không, hắc hắc! ” lúc này, Vạn Phong Sơn chợt đưa ra quả đấm, ở Liễu Kiền trước mặt của quơ quơ, hiển nhiên trong khoảng thời gian này, đám người Diệp Phi quan hệ thân cận không ít.

Ngay vào lúc này, Viên chấp sự chợt xuất hiện ở bên đám người Diệp Phi, cao giọng nói: “ lúc trước lời nói Vô Minh trưởng lão, các ngươi cũng đã nghe, lúc tỉ thí, cũng không có nhiều quy tắc quá.

Thứ nhất, nếu đối phương đã nhận thua, thì không thể tiếp tục tấn công, thứ hai, ở tỷ thí, không hạn chế thủ đoạn, nhưng là đến điểm thì dừng, không nên để xảy ra án mạng, bất quá, tỉ thí cũng thật nguy hiểm, nếu là thật xảy ra điều gì ngoài ý muốn, mọi người cũng chỉ có thể nhận mệnh. ”

Nghe vậy, mọi người không khỏi mặt liền biến sắc, cũng chỉ những người có tu vi cao thì thần sắc không có thay đổi gì.

“ Ha ha, bất quá mọi người yên tâm, ở mỗi lôi đài đều an bài một gã chấp sự, một khi phát sinh nguy hiểm, chúng ta cũng sẽ xuất thủ. ” lúc này, Viên chấp sự chợt ha ha cười một tiếng nói.

Diệp Phi nghe không khỏi trong lòng cười thầm, Viên chấp sự cũng thật biết bán quan tử, bất quá bây giờ mình nắm được chuôi giết người diệt khẩu của hắn, nếu sau này nếu là thành Thiên Nhai Tông đệ tử, ngược lại có thể thật tốt lợi dụng một phen.

“ Mọi người tới rút thăm đi! ” nói xong, Viên chấp sự vung tay, trong tay tự nhiên nhiều hơn một túi, ngay sau đó ném vào bàn gỗ bên cạnh.

Thấy vậy, Đinh Trữ mấy bước đi tới trước bàn, đưa tay vào túi lấy ra một khối trúc phiến, ngay sau đó, mọi người đều rút ra một cái, Diệp Phi cũng là rút được liễu một trúc phiến, trên đó khắc hai chữ ‘ giáp nhất ’.

“ Lần này đối chiến phân thành ba vòng, có hai mươi tám người, chia làm hai nhóm, chiến thắng vòng thứ nhất gồm mười bốn người, tiến hành vòng thứ hai,nếu tiếp tục chiến thắng thì có bảy người có tư cách chọn làm đệ tử chính thức, bảy người thất bại thì chờ tỉ thí vòng ba.

Mà mười bốn người thất bại ở vòng thứ nhất, tiến hành vòng thứ hai đối chiến, lần nữa thất bại trực tiếp đào thải, bảy người chiến thắng,tiến hành đối chiến vòng thứ 3, cuối cùng chọn lựa bảy người chiến thắng có tư cách là đệ tử chính thức, người thất bại đào thải.

Mọi người cũng không cần nản chí, đây chẳng qua là nghiệm chứng thực lực tổng hợp của mọi người, cuối cùng, là Vô Minh trưởng lão, tự mình kiểm nghiệm căn cơ, tiềm lực của mọi người, hơn nữa căn cứ vào thực lực chiến đầu, chọn lựa ra chân chính đệ tử chính thức.

Nhưng là một loại có tư cách đệ tử chính thức, cơ hồ đều được chọn làm đệ tử, chẳng qua là số người đào thải, có thể được Vô Minh trưởng lão chọn, tỷ lệ sẽ phải nhỏ hơn rất nhiều. cho nên lúc đối chiến, mọi người muốn dùng toàn lực, ai có thắc mắc gì không? ” Viên chấp sự nói quy tắc cho mọi người.

Thấy mọi người gật đầu, Viên chấp sự khẽ mỉm cười, nhẹ giọng nói: “ tốt lắm, giáp nhất đối chiến ất nhất, giáp nhị đối chiến ất nhị, tương tự, mọi người đều có trúc phiến, lên đài đi. ”

Nghe vậy, Diệp Phi cũng không có để ý tới Vạn Phong Sơn hai người, cầm trong tay trúc phiến, trực tiếp hướng lôi đài số một đi tới, ngay sau đó thân hình nhảy lên, vững vàng rơi xuống trên lôi đài.

Nhưng sau một khắc, Diệp Phi không khỏi có chút ngoài ý muốn, thật là đúng dịp, tên ngăm đen thanh niên Thiệu Vũ, đang hướng lôi đài mình đi tới, một tiến bước, vèo một tiếng, rơi vào trên lôi đài.

“ Hắc hắc, không nghĩ tới, lại cùng ngươi đối chiến, ta ngươi đều là Luyện Khí kỳ tầng thứ bảy, nhưng ngươi thể chất suy yếu như vậy, nếu chiến đấu lâu dài, nhất định là không chịu nổi đi? ” lúc này, Thiệu Vũ tràn đầy tự tin, hướng về phía Diệp Phi nói.

Nghe vậy, Diệp Phi cũng không có ngại, chẳng qua là khẽ cười nói: “ ta cũng không có nghĩ đến sẽ là ngươi, nhưng vô luận đối thủ là người nào, ta cũng sẽ toàn lực ứng phó, nếu biết mình thể chất không tốt, dĩ nhiên sẽ không cùng ngươi kéo dài chiến đấu. ”

Vừa nói chuyện, Diệp Phi cũng không có khách khí, trực tiếp vỗ túi đựng đồ bên hông, bá một cái, một đạo thanh mang chợt lóe ra, ngay sau đó, Diệp Phi trong tay, xuất hiện một thanh màu xanh trường kiếm.

Thấy vậy, Thiệu Vũ cũng không dám chậm trễ chút nào, trực tiếp vung tay, dao gâm cấp thấp pháp khí, hai mắt híp lại, chăm chú nhìn Diệp Phi. “ động thủ đi, xem ngươi thể chất yếu, để cho ngươi xuất thủ trước. ”

Đối với loại này tỉ thí, cũng không phải là liều mạng, hai người trong lòng rõ ràng, cũng không thích hợp đem pháp khí đối địch ở không trung, thứ nhất thương vong không tốt khống chế, thứ hai, quá mức tiêu hao pháp lực, nhất là Diệp Phi, hiện nay có lăng bộ quyết phối hợp, ngược lại rất thích hợp lấy tốc độ thủ thắng.

Nghĩ tới đây, Diệp Phi truyền ra một tiếng quát khẽ, ngay sau đó một tay bắn ra, vèo vèo vèo, ba viên tiểu hỏa cầu bắn nhanh ra, một chớp hướng Thiệu Vũ đánh đi, ngay sau đó, thân hình chợt lóe, hướng Thiệu Vũ cấp tốc phóng tới, hẳn là không có sử dụng lăng bộ quyết.