Tiên Hà Phong Bạo

Chương 459: Nhân Ngư Chi Lệ (1)




Về phần Di Lạc Côi Bảo, căn bản ngay cả một cái ảnh tử đều nhìn không thấy.

- Ngươi nói rằng nó nằm ở đây?

- Sẽ không sai đâu. Nơi này là cấm địa của Yêu Ngư Tộc - Ngư Lệ Thủy Điện.

Yêu Ngư công chúa sâu kín thở dài, giờ phút này thần sắc của nàng hết sức phức tạp.

Từ Huyền mắt thấy Yêu Ngư công chúa, chậm rãi tiếp cận thủy điện trạng thái dịch.

Nàng nhắm mỹ mâu lại, vung cánh tay trắng như tuyết lên, Thiên mệnh Thiên mệnh vương miện Thủy Lam mỹ lệ hiển hiện đỉnh đầu, một tia lam tử thủy ba nhàn nhạt dung nhập Ngư Lệ Thủy Điện, giờ phút này nàng giống như đang câu thông với thủy điện như đã câu thông với đại cổ bối trước kia.

Ông oanh --

Bỗng dưng, thủy điện trạng thái dịch lay động, lúc đầu rất nhỏ, rồi sau đó càng ngày càng mãnh liệt.

Một tầng ánh sáng Thủy Lam mắt thường có thể thấy được coi đây là trung tâm, hướng bốn phương tám hướng của thủy quyển dũng mãnh tràn ra.

- Bên kia có động tĩnh!

Tu giả rải rác bên trong Thủy Hồn Điện kinh hãi nhìn về phía bên trong.

Từng vòng ánh sáng chói lọi Thủy Lam vẫn giống như gợn sóng dùng Ngư Lệ Thủy Điện làm trung tâm, rung chuyển toàn bộ thuỷ quyển.

Rất nhanh, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ đột nhiên nổi sóng dữ dội, những nơi xa hơn thì còn có chấn động không ngừng.

Chỉ sau mấy nhịp thở, Ngư Lệ Thủy Điện vốn có khe hở Thủy Lam bắn ra ra ngàn vạn quang hà màu sắc rực rỡ màu sắc rực rỡ tráng lệ hiện lên hình dáng quầng sáng bao phủ phạm vi trăm dặm.

Chợt trong thiên địa, mọi âm thanh đều yên tĩnh, hết thảy mọi vật dưới nước đều bao phủ bởi gợn sóng rực rỡ với ráng ngũ sắc.

Ngay sau đó, một hồi âm thanh của tự nhiên, từ trong Ngư Lệ Thủy Điện truyền đến động lòng người, dư âm còn văng vẳng bên tai.

Ở bên trong Yêu Ngư thành cổ rất nhiều tu giả bỗng nhiên đứng yên tại chỗ, trong lòng một tràng bi thống sầu não, nước mắt bỗng dưng chảy xuống.

Thân hình Từ Huyền chấn động, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác đau xót khó hiểu, trong đầu hiển hiện nguyên một đám thân ảnh, đầu tiên là phụ thân của mỏi mệt già nua dưới ánh mặt trời đã khuất bị quất roi... Một khắc này, càng hiện ra ký ức thê thảm đau đớn khi Tinh Vũ Sơn nhất mạch bị diệt môn.

Hết thảy những thứ này cũng thôi, vậy mà cuối cùng trong óc Từ Huyền hiển hiện một dung nhan tuyệt mỹ lạ lẫm lại quen thuộc tự oán sâu bi, ôn như mà giống như khóc... Nàng kia, không phải một vị nữ tử của đời này, mà là Lê sư muội của kiếp trước.

Từ Huyền mạnh mẽ lắc đầu, tỉnh táo lại, phát hiện con mắt cũng ẩm ướt.

Mà lúc này, dị biến phát sinh.

Hưu....hưu...!!! Ông!

Ngư Lệ Thủy Điện Ngư Lệ Thủy Điện lưu chuyển trạng thái dịch, nó ở bên trong thủy dịch xoay tròn, ẩn hiện một huyễn cảnh tốt đẹp như lưu ly thủy đoàn...

Ở bên trong vòng xoáy thủy quang mông lung, mơ hồ có thể thấy được một cái thủy đoàn thần bí tách ra mộng ảo tốt đẹp như ánh dương quang, nó cùng với thuỷ quyển quanh quẩn dưới đáy biển và thanh âm của tự nhiên hỗ trợ lẫn nhau.

Quang Đoàn thần bí kia không nhìn thấy rõ ràng, màu sắc không thể hình dung nhưng lại khiến cho người ta có một cảm giác chờ mong tuyệt mĩ.

Nhưng chẳng biết tại sao, ở bên trong khu vực có cảnh tượng tuyệt đẹp đó, phần đông tu giả cùng sinh linh ở bên trong, âm thanh của tự nhiên trên mặt hiển hiện thống, tiếc nuối, sầu não...rất khó hiểu.

Giờ khắc này, toàn bộ Yêu Ngư thành cổ, đều quanh quẩn một tầng mộng ảo tốt đẹp như ánh dương quang sáng lạn và âm nhạc du dương.

Cách nơi này hơn trăm dặm, cổ thanh cự kình từng nuốt Khô Lâu Vương, trong những lốc xoáy do nó thở ra, đôi mắt khổng lồ của nó chảy ra những giọt nước khiến dòng nước ba động.

- Cái đó là...

Một ít tu giả rải rác bên trong Thủy Hồn Điện ánh mắt si mê say mê, nhìn chằm chằm vào thủy đoàn thần bí hiển hiện vòng xoáy thủy quang, không thể tự kềm chế.

Vèo hưu....hưu...!!! --

Cách nơi này hơn hai mươi dặm, một đạo quang ảnh Hắc Thủy lướt trên một tràng kinh lan thủy ba cấp tốc hướng về phía Thủy Hồn Điện, nữ tử bên trong Hắc Thủy quang mang mắt lộ vẻ cả kinh gấp gáp:

- Không tốt! Nhân Ngư Chi Lệ rõ ràng sắp xuất thế!

Nàng cắn răng một cái, thúc dục bí thuật, bốn phía hội tụ ra một tràng thâm hắc sắc thủy quang vặn vẹo đáng sợ, thân hình dung nhập trong đó hóa thành một cái Hắc Thủy quang thúc, như thiểm điện lướt một cái rồi biến mất.

Trên mặt nước của tử hải, Cổ Ngư tiểu quần đảo, một quầng sáng xinh đẹp nhấp nháy, ở dưới đáy biển sâu khiến nó như Hải Thị Thận Lâu (cảnh tượng mộng ảo).

Phụ cận mặt biển, một ít tu giả may mắn còn sống sót mơ hồ nghe được âm nhạc được ưu mỹ động lòng người lại không hiểu bi thống thương tâm, nước mắt chảy xuống.

- Đây chính là Nhân Ngư Chi Lệ sao?

Từ Huyền trước cung điện thủy dịch, hắn ngưng mắt nhìn chăm chú vòng xoáy thủy quang thấy rõ ở bên trong, thủy đoàn thủy đoàn thần bí một viên nhãn lệ như thủy tinh sáng long lanh.

Nhãn lệ kia ước chừng đầu ngón cái, nhưng to hơn trân châu thủy tinh, óng ánh sáng long lanh tràn ngập dụ hoặc.

Âm thanh thiên nhiên là những mỹ âm tốt đẹp tràn ngập trong thiên địa, nguyên nhân chính là do nhãn lệ như trân châu này và nó cũng chính là một trong chín kiện Di Lạc Côi Bảo của Thần Hoang đại địa.

Thời khắc khi Di Lạc Côi Bảo Nhân Ngư Chi Lệ hiện thân, tuyệt đại đa số tu giả, đều lâm vào trạng thái thương cảm bi thống không còn có năng lực đi tranh đoạt.

Từ Huyền không khỏi thở dài, Di Lạc Côi Bảo, nhất định cùng tuyệt đại đa số người trên thế gian này không có duyên.

Dù là hắn thân là Viễn Cổ thể tu. Khí Huyết Thần đều ngưng tụ ở bên trong thân thể, cộng thêm tồn tại của Ký Ức Tinh Hải mới khó khăn lắm ngăn cản được lực lượng thần bí này.

Yêu Ngư công chúa chịu ảnh hưởng rất nhỏ bởi cỗ lực lượng này, có lẽ là bởi vì thân phận chủng tộc của bản thân nàng, cũng có thể do nàng có được Thiên mệnh vương miện.

Đuôi cá màu tím xinh đẹp đong đưa, Yêu Ngư công chúa bơi về phía Ngư Lệ Thủy Điện.

Rất nhanh Yêu Ngư công chúa thông suốt xuyên qua thủy dịch động thái chập chờn của đại điện, để cho Từ Huyền có chút ngoài ý muốn.

Hắn cũng phi thân xuyên hướng thủy dịch đại điện.

Ông phanh!

Trong thủy dịch đại điện sinh ra một cỗ lực lượng kì dị, đem Từ Huyền ngăn trở. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Xảy ra chuyện gì?

Từ Huyền có chút khiếp sợ, vì cái gì Yêu Ngư công chúa có thể đi vào mà chính mình lại không có cách nào tiến tới.

Hắn hít sâu một hơi, ngưng tụ một thân cự lực, hung hăng vọt tới thủy dịch đại điện. Dùng thực lực ngày nay của Từ Huyền thì cho dù là một tòa kim thiết đại điện, cũng có thể đụng nát.

Nhưng mà thời điểm khi thân hình hắn đụng vào thủy dịch đại điện, lực lượng kinh khủng tuyệt luân kia lại như là đá chìm đáy biển, như đánh vào bịch bông.

- Không vào được?

Từ Huyền hoài nghi phải Yêu Ngư công chúa đùa bỡn bịp bợm hay không, cuối cùng ngừng động tác lại.

Lúc này Yêu Ngư công chúa đong đưa đuôi cá, chậm rãi hướng Nhân Ngư Chi Lệ y hệt mộng ảo trân châu.

Nhưng càng tới gần "Nhân Ngư Chi Lệ ", tốc độ cùng động tác của nàng trở nên càng ngày càng chậm, trên mặt khi thì thoáng hiện một tia bi thống.