Tiên Hồng Lộ

Chương 271: Biến hóa của Hàn Tinh Xà




Trên mãnh đất xanh phạm vi một dặm sinh cơ vô hạn. Một mãnh xanh biếc tinh khiết dường như có thể tẩy rữa tâm hồn. Có một khu vực được ánh sáng xanh biếc bao phủ, nơi đây gieo trồng nhiều thiên tài địa bảo cùng với các loại linh hoa dị quả, linh quang tràn đầy, ngũ quang thập sắc, phát ra từng làn hương kỳ dị.

Bất kỳ thứ nào nơi đây thậm chí có thể khiến tu sĩ bậc cao đỏ mắt.

Ở trên mãnh đất xanh, cây cối sinh trưởng ở bất kỳ môi trường nào đều có thể bình yên sinh trưởng ở nơi đây. Trước mắt là thời gian gia tốc mười sáu lần, thần hiệu như thế đủ để tu sĩ ngoại giới than thở.

Giờ phút này, khu vực bị ánh sáng xanh bao phủ cấm chế, một con băng xà trong suốt dài ba tấc đang quấn trên một khối Vạn Niên Băng Tủy, vẫn không nhúc nhích. Bên ngoài thân nó bao phủ một tầng tinh thể mỏng manh bao phủ cả thân thể và Băng Tủy vào trong.

Nhìn tổng thể giống như một quả trứng tinh thể trong suốt. Lưu Ly Hàn Tinh Xà cùng Vạn Niên Băng Tủy bị quấn quanh đều bị nhốt trong một quả trứng tinh thể. Tình huống như vậy khiến sắc mặt Dương Phàm khẽ biến, suy tư một lát trên mặt nửa mừng nửa lo. Tình cảnh trước mắt. Lưu Ly Hàn Tinh Xà sau khi hấp thu Vạn Niên Băng Tủy, thực lực rõ ràng có tăng lên, giờ phút này đang nằm trong thời kỳ trưởng thành lột xác.

Nói càng trực tiếp một chút thì là nó muốn thăng cấp!

Lưu Ly Hàn Tinh Xà này vốn là yêu thú cấp hai đỉnh, tương đương với tu sĩ Ngưng Thần Đại Viên Mãn. Nhưng là nó thần thông phi phàm, thậm chí có thực lực tiêu diệt tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bình thường. Lúc ở quảng trường Cửu U, băng xà này dựa vào bản mạng Băng Diễm đóng băng Trác Kinh mới bước vào Kim Đan Kỳ trong giây lát. Hơn nữa. sau khi bị Huyền Cương Bảo Phiến trong tay Trác Kinh công kích, hàn tinh bên ngoài thân không chút tổn hại, nhưng bị một chút nội thương. Từ khi rời khỏi Hàn Băng động, Dương Phàm để cho Lưu Ly Hàn Tinh Xà bị Thứ Hồn Châm đánh bị thương ở lại mảnh đất xanh chữa thương, cũng tùy ý ném cho nó một khối Vạn Niên Băng Tủy. Không nghĩ tới hắn vừa rời khỏi Cửu u Bí Cảnh, cần Lưu Ly Hàn Tinh Xà này ra sức thì không ngờ nó lại tiến vào trạng thái đặc thù này.

- Không biết nó thăng cấp cần bao nhiêu thời gian.

Dương Phàm lộ vẻ trầm ngâm.

Nếu là dưới tình huống bình thường, Lưu Ly Hàn Tinh Xà muốn vượt qua thời kỳ lột xác này có thể là mười mấy năm, thậm chí là vài chục, hơn trăm năm. Tuy nhiên, hiện tại có Vạn Niên Băng Tủy trợ giúp cùng với thần hiệu của mãnh đất xanh, chân chính cần bao nhiêu thời gian. Dương Phàm cũng không biết chính xác. Nhưng hắn cũng đại khái phỏng đoán ra một chút: nhiều nhất là một, hai năm, có lẽ là càng ngắn thì băng xà này có thể thành công thăng cấp.

- Xem ra ta chỉ có thể dựa vào chính mình chậm rãi đào móc.

Dương Phàm kiệt lực triển khai thần thức và cảm quan, bốn phía lại đều là một mãnh nham tầng, hơn nữa nham thạch nơi này còn hết sức cứng rắn. Hắn cũng không dám dựa vào sức mạnh để mở thông đạo. Nếu tầng nham thạch nơi đây sụp đổ ngàn vạn cân thổ tầng nham tầng ầm ầm hạ xuống, cho dù đích thân tu sĩ bậc cao cũng chi có kết cục ngã xuống.

Dương Phàm cũng không có lập tức đào móc, hắn dọc theo thông đạo đi về phía trước một hồi. phát hiện đương phía trước bị ngăn cản bởi một loại nham thạch kỳ quái có thể ngăn cách thần thức.

Có lẽ nơi này có đường ngầm nào cũng không chừng?

Quan sát một lát. Dương Phàm cho ra kết luận. Nơi mình đang ở hẳn là do nhân công mở ra, hơn phân nửa là có cơ quan khác. Hắn đoán nơi này là mật địa hoặc là đường ngầm của môn phái nào đó, ở dưới nền đất sâu như thế, cho dù là thần thức của bậc cao Kim Đan cũng không thể thăm dò tới.

- Nếu nơi này là mật địa của môn phái nào đó, vậy thì có phiền toái.

Dương Phàm chau mày.

Nếu hắn không hề kiêng kị mở thông đạo vậy khó có thể giấu được môn phái tu tiên ở trên mặt đất. Đến lúc đó còn không đi ra nói không chừng đã bị vô số tu sĩ của môn phái đó bao quanh.

- Không bằng trước tiên ta ở đây tu luyện một đoạn thời gian, ở trong Bí Cảnh tu vi của ta liên tục tăng hai bậc còn chưa kịp củng cố. Ngoài ra, ta lấy được toàn bộ phép môn của Cửu u Ma Công, cũng cần phải tăng lên cảnh giới Trúc Cơ Hậu Kỳ.

Dương Phàm trầm tư thật lâu, rốt cục làm ra quyết định. Vì thế hắn liền ở đây tu luyện, tính toán trước tăng thực lực rồi tính sau. Đảo mắt hai tháng trôi qua, lúc tu luyện, cảm giác thời gian trôi qua thật nhanh

Trong lúc này, tu vi Dương Phàm củng cố đến Trúc Cơ Hậu Kỳ, thậm chí thẳng đến Trúc Cơ Đại Viên Mãn. Tu luyện phép môn Cửu u Ma Công đầy đủ, uy lực lại tăng lên vài phần. Ngay cả Nhất u Ma Diễm cũng ngưng luyện vài phần đạt tới cảnh giới Nhất u đại thành.

- Nhất u Ma Diễm đại thành, nếu có nguồn suối ma khí hoặc là cắn nuốt hỏa diễm cùng loại có thể khiến nó tăng lên cảnh giới Nhị u Ma Diễm.

Dương Phàm thở nhẹ một hơi. đứng lên.

Vào lúc gần đây tu luyện Nhất u Ma Diễm. Dương Phàm phát hiện cảm ứng giữa mình và Tam u lão ma vô cùng mơ hồ. Hắn phỏng đoán giờ phút này chỉ sợ mình cách Ngư Dương quốc một đoạn khá xa. Sau khi củng cố tu vi, Dương Phàm cũng không gấp, ở lại đây từng bước luyện hóa các loại Pháp Bảo. Bao gồm Linh Khí phòng ngự cực phẩm chiếm của Trác Kinh. Ngoài ra hắn đã hợp đủ linh kiện Phương Thiên Kim Minh Chuyên cũng luyện hóa hai khối vốn thuộc về Hồng Vòng. Sau khi bốn khối Bản Chuyên dung hợp, không hề nghi ngờ siêu việt cấp bậc Linh Khí. uy năng kinh thế hãi tục, tuy nhiên với tu vi của Dương Phàm chỉ có thể miễn cưỡng điều khiển một lát.

Ngay tại ngày hôm nay.

Dương Phàm đang thử luyện hóa cổ Bảo đột nhiên cảm nhận được một cơn chấn động rất nhỏ từ trên mặt đất. mơ hồ nghe được một tiếng "Ầm".

- Đã xảy ra chuyện gì?

Sắc mặt Dương Phàm chấn động. "Vụt" một tiếng đứng bật dậy. Hắn lập tức thu hồi Pháp Bảo, sẵn sàng chờ đón người tới. Sau nửa canh giờ. hắn cảm ứng được có người tới. Dương Phàm vừa vui sướng, lại có chút lo lắng kiêng kị.

Ầm ầm

Tầng nham thạch phía trước dài mười mấy trượng không ngờ tự động nâng lên, mở ra một cái thông đạo. Một tia ánh sáng mỏng manh chiếu vào.

- Không nghĩ tới Tiên Lai Tông ta không ngờ lại rơi xuống bước này.

Một giọng nói lộ vẻ già nua suy yếu từ thông đạo truyền đến.

Lên tiếng là một lão già chòm râu hoa râm, sắc mặt tái nhợt, trên người còn có một vệt máu lớn. Xem ra hắn là bị thương không nhẹ.

- Sư tôn. Chỉ cần lão nhân gia ngài còn sống. chung quy có thể khiến Tiên Lai Tông ta "Đông Sơn tái khởi".

Một gã tu sĩ hắc y đỡ bên cạnh. vẻ mặt cung kính nói.

Tu sĩ đi vào trong hàng tuổi trẻ đều khoảng dưới ba mươi. tu vi đều từ Ngưng Thần KỲ trở lên, mà già hơn một thế hệ có ba bốn người tu vi đều trên Trúc Cơ Kỳ. Mà lão già râu bạc trắng kia thì có chút sâu không lường được.

- Đông Sơn tái khởi? Nói sao mà dễ thế!

Lão già râu bạc vẻ mặt trào phúng nói:

- Hiện giờ Huyết Luyện Tông của Tần quốc kia hùng hổ dẫn bảy đại tông môn xâm lấn hơn phân nửa La Sơn quốc ta, càng đừng nói là Tiên Lai Tông nho nhỏ chúng ta. Cho dù là bốn đại tông môn đứng đầu bản quốc cũng lọt vào nguy cơ.

Ánh mắt lão già ảm đạm. thần sắc không ánh sáng. hiển nhiên là tuyệt vọng chưa từng có đối với thế cục trước mắt.

Ầm ầm

Tầng nham thạch dài vài chục trượng, hơn mười vạn cân chậm rãi hạ xuống. Giờ phút này, có tu sĩ thi triển Chiếu Minh Thuật, cùng khảm lên vách tường mấy viên Dạ Minh Châu. Ánh sáng dịu dàng chiếu sáng toàn bộ động dưới lòng đất. Sau đó. đám tu sĩ Tiên Lai Tông lại là một mãnh trầm mặc.

- Lão phu vốn cũng chỉ còn lại không đến năm mươi năm thọ nguyên. Trận đại chiến vừa rồi, nguyên khí tiêu hao rất nặng, thương đến tinh khí bổn nguyên. Với trạng thái hiện tại của lão tổ ta, phỏng chừng cũng khó kiên trì được bao lâu.

Lão già râu bạc trắng lại thở dài một hơi, giờ khắc này lại càng lộ vẻ già nua vô lực.

- Tổ gia gia. Ngài ngàn vạn lần đừng nản chí. Chỉ cần ngài dốc lòng điều dưỡng một khoảng thời gian. có thể trở lại huy hoàng ngày trước.

Một cô gái xinh đẹp mi dài. hai mắt đẫm lệ mông lung nói.

Cô gái này tuổi chừng đôi tám, mặc dù không lớn nhưng dung mạo thanh tú mỹ lệ, làm cho người ta không kìm nổi muốn thương tiếc một phen.

- Tịch nhi. Ngươi là huyết mạch duy nhất của ta trên đời này, tổ gia gia nhất định sẽ toàn lực tài bồi ngươi trong những năm tháng còn lại.

Lão già râu bạc nhìn về phía Tịch nhi trong mắt có vài phần sủng ái. Mà giờ phút này. thân truyền đệ tử đứng ở bên cạnh lão già râu bạc - tu sĩ hắc y trung niên trong mắt lộ ra một tia không cam lòng cùng ghen tị.

- Tổ gia gia. Ngài nói chúng ta bao giờ thì có thể đi ra ngoài. Chẳng lẽ phải trốn trong này cả đời.

Tịch nhi không kìm nổi làm nũng nói.

- Nhìn thực lực Huyết Luyện Tông dùng đến. lần này chỉ sợ là muốn thâu tóm La Sơn quốc chúng ta. còn có Ngư Dương quốc ở ngay sát cạnh. Chúng ta ít nhất phải trốn trong này một tháng, mới có thể ngầm phái người ra ngoài.

Lão già râu bạc đáp.

"Đồng thời thâu tóm La Sơn quốc cùng Ngư Dương quốc?"

Dương Phàm ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó. vừa nghe lời ấy không khỏi chấn động.

Từ trong đối thoại của những người này, có thể thấy được tuy rằng mình đã bị truyền tống ra ngoài khu vực Ngư Dương quốc. nhưng vẫn còn nằm trong phạm vi rộng lớn của 13 nước Bắc Tần.

Tuy rằng Dương Phàm chưa rời khỏi Ngư Dương quốc. nhưng là cũng biết đại khái bố cục của 13 nước Bắc Tần. Trong 13 nước này, Ngư Dương quốc đứng ở sau cùng. Có ba quốc gia cường đại nhất: Tấn quốc, Triệu quốc, Tề quốc.

"Trong hơn hai tháng ta tiến vào Cửu u Bí Cảnh, 13 nước Bắc Tần rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Hiện giờ La Sơn quốc liền với Ngư Dương quốc đã gặp nguy cơ cấp bách như vậy Ngư Dương quốc chỉ sợ cũng không tốt bao nhiêu!"

Trong lòng Dương Phàm không khỏi có nôn nóng lo lắng thế cục của Ngư Dương quốc. Dù sao hắn cũng sinh sống ở Ngư Dương quốc hai mươi năm. Nơi đó có người thân, bè bạn, đệ tử sự nghiệp, thậm chí còn nữ tử vừa gặp đã yêu.

"Huyết Luyện Tông?" Dương Phàm hít sâu một hơi. thầm nghĩ: "Hy vọng ba đại tông môn của Ngư Dương quốc có thể đứng vững. Dù sao cũng có lão quái Nguyên Anh Kỳ như Tam u lão ma. Thanh Hư Lão Đạo tọa trấn."

Ngay khi Dương Phàm lo lắng trong lòng. lào già râu bạc khoanh chân điều tức. trong mắt đột nhiên lóe tinh quang.

- Là ai?

Một cỗ uy áp mạnh mẽ ầm ầm buông xuống, con ngươi vốn ảm đạm của lão già râu bạc bỗng nở rộ thần quang sắc bén, gắt gao nhìn chằm chằm vào một nơi ở trên đỉnh của động dưới lòng đất này.

Mà nơi đó. chính là nơi Dương Phàm ẩn thân.

"Không ngờ lão già râu bạc này là bậc cao Kim Đan."

Dương Phàm thầm giật mình.

Hắn vốn thu liễm khí tức, ẩn nấp ở trên đầu mọi người đã lâu, giờ phút này tâm thần lào già râu bạc ổn định, hơn nữa tâm thần Dương Phàm không yên nên bị đối phưong cảm giác được. Cũng không tính là ngoài ý muốn.

- VỊ đạo hữu trên kia. Lão phu đã nhìn ra ngươi. Nếu thật sụ không chịu đi ra. đừng trách lão phu động thủ.

Trên người lão già râu bạc tản mát ra uy áp Kim Đan cường đại.

Bá

Vù -

Dương Phàm từ trên đỉnh động hạ xuống, trên mặt có một tia cười khổ nhưng cũng không nhiều kinh hãi ôm quyền đối với lào già râu bạc:

- Xin tiền bối thứ lỗi. Vãn bối cũng là vô tình đến đây.