Tiến Hóa Tại Vô Hạn Thế Giới

Chương 89: 89: Thị Trấn






Nói về cái chức thống đốc, Liana bĩu môi, tỏ vẻ không bằng lòng.
"Hừ, nếu không phải là cái lão tể tướng đó..."
"Thôi, ở đây cũng không tồi, ít nhất ta có thể giúp được nhiều người dân hơn."
Qua nói chuyện, Dương Hằng phát hiện ra thống đốc có thể nói là một trong số ít quan lại vẫn còn quan tâm tới đất nước, tới nhân dân.

Ông cũng đã từng là một chính khách quyền lực ở thủ đô, đáng tiếc là lũ sâu mọt tại đó quá nhiều, phía sau càng có lão tể tướng ngáng chân.

Cuối cùng ông chỉ có thể rút khỏi thủ đô, làm thống đốc bị vùng đất này.
Đối với những người ở đây, đó có lẽ chính là may mắn.

Từ lúc ông lên chức, đói nghèo đã giảm hẳn, thị trấn trung tâm cũng tràn ngập sức sống chứ không như cái thủ đô chướng khí mù mịt kia.
Mà bên thủ đô cũng không tha cho thống đốc, tiếp tục chơi trò ngáng chân.

Từ cắt viện trợ, áp thuế cho đến lén để những tên tổ chức tội phạm có cơ hội len lỏi vào đây.

Tất cả đều là tên tể tướng đứng sau lưng.
Liana cũng không phải ham thích cuộc sống giàu sang khi còn ở thủ đô, cô từ nhỏ đã không để ý mấy cái đó.cô chỉ cảm thấy bất bình thay cho cha mình.
"Dương Hằng, cậu tại thủ đô đang làm nghề gì?"
"Tôi có mở một tiệm cà phê, kinh doanh không tệ lắm."
"Nghe thấy chưa Liana, người ta trẻ tuổi đã có sự nghiệp riêng rồi.

Con lớn bằng ngần này vẫn ôm khư khư cái vũ khí đó, cũng vì thế mà chẳng chàng trai nào dám lại gần đó."
"Cậu Dương Hằng, là một chủ tiệm cà phê, tôi thấy cậu còn mạnh hơn cả đội trưởng trong thủ đô đấy, lại còn tinh thần trượng nghĩa nữa.


Nếu đế quốc có thêm nhiều anh tài như cậu, nó ít nhất đã không tệ đến mức này."
Thống đốc thở dài, ông dành gần như cả đời cống hiến cho đế quốc, dù là khi vị vua nhỏ tuổi kia đăng cơ cũng vậy.

Nhưng mà thay vì tiếp thu ý kiến từ những người như ông, đứa trẻ đó nghe răm rắp tên quan lại thối nát chỉ biết nịnh hót và ỷ thế hiếp người.

Sau khi tên đó lên làm tể tướng, những người thật sự vì đế quốc và nhân dân lại bị loại bỏ dần dần.

Không chỉ có họ, kết cục của gia đình họ cũng không kém là bao.

Đại tướng quân mới là người mà tể tướng cực kì e ngại, vốn cho rằng đó là chuyển cơ.

Nhưng không, đại tướng quân là kẻ quá đỗi tàn bạo và khát máu, một kẻ chỉ ưa thích chiến tranh, bạo lực và tra tấn.

Kẻ đó cũng chả thèm để tâm xem đất nước này ra làm sao, chỉ cần có chiến loạn để cô ta có thể tiếp tục "vui đùa" là được.
Đối với vấn đề này, hắn không biết nên đưa ra ý kiến thế nào.

Một ngàn năm, có lẽ vùng đất này đã quá mệt mỏi với cái xã hội bị thống trị bởi vương triều này.

Ngay lập tức đưa ra một vị vua trẻ con và non nớt, một vị vua quá dễ để bị dắt mũi lên làm minh chứng.

Cho những người ở đây thấy được vấn đề về việc truyền vị trí lãnh đạo cho người không có đủ tư chất và năng lực.

Vấn đề chưa xảy ra, không có nghĩa là nó không tồn tại.
Bắt đầu từ vị hoàng đế đầu tiên, kẻ mạnh mẽ, giàu có và quyền lực bậc nhất đặt căn cơ, trải qua nhiều đời hoàng đế với ngàn năm lịch sử, biết bao thăng trầm để có thể tạo nên một đế chế hùng mạnh.


Giờ đây chỉ mất mười năm để khiến cho nó dần dần mục ruỗng từ bên trong, cuối cùng là sụp đổ.
Thời gian di chuyển kéo dài khoảng một tiếng, âm thanh huyên náo của dòng người bắt đầu xuất hiện.

Dương Hằng biết, bọn hắn đã đến thị trấn.

Xe ngựa đi trên đường lớn, người dân quanh đây không những e ngại mà còn rất vui vẻ chào mừng ngài thống đốc, kể cả Liana cũng không có giá đỡ của tiểu thư.

Rất thân quen với người dân ở đây.
Theo kế hoạch, hắn cùng ông chú đánh xe sẽ ở lại đây một ngày trước khi tiếp tục lên đường.

Đồng thời bổ sung nhu yếu phẩm cần thiết
Nhã nhặn từ chối lời mời vào nhà của thống đốc, Dương Hằng đi tìm kiếm nơi ở trọ.
Nhìn hình bóng Dương Hằng đi xa, thống đốc huých Liana một cái khiến cô giật mình.
"Sao nào, tâm động không? Nhân phẩm tốt, thực lực lại không tệ, không phải là đúng ý con sao?"
"Cha...!cha nói gì vậy??? Chỉ là...!có chút tò mò thôi."
Thống đốc nhìn đứa con gái của mình càng che càng lộ, không nhịn được mà cười ra tiếng.

Liana nổi cáu, trên trán hiện lên gân xanh.
Trấn tuy rằng khá lớn, nhưng số lượng quán trọ lại không nhiều, chủ yếu là để phục vụ cho thương nhân từ nơi khác.
Dương Hằng kiếm một quán nhỏ nhất, đỡ ồn ào nhất, ông chú đánh xe cũng ở tại đó.

Tìm được quán trọ, sau đó là mua nhu yếu phẩm.


Quá trình này diễn ra rất thuận lợi.

Chuẩn bị hoàn tất xong thì cũng đã gần tối.
Dương Hằng hoàn tất bữa tối đơn giản, cởi phăng quần áo ra đi tắm bồn nước nóng.
Tại trấn này, dù là nhà trọ hay nhà riêng đều có bồn tắm dạng kiểu này.

Nghe nói là nguồn nước tại nơi đây bị đun nóng bởi dòng dung nham chảy dưới lòng đất nên nước mới nóng như vậy.
Mấy ngày dầm mình trong mưa gió và tuyết lạnh, được đắm mình trong nước nóng quả là điều tuyệt vời.

Dương Hằng có một thời gian hiếm có thả lỏng.
Chỉ là, khi hắn chuẩn bị đi ra, hắn nghe thấy phòng tắm bên cạnh có người đi vào, không phải một cá nhân, mà là hai cá nhân cùng vào.

Cách âm giữa các phòng rất tốt, tuy nhiên thính lực của hắn không phải tầm thường.
"Thế đã chuyển hết hàng chưa?"
"Chuyển rồi, đêm nay có thể xuất phát luôn.

Nhưng mà tao sợ lắm, trở lại thủ đô, nhỡ mà Night Raid tìm đến...".
"Không phải lo, Night Raid chỉ nhắm đến mấy thằng quan chức và mấy đứa giàu thôi."
"Nhưng hiện tại ông trùm không phải cũng giàu sao?"
"Để ý mấy cái đó làm gì? Chúng ta chỉ cần chuyển hàng, nhận tiền và đút túi thôi."
"Mà công nhận mấy thứ ma túy đó tiện lợi thật, mấy con đàn bà chỉ cần huấn luyện mấy ngày là nghe lời luôn.".
Dương Hằng thắc mắc, có chuyện trùng hợp thế sao? Mấy tên này cứ như đang cố ý để lộ thông tin cho hắn vậy.
Nhưng hóa ra trùng hợp ở đây không giống như hắn nghĩ.

Những tên này đã thường xuyên làm như thế này rồi, tức là khi tắm chúng luôn bàn chuyện.

Chỉ là quá tự tin với khả năng cách âm của bức tường, trùng hợp thay Dương Hằng lại vào tắm giờ này, và hắn có khả năng vượt qua cách âm của bức tường.
Người ở thế giới này có thể rèn luyện thân thể đến hạn mức rất cao, nhưng đó chỉ là tố chất thân thể, chứ không phải năm giác quan.


Những thứ đó khó luyện hơn nhiều.

Trị số thân thể của Dương Hằng là 1.0, so với mặt bằng trung thì không cao cho lắm, nhưng mà hắn cường hóa đều.

Tố chất thân thể, hệ thần kinh và phản ứng, các giác quan đều được cường hóa đồng đều.

Dù sao hắn cũng nốc không ít vật phẩm, không đều được mới lạ.
Nếu có một người nữa có thể nghe xuyên cách âm, thì đó là Leone.

Với bách thú vương hoán đổi, cô có thể cường hóa thân thể, hệ thần kinh, giác quan mạnh mẽ như hung thú vậy.
Dương Hằng càng nghe càng ngưng trọng.

Hắn không biết ma túy ở thế giới này có giống thế giới của hắn hay không, nhưng mà thứ này không phải vật tốt lành gì.

Nghe hai tên này kể chuyện về việc ma túy như thứ "thần dược để thuần hóa phụ nữ", làm hắn nghĩ ngay đến hiện tượng nghiện ma túy.
Bọn chúng không chỉ có hai tên này, mà có cả một tổ chức riêng ở thủ đô.

Nơi đây chúng chỉ xem như trạm trung chuyển thôi.
Hắn có nhớ lại lời thống đốc nói lúc trước.

Thủ đô bên kia mở đường cho đám tội phạm xâm nhập vào đây.

Vì thế mà số lượng cướp tăng chóng mặt.

Nhưng đám đó khả năng cao chỉ là đám lâu la thôi, dùng để tung hỏa mù và hấp dẫn chú ý là chính.

Bóng tối thực sự đang tới gần là những tổ chức như đám buôn ma túy này..