Tiền Kiếp Làm Thiếp Hậu Kiếp Làm Thê

Chương 129: Ăn đến mức mật huyệt phun nước




Hai má Thẩm Diên nóng bừng, nàng ngẩng đầu e lệ nhìn hắn một cái lại nhanh chóng cúi đầu: “Chàng bỏ nó vào đến đây, thiếp sẽ chữa khỏi cho chàng.”

Tốc độ nàng cúi đầu quá nhanh, nhanh đến độ Bùi Dực nghĩ rằng đó là ảo giác.

Hắn lặng im nhìn chóp mũi nhỏ nhắn của nàng, cố nhớ xem vừa rồi nàng có thực sự nói chuyện hay không.

Thẩm Diên đợi một lát cũng không thấy hắn có động tác, lại ngẩng đầu, chỉ thấy dáng vẻ đang ngây người của hắn.

“Phu quân, chàng không khó chịu sao?” Nàng nắm lấy vật nam tính nóng bỏng vặn nó hai cái.

“A!” Hắn cắn răng khẽ kêu lên, hiển nhiên là khó chịu.

Thẩm Diên cởi quần lót của mình ra, dang rộng hai chân, lộ ra cửa động trắng tinh không lông.

Nàng đẩy ra hai cánh hoa, nắm hàng họ sưng to của hắn nhắm ngay cái miệng nhỏ hẹp bên dưới, nhét đầy vào trong.

Thịt mềm nơi cửa động chạm được viên quy đầu tròn thì cắn nó hút vào trong, giống cái miệng nhỏ tham ăn, rất nhiệt tình, vừa cắn vừa mút.

Nhưng đồ của hắn khác hẳn với người thường, quy đầu cực lớn bị cửa động nhỏ hẹp cắn chặt, dùng sức chen vào, cũng chỉ nhét được nửa cái đầu vào khiến khó chịu cực kỳ.

“Ư… sao lại không nhét vào được…” Thẩm Diên gấp đến độ sắp khóc.

“Hừ… Diên Diên, đừng nhúc nhích.” Bùi Dực bị mút khiến thắt lưng tê dại, hắn rên nhẹ một tiếng, vội vàng đè lại cái tay ngang ngược của Thẩm Diên đẩy vào trong kia.

Nàng thật chật và nhỏ mà hắn lại quá mức thô to, không làm tốt bước dạo đầu sẽ làm nàng bị thương. Kích thước không phù hợp nào có dễ dàng cắm đi vào như vậy, huống chi hắn bây giờ cương còn muốn thô to hơn trước kia.

Bùi Dực thở hổn hển, hơi thở nóng bỏng, hắn áp xuống xao động trong cơ thể, lui ra từ trong thân thể Thẩm Diên, dịu dàng hôn môi nàng: “Diên Diên, không cần miễn cưỡng mình. Trước đó vài ngày nàng bị thương vừa mới khoẻ, phu quân nguyện ý tuân thủ hứa hẹn một tháng không chạm vào nàng.”

Thẩm Diên ngửa đầu ngậm lấy môi mỏng của hắn, hôn hắn lại, “Tên ngốc, đó là lời nói tức giận, chàng còn coi là thật thì nghẹn hỏng người rồi, thiếp sẽ đau lòng. Mau bỏ vào một chút, thiếp không trách chàng.”

Cho dù Thẩm Diên đã mở miệng, Bùi Dực cũng không cắm gậy th*t vào.

Hắn chỉ không ngừng hôn nàng, liếm mút cánh môi mềm mại của nàng, móc lấy quấn quýt chiếc lưỡi thơm của nàng, cắn nuốt nước bọt ngọt ngào trong miệng.

Lòng bàn tay dày rộng đang vuốt ve cơ thể mềm mại phập phồng quyến rũ của nàng, hắn vân vê quả anh đào rồi xoa bóp nó.

Hai quả anh đào vừa tê vừa ngứa, chỉ chốc lát đã gắng gượng đứng lên, nhút nhát sợ sệt, duyên dáng lại đáng yêu.

“Ưm… Phu quân… ngứa quá…” Thẩm Diên khó chịu vặn vẹo cơ thể, trong miệng tràn ra giọng nói yêu kiều quyến rũ.

Bùi Dực thở hổn hển, phun quả anh đào trong miệng ra, trên đầu v* của nàng giống như được thoa một lớp mật đường, sáng lấp lánh.

Hắn liếm nhũ thịt trắng nõn của nàng đi xuống một đường. Lúc đi xuống bụng dưới, lại hôn xuống cái rốn nhỏ của nàng.

Bàn tay to lớn tách hai chân nàng ra, Thẩm Diên cho rằng cuối cùng hắn cũng cắm thanh lạp xưởng kia vào tới.

Nàng phối hợp mở lớn hai chân hơn nữa, để đóa hoa hoàn toàn bị bại lộ, nũng nịu nói: “Phu quân, chàng vào đi, Diên Diên sẽ khiến chàng thoải mái.”

Nụ hoa phấn hồng lúc đóng lúc mở mấp máy, thịt mềm nơi cửa động hơi ướt át, gần đó dính một tầng d*m thủy trong suốt, đây là chứng cứ Thẩm Diên động tình.

Đôi mắt Bùi Dực sâu thẳm, hô hấp càng nặng nề hơn, vật dưới đũng quần kia càng hưng phấn kịch liệt run rẩy hơn.

Nhưng còn chưa được, hắn sẽ làm bị thương nàng, hắn không muốn tái phạm sai lầm lần thứ ba.

Bùi Dực đẩy ra hai cánh hoa ướt át, cúi người dựa sát vào giữa hai chân Thẩm Diên, hơi thở nóng rực phun ở chỗ mẫn cảm nơi bắp đùi, Thẩm Diên kinh hoảng vặn vẹo, hắn đây là?

Ngay sau đó, quả nhiên như nàng nghĩ như vậy, đầu lưỡi thô ráp của hắn tiến vào nhụy hoa.

“Ư… Phu quân, chàng đừng như vậy, trực tiếp cắm vào tới là được rồi.” Thẩm Diên chống người dậy, muốn đẩy đầu Bùi Dực ra.

Hắn chính là Thừa tướng có thân phận cao quý, không cần hầu hạ nàng như vậy.

Đầu lưỡi của hắn linh hoạt liếm láp nụ hoa, cuốn lấy, hắn bắt chước động tác thọc vào rút ra của vật nam tính, từng cái cắm vào rút ra, quấy loạn ra tiếng nước sền sệt.

Ngón tay thon dài kẹp hoa hạch mẫn cảm của nàng, xoa bóp đảo quanh. Thịt mầm nhô lên bị xoa hơi sưng đỏ, vừa tê vừa ngứa. Kịch liệt khoái cảm từ dưới bụng nảy lên khiến đầu óc Thẩm Diên đột nhiên trống rỗng.

“A… Phu quân… hư hư, thiếp chịu không nổi…” Tiếng kêu của nàng đột nhiên trở nên dồn dập lên, cơ thể ban đầu vô lực ngã xuống, hai chân đột nhiên khép lại, kẹp chặt đầu hắn.

Nụ hoa màu phấn hồng run rẩy co rút, cơ thể Thẩm Diên đang nhẹ nhàng run rẩy, một dòng nước ngọt ngào trào ra từ cửa động, bộ phận nhỏ tưới trên chiếc mũi cao của hắn, đa số đều bị hắn nuốt vào bụng.