Tiên Hồng Lộ

Chương 233: Cửu u phong vân khởi (Thượng)




Tương truyền rất lâu trước kia, nhân giới có một vị tu tiên kinh tài tuyệt diễm. Trong thời gian ngắn ngủi giống như sao chổi quật khởi trở thành ma đầu cái thế kinh sợ chính ma lưỡng đạo; bễ nghễ nhân tộc, yêu tộc; ngạo thị đại lục, hải ngoại.

Uy danh cùng thành tựu của hắn cho dù đặt ở trong lịch sử tu chân dài dòng hàng tỷ năm của Đông Thắng Đại Lục đều là hiếm thấy, được xưng là kỳ tài nghìn đời. Trong vòng nghìn đời, không người có thể vượt qua.

Cửu u Ma quân một thân ma công vang dội cổ kim, tại hạ giới chỉ dùng hơn ngàn năm liền phá không phi thăng. Nghe nói. hắn để lại không ít di chỉ truyền thừa trên đại lục, còn có mấy nơi Cửu u Bí Cảnh. Còn có Cửu u thần phủ trong truyền thuyết hư vô mờ mịt.

Trong những di chỉ Bí Cảnh này, để lại truyền thừa của Cửu u Ma quân cùng kỳ trân dị bảo ở hạ giới. Thậm chí còn có một số côi bảo truyền lưu từ thượng cổ. Cửu u Ma quân rốt cục để lại bao nhiêu di chỉ cùng Bí Cảnh ở nhân giới không ai có thể biết chính xác. Nhưng là trăm ngàn năm nay, ngẫu nhiên có một hai cường giả lấy được bảo vật trong Cửu u Bí Cảnh mà quật khởi thần tốc.

Dương Phàm ở trong trận doanh Vũ Văn gia tộc hai ngày, đều đọc những sách cổ mượn ở chỗ Vũ Văn Nhu. Thông qua đọc số sách cổ này, hắn biết được rất nhiều chuyện về Cửu u Ma quân. bao gồm một số cử chỉ việc làm mà hắn đã làm lúc còn sống. Mặc dù lịch sử đã trải qua không biết bao nhiêu vạn năm ăn mòn, những điều ghi trên sách cổ này vị tất đã là thật. Nhưng Dương Phàm vẫn có thể từ trong những ghi lại này nắm được một ít dấu vết

- Cửu u Ma quân rốt cục là nhân vật bao nhiêu vạn năm trước, hiện tại rất khó kiểm chứng.

- Tuy nhiên, hắn dường như nằm trong một thời đại rất đặc thù, giữa Thượng cổ và kim cổ.

Đôi mắt Dương Phàm bỗng sáng ngời.

Thời kì thượng cổ, cách hiện tại đã hơn vạn năm, tiếp theo là thời kim cổ. Mà Cửu u Ma quân dường như là sinh ra giữa hai giai đoạn này.

- Chẳng lẽ Cửu u Ma quân là kết thúc thời đại Thượng cổ?

Dương Phàm không khỏi sinh ra một dự đoán lớn mật.

Chỉ tiếc mấy bản sách cổ mượn từ Vũ Văn Nhu miêu tả trọng điểm về thời đại kia không có Cửu u Ma quân. Sau đó. hắn tìm đọc một chút sách cổ có liên quan đến Cửu u Bí Cảnh mấy ngàn năm qua của Ngư Dương quốc. Thật lâu sau Dương Phàm không khỏi khẽ thở dài một hơi:

- Không nghĩ tới a! Cửu u Bí Cảnh thật đúng là một cự thú khát máu!

Trong mấy nghìn năm gần đây. Cửu u Bí Cảnh từng mở ra năm, sáu lần. Trong đó còn bởi vì nguvên nhân nào đó còn ngừng mấy lần đứt quãng. Theo thống kê tu sĩ ngày xưa tiến vào Cửu u Bí Cảnh, tỷ lệ sống sót bình thường không được một phần mười. Thậm chí còn có một lần, hơn một ngàn người thế hệ mới Ngư Dương quốc tiến vào trong, kết quả chỉ sống sót được ít ỏi mười mấy người.

Tỷ lệ sống sót gần như là một phần trăm.

Đương nhiên, những người thành công đi ra, ích lợi đạt được trong Cửu u Bí Cảnh đủ để khiến người đỏ mắt cùng điên cuồng. Ngày sau đều không ngoại lệ, chỉ cần trong vài năm không chết. đều trở thành nhân vật vang danh một thời, gần như đều thành công vượt tới bậc cao.

Pháp bảo, đạo cụ, ngọc giản, thiên tài địa bảo. Thậm chí là ấu tể thần thú, tiên khí trong truyền thuyếtđều có khả năng xuất hiện trong Bí Cảnh. Theo sách cổ miêu tả có thể thấy được hấp dẫn của Cửu u Bí Cảnh rốt cục lớn cỡ nào. Cho dù biết nguy hiểm cực lớn vẫn đếm không xuể tu sĩ đi vào.

- Đối với Ngư Dương quốc mà nói, đây là một cơ hội đề cao chỉnh thể thực lực Tu Tiên Giới, bồi dưỡng cường giả đứng đầu.

Dương Phàm rốt cục hiểu được căn nguvên các thế lực lớn Ngư Dương quốc vì sao phải tranh đoạt cùng phân phối danh ngạch. Đây có liên quan đến vận mệnh và thịnh vượng tương lai của một môn phái. Một cường giả bậc cao Kim Đan bình thường, cảnh giới cao thấp, thọ nguvên ở vào khoảng bốn đến tám trăm năm. Lão quái Nguyên Anh Kỳ, đại khái có từ ngàn năm đến hai ngàn năm thọ nguvên. Cảnh giới sơ kỳ đã có hơn ngàn năm thọ nguyên, hậu kỳ cùng Đại Viên Mãn mới có khả năng sống đến hai ngàn năm. Theo Dương Phàm biết, số lượng tu sĩ Nguyên Anh KỲ trong phạm vi Ngư Dương quốc dường như chỉ trên một bàn tay, tính thêm cả những người ẩn dật cũng không vượt qua số lượng hai bàn tay, về phần hậu kỳ, đại viên mãn có khả năng căn bản không tồn tại.

Cho nên bất kể là tu sĩ bậc cao Kim Đan Kỳ hay là lão quái Nguyên Anh Kỳ với thọ nguyên hiện tại của bọn họ nhiều nhất chỉ có thể uy hiếp mấy trăm năm. Mấy trăm năm sau, nếu không có tu sĩ Nguyên Anh Kỳ tọa trấn thế lực tu tiên cao nhất sẽ rơi xuống thế lực tu tiên hạng nhất bình thường. Tương đồng nếu không có tu sĩ Kim Đan Kỳ tọa trấn, thế lực hạng nhất sẽ rơi xuống thế lực hạng hai. Nhân vật uy hiếp đỉnh cấp là nhân tố trọng yếu nhất quyết định vận mệnh một tông môn.

- Nguy hiểm Cửu u Bí Cảnh tuy lớn nhưng lại thay đổi vận mệnh tương lai của một môn phái. Cho dù tỷ lệ sinh tồn là một phần mười, thậm chí là một phần trăm đều phải mạo hiểm thử một lần.

Dương Phàm đối với tạo thành Tu Tiên Giới đột nhiên hiểu ra một điều.

Này cũng giống như một cái kim tự tháp. Càng lên cao, người càng ít đi. Nhưng những người càng lên cao này, lại có thể quyết định vận mệnh chúng sinh dưới chân. Quyết định vận mệnh cùng hướng đi của Tu Tiên Giới cũng chỉ là mấy cường giả đứng ở trên đỉnh tháp.

Thở nhẹ một hơi. Dương Phàm ngự kiếm rời khỏi trận doanh Vũ Văn gia tộc, bay đến một góc xa xôi.

Một tu sĩ Ngưng Thần KỠkhông chút bắt mắt cùng hắn sát vai mà qua.

- Bái kiến trưởng lão.

Tên tu sĩ Ngưng Thần Kỳ truyền âm cho hắn cũng dùng phương pháp che giấu đặc thù ném cho hắn một viên ngọc giản.

- Ngươi đi đi.

Dương Phàm gật gật đầu, tiếp nhận ngọc giản đưa thần thức vào trong.

- Ha ha.

Giây lát sau trên mặt hắn lộ ý cười:

- Số lượng danh ngạch của các thế lực lớn còn có người được đề cử của các trận doanh. Mạng lưới tin tức của Ám Huyết Vương Triều quả nhiên không tầm thường.

Dương Phàm vừa mới trở lại trận doanh Vũ Văn gia tộc. Vũ Văn Lân thản nhiên nói:

- Gia chủ triệu tập chúng ta qua.

- Được. ta đi liền.

Chỉ chốc lát. trong lều nghị sự trận doanh Vũ Văn gia tộc.

- Ngày Cửu u Bí Cảnh mở ra đã gần ngay trước mắt. Trải qua cao tầng Ngư Dương quốc thương nghị, danh ngạch đã được xác định.

Vũ Văn gia chủ là một vị lão già mặc lam bào, cao gầy nhu cây sậy. Ánh mắt hắn đảo qua toàn bộ lều trại, tất cả mọi người đều cảm thấy một áp lực không nhỏ. Dương Phàm âm thầm suy đoán. Tu vi Vũ Văn gia chủ này ít nhất là Trúc Cơ Hậu Kỳ trở lên, thậm chí có thể là Trúc Cơ Đại Viên Mãn.

- Số lượng danh ngạch đã được xác định?

Người trong trướng đều cảm thấy hưng phấn, mặt lộ vẻ chờ mong.

- Nhu nhi, do ngươi tới công bố tin tức tốt này đi.

Ánh mắt ôn hòa và cưng chiều của Vũ Văn gia chủ hướng về phía con gái Vũ Văn Nhu. Vũ Văn Nhu mĩm cười cử chỉ tao nhã bình tĩnh:

- Lúc này, bởi vì bốn gia tộc lớn kinh đô liên thủ, đoạt được số lượng danh ngạch vượt ra ngoài dự đoán. Bốn đại gia tộc kinh đô tổng cộng đạt được 80 danh ngạch. Vũ Văn gia tộc chúng ta phân được 20 danh ngạch.

Woaaaaaa -

Lời nói vừa dứt, mọi người có mặt ồ lên vui mừng ngạc nhiên. Dương Phàm từ trong ngọc giản vừa rồi đã đại khái xem qua phân phối thế lực của các thế lực. Vũ Văn gia tộc có thể đạt được 20 danh ngạch, đã là phi thường không tồi. Phải biết rằng, tông môn tu tiên cao nhất như Thanh Nguyên Môn mới có 50 danh ngạch. Mà những môn phái hạng nhất như Kim Hồng Môn, Âm La Tông, danh ngạch là 30.

Bốn đại gia tộc Kinh đô liên thủ mới tương đương một gia tộc hạng nhất, tổng cộng lấy được 80 danh ngạch. Đây đích thật là một thành tích đáng kiêu ngạo. Kết quả này thậm chí khiến Dương Phàm có chút bất ngờ: "Chẳng lẽ đằng sau bốn gia tộc còn có người nào đó duy trì? Bằng không như thế nào có thể đạt được nhiều danh ngạch như vậy!"

- Hiện tại. ta bắt đầu tuyên bố người được chọn tiến vào Cửu u Bí Cảnh. Vũ Văn Lân, Vũ Văn Bản, Vũ Văn

Chỉ chốc lát, Vũ Văn gia chủ liền nêu tên chín người, đều là tuổi nhỏ dưới năm mươi, tu vi toàn bộ là Ngưng Thần Kỳ.

- Trừ thành viên trong gia tộc, còn có vài vị khách liêu, phân biệt là Dương thần y, Trận Pháp Sư Minh Huy

Hắn lại đọc ra năm người, đều là khách liêu gia tộc, tu vi ít nhất là Luyện Khí Đại Viên Mãn thậm chí là Ngưng Thần Kỳ. Lúc đọc đến Dương Phàm, Vũ Văn gia chủ mĩm cười với hắn biểu lộ vẻ tôn trọng.

Như vậy, Vũ Văn gia chủ liền xác định mười bốn danh ngạch. Dương Phàm phát hiện một chuvện kỳ quái, không ngờ Vũ Văn Nhu không nằm trong danh ngạch được chọn. Với tu vi, trí tuệ của nàng hẳn là tuyệt đối có thực lực được chọn mới đúng.

- Phụ thân

Đôi mắt sáng của Vũ Văn Nhu hiện lên một tia mất mát nhìn về phía gia chủ.

- ừm. Còn có sáu danh ngạch, quá vài ngày rồi quyết định.

Vẻ mặt Vũ Văn gia chủ lạnh nhạt sau đó quay đầu nói với Vũ Văn Nhu:

- Nhu nhi cùng Dương Dược sư ở lại, những người khác lui ra ngoài trước.

- Phụ thân. Người vì sao không cho ta đi, chẳng lẽ chỉ vì ta là con gái người?

Vũ Văn Nhu khôi phục vài phần bình tĩnh.

Vũ Văn gia chủ thở dài một hơi:

- ở trong vài đứa con, luận tư chất, trí mưu, con là người duy nhất có thể kế thừa vị trí gia chủ của ta. Cho nên ta không thể cho con đi.

- Không, phụ thân. Cửu u Bí Cảnh, hai trăm năm mới có một cơ hội. Con không cam lòng từ bỏ như vậy.

Trong mắt Vũ Văn Nhu lộ ra vài tia kiên định.

Dương Phàm cảm thấy bất ngờ, nữ tử nhìn nhu nhược bình tĩnh trí tuệ này không ngờ còn có một trái tim kiên định như vậy.

- Đây là mệnh lệnh của gia chủ.

Ánh mắt Vũ Văn gia chủ trầm xuồng.

Vũ Văn Nhu chua xót cười nhìn thẳng phụ thân, trong mắt lộ ra vài phần quật cường:

- Phụ thân chẳng lẽ muốn con gái tiếc nuối cả đời sao?

- Ôi!

Lúc này đổi lại Vũ Văn gia chủ cười khổ:

- Ta hiểu tính tình này của ngươi.

- Vậy phụ thân đáp ứng rồi!

Trên mặt Vũ Văn Nhu lộ ra vẻ vui mừng.

Vũ Văn gia chủ thở dài một hơi, hơi lộ vẻ xin lỗi nhìn phía Dương Phàm:

- Dương thần y chê cười rồi

Dương Phàm cười nhàn nhạt:

- Gia chủ là quan tâm đến ái nữ.

- Vậy thần y có ý kiến gì không?

Vũ Văn gia chủ hỏi dò.

- Chính theo như lời Vũ Văn tiểu thư. Cửu u Bí Cảnh hai trăm năm mới có thể mở ra. Đời người chỉ có một lần như vậy, hơn nữa cũng không phải mỗi người đều có cơ hội. Đã có lòng cố gắng, cho dù chết cũng không hối tiếc. Một khi thành công liền có hy vọng rất lớn tấn cấp bậc cao. Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con?

- Tu sĩ bậc cao thế gian này, người nào không phải trả giá rất nhiều cố gắng, trải qua sinh tử gian nguy mới có thành tựu hôm nay.

Dương Phàm gợn sóng không sợ nói.

Nghe nói lời ấy, Vũ Văn Nhu lập tức nhìn về hắn mang theo vài tia cảm kích cùng vui vẻ, vô hình chung có thêm vài phần hảo cảm với Dương Phàm, ở trước mặt nhân vật cấp bậc như Vũ Văn gia chủ hắn còn có thể thẳng thắn, có thể thấy được tâm tình và khí phách.

- Tốt. tốt. Không hổ là Kinh đô đệ nhất thần y.

Trong mắt Vũ Văn gia chủ hiện lên một tia tinh quang.

- Nhu nhi, con tạm thời lui ra ngoài. Ta có lời muốn nói riêng với Dương Dược sư.

Vũ Văn gia chủ phất tay, cho Vũ Văn Nhu lui ra.

- Vâng, phụ thân.

Trong đôi mắt sáng của Vũ Văn Nhu hiện lên một tia dị sắc. ngoan ngoãn rời đi. Ánh mắt Vũ Văn gia chủ đảo qua bốn phía, cong tay điểm ra, bốn phía lều trại lập tức mở ra một trận pháp mờ mịt, năng lực ngăn cách tăng thêm vài lần. Dương Phàm hơi cảm thấy kinh ngạc. Vũ Văn gia chủ này có việc cơ mật gì muốn nói riêng với mình.

- Ha ha.

Vũ Văn gia chủ vẻ mặt ôn hòa hơi thi lễ, trong tay có thêm một lệnh bài màu máu. Thấy vậy, Dương Phàm hơi kinh hãi, khóe miệng nhếch lên:

- Nguyên lai là Vũ Văn trưởng lão.

Dứt lời, hắn cũng lấy ra một lệnh bài giống như vậy, bên trên có một tia khí tức quỷ dị, cùng hàng chữ: Ám Huyết trưởng lão.

Vũ Văn gia chủ mĩm cười thi lễ:

- Gặp qua Dương trưởng lão.