Đem tên tín đồ cuối cùng đánh ngất, Dương Hằng mới nhẹ nhàng thở ra, những cứ điểm nhỏ này tuy hắn hiện tại dẹp rất dễ dàng, nhưng liên tiếp đánh phá mười cứ điểm vẫn khiến hắn tiêu hao lượng lớn tinh thần và thể lực.
Đánh đấm chỉ diễn ra trong có vài phút ngắn ngủi, nhưng truy tra tốn thời gian gấp mấy lần nên hiện tại cũng đã rất muộn.
Hắn cũng phải trở về nghỉ ngơi.
Gọi cảnh sát xong, hắn mặc áo choàng tàng hình sau đó cưỡi thảm bay về tiệm cà phê.
Dạo gần đây giáo phái doom càng lúc càng yếu thế, cũng không biết là chúng giả vờ để thực hiện âm mưu nào đó hay là chúng yếu thật nữa.
Dương Hằng nghĩ cái trước có khả năng cao hơn, tiếc là hiện tại chủ lực của giáo phái vẫn lặn khá sâu, trước khi chúng ra chiêu, hắn vẫn chỉ có thể từng bước chặt bỏ những cứ điểm bên ngoài.
Tình báo Selina gửi cho hắn cũng đã nhận được.
Đối với những khai báo về cuộc đời của Toriel thì cô đã bỏ đi, chỉ để lại một số thông tin quan trọng về những người thân cận với chủ giáo và tin tức về giáo phái doom tại thành Orna.
Nơi đó cũng không cần hắn lo lắng bởi vì cảnh sát và quân đội đã điều động lực lượng dọn dẹp.
Cái hắn quan tâm lúc này là ba người thân cận của chủ giáo.
Garfeild, Toriel, cùng một người chưa biết tên.
Toriel phụ trách thành Orna, Garfeild phụ trách thành Rorgh.
Người còn lại không có thông tin, Selina cũng bảo đang truy tra toàn bộ những thành trong phòng tuyến 17, quân đội cũng đã tiến hành thông báo đến những phòng tuyến khác để nâng cao cảnh giác.
Nhưng mà Dương Hằng cảm thấy khả năng tìm được không lớn.
Thành Orna theo lời của Toriel là đã bị giáo phái doom "kinh doanh" trong hai năm, đã qua mặt hầu như toàn bộ cảnh sát và quân đội tại đó.
Mà nơi kẻ thân cận chủ giáo thứ ba quản lý lại đã tồn tại lâu hơn nhiều thế lực tại thành Orna, chúng sẽ còn giấu sâu hơn nữa.
Nếu xếp theo mức độ nguy hiểm thì thành Orna đã dọn sạch, thành Rorgh thì Garfeild vẫn đang ẩn giấu, hạ tầng và trung tầng giáo phái đang dần bị dồn vào phía chân tường.
Nơi bí ẩn cuối cùng được xếp như mối nguy hiểm tiềm tàng.
Đó là trong trường hợp không còn những khu vực khác mà Toriel không biết.
Còn về ba tên cuồng tín đồ cải tạo hoàn chỉnh cũng đã được Toriel xác nhận, những thứ đó là của chủ giáo, điều duy nhất ả ta biết là nó đến từ đại bản doanh của giáo phái doom.
Độ tin cậy của lời khai này rất cao, bởi vì hắn xem qua điểm thưởng trận doanh đã thấy hệ thống nhắc đến đại bản doanh.
Chứng tỏ nó không chỉ tồn tại như một danh hiệu, mà là nơi bí ẩn và ẩn chứa nhiều bí mật nhất của giáo phái doom.
Mà nghiên cứu được ra cuồng tín đồ (cải tạo hoàn chỉnh) thì Dương Hằng không cho là chỉ làm hai ba lần thí nghiệm là được.
Những cuồng tín đồ này thể chất được cường hóa đến 1.5, hơn nữa loại hình lại cực kì phù hợp với chém giết.
Chắc hản giáo phái doom đã phải bỏ ra công sức và thời gian khổng lồ.
Tiêu hao nhân lực và vật lực không đếm xuể.
Mà nhân lực ở đây không phải để chỉ người lao động, mà là người để thí nghiệm.
Không nên so sánh với cuồng tín đồ (cải tạo không hoàn chỉnh), nói hoa mĩ một chút là không hoàn chỉnh, nói thẳng ra chỉ là một sản phẩm thất bại, chất lượng cao thấp không đều mà thôi.
Thời gian một, hai năm tuy rằng không ngắn, nhưng để nghiên cứu ra cũng cần một lượng người thí nghiệm cực lớn.
Còn làm cách nào để có ư? Tất nhiên là bắt rồi.
Mà muốn bắt cóc từng ấy người trong toàn bộ phòng tuyến, kể cả là một thành phụ đi nữa cũng quá không thực tế.
Dương Hằng nói giáo phái doom không phải không có bản lĩnh, đó là bởi vì chúng giấu quá sâu.
Người dân sợ hãi giáo phái doom, đó là bởi vì chúng giấu quá sâu.
Quân đội mãi vẫn chưa giải quyết triệt để giáo phái doom, chỉ vì chúng giấu quá sâu.
Ví dụ so sánh giáo phái doom như con chuột chỉ biết chui lủi không chỉ là khả năng ẩn nấp cùng chạy trốn của nó, mà còn là tình hình thực tế.
Tiếp tục nấp, tiếp tục trốn, giáo phái doom có thể vờn qua vờn lại với phe nhân loại, nhưng một khi lộ ra hoặc bị bắt kịp.
Tiêu diệt chỉ là một cái dẫm chân thôi.
Đó cũng hướng Dương Hằng về manh mối tiếp theo.
Đại bản doanh của giáo phái doom không nằm ở trong phạm vi quản hạt của phòng tuyến.
Có lẽ đã từng, nhưng giờ thì không dám nữa.
Thế giới này cũng không phải toàn bộ đều là phòng tuyến.
Theo ước tính thì phòng tuyến chỉ chứa đựng 92 đến 94% dân số của thế giới hiện tại.
Phần còn lại hoặc là sống thành từng nhóm nhỏ lẻ, hoặc là thành lập các khu trại hoặc cộng đồng du mục,...!nói chung là tồn tại dưới rất nhiều hình thức tập thể khác nhau.
Bên ngoài cũng không phải là bằng phẳng mênh mông, nó cũng tồn tại vô số thành phố, kiến trúc cùng tàn dư văn minh.
Những tập thể này cũng sống được nhờ vào đó.
Nếu đây là trong thảm họa sinh tồn zombie, thì sống như vậy cũng không có vấn đề gì.
Nhưng đây là thế giới mà doom mang đến tận thế.
Không chỉ tính phá hoại rất mạnh.
Tính hủy diệt của doom cũng chính là một thứ rất đáng sợ.
Zombie chỉ có thể lây bệnh cho con người, doom thì ăn mòn cả trái đất.
Sụp đổ, sa hóa, những người sống sót bên ngoài ngày càng khó sống.
Nhưng khi chính quyền mới là hội đồng tối cao cử quân đội đi tiếp dẫn thì chỉ có một số ít trong đấy chấp nhận đi.
Những kẻ không đi hoặc là đã quen với lối sống này, hoặc là đã quá quen với việc không có luật pháp nên không muốn để chính quyền áp đặt luật lệ lên đầu mình như trước kia.
Đối với trường hợp như vậy, quân đội chỉ có thể chấp nhận bỏ qua.
Còn nếu đối phương có bất kì hàng động nào gây bất lợi, quân đội có thể ra tay triệt hạ.
Hơi lạc đề một chút, nhưng đại ý là bên ngoài phòng tuyến còn rất nhiều tập thể con người đang sống, hơn nữa không nhận sự bảo hộ của chính quyền.
Những kẻ đó không phải vật thí nghiệm thích hợp nhất sao?
Nếu như thế chưa đủ thì còn một chi tiết nữa.
Đó chính là những giáp xác và gai xương lũ cuồng tín đồ cải tạo sử dụng.
Những thứ này đều đến từ doom tinh anh.
Đối với xác của doom tinh anh, quân đội luôn kiểm tra và kiểm soát kĩ càng.
Tín đồ giáo phái có thể lấy được xác của những con doom bình thường không phải điều khó khăn.
Bởi vì số lượng lũ này đông nhất, cũng tản mát nhất.
Doom tinh anh thì khác, nó hoàn toàn nằm dưới mắt của quân đội, nên những phần này không phải lấy từ chiến trường nơi phòng tuyến, mà là ở bên ngoài.
Nhưng có vài câu hỏi Dương Hằng vẫn đang bỏ ngỏ.
Khu vực mà kẻ thân cận chủ giáo còn lại có phải hay không là đại bản doanh?
Rốt cuộc chúng lấy bào thai doom từ đâu?
Câu trước chỉ là suy đoán cá nhân của Dương Hằng, bởi vì độ phù hợp giữa hai nơi này khá cao.
Câu sau mới là thắc mắc nhất.
Doom bình thường hay là cả doom tinh anh không có khả năng sinh sản.
Điều này đã được kiểm chúng bởi giải phẫu từ rất lâu.
Chủng doom duy nhất có thể sinh sản là doom chúa.
Nó giống như kiến chúa của loài kiến vậy.
Doom sinh ra dưới dạng bọc tròn giống trứng nhưng không cứng, sau đó phá bọc ra ngoài là bào thai doom.
Hắn cũng không cho rằng giáo phái doom có thể lại gần doom chúa để trộm trứng được.
Bức tường nơi hắn treo manh mối đã bị phủ kín hơn nửa.
Dương Hằng đánh xong dòng giấy nhớ cuối cùng rồi dừng lại.
Bây giờ chưa phải lúc, nhưng trong thời gian tới hắn dự định sẽ đi ra ngoài xem thử.
Chuyến đi có lẽ không dài lắm, chỉ là để thử vận may thôi..