*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mứt Chanh
Bùi Dực mặc quần áo xong thì mang theo tùy tùng tới nhà họ Tô.
Người gác cửa nhà họ Tô không biết thân phận thật của hắn nên đối với người xa lạ thì bọn họ đều ngăn cản không cho vào.
Bọn họ hỏi Bùi Dực là người phương nào.
Bùi Dực hắng giọng, bày ra kiêu ngạo nói: “Ta là chồng của Thẩm Diên, mau bảo nàng ra tiếp kiến.”
Hai người gác cửa liếc mắt ra hiệu, trường kích chéo nhau đặt ở giữa ngăn đường đi của Bùi Dực lại.
Bọn họ phải cản người đàn ông này.
Hôm nay, không chỉ có đại thiếu gia nói phải ngăn người tự xưng là chồng của biểu tiểu thư mà ngay cả biểu tiểu thư cũng luôn căn dặn mãi, nhất định phải ngăn người tự xưng là chồng biểu tiểu thư lại.
Hai người gác cửa nhìn Bùi Dực một cái, trăm miệng một lời nói: “Các hạ mời về cho, biểu tiểu thư từ chối gặp khách.”
Từ chối gặp khách?
Gương mặt tuấn tú của Bùi Dực trầm xuống, người phụ nữ này thật là làm càn. Chẳng qua hắn vừa ngủ một giấc mà thôi, nàng lại không có lễ nghi kỷ luật như thế, từ đầu đến cuối không để hắn vào mắt.
Bùi Dực ngước mắt đánh giá trạch viện nhà họ Tô, sau đó xoay người rời đi.
Hai tùy tùng theo hắn tiến vào hẻm nhỏ rồi đi đến cửa sau nhà họ Tô.
Cửa sau nhà họ Tô chỉ có một gã sai vặt đang canh giữ, gã sai vặt kia không chấp hành nhiệm vụ mà đang ngủ gà ngủ gật.
Bùi Dực liếc mắt ra hiệu với tùy tùng, trong đó một người tùy tùng lập tức đi lên làm gã sai vặt kia hôn mê.
Bùi Dực dùng đôi chân dài bước vào nhà họ Tô, hắn không biết Thẩm Diên ở tại nơi nào nên dựa vào cảm giác đi thẳng về phía trước.
Phía trước, có cô bé bốn năm tuổi đang chơi đùa với nha hoàn, Bùi Dực thấy người thì trầm giọng nói: “Thẩm Diên đâu? Bảo nàng ra gặp ta.”
Tô Uyển nghe động tĩnh thì nhìn về phía người tới, con bé tò mò hỏi: “Người là ai? Tìmcô họ của con có chuyện gì?”
Bùi Dực nhìn con bé phấn điêu ngọc trác thì giọng điệu hơi hòa hoãn một chút, “Ta là dượng của con, tìm cô con về nhà, mau kêu nàng ra đây.”
Tô Uyển bĩu môi, hừ lạnh một tiếng: “Hừ, thì raông chính là người đàn ông phụ tình, hết hy vọng đi, cô sẽ không theo ông về nhà đâu.”
Bùi Dực nhíu mày, người đàn ông phụ tình sao?
Hắn khi nào thành người đàn ông phụ tình thế kia? Thẩm Diên nhất định là trước mặt người ngoài nói bậy về hắn.
Người phụ nữ này ngầm làm không ít chuyện hủy hoại danh dự của hắn.
Hắn nhìn Tô Uyển, trầm giọng nói: “Người phụ nữ Thẩm Diên kia đâu? Mau bảo nàng ra đây, nếu không chờ ta bắt được nàng, đều đánh mông nàng đến nở hoa!”
Con bé nói xong lại nhăn khuôn mặt nhỏ lại, rầu rĩ không vui nói thầm: “Cha cũng hư, lén đi trang viên chơi với cô cũng không mang mình theo, chắc là có em trai là không thương mình, hic…”
Trang viên sao?
Thính giác của Bùi Dực nhạy bén, lập tức bắt được từ ngữ mấu chốt.
“Đi, đi tra trang viên nhà họ Tô.” Bùi Dực xoay người mang theo thị vệ rời đi.
Nhà họ Tô tổng cộng có ba khu trang viên khá lớn, có hai nơi là dùng để gieo trồng hoa màu và cây thùa sợi *, còn có một chỗ là dùng để gây trồng hoa cỏ.
* Thùa sợi hay dứa sợi Cuba, dứa sợi không gai, agao sợi là loài thực vật có hoa trong họ Măng tây.
Bùi Dực mang theo thị vệ đến trang viên gây trồng hoa cỏ kia trước, hắn cảm thấy hoàn cảnh nơi đây tốt, Thẩm Diên vô cùng có khả năng ở chỗ này.
Chờ hắn đuổi tới trang viên vùng ngoại ô thì sắc trời đã tối đen.
Cổng trang viên nhà họ Tô đã đóng chặt nhưng đèn bên trong vẫn sáng, tức là bên trong có người.
Bùi Dực từng ở quân doanh một đoạn thời gian, công phu không nói là cực giỏi nhưng leo tường vẫn là dư dả.
Cánh tay hắn vươn thẳng ra, chân dài một bước bám lấy vách tường mái hiên nhà, hai ba phút đã nhảy vào trong viện.
Bùi Dực bước đến căn phòng có đèn sáng nhất, hắn cạy ra khe hở cửa sổ rồi nhìn vào trong phòng, vừa lúc nhìn thấy nàng mới vừa tắm gội xong. Lúc bò ra khỏi bồn tắm là cảnh tượng bờ mông trắng nõn tròn trịa nhếch cao lên.
Cổ họng hắn thắt lại và có cảm giác hơi khát nước.
Ánh mắt sâu thẳm của Bùi Dực nhìn chằm chằm vào cơ thể đầy đặn và duyên dáng của nàng, vật dưới thân bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Đã đến lúc thu thập người phụ nữ này rồi, đợi lát nữa nhất định phải “đánh” mông nàng đến nở hoa mới được.