Tiên Hồng Lộ

Chương 258: Cửu u cốc - Bản đồ của Dương Phàm




Đây là yêu thú cấp hai đỉnh, trong cơ thể có chứa một chút đặc thù của Thần thú. Mộng Huyền ngưng mắt nhìn con cự quy đen thẫm này, trong mắt có vài phần kinh dị.

Ầm!

Bỗng nhiên, con cự quy đen thẫm bay vọt lên cao mấy chục trượng, cái bóng thật to lấy thế cực mạnh ép từ trên xuống. Mọi người vội vàng tránh né. nhưng đúng lúc này, một cỗ áp lực nặng nề phủ xuống, bao trùm khu vực này.

- Không xong.

Chúng tu sĩ đều biến sắc, dưới áp lực kinh khủng này, đa số tu sĩ gần như khó có thể nhúc nhích.

Phốc!

Vũ Văn Nhu mặt hoa trắng bệch, khóe miếng tràn ra tia máu đỏ, thân thể mềm mại lung lay muốn ngã. Dương Phàm cũng khắc sâu cỗ uy áp kinh khủng kia, sợ rằng ngay cả phi hành cũng không được, chỉ miễn cưỡng đỡ lấy Vũ Văn Nhu.

Ầm!

Cự quy ầm ầm rơi xuống, trọng lượng cùng uy áp cùng phủ xuống, nháy mắt có bốn năm tu sĩ không kịp tránh bị đè bẹp.

Ầm!

Mấy tu sĩ kia không kịp hét thảm đã bị ép thành bánh thịt. Thân thể khổng lồ của cự quy dài tới hai mươi trượng, ít nhất cùng phải mấy chục vạn cân, bị trực tiếp đập trúng, coi như tu sĩ cấp cao cũng khó mà tránh khỏi. Vào lúc này, trọng áp tràn ngập đè lên mọi người mới dần dần tiêu mất.

- Mọi người nhanh tản ra.

Mộng Tuyền kinh hô một tiếng, bay về phía xa xa.

Vù vù vù!

Chúng tu sĩ nghe vậy, vội chạy đi tứ tán, như vậy dù là cự quy có dùng chiêu này, nhiều lắm cùng chỉ có thể đối phó một hai tu sĩ.

Ầm!

Quả nhiên, cự quy đen thẫm kia bay lên trời lần nữa, trọng áp vô hình lại phủ xuống khu vực này.

Bịch bịch!

Mấy tu sĩ đang bay giữa không trung, dưới áp lực kinh khủng đè xuống, trực tiếp rớt khỏi bầu trời, ngã đến chết khiếp. Tiếp theo, cự quy đen thẫm kia lại rơi xuống, thân thể khổng lồ ép họ thành thịt nát.

Vù vù vù!

Tu sĩ ở chỗ xa đều thi triển phép thuật Pháp Bảo phát động công kích mãnh liệt với cự quy.

Bang bang leng keng!

Thế nhưng, cự quy kia lại coi như không thấy mọi người công kích, tất cả công kích rơi trên người nó. ngay cả một chút dấu vết cũng không lưu lại.

"Lực phòng ngự thật đáng sợ, cự quy này còn chưa bước vào cao cấp, lực phòng ngự đã đạt tới cảnh giới như thế, quá nửa là bản thân có huyết mạch thần thú."

Ánh mắt Dương Phàm lóe ra không ngừng, Xích Vũ Phiến trong tay bỗng nhiên vung lên.

Vù!

Một đạo quang hồ màu đỏ đảo qua trên người cự quy, nhiệt độ cao tới nấu chảy kim loại lại không hề tổn thương đến nó chút nào.

Ầm!

Cự quy y theo cách cũ, một lần nữa bay lên không trung, nhắm tới mục tiêu đè xuống. Mỗi lần nện xuống, cơ bản đều có thể giết một tu sĩ, chỉ có tu sĩ Trúc Cơ KỲ mới miễn cưỡng tránh né được.

- Các vị, phòng ngự của cự quy này không phải chúng ta có thể phá vỡ được. Tu sĩ tam đại tông môn cũng chỉ có thể tạm thời phong ấn nó trong hố sâu, có thể thấy ngay cả bọn họ cũng không làm gì được con cự quy lai lịch không rõ này.

Dương Phàm lên tiếng, không nhanh không chậm nói.

- Cự quy này là yêu thú cấp ba, thế nhưng tốc độ còn nhanh hơn mọi người chúng ta nữa.

Có người chần chờ nói.

- Chuyện cho tới lúc này, chỉ có thể bỏ qua một số người.

Trong mắt Mộng Tuyền hiện một tia kiên quyết, thân hình nhanh chóng lao về phía trước, các tu sĩ còn lại cùng vọt theo.

Vù vù vù vù!

Đây là một trận đấu tốc độ, tu sĩ chạy sau đã định trước khó thoát cái chết.

Ầm!

Bóng ma khổng lồ, theo sát phía sau mọi người.

Dương Phàm kéo tay Vũ Văn Nhu, kéo nàng nhanh chóng bay về phía trước, tốc độ vượt qua đa số người, gần với cao nhân Trúc Cơ Kỳ.

Ầm! Ầm! Ầm!

Tiếng động nặng nề, mỗi một lần hạ xuống, đều có một hai tu sĩ chết đi. Mọi người bỏ chạy không dám dừng lại, dọc theo đường đi có thể thấy được thi thể khắp nơi, còn có những chiếc hố do chiến đấu đào ra. Một lúc lâu sau, bay ra khoảng hơn mười dặm, bóng ta tiếng rơi xuồng đất trầm trọng mới dần dần biến mất.

Phù!

Mọi người thở phào một hơi, kiểm kê nhân số lần nữa, chỉ còn lại không đủ hai mươi người. Trong đó tu sĩ Trúc Cơ Kỳ chiếm hơn một nửa nhân số. Vũ Văn Nhu mơ hồ rõ một chuyện có thể chỉ có tu sĩ cấp bậc Trúc Cơ Kỳ mới có tư cách tranh đoạt đồ vật quan trọng trong Cửu u cốc.

Đây là ý của Dương Phàm khuyên trước đó.

Đoàn người tiếp tục theo Mộng Tuyền đi tới, những nơi đi qua đa phần là một đống hỗn độn, thi thể rãi đầy, còn lưu lại một cỗ khí tức máu tanh. Càng đi. Dương Phàm cảm giác có một loại ảo giác như đã từng quen biết.

"Kỳ quái."

Dương Phàm lộ vẻ suy tư, vì sao từ khi tiến vào Cửu u cốc, cảm giác lộ tuyến địa hình nơi này lại cho mình một cảm giác rất kỳ quái. Rất nhanh, trong đầu hắn chợt lóe linh quang, tâm thần xuyên vào Tiên Hồng Không Gian, lấy ra tấm bản đồ da thú không biết tên. Lộ tuyến trên tấm bản đồ này cũng hết sức phức tạp, giống như một mê cung lớn, thế nhưng bên trên có một tuyến đồ rõ ràng, thẳng đều dảy đất trung tâm.

"Đây lại là bản đồ Cửu u cốc."

Dương Phàm khiếp sợ, lại lộ ra vẻ mừng như điên.

Tấm bản đồ da thú không rõ này, còn có một cái chìa khóa, đều lấy được từ trong thần điện sâu nhất trong Thiên Niên Mộ Huyệt.

- Ngài làm sao vậy?

Vũ Văn Nhu phát hiện thần tình Dương Phàm liên tục biến hóa, dường như gặp phải chuyện gì cực kỳ hưng phấn.

- Không có gì.

Dương Phàm vội thu liễm tâm thần, bí mật này không thể dễ dàng nói ra. Bản đồ Cửu u Cốc, lại thêm chiếc chìa khóa này, khó tránh khỏi sẽ làm người ta mơ tưởng: cái trước là tàng bảo đồ, cái sau thậm chí có thể là chìa khóa mở ra bảo rương.

Vù vù vù vù!

Đột nhiên, phía chân trời chợt lóe qua gì đó. Mọi người vô thức ngẩng đầu, chỉ thấy ngàn vạn phi ưng huyết sắc bay tới bên này, số lượng chỉ có thể dùng vô cùng vô tận hình dung.

- Đây đều là yêu thú cấp một cấp hai, thế nhưng số lượng quá kinh khủng, mọi người nhanh hành động đi.

Đám tu sĩ Trúc Cơ KỲ Nhạc Bá lộ ra vẻ hoảng sợ.

Vù vù vù vù!

Mộng Tuyền tốc độ thật nhanh, không tiếc tiêu hao pháp lực bay vọt về phía trước. Thế nhưng tốc độ phi ưng huyết sắc này thật quá nhanh, liền nhanh chóng đuổi tới vây quanh mấy tu sĩ. Một tiếng hét thảm thiết truyền đến, chỉ trong mấy hô hấp, mấy tu sĩ kia đã bị nuốt sạch máu thịt, chỉ còn lại một bộ xương.

- Nhanh chạy đi!

Các tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cũng bất chấp nữa, nhanh chóng bay lên trước, bỏ những tu sĩ Ngưng Thần Kỳ ở phía sau. Một đường, liên tục truyền đến truyền đến tiếng la thảm thiết. Tu sĩ Ngưng Thần KỲ từng người chết đi, cuối cùng chỉ còn lại Vũ Văn Nhu, Hoàng thúc, Dương Vũ cùng năm sáu tu sĩ. Vũ Văn Nhu mặt tái nhợt không chút máu, hiển nhiên bị trận này dọa sợ. Có thể thoát khỏi phi ưng huyết sắc truy kích, chỉ có cường giả cấp bậc Trúc Cơ KỲ.

- Dương dược sư, ta nên làm gì đây? Ngài có thể ném bỏ mặc kệ ta không?

Trong mắt Vũ Văn Nhu toát ra thần sắc cô độc bất lực.

Dương Phàm khẽ thở đài, khí tức trên người đột nhiên xảy ra một ít biến hóa, tốc độ tăng vọt. Hơn nữa cùng lúc đó, dưới chân hắn lại thêm một đôi giày màu bạc. Tốc độ hai người liền tăng lên gấp đôi, nhanh chóng đuối theo tu sĩ Trúc Cơ Kỳ phía trước.

- Hắc hắc. các ngươi thật nhanh.

Hồ Phi theo sát cạnh, cho dù ở loại tình huống này, hắn cũng không ném bỏ Dương Phàm. Tu sĩ Trúc Cơ KỲ bav ở phía trước nghe tiếng xé gió không khỏi liếc mắt nhìn lại, ánh mắt dừng trên người Dương Phàm đều lộ vẻ kinh dị. Lúc nàv Dương Phàm lại bày ra tu vi Trúc Cơ Kỳ, trên tay kéo một người, tốc độ còn nhanh hơn bọn họ. Đúng lúc này, tiếng la thảm thiết phía sau đã ngừng lại, phía sau chỉ còn lại hai ba tu sĩ Ngưng Thần Kỳ.

Phân biệt là Dương Vũ, Vũ Văn Lân, Hoàng thúc, còn có một tu sĩ Ngưng Thần đại viên mãn Dương gia kinh đô.

- Dương dược sư. ngài có thể cứu Hoàng thúc và Vũ Văn Lân không?

Vũ Văn Nhu cầu xin nói. nước mắt lưng tròng.

- Các người phải biết vừa phải thôi.

Dương Phàm đột nhiên ngừng lại. Hồ Phi thấy hắn dừng lại, không khỏi lộ vẻ trưng cầu.

- Ý của ngài là?

Vũ Văn Nhu có chút khẩn trương, rất sợ Dương Phàm ném bỏ bọn họ.

- Ta có thể cho các ngươi một nơi che chở, cho các người giữ được mạng ở Bí cảnh này, nhưng tranh đấu trong Cửu u cốc, các người không có tư cách tham dự.

Dương Phàm lạnh nhạt nói.

- A! Thiếu chủ chạy mau.

Đúng lúc này, tu sĩ Ngưng Thần đại viên mãn Dương gia kinh đô kia vì bảo hộ Dương Vũ, bị hàng đàn huyết ưng vây quanh.

- Thiếu chủ nhanh tìm một chỗ bảo mệnh, tranh đấu trong Cửu u cốc không phải ngài có thể tham dự.

Tên tu sĩ Ngưng Thần đại viên mãn kia đột nhiên bùng lên tử quang. "Ầm" một tiếng liền tự bạo, xung quanh đều biến thành tro bụi.

- Nam thúc!

Trong mắt Dương Vũ tràn ra nước mắt. Lúc này, ngàn vạn huyết ưng vọt tới. Tâm thần Dương Vũ nâng lên vội lấy ra một ngọc phù đỏ máu tỏa ra khí tức đặc thù, điên cuồng đưa phép lực vào trong. Bỗng nhiên, một cỗ quang mang đỏ máu tràn ra từ ngọc phù này, bao bọc cả người hắn bên trong. Thân thể Dương Vũ run lên, khoảnh khắc liền hóa thành một dải sáng đỏ máu, chớp mắt bay xa mười dặm, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Vào lúc này, trên tràng chỉ còn lại ba tu sĩ Ngưng Thần Kỳ: Vũ Văn Lân, Hoàng thúc, Vũ Văn Nhu.

ở sau cùng chính là Vũ Văn Lân, hắn bỗng nhiên rống to một tiếng, trên người trồi lên một bộ giáp trụ lóe ngân quang, một vòng bảo hộ màu bạc cường đại bảo vệ hắn bên trong.

Leng keng bang bang

Đối mặt với đám huyết ưng công kích, vòng bảo hộ màu bạc này lại không chút tổn hao.

- Cực phẩm linh giáp!

Mấy tu sĩ Trúc Cơ KỲ phía trước không khỏi lộ vẻ kinh ngạc.

- Ha ha ha!

Vũ Văn Lân cười to một trận, liên túc vung Pháp Bảo tiêu diệt huyết ưng xung quanh. Có cực phẩm linh giáp hộ thân coi như là có nhiều huyết ưng hơn nữa thì cũng không phá được phòng ngự của hắn.

- Ngươi không đi?

Mộng Tuyền thấp giọng hỏi Dương Phàm, trong mắt lộ mấy tia nghi hoặc.

- Ta tìm một nơi bảo vệ hai bằng hữu trước.

Dương Phàm kéo Vũ Văn Nhu bay về phía Hoàng thúc, Hồ Phi chuẩn bị chạy tới lại bị Dương Phàm ngăn cản:

- Ngươi cứ ở một bên chờ đó, ta tự có chừng mực.

Hồ Phi gật đầu, cũng không đi qua. Hắn cũng hiểu biết Dương Phàm thường sẽ không làm chuyện không nắm chắc. Cứ thế. Dương Phàm nắm tay Vũ Văn Nhu hội hợp với Hoàng thúc, về phần Vũ Văn Lân bị ngàn vạn huyết ưng bao vây, nhất thời không thoát thân được.

- Hai người các ngươi ngồi chung một chỗ.

Dương Phàm phân phó:

- Ta cho các người một chỗ an toàn.

Trong giọng hắn mang theo một ý chí không thể trái lời. Hai người Vũ Văn Nhu đồng ý, vội khoanh chân ngồi xuống, trong lòng lại cảm thấy mê man. Rốt cuộc Dương Phàm muốn dùng phương pháp gì để bảo mệnh bọn họ ở Cửu u cốc nguy hiểm trùng trùng này?

Chúng tu sĩ Trúc Cơ Kỳ cách đó không xa cũng hết sức hiếu kỳ, nhất thời đều ngừng lại xem Dương Phàm bố trí tiếp theo.