Tiên Hồng Lộ

Chương 345: Thuần dưỡng Thiên Độc Hạt




Thiên Hành Chu theo gió vượt sóng chạy liên tiếp bốn năm ngày. Tại trong biển rộng mênh mông này, đám người Dương Phàm không có ngọc giản hải đồ chỉ đành phải cho Thiên Hành Chu chạy dọc theo hải vực an toàn. Dọc theo đường đi, Thiên Hành Chu từng gặp phải không ít công kích của hung thú bậc thấp may mà chiếc thuyền này cứng rắn có trận phép phòng hộ nên không bị thiệt hại gì, ở Thiên Cầm Nội Hải, yêu thú chia làm hai loại, một loại là yêu thú được Khai Linh Thạch khai mở linh trí có được linh trí phần nào. Những yêu thú này sau khi khai mở linh trí sẽ rời khỏi phạm vi hung thú trở thành một thành viên của Liên minh yêu tộc Thiên cầm đòi hỏi phải tuân giữ pháp quy của liên minh. Dưới tình hình chung, liên minh yêu thú sẽ không tùy tiện xuống tay với nhân loại. Đương nhiên, nếu trước đó nhân loại khiêu khích, hoặc là ở trong hải vực giết chết một con yêu thú thành viên của liên minh, tất nhiên sẽ gặp phải ngàn vạn yêu thú trong hải vực đuổi giết. Trên thực tế hơn chút phần yêu thú bậc thấp trong hải vực, đều thuộc loại hung thú. Còn trải qua được Khai Linh Thạch mở ra linh trí chỉ chiếm một số rất ít, về phần hung thú tứ cấp trở lên chỉ cần đạt tới bậc cao tự nhiên có được linh trí không tầm thường, không cần khai mở linh trí, bình thường cũng sẽ tự nguyện gia nhập liên minh yêu thú Thiên cầm.

Dọc theo đường đi Thiên Hành Chu gặp phải công kích đều là đến từ hung thú bậc thấp. Chúng nó linh tính không đủ, mười phần hung tính, thường xuyên sẽ công kích thuyền bè của nhân loại. cũng sẽ công kích các yêu thú hoặc hung thú khác, trình diễn màn cá lớn nuốt cá bé trong hải vực. Nghe thủy thủ trên thuyền nói, trong Thiên cầm Nội Hải đáng sợ nhất không phải những con hung thú bậc thấp này, mà là một số tổ chức Hải tặc.

- Tổ chức Hải tặc?

Dương Phàm hơi kinh hãi trong lòng liền hỏi bọn họ. Tuy nhiên mấy thủy thủ này rất ít khi rời đảo, cũng không nói rõ được bao nhiêu. Phó Bình cười nói:

- Trước kia nghe gia gia của ta nói tổ chức Hải tặc bình thường đều từ yêu tu bậc cao hoặc là tu sĩ bậc cao dẫn đầu. Có một số yêu tu, không giữ quy định của Liên minh yêu thú nổi lên làm hải tặc chuyên môn cướp bóc những chiếc thuyền thực lực nhỏ yếu. Còn có một số tổ chức Hải tặc đến từ nhân loại, thậm chí có nhân loại cấu kết cùng yêu tu hình thành tổ chức Hải tặc cường đại thực khiến cho người ta đau đầu.

Sau khi Dương Phàm biết được tin tức này, bắt đầu cảnh giác đề phòng, vì thế gia cố thêm trận phép trên Thiên Hành Chu, đồng thời ở chỗ đầu mối then chốt trung tâm tăng thêm nhiều cấm chế. Lênh đênh trên hải vực mênh mông xa lạ này, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp phải uy hiếp. Dương Phàm cũng cần phải chuẩn bị trước việc phòng chống. Đương nhiên, trong bốn năm ngày này, đa số thời gian Dương Phàm đều lo thuần phục mười mấy con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt. Nếu là trân thú bình thường với tu vi bậc cao của Dương Phàm tự nhiên có thể dễ dàng thuần phục. Nhưng Phệ Hồn Thiên Độc Hạt này, hung hãn dị thường, dã tính mười phần. Thuần phục một con Thiên Độc Hạt. Dương Phàm đều phải tiêu phí nửa canh giờ tiêu hao nhiều tâm thần. Còn may mà có sự khôi phục sức khỏe biến thái của hắn nên tiêu phí bốn năm ngày rốt cục cùng thuần phục được mười mấy con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt này. Ý niệm vừa động những con độc hạt liền tiến vào Tiên Hồng Không Gian. Chúng nó đều bị Dương Phàm khắc lên dấu vết thần thức ở trước mặt Dương Phàm ngoan ngoãn dễ bảo, ở Linh Thú Viên trong Tiên Hồng Không Gian. Dương Phàm đưa độc hạt vào cùng một chỗ với Lưu Ly Hàn Tinh Xà.

Cảm nhận được khí tức cường đại của Lưu Ly Hàn Tinh Xà những con độc hạt này rõ ràng có vẻ sợ hãi. Dương Phàm phát hiện sau khi hấp thu mấy khối lực lượng cực hãn Vạn Niên Băng Tủy, Lưu Lỵ Hàn Tinh Xà đã tăng lên tới cảnh giới tam cấp đỉnh. Với tư chất có thể so với thần thú, thể chất của nó thần thông cùng Pháp bảo không thể làm tổn thương, đủ để ứng phó với một tu sĩ Kim Đan bậc cao bình thường, về phẩn mười mấy con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt. Dương Phàm thầm nghĩ chỉ cần huấn luyện thêm về kết hợp, quần thể công kích cũng có thể kiềm chế được một gã Kim Đan bậc cao. Cộng thêm con rối bậc cao hiện giờ Dương Phàm cho dù cùng một lúc đối mặt với hai ba gã Kim Đan bậc cao cũng có sức đánh một trận.

Trong Kim Đan bậc cao, chỉ có đại tu sĩ hậu kỳ là có thể hình thành u lớn cho hắn. Mấy ngày tiếp theo Dương Phàm bắt đầu huấn luyện những con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt tập cho chúng tổ chức đội hình phát động công kích địch nhân. Quân địch do Lưu Ly Hàn Tinh Xà đảm nhiệm, cho hai bên giao chiến. Kết quả. vẫn là Lưu Ly Hàn Tinh Xà thực lực thắng hơn một bậc, một khi nó toàn lực phát uy, liền có thể đóng băng hết mười mấy con độc hạt này. Dương Phàm tự nhiên sẽ không để chuyện thế này phát sinh, hắn dặn dò Lưu Ly Hàn Tinh Xà không được làm bị thương những con Thiên Độc Hạt có tiềm lực thật lớn này.

"Nếu có thể bồi dưỡng những con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt đều đạt tới tam cấp đỉnh, khi đó cho dù Kim Đan bậc cao gặp phải cũng sẽ vô cùng đau đầu với chúng."

Dương Phàm hạ quyết tâm trong lòng. Hắn tra tìm trong ngọc giản của Độc Vương lưng còng lưu lại cho mình phát hiện phương phép cho độc vật rất nhanh tăng lên cấp bậc. Trong đó có hai loại phương pháp. Dương Phàm cảm giác có thể thực hiện. Thứ nhất là dùng nhiều loại tài liệu độc vật phối chế ra một loại dung dịch độc đặc thù cho độc vật ngâm mình ở trong đó, đồng thời theo thời gian trôi đi từng chút một gia tăng độc tính của dung dịch độc. Lâu ngày chày tháng, độc vật ở dung dịch độc đó hàng năm tẩm bổ sẽ rất nhanh tăng lên cấp bậc.

Phương pháp này tốt thì tốt, nhưng lại có khuyết điểm: Một là tiêu hao không ít độc vật và tài liệu quý hiếm, so ra rất tốn kém. Hai là, trong quá trình tăng lên cấp bậc khó tránh khỏi sẽ xuất hiện thương vong hoặc lưu lại bệnh kín.

Còn phương pháp thứ hai là kiếm một số độc vật cùng cấp bậc để chúng ở trong không gian nhỏ hẹp chém giết nhau, cá lớn nuốt cá bé, số ít độc vật sống sót, thực lực cũng sẽ có chất bay vọt Khuyết điểm của phương pháp này là: tất nhiên phải có tổn thất. Dương Phàm cảm thấy phương pháp thứ nhất thích hợp với mình hơn. Trong tav hắn tài liệu chất đống, tư sản dư dã cho dù tài liệu chất độc không đủ cũng có thể tới chỗ giao dịch trên các đảo thu mua, về phần vấn đề thương vong có hắn là Dược Sư bậc cao này, thì thương vong cùng bệnh kín cái gì đều là chuyện nhỏ.

Tiếp theo thời gian nửa tháng, Dương Phàm bắt đầu phối chế tầng tầng dung dịch độc gia tăng sức mạnh cho những con Phệ Hồn Thiên Độc Hạt ngâm ở trong đó. Lưu Ly Hàn Tinh Xà đối với thứ này dường như cũng cảm thấy hứng thú. Dương Phàm cũng cho nó cùng đi ngâm. Cứ tiếp tục như thế Dương Phàm tính toán, mỗi hai tháng mình đều phải đổi một lần dung dịch độc. Mỗi nửa tháng một lần đi kiểm tra tình trạng độc hạt loại bỏ bệnh kín cùng độc thương trong cơ thể chúng. Cứ như vậy, Thiên Hành Chu chậm rãi chạy trên hải vực. Thấm thoát, rời đảo nhỏ đi cũng có một tháng rồi. Trong thời gian này, Thiên Hành Chu thỉnh thoảng gặp phải hung thú bậc thấp tập kích, cũng gặp vài chiế chiến thuyền trên biển nhưng quy mô cũng không lớn. Trong đó một lần Dương Phàm giao dịch với chỉ huy một chiếc chiến thuyền trên biển đổi được một tấm hải đồ hải vực.

Đương nhiên, trên tấm hải đồ này chỉ có đánh dấu đại khái các đảo lớn trong phạm vi hơn vạn dặm, ở trên nó cũng có đánh dấu ghi chú một vài hiểm cảnh thông thường. Tuy rằng hải đồ này thực thô sơ giản lược nhưng dù sao cũng mang đến cho Dương Phàm đại khái về phương hướng, không đến mức lênh đênh trong hải vực mênh mông này lại chẳng có mục tiêu nào. Hơn nữa trong lòng Dương Phàm cũng rất muốn tìm một thành lũy an toàn trên biển ở trên đó an tâm tu luyện. Đồng thời hắn cũng rất muốn luyện chế lại một chút Thiên Hành Chu!

Mấy ngày nay tùy ý gặp mấy chiếc chiến thuyền trên biển, mặc dù đều là quy mô nhỏ, còn lâu không theo kịp một trăm lẻ tám Thần Chu đại danh lừng lẫy Thiên cầm Nội Hải nhưng quy mô thể tích của chúng, vẫn còn tốt hơn Thiên Hành Chu!

Điều này làm cho lòng tự tôn của Dương Phàm đã bị đả kích chút ít. Một ngày này, Dương Phàm dựa theo tin tức trên ngọc giản hải đồ, cho thủy thủ điểu khiển Thiên Hành Chu chạy về hướng một hòn đảo tương đối lớn ở gần đó. Đi vào Thiên cầm Nội Hải này, đương nhiên Dương Phàm muốn thuận tiện kiếm một mớ, không chỉ làm thương nhân hàng hải mua thấp bán cao, mà tầm nhìn của Dương Phàm là hướng về phía đất liền hơn. Đợi thực lực tăng lên tới trình độ nhất định nào đó khẳng định hắn phải nghĩ biện pháp quay về Bắc Tần. Một số tài nguyên tu tiên rất bình thường trong Thiên cầm Nội Hải, nếu đem về Bắc Tần chính là vật quý hiếm giá trị xa xỉ, thậm chí là thứ tuyệt tích hiếm có. Tuy nhiên, với tốc độ chạy của Thiên Hành Chu muốn tới được một đảo lớn gần đây ít nhất phải cần thời gian nửa năm. Dương Phàm thừa dịp này tu luyện thần thông phép thuật trong của Tiên Hồng Quyết và Cửu u Ma Công. Trong số đại thần thông trong Tiên Hồng Quyết để cho Dương Phàm tâm động, tỷ như Tị Thủy Quyết, tiếp đến là thần thông Thân Ngoại Hóa Thân.

TỊ Thủy Quyết chỉ là pháp quyết phụ trợ thuần túy, Dương Phàm nghĩ rằng hẳn là không khó, thuật này có khả năng học được có thể gia tăng năng lực sinh tồn ở trong hải vực. Thân Ngoại Hóa Thân: chính là thần thông vô thượng của Tu Tiên giới, trong Kim Đan Kỳ gần như không người nào có thể tu luyện, chỉ có số ít tu sĩ Nguyên Anh Kỳ có thể tu luyện thành công. Thuật này quá mức huyền ảo, mới đầu Dương Phàm định thử một chút xem sao cho dù hiện tại không tu luyện được sau này cũng sẽ có cơ hội. Vốn ý của hắn là để bản tôn tu luyện Tiên Hồng Quyết, còn phân thân tu luyện ma công như vậy hiệu suất rất cao hành động cũng tiện lợi.

Thấm thoát, thời gian trôi qua nửa tháng, trong thời gian này lại gặp không ít chiến thuyền trên biển đều là cực kỳ to lớn dài đến mấy chục trượng mấy trăm trượng, khí thế hùng vĩ, thanh thế ngập trời, khiến Dương Phàm ao ước. Trong thời gian nửa tháng này Dương Phàm thành công học xong TỊ Thủy Quyết, có thể thoải mái lặn sâu dưới nước mấy ngàn trượng. Một ngày này, Dương Phàm khoanh chân tĩnh tọa lẳng lặng vận chuyển Tiên Hồng Quyết; châm rãi tích lũy phép lực để cho Sinh Mệnh Lục Chủng trong cơ thể tiến thêm một bước lớn mạnh. Dương Phàm căn cứ vào suy diễn của mình thông qua lớn mạnh và ngưng thật đối với Sinh Mệnh Lục Chủng, nhiều nhất có thể cho mình tu luyện đến uẩn Chủng hậu kỳ, cũng chính là cấp bậc đại tu sĩ Kim Đan. Tuy nhiên hiện tại hắn là thông qua phương phép tu luyện thông thường, không mất mười mấy năm chỉ sợ khó có thể đột phá đến uẩn Chủng trung kỳ. Dưới tình huống như vậy, Dương Phàm không khỏi cảm thán:

- Như thế nào lại không thấy người bệnh lại đây, để cho mình thực hiện bản chức hành nghề y.

Có lẽ là ông Trời cảm ứng được tâm tư của Dương Phàm, mấy ngày sau một luồng sáng chạy tới với khí thế kinh người, từ phía chân trời xa xa cấp tốc chạy đến.

"Xem theo khí thế nàykhẳng định là tu sĩ bậc cao."

Tâm trạng Dương Phàm chợt chột dạ hắn đứng bật dậy, trên ngươi cũng tản mát ra một khí tức bậc cao cảnh cáo tu sĩ ở phương xa, không nên hành động thiếu suy nghĩ. Tuy nhiên, bóng sáng kia sau khi cảm nhận được khí tức bên này, ngược lại vẫn bay nhanh về hướng Thiên Hành Chu bên này. Thấy vậy, Dương Phàm nhướng mày. Triển khai thần thức dò xem người tới là một gã trung niên áo lam khí huyết suy yếu, trên người còn mang theo vết máu.

- VỊ đạo hữu này, có thể cho ta ở lại trên Pháp khí thủy thượng của ngài dưỡng thương một ít thời gian được không?

Gã trung niên áo lam ngưng lại giữa không trung, cách xa Thiên Hành Chu mấy chục trượng, hướng về phía Dương Phàm đưa ra lời thỉnh cầu. Đám thủy thủ trên Thiên Hành Chu lập tức thần kinh căng thẳng, lộ vẻ mặt cảnh giác. Dương Phàm thân là Dược Sư chỉ liếc mắt nhìn một cái liền biết trung niên áo lam này thân người bị thương nặng. Có lẽ tự nghĩ mình là tu sĩ Kim Đan trung kỳ, hắn mới dám ở dưới tình huống bị thương nặng, đưa ra thỉnh cầu lên thuyền.

- Đạo hữu yên tâm! Tiết mỗ sẽ không lên chiến thuyền của ngài miễn phí

Gã trung niên áo lam xuất ra mười khối linh thạch trung phẩm ném về hướng Dương Phàm thản nhiên nói:

- Đây là thù lao!

Dương Phàm tiếp lấy mười khối linh thạch trung phẩm sắc mặt không hề gợn sóng cũng lập tức đáp ứng thập phần bình tĩnh nói:

- Đạo hữu đến từ nơi nào vì sao rơi vào tình cảnh như vậy? Nếu không nói rõ ràng. Dương mỗ sao có thể nào tùy tiện thu lưu ngài?