Tiên Hà Phong Bạo

Chương 178: Đệ nhất mỹ nữ Hoàng Long Thành




Từ Huyền thất vọng nói:

- Cũng chính là nói, trong quý tiệm, cũng không có nguyên liệu linh huyết này?

- Không có.

Lão giả áo cà sa lắc đầu:

- Cái này chỉ có thể dựa vào vận may thôi, biết đâu qua một khoảng thời gian nữa, có thể mua được lộc huyết này.

Từ Huyền thần sắc ảm đạm, quay người đi ra ngoài.

- Vị huynh đài này xin dừng bước!

Một giọng nói đột nhiên vang lên, khiến Từ Huyền phải lập tức dừng bước, ghé mắt nhìn, từ tầng bốn linh lâu, bước xuống một vị công tử văn nhã.

Từ Huyền còn tưởng là nhị thế chủ của gia tộc nào, nhưng nhìn kĩ lại, thần sắc hơi run: Thiếu niên trước mắt, mặt như quan ngọc, góc cạnh rõ ràng, tuấn nhã không mất anh khí, mắt như tinh thần, sáng ngời thâm thúy, một thân bạch y, bộ dạng ngọc thụ lâm phong, nhưng cũng có một loại chính khí hơn người.

Tuổi tác thực tế, đối phương chỉ lớn hơn Từ Huyền một hai tuổi, nhưng ý vị tuổi tác tài tuấn, thì hơn hẳn những tiên môn đệ tử mà Từ Huyền biết, có lẽ chỉ có Nhiếp Hàn, mới có thể so sánh một hai.

- Tam linh lộc huyết mà vị khách quý này tìm, Trương mỗ cũng biết một ít.

Công tử văn nhã mỉm cười, chính diện dò xét Từ Huyền, mặt lộ ra một tia dị sắc.

- Thật sự như vậy?

Từ Huyền lộ vẻ kinh hỉ, nhưng vẫn cảm thấy thiếu niên này rất là quen mắt, hình như đã gặp ở đâu.

Cẩn thận hồi tưởng, hắn đột nhiên nghĩ ra: Vị công tử này không phải chính là Trương gia thiếu chủ gặp ở Bình Hoa Trấn nửa năm trước sao?

- Thiếu chủ ra rồi.

Lão giả áo cà sa mỉm cười hòa ái chào hỏi, đồng thời khẳng định luôn thân phận thiếu niên.

- Làm phiền Hồ tiên sư.

Trương thiếu chủ gật gật đầu, hứng thú nhìn sang phía Từ Huyền:

- Trương Phong bất tài, dám hỏi tôn tính đại danh huynh đài?

Từ Huyền nội tâm khẽ động, không dám lãnh đạm, ôm quyền nói:

- Tại hạ Từ Huyền Trương thiếu chủ đại danh, như sấm bên tai.

Danh tiếng Trương Phong, ngày còn Bình Hoa Trấn Từ Huyền đã từng nghe qua, đối phương không chỉ là đại gia tộc thiếu chủ, mà còn là thiên tài tu luyện trong Hoàng Long Thành.

Lúc này xem ra, dưới thịnh danh không có hư sĩ, Trương Phong này một thân tu vi đã đạt đến luyện khí cửu trọng! Phải biết nửa năm trước Từ Huyền nhớ tu vi đối phương vần còn chưa đến luyện khí thất trọng, so với Vân sư huynh trong tiên môn, vẫn còn cao hơn mấy bậc.

- Tin tức liên quan đến tam linh lộc huyết Từ huynh đệ nếu có hứng thú, có thể đi lên lầu nói chuyện.

Từ Huyền có thể cảm nhận được chân thành và hứng thú của đối phương, nên không từ chối, đi lên tầng bốn linh các.

- Một luyện khí tứ ngũ trọng tiểu tử, mà có thể bước và lầu khách quý, lại còn được thiếu chủ mời?

Một vị chưởng quầy trung niên trên quầy đối diện, ngạc nhiên nói.

- Haizz, ngươi cũng không phải không biết, thiếu chủ tâm tư nhân hậu, thích kết giao bằng hữu khắp nơi. Hơn nữa, thiếu niên này cũng không đơn giản, một lần bỏ ra tám mươi miếng chính phẩm linh thạch, khoản giao dịch này cũng kinh động thiếu chủ.

Lão giả áo cà sa thần niệm truyền âm nói.

- Thì ra là vậy, nhưng loại tài nguyên bảo quý như tam linh lộc huyết, thông thường cho dù xuất hiện trên thị trường, cũng sẽ rất nhanh bị các đại thế lực chiếm hữu...

Chưởng quầy trung niên lắc lắc đầu.

Bước lên tầng bốn linh lâu, phong cách bên trong, càng cao nhã thanh u.

Trong gian nhã các này, có đốt đàn hương nhàn nhạt, thanh thần nhuận khí, Từ Huyền và Trương Phong ngồi đối diện nhau trước một chiếc bàn linh mộc, rất nhanh có một nha đầu xinh đẹp, bưng linh trà lên.

Linh trà đó, Từ Huyền chỉ nhấp qua một ngụm, đã cảm thấy một dòng chảy kì dị, lành lạnh man mát, tưới đều bên trong cơ thể, còn có một tia linh khí cực nhỏ từ từ khuếch tán, thấm nhập vào trong huyết nhục.

Cho dù là người chưa từng uống trà, Từ Huyền cũng không kìm được tán thưởng:

- Trà ngon!

- Đây là "Vân lộ linh trà" một loại đặc sản của vùng Nam bộ Côn Vân Quốc, từ mấy vạn dặm xa xôi vận chuyển đến Hoàng Long Thành này, mỗi cân giad trị trên vạn linh thạch, hơn nữa có tiền cũng không mua được. Trà này, là ta lấy trộm từ trong tủ trân tàng của phụ thân...

Trương Phong chuyện trò vui vẻ, thỉnh thoảng lại quan sát thiếu niên trước mặt, bộ dạng cực kì hứng thú.

Sau khi biết nguồn gốc của loại trà này, Từ Huyền không khỏi có chút giật mình vì được sủng ái quá mức, ngẫm lại số người được thưởng thức loại trà này, phóng nhãn Hoàng Long Thành, chắc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Trương Phong thiếu chủ chủ đề không ít, học thức uyên thâm, hơn nữa nói cực kì sinh động thú vị, nhất thời quên mất chuyện "tam linh lộc huyết".

Từ Huyền mấy lần muốn đề cập chủ đề chính, nhưng không tiện ngắt lời, đành phải trò chuyện theo đối phương, thuận tiện tìm hiểu thêm tình hình chúng gia tộc cao tầng Hoàng Long Thành.

Sau nửa tuần trà, hai người càng trò chuyện càng tâm đầu ý hợp, Từ Huyền đã thay đổi hoàn toàn cách nhìn về con người Trương Phong, lời lẽ và kiến thức của đối phương, hơn hẳn thiếu niên cùng lứa, có một sức hấp dẫn không sao hiểu nổi.

- Thì ra Từ huynh đệ lần đầu tiên đến Hoàng Long Thành, vậy Trương mỗ nhất định phải thể hiện lễ nghĩa của một chủ nhà, dẫn huynh đệ đi thăm thú xung quanh.

Trương Phong có vẻ rất hào hứng.

Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến chính sự, trong lòng nhất thời có chút lo lắng, đành phải mặt dày nói:

- Trương thiếu chủ hình như biết tin tức tam linh lộc huyết, liệu có thể tiết lộ cho Từ mỗ một hai điều được không.

Trương Phong giật mình cười vang:

- Suýt chút nữa quên mất chuyện này, đúng rồi Từ huynh đệ, ngươi ngàn dặm xa xôi đến Hoàng Long Thành, tìm kiếm tam linh lộc huyết, cụ thể là vì chuyện gì.

Từ Huyền không biết nói gì, đành phải thẳng thắn thừa nhận:

- Chỉ vì cứu gia phụ, điều trị vết thương trên chân người.

- Từ huynh đúng là hiếu tử.

Trương Phong hình như có chút cảm động, lại thở dài bất đắc dĩ nói:

- Thực sự không dám giấu giếm, ta không chỉ biết tin tức tam linh lộc huyết, thậm chí còn biết tung tích cụ thể của nó. Vật này vì quá bảo quý, Đông Phương gia và Trương gia ta, đều có một ít. Nhưng muốn có được linh huyết này, thì phải được gia tộc cao tầng đồng ý, e rằng không dễ.

Từ Huyền nghe xong, buồn vui lẫn lộn, vui là cuối cùng cũng biết tung tích tam linh lộc huyết, buồn là, muốn có được linh huyết này, thập phần khó khăn.

Thử nghĩ, đại gia tộc như Trương gia, sao có thể dành trường hợp đặc biệt cho một luyện khí tiểu tu giả không liên quan?

- Từ mỗ có thể đưa ra giá cả thích hợp, không biết Trương công tử có thể giúp đỡ dàn xếp không?

Từ Huyền biết thỉnh cầu này có chút quá đáng, dù sao hắn và Trương gia công tử, cũng là lần đầu gặp nhau, nhưng vì vết thương của phụ thân, không thể không thử. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn

- Cái này tuyệt đối không phải vấn đề tiền nong. Ngươi ta mặc dù lần đầu quen biết, nhưng cũng coi như có duyên gặp mặt, Trương mỗ thực sự muốn giúp ngươi, nhưng dựa vào sức lực của một mình ta, rất khó ảnh hưởng cao tầng gia tộc.

Trương Phong lắc lắc đầu, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ và tự trách.

Chuyện phiếm một lát, Từ Huyền chậm rãi đứng dậy, khẩn thiết nói:

- Bất luận thế nào, Từ mỗ vẫn muốn cảm tạ Trương huynh chỉ điểm.