Tiên Linh Thánh Cảnh

Chương 56: Đấu quyền phá không




Ăn trọn một quyền vào bụng, Mộ Sâm cảm giác như ăn trọn một cây búa khổng lồ đập thẳng vào, toàn thân tê liệt đau đớn khôn nguôi.

Hắn cố gắng đứng vững, một chân không trụ nổi mà quỳ xuống đất, khực ra máu.

"Hừ! Tên khốn khiếp nhà ngươi dám đánh lén ta, xem chiêu!"

Hắn vận một loạt chân khí trong người truyền ra, sau lưng hồn linh của hắn liền xuất hiện, đó là một con động vật giống thằn lằn nhưng lại có cánh, cổ dài, đầu có sừng và cũng là dạng thành niên, hạ phẩm. Mọi người xem đa phần đều ngạc nhiên chút ít.

"Là...là một con rồng!"

"Cái gì, thật là rồng ư?"

"Nhưng nó tư chất là lục sắc..."

Đằng Hải nhìn thấy, liền đã vạch trần hắn:

"Rồng? Một con thằn lằn mà cũng gọi là rồng thì có hơi nực cười nhỉ?"

Tên Mộ Sâm tức giận, mắng:

"Chỉ là một tên người trần mắt thịt, sao mà thấy rồng bao giờ?"

Từ sau lưng hắn móc ra phục hồi dịch, tu liên tục không nghỉ. Trong chốc lát đã hồi phục hoàn toàn, tung ra toàn bộ sức mạnh.

Hắn lao tới, hồn linh của hắn lại là đấu hồn, là một loại khó khăn khi đấu tay tôi. Linh khí xung quanh hắn bắt đầu sáng lên, dần rực lửa đỏ rực, cứ như một lớp áo choàng lửa.

Hắn hất tay một cái, đất đá liền bị xới tung tên bởi đấu khí dữ dội, chẻ nứt sàn đấu. Trước tình cảnh đó Đằng Hải bắt buộc phải né, dính đòn chắc chắn thương nặng.

"Tên này quả thật khó nhằn! Dùng hẳn 7 thành lực lượng mà không hạ được hắn!" - Đằng Hải nói

Cùng với tu vi võ đạo cảnh bậc 7 của Mộ Sâm, đơn giản đánh ra nhiều chiêu như vậy cũng không mệt lắm.

Thấy Đằng Hải nhảy nhót tứ tung, không tài nào đánh trúng, hắn tức giận dùng thẳng hồn kĩ mạnh nhất.

Liệt Diễm Tỏa Phần Thiên!

Một chiêu tạo ra hàng loạt đóa hỏa diễm to nhỏ đều nóng rực, lấy linh khí đốt lên như giấy tạo ra hàng loạt những cánh hoa lửa rựng chảy rụng rơi xuống.

Đằng Hải hắn biết rằng lãnh trọn chiêu này chắc chắn chết, lộ con át chủ bài cũng không phải là ý hay, hắn biết phải làm thế nào?

Chợt hắn nhớ ra bản thân đã đả thông tất cả kinh mạch trong tối qua, nhưng chính ra cần thêm cực nhiều linh khí hấp thụ đột phá.

Quanh đây, ngoài cái quả cầu rực lửa thì còn thời gian để ngồi hấp thu linh khí? Và rồi hắn chợt nghĩ ra một ý tưởng bá đạo.

Hắn lập tức cắn lấy ngón tay, cho rỉ máu, vẽ liền một cái pháp trận dưới chân hắn. Hình thù pháp trận kì quái vô cùng, lại còn phải dùng máu để vẽ, theo suy nghĩ của Mộ Sâm chắc chắn không được để hắn vẽ xong!

"Ngươi chịu chết đi!" - Mộ Sâm nói

Hàng loạt đóa hỏa diễm lao xuống như mưa, khiến khói bụi mù mịt, cả sàn đấu cháy khét lẹt mà tan nát.

Đáng hận thay, Đằng Hải không hề chết, hắn đã vẽ xong được cái trận pháp, trận pháp tên là: Ngự hỏa thuật.

Cái trận pháp này do hắn tự tay biên chế ra từ ngũ hành trận, cũng một phần học hỏi từ khi còn trong Tử ngục.

"Pháp trận này cũng gọi là thuật tay chiều hỏa nhỉ?" - Đằng Hải nói

Tất cả mọi người dưới sân đều trầm trồ khi biết hắn còn sống, ai ai cũng hò hét vang dội, phấn khích trước trận đấu.

"Hừ, đáng hận, ta phải giết chết ngươi!" - Mộ Sâm nói

Đồng bọn đứng trên mái nhà liền ném bình thuốc cho hắn, là một bình hỏa khí đan. Giúp tăng sức mạnh cho đấu hồn chi lực, và mạnh hơn cho đấu hồn hệ hỏa.

"Haha thằng nhóc hôm nay ngươi chết chắc rồi!"

"Chưa chắc đâu!" - Đằng Hải đáp

Lập tức Đằng Hải hấp thụ số linh khí chuyển hóa vào cơ thể, nhưng cảm giác chỉ vơi vơi, không tràn đầy.

"Linh khí không đủ đột phá! Đáng ghét!" - Đằng Hải nghĩ thầm

Lần này, có vẻ như hắn sẽ phải cố hết sức để thắng, không lộ con át chủ bài ra được, hắn dùng hồn kĩ cuồng nộ, mắt hắn bắt đầu chuyển sang màu đỏ, cơ thể bắt đầu long tức hóa.

Đơn thuần chỉ là một phần nhỏ của long hóa, cường hóa lên cơ thể, hắn bắt đầu vào thế chiến, linh khí xung quanh cũng bắt đầu nóng rực.

"Thằng...thằng nhóc này cũng là đấu hồn? Ta lại không nhìn thấu hắn?" - Lão Đà Tư nói

Cả hai đều lao vào, liền giao một quyền, chấn động cả sàn đấu, đấu khí ngun ngút, nóng rực cả sàn đấu, lan xuống cả khán giả.

Cái nóng kinh khủng đến nỗi mọi người phải cách ra một khoảng để xem. Sau khi giao một quyền cả hai như khựng lại một chút.

"Họ không đánh nữa sao? Sao lại dừng lại rồi?"

Lão Đà Tư đứng dậy, tu vi lão dù đã đạt đến võ đạo cảnh bậc 12 nhưng chưa bao giờ kinh ngạc đến như vậy.

Tốc độ của cả hai đáng kinh ngạc, nhưng qua mắt lão Đằng Hải lại là người đang thắng thế, loạt quyền bọn họ tung ra người tu vi kém đều không thể theo kịp.

Lão cảm thấy như bản thân đang được trẻ lại khi xem bọn hắn đánh nhau, chính là cảm giác hồi hộp, phấn khích tột độ.

Thấy những người ở bên dưới đang bàn tán, lão giơ tay lên ra hiệu. Lập tức tất cả dừng lại, không nói gì nữa, đều nhìn tàn ảnh của hai bọn hắn.

Vài giây sau bóng của bọn họ bỗng mờ đi, chính là đã giao quyền xong. "Uỳnh!!!" một cái khiến sàn đấu chính là nứt vỡ thành từng mảnh, giao quyền như mưa, đấu khí ngút lên tận trời.

Bọn họ vẫn đang đánh, màn nãy mới chỉ là khởi động!

Giao quyền giữa hai tên chính là yêu nghiệt, rõ ràng từng quyền của Mộ Sâm rực rỡ đến vậy, đấu khí rực lên cả lửa, xé toạc không gian gây ra hàng loạt cú va chạm không tức, sức phá hoại không thể lưởng.

Kì lạ thay, mọi quyền Đằng Hải đều đỡ được, hắn né được vài quyền rồi lại phản đòn, từng đấm đấu khí đều tụ hợp vào cánh tay, một đấm uy quyền tạo ra hàng loạt sự xâu xé của lửa, chính là đao lửa do ma sát nhanh mà thành.

Nháp: Đấu hồn, võ hồn, chiến hồn, linh hồn đều không có dạng nhất định, có nhiều hình dạng nhưng thường duy trì ở vài hình dạng như trong c3, còn lại đều có thể có nhiều hình dạng.

Đấu khí không hẳn nóng giống như lửa, nó đơn giản là linh khí hóa thành theo phương phức bạo phát ra ngoài, đa phần đều không có nhiệt độ nhưng lại tùy vào tính chất linh khí kết thành, ví dụ như linh khí hàn thì tạo ra đấu khí lạnh, đấu khí cũng chính là linh khí nhưng là ở dạng bạo phát ra ngoài (na ná chưởng khí)