Tiên Hồng Lộ

Chương 401: Hoàng Tước chân chính




"Ầm ầm ầm!"

Dược phòng mật thất lớn như vậy đột nhiên một mảnh tĩnh mịch, gần như có thể nghe được tiếng tim đập của mọi người.

Mặc kệ là yêu tu cùng tu sĩ nhân loại đang tìm kẽ hở hay là những cường giả xem cuộc chiến hoặc là đang âm thầm quan sát cuộc chiến.

Mọi người đều cảm nhận được một cổ khí tức âm lãnh đông lạnh khiến cho linh hồn đọng lại.

Mọi người đều đưa ánh mất nhìn về nơi khu vực giao chiến trung tâm.

Dưới một chiếc phiến, lấy Thạch Thiên Hàn làm trung tâm, tất cả tu sĩ trong khu vực hình quạt phía trước đều ngã xuống đất, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Chỉ trong thời gian nháy mắt như vậy, bảy tám cường giả Kim Đan đều bị âm phong xóa bỏ hồn phách, trong nháy mắt bị mất mạng.

Ngay cả đại tu sĩ Kim Đan đầu bạc kia thực lực có thể so với đại yêu tu giao long hóa hình nhị cấp cũng chết thẳng cẳng.

- Đấy là một trong tám đại bảo phiến u Minh Pháp Phiến sao?

Nhân vật cường đại như Kim Giao Tiểu Long cũng tâm thần bị thương không nhẹ, mặt lộ vẻ đau đớn.

U Minh Pháp Phiến!

Chúng tu sĩ tại trận nghe đến tên này đều vô cùng sợ hãi.

Đồng thời với đó, tại trong một sơn động bí mật ở tầng ngoài Thiên Lan Điện.

"Đáng giận! Dĩ nhiên là cường giả tu luyện Cửu u Ma Công. trong tay còn có được một trong tám đại bảo phiến u Minh Pháp Phiến!"

Âm Hồn thượng nhân một thân khô gầy như que củi phun ra một búng máu, sắc mặt xanh mét.

"Cổ Bảo cường đại U Minh Pháp Phiền thời kì thượng cổ này tại sao lại xuất hiện trong tay một thanh niên ma đạo không biết tên chứ?"

Âm Hồn thượng nhân sắc mặt âm tình bất định, cũng lộ ra mấy tia hàn quang:

"Nếu ta có thể có được Pháp Phiến này, thực lực ít nhất có thể gia tăng một nửa, thậm chí có thể lợi dụng hồn lực trên pháp phiến đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ. Đến lúc đó, phóng mắt trong nội hải đủ để có thể rong ruổi phong vân."

Tu sĩ bình thường kiến thức cùng lịch duyệt có hạn, có lẽ không biết lai lịch u Minh Pháp Phiến, nhưng Âm Hồn thượng nhân chính là lão quái Nguyên Anh Kỳ đương nhiên biết rõ vật này.

U Minh Pháp Phiến: một loại ma phiến vô cùng âm tà được luyện chế ra từ thời thượng cổ, có thể phát ra âm phong đả thương người, đặc biệt có tính đả kích không thể lường được đối với hồn phách Nguyên Anh. Ma phiến này còn có thể hút hồn phách vào tỏng mình gia tăng uy lực bản thân, thậm chí có thể biến hồn phách bên trong pháp phiến hút được thành ác quỷ để sát thương địch nhân. Tuy nhiên, tính công kích vật lý ma phiến này đổi với thân thể rất có hạn.

- U Minh Pháp Phiến tại sao lại ở trong tay ngươi?

Đồ Cấm cũng bị âm phong nhập thể, vẻ mặt xám như tro tàn, tâm thần bị trọng thương, trong sự kinh hãi khiếp đảm liền hóa thành một tia hắc phong trong thời gian ngắn nhảy lên mấy chục trượng.

Công kích như vậy nếu lại đến một lần nữa sợ rằng hắn cũng phải chết không còn nghi ngờ.

Hắn thân bị trọng thương, cũng mất đi lão già đầu bạc cảnh giới Kim Đan đại tu sĩ trợ lực, cũng không thể xoay chuyển thiên địa chống đối lại được với Thạch Thiên Hàn và Kim Giao Long tiểu điện hạ.

"Ba hưu"

Sau mấy lần hô hấp, Đồ Cấm liền độn quang ra khỏi dược phòng mật thất, biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Kỳ quái chính là Thạch Thiên Hàn cũng không có đi đuổi giết hắn, hắn đỡ vai Đặng Thi Dao, miễn cưỡng ổn định thân hình, hơi thở dồn dập.

"Vù vù"

Thạch Thiên Hàn hô hấp dồn dập, pháp lực tiêu hao hơn phân nửa, vừa rồi một quạt kia thoạt nhìn uy phong vô cùng, kinh sợ toàn trường, nhưng chính mình lại có chút không chịu nổi.

Chính bởi vậy mới có thể xếp cổ bảo thượng cổ cường đại không thích hợp để Kim Đan bạc cao sử dụng. thậm chí ngay cả tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ sử dụng cũng có chút cố sức.

Bởi vì Pháp Phiến công kích chính là nhằm vào linh hồn, cấp bậc linh hồn Thạch Thiên Hàn tiếp cận Nguyên Anh Kỳ, lúc này mới có thể phát huy ra uy lực như thế.

- Thạch Thiên Hàn! Ngươi ẩn giấu thật sâu đó, chẳng những tu luyện ma công Cửu u tuyệt thế, còn có được bảo phiến U Minh Pháp Phiến gần như đã thất truyền này. Có phải ngươi từng tiến vào Cửu u Bí Cảnh trong truyền thuyết hay không?

Kim Giao Long tiểu điện hạ ngạo nghễ lạnh lùng nhìn Thạch Thiên Hàn, quanh thân hắn một vầng hào quang kim sắc nhộn nhạo, khu trừ ma phong âm tà cường đại đang giằng xé trong cơ thể, sắc mặt cùng dần dần khôi phục bình thường.

- Phải hay không phải, ngươi qua đây đánh một trận tự nhiên sẽ biết.

Thạch Thiên Hàn liên tục cười lạnh, một nửa tâm thân của hắn tiến vào Tiên Hỏng Không Gian, nhân cơ hội còn uống hết một ngụm Thất Linh Quỳnh Tương bổ sung một chút nguyên khí.

- Ngươi không sao chứ?

Đặng Thi Dao đỡ Thạch Thiên Hàn, vẻ mặt lo lắng hòi.

- Hừ, chết đã đền nơi ngươi còn mạnh miệng như thế, U Minh Ma Phiến toàn lực một kích đã khiến ngươi nguyên khí đại thương, mà ta còn bảo tồn hơn phân nửa thực lực.

Kim Giao Long tiểu điện hạ lộ vẻ nắm chắc phần thắng.

- Ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng.

Thạch Thiên Hàn lạnh nhạt nói.

Hắn đương nhiên hiểu được Kim Giao Long nói những lời này thuần túy là uy hiếp, sợ rằng tiếp theo còn gì đó. Nếu thục sự mười thành nắm chắc chẳng phải nên sớm động thủ rồi sao?

- Được rồi, ta thích người thẳng thắn như ngươi.

Kim Giao Tiểu Long hơi dừng lại một chút, sau đó nói:

- Ta cùng với ngươi làm một cuộc giao dịch thế nào?

- Giao dịch? Ngươi muốn cái gì?

Thạch Thiên Hàn khẽ bĩu môi. mặc dù hiện tại trong hắn như suy yếu không chịu nổi. nhưng những cường giả như Kim Giao Long cùng không dám dễ dàng động thủ.

- Ta muốn Linh Lung Tâm Ngọc trong tay ngươi.

Kim Giao Tiểu Long giọng điệu thập phần bá đạo.

- Nếu ta không đổi ngươi sẽ làm gì?

Thạch Thiên Hàn nhướng lông mày.

- Tánh mạng nữ tử bên cạnh ngươi.

Kim Giao Tiểu Long ánh mắt đảo qua Đặng Thi Dao bên cạnh Thạch Thiên Hàn, sát khí chợt lóe lên.

- Ta biết ngươi có pháp bảo có thể chạy thoát, bản long gia cũng chỉ có năm thành nắm chắc tru sát ngươi. Nhưng nếu dẫn theo một nữ nhân, ngươi sẽ vất vả hơn rất nhiều, mà muốn chém giết nàng, bản long gia có chín thành nắm chắc.

Kim Giao Tiểu Long giọng điệu rất bình tĩnh, lại tiếp tục uy hiếp Thạch Thiên Hàn.

Thạch Thiên Hàn vẻ mặt kinh ngạc nói:

- Vừa rồi kẻ giữ một viên Linh Lung kia bị trọng thương bỏ chạy, vì sao ngươi không đuổi bắt hắn ngược lại ở đây uy hiếp Thạch mỗ. Ngươi phải biết rằng, nếu Thạch mỗ thật sự liều mạng cũng có cơ hội kéo ngươi xuống nước.

- Chỉ cần tên kia ở ngoại điện một ngày, ta có thể đuổi giết hắn chiếm được viên Linh Lung Tâm Ngọc đó.

Kim Giao Tiểu Long vẻ mặt trào phúng nói:

- Ba khỏa Linh Lung Tâm Ngọc, một khỏa cũng không thể để rơi vào trong tay Tam Linh Thần Tông. Ta không thể để cho người nào trở thành một Thiên Thu Vô Ngân nữa trên thế giới này.

- Tam Linh Thần Tông? Thiên Thu Vô Ngân?

Thạch Thiên Hàn vẻ mặt ngạc nhiên.

Thiên Thu Vô Ngân chính là một trong mười hai đại cường giả Chí Tôn nội hải, cũng là một nhân vật tu sĩ nhân loại thần bí nhất, người này hắn đương nhiên biết.

Lúc trước Âu Dương Phong đã giảng thuật về mười hai đại cường giả Chí Tôn nội hải cho Dương Phàm biết, khi đề cập đến Thiên Thu Vô Ngân chỉ dùng bốn chữ để hình dung: "Rất mạnh rất mạnh."

Khi Dương Phàm hỏi mạnh ở chỗ nào, có điểm yếu gì thì Âu Dương Phong một chữ cùng không đề cập tới, chỉ thở dài nói:

"Cường giả tại nội hải thực lực tiếp cận Hóa Thần Kỳ nhất chính là hắn. Chỉ tiếc khuyết điểm duy nhất của hắn chính là công pháp quá hoàn mỹ, không hề có sơ hở."

Giờ phút này nghe thấy Kim Giao Tiểu Long đồng thời đề cập tới Tam Linh Thần Tông và Thiên Thu Vô Ngân.

Thạch Thiên Hàn không khỏi giật mình, sợ rằng Âu Dương Phong chính là một trong ngũ đại đệ tử nhân loại của Nguyên Tôn Thiên Thu Vô Ngân.

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán trước mắt của hắn.

- Ý của ngươi là toàn bộ ba khối Linh Lung Tâm Ngọc thu được từ trong mật thất này đểu phải giao cho yêu tộc các ngươi lấy đi sao?

Thạch Thiên Hàn nghĩ thông suốt nguyên do trong đó.

- Phải, Linh Lung Tâm Ngọc là vật phẩm trọng yếu để người tu luyện thần công Tam Linh Hóa Nhất đột phá bình cảnh. Cho nên, ta sẽ thu hồi toàn bộ chúng nó, giao cho tổ gia gia Kim Giao Long Vương của ta, đặt ở trong tay lão nhân gia, cho dù là Thiên Thu Vô Ngân đích thân tới cùng khó có thể cướp đi.

Kim Giao Tiểu Long chắc chắn nói.

- Nếu ta thề sống chết cùng ngươi liều mạng, cùng không giao vật này ra, ngươi sẽ thế nào?

Thạch Thiên Hàn cười lạnh nói, đồng thời thầm nghĩ:

"Thì ra là vậy, Kim Giao Tiểu Long này là suy nghĩ cho sự hưng suy tồn vong của toàn bộ yêu tộc mình."

- Ngươi không hỏi xem ta dùng cái gì để giao dịch sao?

Kim Giao Long tiểu điện hạ hỏi.

- Không cần hỏi.

Thạch Thiên Hàn hít sâu một hơi.

- Liều mạng?

Kim Giao Tiểu Long vẻ mặt trào phúng nói:

- Ngươi đây chính là tự tìm đường chết. Trong cùng giai không ai có thể chính diện chiến thắng được huyết mạch chân long chảy trong ta, ngươi không thể, Chu Hồng cũng không làm được!

- Phải vậy không? Thạch mỗ hôm nay phải thử một chút.

Thạch Thiên Hàn cùng không biết có dự tính gì, dám cùng Kim Giao Tiểu Long liều mạng.

Dứt lời, hắn để Đặng Thi Dao lui ra phía sau mấy chục trượng, trên người phóng ra một cỗ ma đạo hoàng khí.

Đồng thời, cả người Thạch Thiên Hàn ma diễm bốc lên, trong hai mất mơ hồ xuất hiện một ấn ký nguyệt nha.

"Thịch thịch"'

Ấn ký nguyệt nha kia chợt lóe chợt tối, trong mơ hồ có tiếng tim đập từ trong lòng bàn tay Thạch Thiên Hàn truyền ra.

Thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt Kim Giao Tiểu Long trở nên ngưng trọng, sai một gã thủ hạ dưới tay duy nhất còn sót lại của mình lui về phía sau mấy trượng.

Trên người hắn cũng lóe ra từng trận kim quang, một tầng lân giáp hoàng kim rực sáng bao trùm ở bên ngoài, chiếc long giác trên đỉnh đầu cũng dài thêm mấy phần.

Bỗng nhiên, hắn hóa thân thành hình thái Kim Giao Long chiến đấu, thực lực ước chừng tăng lên gấp đôi, tỏa ra khi thế cường đại, gần như có thể so với tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ.

Trong tiếng rít gào lẫm liệt, dưới tác dụng của huyết mạch chân long, triển hiện ra hiệu quá của long uy.

Chúng tu sĩ yêu tu tại trận đều lập tức quỳ gối xuống đến vang lên những tiếng "bịch bịch".

- Chân Long Chi Huyết quá nhiên lợi hai, xem ra ở chiến đấu chính diện Thạch mỗ đích xác khó có thể thắng ngươi, tuy nhiên

Thạch Thiên Hàn miễn cường ổn định thân hình.

"Phốc phốc"

Sau đó hắn mở rộng hai tay, đồng thời có hai luồng ma diễm thâm thúy nhảy lên, cũng truyền đến âm thanh nhịp đập khủng bố.

Thịch thịch, thịch thịch

- U Minh Ma Diễm! Ngươi không ngờ tu luyện tới cảnh giới Nhị U!

Kim Giao Tiểu Long kinh hô.

U Minh Ma Diễm trên tay trái và tay phải của Thạch Thiên Hàn ở nơi trung tâm ngọn lửa đều có một đoàn u quang lóe ra, khiến cho tất cả cường giả tại trận tâm thần rung động, cảm giác được bất an sâu sắc.

Kim Giao Tiểu Long thần sắc càng thêm ngưng trọng, hít sâu một hơi:

- Nếu ngươi còn tu luyện bí thuật Ma Thần Phụ Thể, vậy chính là Chu Hồng thứ hai. Tiếc là ngươi đã nguyên khí đại thương, sợ rằng khó có thể thi triển Ma Thần Phụ Thể.

- Ma Thần Phụ Thể? Ngươi có vẻ rất hiểu biết về Cửu u Ma Công đó?

Thạch Thiên Hàn đạm mạc cười.

- Đương nhiên! Bởi vì vạn năm trước, tổ gia gia của ta từng chiến đấu cùng cường giả thân mang Cửu u Ma Công.

Kim Giao Tiểu Long cười ngạo nghễ, trên người bỗng nhiên lại bốc lên một ngọn lửa màu vàng.

"Phốc phốc"

Một đoàn ngọn lửa màu vàng ẩn chứa long tức di động trong tay Kim Giao Tiểu Long, hắn cười dài một tiếng:

- Hôm nay, ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút đứng đầu mười đại chân hỏa ma diễm Thiên Cầm Nội Hải, Long Tức Sí Kim Diễm!

Ở phía khác, Đồ cấm hóa thành một đoàn hắc phong rốt cuộc xông ra khỏi dược phòng mật thất.

Hắn dừng lại nơi bậc thang Thanh Ngọc một lát, thì thào lẩm bẩm:

- Thạch Thiên Hàn kia thi triển U Minh Pháp Phiến một kích khẳng định cùng nguyên khí đại thương, ta ẩn nấp mai phục ở lối vào đồng thời chữa thương, cố gắng còn có thể làm hoàng tước một lần.

Dứt lời, hắn xuyên qua thủy tầng phía trên xuất hiện trong rừng trúc quỷ dị.

- Ha ha! Dương mỗ chờ ngươi đã lâu.

Một tiếng nam tử cười khẽ truyền đến, vang lên ngay bên cạnh người hắn, thanh âm này còn có chút quen tai.

"Bá hưu"'

Một cái hắc xà tiên vô thanh vô tức cuốn lấy thân dưới của Đồ Cấm.

- Là ngươi!

Đồ Cấm tứ chi chết lặng, mặt xám như tro tàn, trợn mắt nhìn Dương Phàm xuất hiện trước người.

Giờ khắc này hắn mới đột nhiên hiểu được: Hoàng tước chân chính cùng không phải là mình.