"Ồ, canh thời gian chuẩn đấy lão thiên lôi.
Ta sẽ để chúng lại cho ngài."
"Không cần ngươi phải nói điều ấy."
Mặc dù Shura làm cho Budou rất ngứa mắt, nhưng mà hắn ta cũng không trêu chọc hay động chạm gì nên ông ta cũng chả buồn để ý đến gã.
Sự chú ya của ông ta lại đặt vào Tatsumi.
"Tên ta là Budou.
Ta đã được chỉ định làm tổng tư lệnh từ đức vua và là chủ nhân của ta.
Với hành vi của ngươi, ngươi đã gây hại cho đế quốc."
Phanh!
Tấm áo choàng bao quanh người Budou bị ném bỏ, để lộ ra áo giáp và đôi vũ khí kì lạ bao quanh cánh tay.
Trên vũ khí đó có hai thanh kim loại hình trụ bóng loáng.
"Số phận của ngươi sẽ được định đoạt bởi teigu của ta.
Thiên lôi nộ: Adramelech!"
Budou tung ra một cú đấm thẳng, Tatsumi bắt chéo hai tay chống đỡ lấy.
Cậu kinh ngạc khi phát hiện ra không đòn tấn công không chỉ có sức mạnh vật lý đơn thuần mà có cả sấm sét bắn ra.
Cậu bị đẩy lui, phần giáp tay vừa chống đỡ vẫn còn tia sét giật nhẹ.
"Nếu như không phải mặc giáp từ sớm, mình đã bị trúng đòn rồi!"
"Có thể dễ dàng hóa giải đòn tấn công đó sao? Ngươi khá đấy."
"Đừng có tự mãn, lão già!"
Tatsumi rút cây thương sau lưng ra, đòn vừa rồi chưa là gì cả.
Những cú đấm mà anh Dương Hằng giáng xuống cậu còn kinh khủng hơn nhiều.
"Tatsumi!"
Leone muốn đi ra hỗ trợ thì đột nhiên Shura xuất hiện trước mặt cô, cô bắt lấy nắm đấm của gã rồi định vật gã xuống.
Chỉ là Shura đột ngột biến mất ngay sau đó rồi xuất hiện ở một vị trí khác.
"À phải rồi, teigu của mày có thể điều khiển không gian..."
Leone cảm thấy thật phiền phức, đối phương tuy không phải hoàn toàn khắc chế được cô, nhưng năng lực của đối phương khiến cô khó mà làm gì được gã này.
Shura nói lớn ra xung quanh.
"Tao cấm không cho ai được can thiệp đấy.
Con đàn bà này sẽ là đối thủ của tao."
Vút!
Shura ném ra ba con dao nhỏ bị Leone dễ dàng đập bay.
Nhưng khi cô lao lên tấn công thì gã lại dịch chuyển ra phía sau, cầm dao trong tay đâm ra một nhát.
"Chú ý vào chứ, Night Raid!"
Rắc!
Cô bẻ gãy lưỡi dao một cách dễ dàng.
Biết mình không làm gì được Leone, gã ta lại dịch chuyển ra cách đó không xa.
"Chậc, teigu dạng cường hóa à? Thú vị đấy."
Leone liếc nhìn Shura bằng cặp mắt thú săn mồi sắc lẹm.
Gã ta cười cợt.
"Đừng có nghiêm trọng thế.
Tao sẽ tiết lộ bí mật teigu của tao.
Thứ đồ chơi này pà Shambala, nó có thể dịch chuyển tao hay bất cứ ai đến một vị trí bất kì.
Miễn là nó đã được tao đánh dấu từ trước."
Shura lắc lắc thiết bị trên tay sau đó biến mất.
Giờ Leone mới chú ý tới mỗi khi gã đó dịch chuyển, sẽ luôn xuất hiện một cái vòng ánh sáng tím dưới chân, và nơi gã ta dịch chuyển tới cũng tương tự.
"Thời gian giữa những lần dịch chuyển rất ngắn, nhưng mà mình có thể bào mòn khiến gã ta liên tục dịch chuyển và cuối cùng là kiệt sức!"
Leo lần nữa nhào lên vồ lấy Shura, hắn biến mất rồi xuất hiện ở đằng xa.
Đồng thời lấy ra một ống chích.
"Sử dụng nó rất mệt, nên trước kia tao không thể dùng nó liên tục được.
Chỉ là...!tao đã kiếm được một thứ rất tuyệt ở thủ đô đấy."
Gã ta cắm ống chích vào cổ, khuôn mặt và làn da nổi đầy gân xanh, ngay lập tức dịch chuyển trước đòn tấn công của Leone.
Xung quanh cô xuất hiện vòng ánh sáng tím càng lúc càng nhiều, đến mức vượt qua cả khu vực này mà lan đến đến gần như toàn bộ hoàng cung.
"Giờ tao có thể dịch chuyển thoải mái mà không có bất kì hạn chế nào! Và như mày đã thấy, tao đánh dấu rất nhiều nơi trong cung điện!"
Shura ỷ vào khả năng dịch chuyển mà liên tục bỡn cợt Leone.
Các đòn tấn công dù nhanh hay mạnh đến mức nào đều đánh không trúng gã.
Cô tung người lên trên không, sử dụng độ cao để quan sát.
"Này này, mày đang định bỏ chạy đấy hả?"
Shura biến mất, nhưng khi Leone đang cố gắng xác định vị trí tiếp theo gã định dịch chuyển thì bất chợt cảm thấy chuyển động sau lưng.
Cô quay người, là Shura với con dao trên tay đang đâm tới.
Chát!
Dao cùng vuốt thú chém qua nhau, Leone trở lại mặt đất, Shura cũng dịch chuyển trở lại mặt đất.
"Mày có thể đánh dấu cả trong không khí sao?"
"Đúng vậy! Ngay từ lúc đầu, đã chả có chỗ nào để mày trốn cả!"
Những vòng tròn phát ra ánh sáng tím bắt đầu xuất hiện dày đặc trên không trung, số lượng nhiều đến mức Leone không đếm hết.
Cô âm thầm chửi thề, năng lực của Shura từ phiền phức đã nâng cấp thành siêu cấp phiền phức.
Còn ở bên kia, chiến đấu đã đến hồi gay cấn.
Tatsumi lách người tránh né cú đấm xuống của Budou.
Vung vẩy cây thương quét ngang thì bị cản lại bởi bao tay của ông ta.
Cậu nhanh chống chuyển vị tới chỗ khác tiếp tục tấn công.
Budoy có sức tấn công rất mạnh nhờ vào sấm sét ẩn chứa trong mỗi đòn đánh của ông ta.
Nhưng tốc độ của ông ta lại là một yếu hạng, cậu nhỉnh hơn ông ta về phần này và đang tích cực lợi dụng nó.
Chính Bulat cũng từng thừa nhận khả năng chống đỡ chính diện của Incursio không tốt bằng tính mềm dẻo và thích nghi.
Cho nên ngay sau khi tiếp nhận cú đấm đầu tiên của Budou, Tatsumi chủ động né tránh để tiết kiệm sức lực.
Từng cú quẹt, đâm, chém thương một cách nhanh mạnh và dứt khoát được tung ra, Budou chỉ có thể đứng im một chỗ chống đỡ.
Nhìn như cậu đang chiếm lợi thế, nhưng Tatsumi biết mình chưa từng thật sự làm tổn thương đến người đàn ông trước mắt này, có chăng chỉ gây ra một chút chật vật thôi.
Choang!
Một phát đâm thương nữa bị chặn đứng, Tatsumi nhảy lùi về phía sau.
Lần này, kì lạ là Budou lại chủ động mở miệng.
"Chàng trai trẻ, tên của ngươi là gì?"
"Hể?"
"Tên của ngươi...!hay là sát thủ không có tên?"
"Là Tatsumi!"
Budou trầm mặc.
Đột nhiên có chút luyến tiếc tài nghệ.
"Tatsumi sao...!thật thẳng thắn, thật cương quyết! Không hề có sự run sợ trong kĩ thuật và cách ra đòn, dứt khoát và mạnh mẽ.
Phải trải qua biết bao nhiêu luyện tập khắc nghiệt để có thể đạt được kĩ năng này khi còn trẻ như vậy?"
So với gã Shura đó, Tatsumi khiến Budou càng thuận mắt hơn.
Đáng tiếc...!mệnh lệnh của bậc đế vương vẫn cao hơn tất cả.
"Nếu ngươi đã gây hại cho đế quốc và hoàng đế, ta buộc phải tiêu diệt ngươi!"
Khí thế từ trên người ông ta bộc phát, chỉ với một cú nghiến chân, mặt đất bị vỡ ra.
Tatsumi nhớ lại khoảng thời gian rèn luyện cực khổ, về ý chí, về khí thế.
Cậu cũng có!
Giống như những giây phút đầu tiên cậu triệu hồi Incursio tiêu diệt tam thú, khí thế sắc bén mà cháy bỏng tỏa ra đối chọi cùng sấm sét của Budou.
Tuy rằng nó vẫn còn lép vế, nhưng cậu thực sự đã thành công chống lại!
"Đáng tiếc..."
Budou lại càng tiếc tài, nhưng ý nghĩ đó chỉ đọng lại trong nháy mắt.
Ông ta giơ hai tay lên trời, hai thanh kim loại hình trụ đập vào nhau, sấm sét trở nên cuồng nộ hơn bao giờ hết.
Một chùm sét khổng lồ giáng xuống, Tatsumi lao về phía trước, mũi thương vút qua không khí trực chỉ về phía trước.
"Aaaaa!!!!"
Tatsumi hét lên một tiếng đau đớn tột cùng, khắp cả người bị sét đánh cho đến mức mất đi cảm giác, thậm chí là tim ngừng đập.
Nhưng mũi thương của cậu vẫn bị nắm chặt, cuối cùng xé rách sấm sét khổng lồ.
Thành công đâm vào người Budou lần đầu tiên.
Phần giáp ngực của ông ta bị đâm thủng, một chút máu tươi chảy ra từ đấy.
Nhưng cậu đã sức cùng lực kiệt, không thể để cây thương tiến sâu thêm được nữa.
Cảm nhận được một chút đau đớn trong lồng ngực, thứ rất lâu Budou mới cảm giác được.
Ông ta vẫn tán thưởng đối thủ của mình.
"Ngươi rất mạnh, chàng trai trẻ, nhưng ngươi còn thiếu một chút để đánh bại ta."
Rầm!
Tatsumi ngã xuống, khói bốc lên từ mọi chỗ ở bộ giáp, cậu đã tới giới hạn..