Tiên Hà Phong Bạo

Chương 460: Nhân Ngư Chi Lệ (2)




Rất nhanh bên cạnh Từ Huyền lại nhiều ra một hai cái thân ảnh dị tộc nghĩ cách muốn vào Ngư Lệ Thủy Điện, nhưng cuối cùng đều không thể mà dừng lại.

Như cấp độ công kích của Ngưng Đan kỳ cường giả, đánh vào thủy điện trạng thái dịch căn bản không có bất cứ tác dụng gì, tất cả lực lượng đều bị hấp thu như cục đá ném vào biển cả.

Đúng lúc này, ngoài Thủy Hồn Điện truyền tới thanh âm, nước chảy chấn động cấp tốc phi hành, cũng truyền đến một tiếng nói lạnh lùng của nữ tử:

- Hừ, không phải Yêu Ngư chủng tộc, cũng muốn tiến vào Ngư Lệ Thủy Điện thật sự là si tâm vọng tưởng.

Từ Huyền trong lòng rùng mình, cảm giác có chút quen tai, ghé mắt xem xét, chỉ thấy một đạo hắc sắc thủy quang trong khoảnh khắc xuyên thẳng qua trước mặt, hắn phát hiện một nữ tử áo đen tay cầm hắc trượng, sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, khí sắc rất khó coi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Thánh cô áo đen!

Từ Huyền chấn động, thầm nghĩ, người này làm sao cũng tới được đây?

Lần trước cùng thánh cô áo đen gặp nhau, còn không có tiến vào tử hải, vẻn vẹn là ở phụ cận Cổ Thông Hà.

Vù!

Đuôi cá nửa người dưới của Thánh cô áo đen nhoáng một cái, cũng thông suốt tiến nhập Ngư Lệ Thủy Điện.

Từ Huyền xem như triệt để đã minh bạch, Ngư Lệ Thủy Điện căn bản là ngăn cản không phải Yêu Ngư chủng tộc đi vào. Nếu không, dù là mạnh như Nguyên Đan Kỳ, đều khó có khả năng công phá. Nếu như muốn mạnh mẽ đột phá, trừ phi cường hoành đến cấp độ vô địch như Bất Hủ Kim Đan.

Khi thánh cô áo đen tiến vào thủy dịch đại điện, thế cục lập tức sinh ra biến hóa.

- Nhân Ngư Chi Lệ, không nhất định thì thuộc về Yêu Ngư hoàng tộc ngươi.

Bên ngoài thân Thánh cô áo đen lưu chuyển một tầng đạm hắc thủy quang hướng Nhân Ngư Chi Lệ chậm rãi bức tới.

Đồng thời trong mắt nàng lệ quang lóe lên, trong tay hắc trượng vung lên, một tràng hắc thủy ba nhận mang theo phong mang tầng tầng điệp gia, thẳng hướng Yêu Ngư công chúa.

Trên mặt của Yêu Ngư công chúa lộ vẻ kinh hoảng, ngọc thủ hướng trước người hợp lại, ngưng tụ ra một đạo lam tử sắc quang thuẫn, một đầu tóc xanh bay múa, pháp lực tuôn ra mạnh mẽ ý đồ muốn củng cố quang thuẫn phòng ngự trước người.

Xùy~~ ông ~

Tại tầng tầng hắc thủy ba nhận công kích đến, lam tử sắc thủy quang thuẫn trước người của nàng bỗng nhiên ảm đạm, tạo nên một hồi rung động, lập tức khó có thể bền bỉ.

Đây còn là do thánh cô áo đen thúc dục bí thuật chạy đi, nguyên khí đại thương, thân thể thừa nhận tổn thương rất lớn, giờ phút này thực lực chỉ có thể phát huy năm sáu thành.

Còn nữa, trong đại điện thủy dịch đã tước đi không ít lực lượng trong công kích của thánh cô áo đen nên phòng hộ của Yêu Ngư công chúa mới tồn tại được.

Hắc trượng trong tay Thánh cô áo đen tiếp tục sinh ra phong mang điệp gia hắc thủy ba nhận, lực công kích cường đại mà lại không ngừng.

- Chủ nhân... Cứu ta!

Yêu Ngư công chúa hoa dung thất sắc, lập tức lam tử thủy quang thuẫn trước người ảm đạm cực hạn, sáng tối bất định tùy thời có khả năng bị nghiền nát.

Từ Huyền lộ ra một chút do dự, hắn đối với Yêu Ngư công chúa có mấy phần nghi ngờ.

Nếu là bỏ mặc không cứu, Tuyết Vi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, như vậy thánh cô áo đen có khả năng rất lớn chiếm hữu Nhân Ngư Chi Lệ, đến lúc đó Từ Huyền gặp phải uy hiếp khó có thể ngăn cản. Vốn có Di Lạc Côi Bảo, Nguyên Đan Kỳ thánh cô áo đen, thực lực có thể tăng vọt đến trình độ nào, hắn không cách nào biết trước được.

Nhưng mà, ở trước mặt hắn đang có một nan đề: phải giúp như thế nào?

Từ Huyền cũng không phải là Yêu Ngư Tộc, căn bản không cách nào tiến vào thủy dịch đại điện, công kích cũng không cách nào thẩm thấu đi vào.

Phốc phốc!!

Lam tử thủy quang thuẫn trước người Yêu Ngư công chúa bị chia năm xẻ bảy. Hắc thủy ba nhận phong mang điệp gia lướt đến trước người nàng.

Lập tức thân thể mềm mại mảnh khảnh hoàn mỹ lập tức sẽ bị hắc thủy ba nhận chém thành vài đoạn.

Một khắc này mỹ mâu mỹ mâu Yêu Ngư công chúa bị vô tận sợ hãi tuyệt vọng chiếm cứ.

Trên khuôn mặt Thánh cô áo đen băng lệ ẩn hiện một tia vặn vẹo, đắc ý phi thường.

Chỉ cần giết chết Yêu Ngư công chúa, trên trận không người nào có thể cùng nàng tranh đoạt Nhân Ngư Chi Lệ. Một khi có được Di Lạc Côi Bảo. Tương lai Thần Hoang lại sinh ra đời một vị Bất Hủ Kim Đan, xếp vào truyền kỳ Vương Tọa.

Nhưng vào lúc này, một cổ nóng rực và tiếng tim đập quỷ dị lan tràn ra trong thuỷ quyển.

Phanh!

Phanh phanh!

Phanh phanh phanh...

Tiếng tim đập khóa chặt thánh cô áo đen, thân hình của nàng run lên, huyết mạch trong cơ thể phập phồng bất định, hắc trượng trong tay dừng lại. Hắc thủy ba nhận bất định cũng đình chỉ.

Phốc phốc!

Cùng lúc đó, trên thân thể mềm mại mỹ lệ của Yêu Ngư công chúa hiện lên huyết quang, đập vào mắt là lưu lại vài vết thương kinh tâm.

Nhưng nàng cũng thở phào một hơi, công kích của thánh cô áo đen tại thời khắc cuối cùng dừng lại làm cho mình tránh được một mạng.

Giờ phút này, tiếng tim đập vô hình vẫn chưa đình chỉ mà khóa chặt tại trên người thánh cô áo đen.

Thánh cô áo đen thân là Nguyên Đan Kỳ cường giả, đối với huyết mạch thần thông của Từ Huyền có được sức chống cự rất mạnh.

Nhưng bản thân nàng nguyên khí đại thương, vừa rồi lại kiệt lực công kích, bỗng nhiên tập kích nên lập tức kiệt lực không kịp vận lực chống trả.

Kế tiếp, tiếng tim đập cùng một cỗ nóng rực khiến thánh cô áo đen không cách nào ngăn chặn lại có thể đối với nàng tạo thành ảnh hưởng, thực lực trở nên suy yếu.

- Tiểu tử nhân loại kia...

Thánh cô áo đen nghiến răng nghiến lợi liếc qua Từ Huyền bên ngoài.

Nhưng hết lần này tới lần khác lúc này đúng là thời khắc mấu chốt, Yêu Ngư công chúa cố nén đau đớn, chậm rãi tới gần "Nhân Ngư Chi Lệ ", hơn nữa đỉnh đầu hiện lên "Thiên mệnh vương miện ", sức chống cự đối với lực lượng thần bí gia tăng thật lớn.

Yêu Ngư công chúa cách Nhân Ngư Chi Lệ, càng ngày càng gần.

Mà thánh cô áo đen lại đồng thời thừa nhận lực lượng thần bí cùng tim đập thần thông song trọng ảnh hưởng, dù là nàng có được ưu thế thật lớn thì giờ phút này cũng khó có thể kéo ra khoảng cách.

Rốt cục, sau mấy hơi thời gian, tay của Yêu Ngư công chúa miễn cưỡng đụng chạm lấy "Nhân Ngư Chi Lệ ".

Ông oanh!

Nhân Ngư Chi Lệ chớp động một tia kỳ dị lệ quang, bốn phía của hải vực bắt đầu khởi động Kinh Đào Hãi Lãng.

Yêu Ngư công chúa hừ nhẹ một tiếng, chợt trên mặt đẹp lộ ra bi thống, tiếc nuối, đau buồn...

Không xong!!!

Từ Huyền thầm kêu không tốt.

Trong Nhân Ngư Chi Lệ lại truyền ra thanh âm thúc dục tâm linh càng cường liệt chẳng những để cho Yêu Ngư công chúa lâm vào trầm mê, càng làm cho thân hình thánh cô áo đen bất động, khó lòng di động nửa bước.

Trong chốc lát, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ, hoàn toàn yên tĩnh.

Cơ hồ tất cả tu giả, lâm vào trạng thái bi thống mất phương hướng một cách khó hiểu.

Tâm thần Từ Huyền chấn động, trong mắt thoáng hiện một tia hối hận chính mình cuối cùng đánh giá thấp uy năng của Di Lạc Côi Bảo.

Rất nhanh hắn cũng lâm vào thanh âm mỹ hảo hấp dẫn, tiếp theo trên mặt lộ ra các loại đau buồn thống khổ, trong mắt trở nên ướt át.