Tiên Hồng Lộ

Chương 278: Cấm pháp chỉ hoàn




Dùng tư thái từ trên cao nhìn xuống, vẻ mặt châm biếm trào phúng, không nói chuvện cũng không động thủ. Hắn muốn đùa giỡn con kiến không biết trời cao đất rộng này một chút. Bình thường tu sĩ bậc thấp nhìn thấy tu sĩ bậc cao như hắn ngay cả lực trả đòn cũng không có, mà nam tử trước mắt này không ngờ bình tĩnh tự nhiên như thế, trong ánh mắt nhìn về phía hắn không có chút vẻ kính sợ nào. Điều này khiến cho Từ Phong thân là Kim Đan bậc cao, lòng tự trọng bị một chút đả kích, loại biến hóa tâm lý không rõ ràng này ngay cả chính hắn cũng không có nhận ra.

- Xin tiền bối chỉ giáo, được chiến một trận công bình cùng tu sĩ bậc cao chính là nguyện vọng tha thiết bấy lâu của Dương mỗ.

Dương Phàm không chút sợ hãi nói. Hắn mơ hồ cảm thấy tâm tính khinh địch của đối phương, trong lòng mừng thầm, không ngại thuận thế làm theo lộ ra tư thái cuồng vọng.

- Tốt tốt tốt!

Từ Phong không giận ngược lại cười lớn, quyết định từ từ đùa giỡn Dương Phàm để cho hắn hiểu được cái uy của bậc cao là không thể xúc phạm.

"Ba!"

Tiếng cười Từ Phong vừa dứt, thân hình giống như cơn gió nhẹ bồng bềnh thổi tới, tốc độ nhanh đến khó tin, Một tay nhấc lên, quang mang màu xanh bộc phátm một cỗ uy thế to lớn không thể chống cự bức bách về phía Dương Phàm. Nhìn xu thế không ngờ hắn muốn giam cầm Dương Phàm!

Tường Vân Ngõa dưới chân Dương Phàm khẽ run rẩy, thân hình cấp tốc lui lại phía sau, hai bàn tay tràn đầy sinh mệnh lực mầu xanh bao phủ, sau đó ngang nhiên chụp ra hóa thành một tấm lưới lớn màu xanh biếc.

"Hô"

Tấm lưới lớn màu xanh hoành ngang trước người giao kích một chỗ với công kích của Từ Phong.

'Thốc"

Một kích của tu sĩ bậc cao lập tức đánh tan tấm lưới màu xanh cứng cỏi mà dồi dào linh tính kia. Không chỉ như thế, một nửa quang mang màu xanh còn sót lại oanh kích đến trước người Dương Phàm. Cũng may Dương Phàm đã sớm có chuẩn bị, trên người trong chớp mắt ngưng kết ra tháo giáp màu xanh, khó khăn lắm ngăn chặn được một kích này.

"
Ầm"

Chịu đựng ảnh hưởng của một kích này, thân thể Dương Phàm chấn động, mặc dù thể chất hắn hơn xa tu sĩ cùng giai nhưng tháo giáp màu xanh tan vỡ mất chín thành, trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo thiếu chút nữa bị thương. Một kích qua đi, Từ Phong mặt lộ vẻ kinh ngạc:

- Ồ. ngươi quả nhiên có chút môn đạo, không ngờ có thể chống được một kích với năm thành lực lượng của ta. Hơn nữa ngươi chỉ là một tu sĩ Trác Cơ KỲ nhỏ bé lại có thể lĩnh ngộ thủ đoạn Linh Khí hóa hình. Xem ra ngươi khẳng định có một phen kỳ ngộ.

Đổi lại là một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường khác, đối mặt với một kích như thế hơn phân nữa sẽ bị bắt giữ, nếu không chết cũng bị thương nặng. Mà Dương Phàm không ngờ có thể không bị tổn hao gì.

- Tiền bối quá khen!

Dương Phàm không chậm không nóng nảy nói:

- Có thể chiến một trận cùng tu sĩ bậc cao.

Dương mỗ thấy rất vui mừng.

- Hừ hừ! Thực lực của ngươi đích xác đạt tới Trúc Cơ KỲ đỉnh phong, nhưng nếu muốn chạy thoát khỏi tay ta thì còn kém xa

Từ Phong vẻ mặt ngạo nghễ, hai tay lần lượt thay đổi, một mảnh hàn quang màu xanh ngưng tụ ở trước người. Sắc mặt Dương Phàm ngưng trọng, không phải hắn cuồng vọng muốn chiến một trận cùng tu sĩ bậc cao mà là căn bản không có đường lui. Tu sĩ bậc cao phép lực hùng hậu, tốc độ lại nhanh hơn hắn quá nhiều, nếu muốn thoát khỏi đối phương truy kích vậy chỉ có thể giết chết hoặc đánh cho đối phương bị trọng thương, bằng không khó thoát khỏi cái chết.

Từ Phong hơi bĩu môi, khi đối diện với tu sĩ bậc thấp hắn căn bản khinh thường không thèm sử dụng toàn lực, năm thành công lực cũng coi như đã chiếm ưu thế tuyệt đối rồi. Một mãnh hàn quang màu xanh dài bốn năm thước trong chớp mắt chém tới, mang theo một cỗ khí thế cường đại sắc bén, trong lúc nhất thời cuồng phong bốn phía phẫn nộ rung chuyển, giống như đao cắt.

Dương Phàm bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ nguy cơ, đồng dạng là công kích năm thành công lực, nhưng lần này uy thế hoàn toàn không giống lần trước. Hắn vội vàng lấy ra Tam Linh Xích. nhẹ nhàng nhoáng lên một cái hình thành một mảnh hư ảnh ba màu chắn ngang trước người.

Tam Linh Xích vốn là Linh Khí thượng phẩm hiếm thấy, có công có thủ, có bảo vật này nơi tay Dương Phàm thực sự có thể tung hoành trong các tu sĩ cùng giai. Nhưng hiện giờ hắn đối mặt chính là Kim Đan bậc cao. Hàn quang màu xanh vừa lúc bổ trúng màn quang mang ba màu, trong không trung truyền đến thanh âm vỡ vụn kinh hồn động phách "
Răng rắc" liên tiếp. Cấm chế phòng ngự do Linh Khí thượng phẩm phát ra không ngờ giống như một tờ giấy.

Dương Phàm rất nhanh huy động Tam Linh Xích hình thành một tấm khiên ba màu chắn ở trước người. Tuy nhiên hàn quang màu xanh kia không chỉ trong chớp mắt phá tan tầng phòng ngự này, một cỗ lực lượng sắc bén chém lên Thảo giáp màu lục của Dương Phàm.

"
Phốc"

Thảo giáp màu lục lập tức bị xé nát, thân hình Dương Phàm lao nhanh về phía sau, ở trong không trung phun ra một búng máu tươi. Hàn quang màu xanh kia xuyên qua tầng tầng quang mang ba màu, cùng với bị Thảo giáp làm suy yếu đi cũng không có đả thương bên ngoài thân thể hắn, nhưng vẫn có một cỗ khí lực sắc bén đâm vào trong cơ thể hắn, bị một chút nội thương.

- Ha ha hạ tiếp ta mấy chiêu nữa.

Từ Phong cười dài một tiếng, thân hình bay "
vù" về phía Dương Phàm.

Cứ như vậy, một đạo quang ảnh màu xanh nhàn nhạt mơ hồ không ngừng phát động công kích đối với Dương Phàm, liên miên không dứt. Dương Phàm bị đánh cho không hề có lực chống đỡ. nếu không phải nhờ thể chất biến thái cùng sự khôi phục sức khỏe cường đại e là sớm đã bị đánh nát.

"
Keng keng ầm ầm"

Trong thời gian mấy lần hô hấp, Từ Phong liền phát động mấy chục lần công kích bức Dương Phàm lâm vào nguy hiểm vô cùng. Lệnh Hồ Tiểu Tịch ở cách đó không xa quan sát, trong tâm lo lắng thầm than một tiếng: "
Ôi!"

Đúng lúc đó, thân hình Từ Phong nhoáng lên một cái rồi dừng lại bất động giữa hư không, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Dương Phàm:

- Ngươithương thế trên người ngươi

Hắn rốt cuộc phát hiện từng đợt từng đợt công kích vừa rồi không ngờ không tổn thương đến một sợi lông tóc nào của Dương Phàm.

Điều này sao có thể chứ?

Hắn rõ ràng nhớ rõ mười mấy lần công kích của mình đều tạo thành thương tổn nhất định cho Dương Phàm, thương thế cộng dồn lại hẳn là phải rất nghiêm trọng mới đúng.

- À, Dương mỗ vốn là một Dược Sư.

Dương Phàm ảm đạm cười.

- Một Dược Sư?

Ánh mắt Từ Phong lóe ra không ngừng chăm chú quan sát Dương Phàm. thầm nghĩ: "
Hơn phân nửa là trên người hắn có cất giấu thiên địa dị bảo có thể chữa trị thân thể trong thời gian ngắn."

Nghĩ đến đây, trong ánh mắt của hắn nhìn về phía Dương Phàm càng trờ nên nóng rực hơn. Dương Phàm lộ vẻ kinh ngạc, nhân cơ hội này hắn tranh thủ thời gian khôi phục thương thế cùng phép lực. Trải qua giao chiến trong nửa khắc vừa rồi, hắn gần như tiêu hao hết ngoài bảy thành phép lực, nhìn bề ngoài như không có tổn hại gì, nhưng thực ra còn có một chút nội thương chưa có khôi phục.

Mà trái lại, Từ Phong chỉ sử dụng năm thành công lực, còn có vẻ rất ung dung thoải mái. Càng quan trọng hơn là đối phương căn bản còn chưa sử dụng tới Pháp Bảo!

Một khi sử dụng Pháp Bảo. Dương Phàm căn bản không thể chống đỡ nổi trong chốc lát.

Điểm này, từ khi ở quảng trường Cửu u đã từng nghiệm chứng qua: Trác Kinh mới bước vào Kim Đan bậc cao chỉ bằng một kiện Pháp Bảo chưa luyện hóa xong cũng đủ giết Trác Cơ KỲ trong giây lát. Mặc dù Dương Phàm giờ phút này có được Linh Khí phòng ngự cực phẩm cũng khó có thể ngăn cản tu sĩ bậc cao sử dụng Pháp Bảo công kích hai ba lượt. Đây là một khoảng cách không thể san lấp giữa tu sĩ bậc cao và tu sĩ bậc thấp.

Cho dù công pháp mà Dương Phàm tu luyện có nghịch thiên, đủ để tung hoành trong cùng giai, nhưng nếu muốn chiến thắng bậc cao cũng khó khăn vạn phần.

"Hô"

Dương Phàm hít sâu một hơi, hắn đã hiểu được không thể tiếp tục để như vậy nữa. Nếu để đại tu sĩ Kim Đan thực lực cường đại hơn mấy lần kia đuổi tới đây, vậy khi đó hy vọng thật sự sẽ xa vời.

- Vừa rồi là tiền bối công kích. Lần này đến phiên Dương mỗ, tiền bối sợ không?

Dương Phàm ảm đạm cười cố ý kích tướng.

Hắn hiểu được đây là một trận chiến đấu vì sinh mệnh của chính mình. Thực lực, mưu kế, tâm lý đều phải sử dụng đến.

- Ha ha ha!

Từ Phong giống như nghe được chuyện đáng cười nhất trên thế gian vậy, hắn vẻ mặt trào phúng nói:

- Ngươi cứ xông lại đây. Từ mỗ ngay cả vòng bảo hộ phòng ngự cũng không cần sử dụng.

Dưới thực lực tuyệt đối. Từ Phong căn bản khinh thường sử dụng cái gì tâm lý cùng mưu kế. Mục đích của hắn chỉ là muốn chơi đùa cùng vói Dương Phàm.

- Được! Tiền bối quả nhiên đủ đảm lượng!

Dương Phàm trong lòng mừng thầm. Từ Phong này càng khinh địch vậy hắn càng có nắm chắc.

"Ba"

Hắn đơn giản thu hồi Tam Linh Xích, tế ra một cái Bảo Đỉnh Thanh sắc, trong tay phép quyết liên tục lóe lên.

"
Hưu"

Bảo Đỉnh Thanh sắc bỗng biến thành một đỉnh núi nhỏ. "
vù" một tiếng bay vụt đến trên đỉnh đầu Từ Phong.

- Ha ha. Linh Khí cực phẩm sao?

Từ Phong thoải mái cười.

Dương Phàm đột nhiên thúc dục pháp lực, trong Bảo Đỉnh Thanh sắc quang mang tỏa sáng, truyền đến một cỗ hấp lực to lớn mãnh liệt hút lấy Từ Phong vào trong đó. Thân hình Từ Phong khẽ nhoáng lên một cái liền ổn định lại, không chút sứt mẽ, tuy nhiên trong lòng hắn cũng có vài phần kinh ngạc:

"
Bảo Đỉnh này hơn phân nửa không phải Linh Khí cực phẩm bình thường, rất có thể là một kiện Chí bảo truyền thừa, không ngờ có thể khiến ta xuất ra ba thành phép lực."

Ước chừng hắn phải sử dụng tới ba thành phép lực mới có thể ngăn chặn hấp lực từ trong Bảo Đỉnh Thanh sắc.

"
Ba"

Đúng lúc này, Dương Phàm đứng ở ngoài mấy trượng. Tường Vân Ngõa ở dưới chân hàn quang chớp động. không ngờ biến mất tại chỗ. Trong hư không hiện lên một tia hàn quang nhanh như tia chớp.

- Ồ?

Từ Phong chấn động, phát hiện Dương Phàm vô cớ xuất hiện ngay trước mặt mình.

- Cái gì?

Từ Phong gần như khó có thể tưởng tượng, ánh mắt nhìn lên dị bảo dưới chân Dương Phàm trong tâm không khỏi chấn động. Dị bảo này không ngờ có thể ẩn chứa thần thông di chuyển trong nháy mắt này. Điều này quả thực khiến người khác động tâm cùng khiếp sợ. Dương Phàm bất ngờ xuất hiện khiến cho Từ Phong sinh ra cảnh giác. Tuy nhiên, hắn tự quá tự cao tự đại vẫn như cũ không có sử dụng vòng bảo hộ phòng ngự.

"
Vù"

Dương Phàm vừa mới hiện thân. trong tav liền bắn ra một đạo xà ảnh màu đen giống như âm hồn vậy. Ngực Từ Phong chợt lạnh rồi đột nhiên cảm thấy được một cỗ hơi thở uy hiếp."
Cách cách"

Linh Khí siêu cực phẩm Huyễn Linh Hấp Huyết Xà Tiên lập tức quấn quanh thân thể Từ Phong, trong thời gian ngắn quấn quanh hắn tầng tầng. Từ Phong miễn cưỡng vận khởi một tầng linh quang hộ thể, chịu đựng Hấp Huyết Xà Tiên chính diện một kích, trong cơ thể một trận rung chuyển lập tức bị thương không nhẹ, phun ra một ngụm máu.

Cũng may mục đích Dương Phàm khống chế lực lượng chủ yếu của Hấp Huyết Xà Tiên cũng không phải để công kích. Nói cách khác nếu không có vòng bảo hộ phòng ngự hoặc là Pháp Bảo phòng ngự, ngay cả hắn thân là Kim Đan bậc cao không chết cũng phải bị trọng thương.

Tuy nhiên, nếu sử dụng lực lượng chủ yếu của Hấp Huyết Xà Tiên vào trong công kích, vốn không có tính bí mật vô thanh vô tức sợ rằng căn bản không dính được trên người đối phương. Giờ phút này, Từ Phong đã ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc. Mạnh mẽ vận chuyển pháp lực chuẩn bị phản kháng.

"
Ba"

Đột nhiên lúc này, Bảo Đỉnh Thanh sắc trên đỉnh đầu hắn phát ra một thanh âm chấn nhiếp tâm hồn khiến cho hắn bị phân tâm trong khoảnh khắc. Nhân cơ hội nàv. Dương Phàm vung tav lên. phía sau Từ Phong xuất hiện một ngân giáp thị vệ cao lớn nghiêm nghị. Một cỗ hơi thở uy hiếp trí mạng từ sau lưng truyền tới, thần thức Từ Phong tỏa ra nắm toàn trường trong tay lập tức phát hiện khôi lỗi bậc cao tồn tại

Khôi lỗi bậc cao!

Từ Phong xuất một thân mồ hôi lạnh, giờ phút này hắn đã bất chấp ước định trước đó, lập tức điên cuồng vận chuyển phép lực, ngưng kết vòng bảo hộ phòng ngự. Một khi vòng bảo hộ phòng ngự được ngưng kết thành công, khôi lỗi bậc cao sẽ không thể giết chết hoặc đả thương hắn.

Nhưng Dương Phàm sao có thể để Từ Phong thành công được?

Hắn duỗi ra tay trái của mình.

Tại trong tay trái có một giới chỉ, còn có một chỉ hoàn. Cái trước tên là Tiên Hồng Giới, mặc dù nói ra trong Tu Tiên giới cũng không ai biết, Cái sau cũng là một cái tiếp cận cấm kỵ. cấm Pháp Chỉ Hoàn trong truyền thuyết