Tiên Ma Chi Hồn

Chương 21: Bất kham nhân sự nhật tiêu điều




Hậu sơn Thu Phong sơn rộng lớn hơn trên Tuyết Sơn rất nhiều , đây có thể miễn cưỡng xem là một bình nguyên loại nhỏ . Có mấy trang viện xếp hàng hai bên là nơi cư ngụ của các đệ tử Thu Phong phái . Đây đó những ngọn cây cổ thụ vươn mình lên tận mây xanh . Trong hai mươi kỳ đại hội gần đây Thu Phong phái đều tổ chức tại nơi này .

Chính giữa hậu sơn tọa lạc một lôi đài khổng lồ , xung quanh dựng rất nhiều ghế được làm từ đá lớn trên Thu Phong sơn . Mấy hôm nay đệ tử Thu Phong phái được cử đến đây để tu sửa lại đài cao , qua mười tám năm dù bền bỉ đến đâu thì vẫn xảy ra những hư hại không nhỏ .

Tào Mạnh Cường đứng lặng lẽ trên đài cao quan sát , trước đây hắn cũng hay tới nơi này , nhưng là tới cùng Yến Phi Phi . Nàng thường nhảy nhót khắp lôi đài cười nói với hắn :“ Biểu ca ! Nhất định sẽ có ngày muội đứng trên này mà đánh bại các đối thủ khác !”

Hắn mỉm cười một mình , chân diện nổi lên mấy phần cô đơn . Phía bên cạnh các sư đệ hắn đã về trang viện gần đó nghỉ ngơi . Họ hoàn thành nhiệm vụ từ khi hắn mới đến .

Đột nhiên từ trời cao mây đen cuồn cuộn nổi lên , sấm chớp ì ầm !

Tào Mạnh Cường chau mày , giữa ban ngày nơi Thu Phong sơn tiên khí ngập tràn này sao lại có mây đen kéo đến ? Hắn còn băn khoăn thì giữa đám mây ấy hắc quang bùng phát . Mấy tiếng nổ ầm ầm vang động trời cao . Đám đệ tử Thu Phong phái đang nghỉ ngơi trong các trang viện gần đấy liền chạy ra quan sát . Chân diện họ biến đổi liên tục . Một vài đệ tử chạy lên chính điện thông báo cho Thu Nhược Tuyền .

Tào Mạnh Cường tiếp tục quan sát đám mây kỳ quái , lúc này nó đang vần vũ từng vòng trông như người ta quấy bột . Dần Dần cô đọng lại thành hình một Yêu Nhân dáng hình to lớn gấp đôi người thường . Chân diện hắn một màu hắc quang bao phủ chỉ le lói vài tia thần quang phát ra từ ánh mắt sâu như đêm lạnh .

Hắc khí vần vũ liên hồi quanh người Yêu Nhân nên Tào Mạnh Cường không rõ rút cục hình dạng của hắn ra sao . Chỉ chân diện trắng nhợt như xác người chết đuối là hiện ra mồn một . Môi mỏng như giấy nhưng đỏ tựa son pha . Đôi mắt sâu không có đáy hướng đến Tào Mạnh Cường trân trân !

Lúc này phía Chính Điện Thu Nhược Tuyền , Nhất Tiêu chân nhân cùng tám người nữa bước ra . Họ chính là chưởng môn của các đại phái sẽ tham dự kỳ đại hội năm nay . Mười người vừa trông thấy Yêu Nhân thì chân diện thập phần đại biến ! Thu Nhược Tuyền trấn tĩnh lại cười nhạt :

-Yêu Vương ! lẽ nào ngươi quên đi hòa ước rồi chăng ?

Yêu Vương buông mục quang khỏi Tào Mạnh Cường , hắn săm soi lên chân diện của mười đại tông sư nói :

-Hòa ước ? Ta vẫn nhớ , chỉ là nghe nói năm nay có mấy sự việc hy hữu nên đến xem mà thôi !

Thu Nhược Tuyền cười nhạt :

-Sự việc gì hy hữu đây ?

Yêu Vương cười hắc hắc mấy cái , tiếng cười nghe như từ địa ngục diêm la vọng về :

-Các ngươi giăng bẫy để bắt gã đựơc sinh ra từ Tiên Ma Chi Cảnh , đấy không phải một việc hy hữu sao ?

Nhất Tiêu chân nhân vẩy phất trần nói :

-Hắn có quan hệ gì với ngươi ? Không lẽ muốn cứu hắn chăng ?

Yêu Vương cười nhạt :

-Ta không cần hắn , ta chỉ cần thứ hắn mang theo . Các ngươi tự xưng là chính đạo thì chắc không ai màng đến Tiên Ma Chi Hồn rồi , hắc hắc !

Thu Nhược Tuyền đăm chiêu , chân diện lão những nếp nhăn như xuất hiện nhiều hơn .

-Chuyện này quyết không được , lý do vì sao ngươi tự hiểu !

-Hắc hắc ! Các ngươi không nói thì bảo ta làm sao để hiểu ?

Nhất Tiêu chân nhân nhìn các vị trưởng môn còn lại lạnh lẽo nói :

-Liệu có được Tiên Ma Chi Hồn rồi ngươi sẽ giữ hòa ước sao ?

Yêu Vương mỉm cười , những đám mây mù mang đầy hắc khí tản mác để lộ toàn bộ hình dạng của hắn . Phía trên là thân hình một nam tử nhưng phía dưới là hình dạng một cái đuôi rắn khổng lồ . Toàn thân hắn bao bọc một lớp vảy tựa vảy rồng nhưng lấp lánh hắc quang ! Yêu Vương ngoáy đuôi liên tục chờn vờn trong những đám mây đen .

-Các ngươi quên rằng gần đây rất nhiều kẻ đã gây hấn với yêu quái chúng ta sao ? Nếu có trách thì trách các ngươi phá bỏ hiệp ước trước !

Thu Nhược Tuyền hừ lạnh :

-Ngươi có bằng chứng hay không ?

Yêu Vương cười cuồng dại nói :

-Bọn Tiên Tri giáo đã thu tinh nguyên của Ngũ Hung làm tổn hại lực lượng bọn ta rất nhiều . Lẽ nào các ngươi không biết ?

Nhất Tiêu chân nhân thở dài :

-Tiên Tri giáo là tà đạo , bọn chúng với chính đạo không liên can gì với nhau , ngươi muốn báo thù thì nên tìm chúng mới phải !

-Chính vì ta muốn tìm chúng cho nên mới đến đây !

Thu Nhược Tuyền bực mình quát :

-Ngươi đừng nói càn , bọn Tiên Tri giáo tại sao có thể xuất hiện tại nơi này ? Ngươi ăn nói như vậy khác nào bảo Thu Phong phái bọn ta cấu kết với tà giáo ?

Yêu Nhân không lấy làm giận , hắn cất một tràng tiếu ý đầy ngạo nghễ nói :

-Nếu không cấu kết với tà đạo thì đâu việc gì phải ngăn cản ta ?

Thu Nhược Tuyền chỉ tay :

-Ngươi !...

Yêu Vương cắt ngang :

-Hãy cứ để đến lúc đó rồi sẽ hay ! Ngươi không cấu kết với chúng nhưng kẻ khác thì ngươi có dám bảo đảm hay không ?

Thu Nhược Tuyền cười lạnh :

-Đấy chẳng qua là cái cớ để ngươi đến đây thu giữ Tiên Ma Chi Hồn thôi !

-Hắc hắc ! Kỳ đại hội này sẽ có rất nhiều chuyện hay ho , dù các ngươi muốn hay không thì ta cũng phải đến dự , hôm nay thông báo vậy đủ rồi , tạm biệt !

Nói đoạn phẩy tay , hắc quang đại thịnh , bóng hắn dần chìm sau lớp hắc quang ấy . Thu Nhược Tuyền gọi với theo :

-Vậy còn hòa ước ?

-Đến lúc đó rồi tính , giờ ta không nói trước !

Mây mù sau tiếng nói ấy cũng từ từ tan biến , bầu trời lại một màu xanh thanh bình vốn có . Nhất Tiêu chân nhân nhìn các vị chưởng môn còn lại rồi thở dài nói :

-Xem ra lần này hắn muốn phá vỡ hòa ước đây !

Thu Nhược Tuyền trầm ngâm :

-Hòa ước này ta ký với hắn hai trăm năm , nhưng thế cuộc đổi khác ! Chính đạo bây giờ một mặt đối diện ba kẻ thù , thật là ...

Lão dừng lại khẽ phất tay rồi quay người bước về phía Chính Điện , các vị chưởng môn cũng nhanh chóng đi theo .

Chỉ còn lại một mình Tào Mạnh Cường vẫn đứng lẽ loi giữa lôi đài rộng lớn ...

***

Nhậm Bá Lân theo chân Yến Phi Phi và Điệp Vũ Xương vào phòng trị thương của Kim Tình Văn , tâm trạng có mấy phần sầu não . Lúc này bên trong tập hợp đông đủ chúng nhân , thấy hai người dẫn chưởng môn Triêu Dương phái đến thì họ đứng cả dậy chào hỏi .

Nhậm Bá Lân chỉ trả lời qua loa rồi bước đến ngồi cạnh Tình Văn . Lão nhìn thấy chân diện nàng tái nhợt thì đôi mày khẽ cau lại .

-Con đã đỡ hay chưa ?

Tình Văn lúc này thần trí đã tỉnh táo được mấy phần , nàng mỉm cười nhợt nhạt :

-Đa tạ chưởng môn ! Đệ tử đã đỡ nhiều !

Lão vỗ đùi thở dài :

-Thật là sư môn đến hồi mạt vận rồi !

Bốn vị chưởng môn , môn chủ Quan Ngoại tuy rằng chẳng ai ưa thái độ kiêu ngạo trước kia của lão . Nhưng lúc này đây , Nhậm Bá Lân như mất đi tám phần hồn , thần thái trở nên thảm hại vô cùng khiến họ cũng có đôi chút cảm động . Những ấn tượng không hay trước kia trong đầu cũng theo đó tan biến .

Đồng Đại Thiên bước đến an ủi :

-Triêu Dương phái nhân tài không thiếu , chưởng môn cũng đừng nên lấy đó làm buồn ...

Nhậm Bá Lân không phản ứng , đôi mắt lão vẫn thất thần . Kim Tình Văn đưa thu nhãn quan sát một vòng . Mày liễu khẽ xích lại khi nhìn thấy Vũ Xương . Nàng chưa rõ hắn đã cứu mạng mình nên vẫn lấy làm căm giận chuyện cũ . Hắn dường như cũng nhận ra điều đấy nên cũng chẳng tiện ở lại mà bước thẳng ra ngoài .

Không khí trong phòng theo đó tĩnh lặng như tờ . Yến Phi Phi cũng đứng dậy bước ra . Huyền Tuyết Sương , Ngọc Băng tâm nối gót . ...

Nhậm Bá Lân nhìn mấy người Quan Ngoại nói :

-Ta muốn đưa Tình Văn về phân đàn của Triêu Dương phái để tiện bề chăm sóc !

Mọi người nhìn nhau rồi gật đầu đồng ý , dù sao họ cũng còn rất nhiều việc để làm , hơn nữa người của Triêu Dương phái thì cũng nên trả lại cho họ .

Hôm sau , mới từ sáng sớm Yến Phi Phi đã đến gõ cửa giục mọi người lên đường .

Vừa đi Vũ Xương vừa hỏi :

-Yến cô nương sao không bảo Nhậm Bá Lân hỏi Lục Đại Từ xem bọn Tiên Tri giáo trọ tại khác điếm nào ?

Yến Phi Phi lắc đầu :

-Tính khí lão thế nào ngươi không biết hay sao ? Bảo lão sẽ nghe à ? Hơn nữa bọn chúng chắc gì đã còn ở đấy ?

Vũ Xương thở dài :

-Ta vẫn thấy chuyện này rất ly kỳ , chỉ e rằng trong đó có sự dối trá !

-Nhìn là biết rồi , mỗi tội không hiểu chúng làm như vậy là dụng ý gì thôi !

Đoàn người bay với tốc độ tối đa nên chỉ chiều hôm đấy là đến được Hoa Lân thành .

Nơi này đúng là trung tâm văn hóa của chốn Quan Nội , khắp nơi ồn ào náo nhiệt bất kể ngày đêm . Ngựa xe đi lại như nước , chúng nhân đủ loại người cư ngụ , giao lưu .

Tuy nhiên Huyền Tuyết Sương , nhất là Ngọc Băng Tâm không thích sự ồn ào đó . Hôm Vũ Xương đi tìm rồi đem Tình Văn về hai người có vẻ không được vui vì thấy hắn hết quen cô gái này lại quen đến cô gái khác , nhưng sau đấy suy đi nghĩ lại thế nào tâm trạng trở nên hòa diệu như trước . Chỉ là trên suốt dọc đường đi Yến Phi Phi cứ ... bám lấy Vũ Xương trò chuyện nên họ dù có muốn cũng chẳng nói được câu nào .

Con lộ dẫn lên Thu Phong phái cỏ lau hai bên mọc ngút ngàn . Trước khi vào Quan Nội Đồng Đại Thiên đã có ý cải trang cho Vũ Xương nhưng sau lại thấy hắn kiềm chế được khí tức trong người nên cũng chẳng tiện thực hiện . Chỉ dặn dò mọi người khi lên Thu Phong Sơn thì không được gọi Vũ Xương bằng tên thật mà gọi bằng Trần Long . Ngoại trừ Yến Phi Phi thì ai cũng lấy làm ngạc nhiên nhưng cuối cùng nghĩ rằng hẳn có điều chi quan hệ nên cũng đồng ý .

Đoàn người vừa đặt chân đến Thu Phong Sơn đã thấy Thu Nhược Tuyền đứng đợi sẵn . Vũ Xương nhìn thấy lão thì chân diện khẽ giật giật . yến Phi Phi đứng bên cạnh vội kéo áo hắn . Hắn thở dài rồi quay mặt đi !

Thu Nhược Tuyền bước đến nói :

-Cuối cùng các vị cũng đã đến , ta còn tưởng đã xảy ra chuyện gì cơ đấy !

Ánh mắt lão dừng lại rất lâu nơi chân diện Vũ Xương , nhưng cuối cùng lắc đầu không nói gì . Lão đối với chuyện cũ mấy phần vẫn nghi hoặc nhưng suy cho cùng đối tượng đáng ngờ nhất vẫn là Điệp Vũ Xương nên nhiều năm qua lão sai phái đệ tử khắp nơi truy tìm tung tích của hắn . Nhưng vẫn vô ích !

Trông thấy thiếu niên đứng trước mặt có dung mạo rất giống hắn thì cũng nảy sinh ý nghi ngờ nhưng nhất thời không cảm nhận được ma khí hay tiên khí từ cơ thể hắn nên đành trấn an lòng mình rằng trên thế gian không ít kẻ giống nhau !

Yến Phi Phi vội đến chào hỏi lão líu lo nói chuyện để đánh trống lấp . Các vị chưởng môn nhân đấy cũng tiến lại trò chuyện rồi cùng nhau lên núi .

Tào Mạnh Cường đợi sẵn ở Chính Điện , hắn nhìn thấy Yến Phi Phi và mấy vị ân nhân thì vui mừng hết sức liền đến tươi cười chào hỏi . Yến Phi Phi cũng nhanh chóng bỏ lại mọi người rồi theo hắn đi chuẩn bị phòng cho khách nhân nghỉ ngơi ...

Đồng Đại Thiên cùng mọi người vào đến khách sảnh thì đã có mười người cả nam lẫn nữ đợi sẵn bên bàn tiệc từ độ nào . Trong đấy có cả Nhậm Bá lân , tâm trạng lão dường như vẫn bị ám ảnh bởi chuyện cũ nên có phần khô héo . Vũ Xương thở dài , hắn không ngờ lão lại đến nhanh như vậy !

Thu Nhược Tuyền đưa tay giới thiệu từng người . Năm nam nhân ngồi phía bên dãy bàn bên phải ngoài Nhậm Bá Lân và Nhất Tiêu chân nhân còn có Tiêu Đại Hoàng chưởng môn nhân phái Thiên Sơn , Thượng Quan Hoa chưởng môn phái Trúc Sơn . Độc Cô Hồng môn chủ Nhân Hòa môn .

Năm nữ nhân bên trái gồm Mai Yến Lâm chưởng môn nhân phái Vân Sơn , Vạn Tiểu Tình Môn chủ Bách Hoa Môn , Đông Phương Như chưởng môn Bạch Hạc phái , Vân Nhất Bình môn chủ Ba Lạc môn và Tuyền Như Lam chưởng môn Vân Long phái !

Họ đều là những người đến trước nên chắc hẳn đệ tử cũng được an bài đâu vào đấy . Mọi người đến chào hỏi nhau rồi cùng ngồi vào bàn tiệc . Không khí sau một hồi náo nhiệt thì có vẻ trầm mặc trở lại khi Thu Nhược Tuyền thông báo chuyện Yêu Vương xuất hiện và những lời lẽ hắn nói cho mấy người mới đến nghe .

Ai nấy thất sắc lo âu !