Tiên Hà Phong Bạo

Chương 113: Yêu hóa biên bức




Mấy người Từ Huyền chạy đến sau, mắt thấy tình cảnh như thế, trong lòng một mảnh nặng nề, không biết là tác dụng tâm lý, hay là do sóng âm kia ảnh hưởng.

Sưu sưu sưu…

Một bộ phận con dơi trong đó, đánh tới bốn người Từ Huyền.

Lâm sư huynh hừ nhẹ một tiếng, cánh tay chấn động, một đạo sóng lửa quét tới, đánh rớt hơn mười con dơi.

Du Cầm cùng Dương Tiểu Thiến nhao nhao vận chuyển pháp lực, con dơi còn chưa gần thân, đã bị đánh rơi xuống.

Về phần Từ Huyền, đứng ở bên cạnh Du Cầm, cũng không thấy hắn có động tác đặc biệt lớn, các đốt ngón tay hơi chấn động, những con dơi cận thân liền nhao nhao rơi xuống.

Thậm chí ngẫu nhiên trong lúc đó vai hắn có chút đứng thẳng, hoặc là đầu gối hơi cong, đều đại biểu một hai con con dơi tử vong.

- Đám dơi như thế này, đến nhiều hơn nữa thì như thế nào?

Lâm sư huynh thư giãn thích ý, giờ phút này bốn người dùng hắn tu vi cao nhất, mỗi lần xuất kích, đánh rớt con dơi cũng rất nhiều.

XÍU...UU! Xùy~~

Bỗng nhiên, một đạo thanh âm quỷ dị bén nhọn chấn nhập trong óc bốn người, làm cho khí huyết sôi trào, ý nghĩ ngất đi.

Chỉ thấy một con Tử Biên Bức so với con dơi bình thường còn lớn gấp đôi xông vào tầm mắt, cũng nương theo một cổ khí lãng trùng kích mà đến.

Tâm thần bốn người chấn động, lòng quá sợ hãi.

Yêu hóa biên bức!

Lâm sư huynh ở phía trước nhất, miễn cưỡng tránh thoát một kích, Dương Tiểu Thiến cùng Du Cầm bị hù đến hoa dung thất sắc.

Lập tức Tử Biên Bức kia vọt tới trước mắt, sóng âm kỳ dị đâm tới, mở ra răng nanh miệng rộng, hai con ngươi đỏ tươi như máu.

Thân thể mềm mại mảnh mai của Du Cầm có chút phát run, vận chuyển pháp lực chống cự, mới khó khăn lắm hồi phục bình thường.

BA~!

Một bàn tay ngang trời đánh tới, Tử Biên Bức bị chấn bay ra ngoài, hung hăng đâm vào trên vách núi phụ cận.

- Cảm ơn.

Du Cầm nhìn về phía thiếu niên ra tay bên cạnh, mặt lộ vẻ vẻ cảm kích.

Từ Huyền thu bàn tay về, đứng lặng trước người của nàng, sắc mặt không hề bận tâm.

Lâm sư huynh cũng không khỏi thở dài một hơi, trong nội tâm thầm sợ, nếu như không phải Từ Huyền ra tay kịp thời, một khi Du Cầm bị thương, vậy trách nhiệm của hắn có thể lớn hơn.

- Dùng lực bảo vệ lỗ tai, loại sóng âm này có thể ảnh hưởng tâm thần.

Từ Huyền thấp giọng nhắc nhở nói.

Nghe vậy, Du Cầm cùng Dương Tiểu Thiến đều dựa theo phương pháp hắn nói đi làm.

Quả nhiên, khi con Tử Biên Bức kia giãy dụa vọt tới lần nữa, hai nữ nhân chỉ cảm thấy khí huyết có chút bốc lên, sóng âm kia ảnh hưởng tới tâm thần giảm lớn. Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn

Kể từ đó, chỉ cần không phải đồng thời có quá nhiều yêu hóa biên bức vọt tới, đối với các nàng ảnh hưởng không lớn.

Trong nội tâm Dương Tiểu Thiến kinh dị nhìn về phía Từ Huyền, đối phương chỉ là một Phàm sĩ, không có khả năng nắm giữ pháp lực, sao kinh nghiệm lại còn hơn cả Tiên sĩ.

Lúc này, mắt Tử Biên Bức kia lộ ra hung quang, thẳng thẳng lao tới Từ Huyền, giống như đối với hắn ghi hận trong lòng.

Từ Huyền chỉ cảm thấy một cổ sóng âm cùng tiếng kêu gào vọt tới, khí huyết trong cơ thể khẽ chấn động, hắn vận chuyển bí quyết thổ nạp, lập tức bình phục.

Vèo!

Tử Biên Bức chụp một cái, Từ Huyền chỉ dịch một bước, tránh thoát một kích kia của nó, thân hình như trước đứng ở bên cạnh Du Cầm, chăm chú thủ hộ, khí tức trầm ổn.

Một kích không đắc thủ, yêu hóa Tử Biên Bức kia lại đánh tới lần nữa, rất có tinh thần không đắc thủ không buông bỏ.

Lâm sư huynh chỉ là lưu ý bảo hộ Du Cầm, lại không giúp đỡ, trong nội tâm âm thầm cười lạnh, thực lực yêu hóa biên bức này có thể so với Luyện Khí nhất trọng, nhìn ngươi ứng đối như thế nào, Luyện Thể bát trọng thì như thế nào?

Mắt thấy Tử Biên Bức đánh tới lần nữa, lúc này Từ Huyền đứng yên tại chỗ, một cổ hàn ý từ toàn thân lan tràn ra, ở bên trong con ngươi băng lãnh, lại ẩn chứa sát cơ như độc xà.

Dương Tiểu Thiến cách đó không xa, tâm hồn thiếu nữ khẽ nhúc nhích, Từ Huyền ở dưới trạng thái này, cùng lúc trước vì bảo vệ nàng, giằng co với Vạn Phúc Sơn rất giống. Nhưng mà hơi có khác nhau, trong mắt Từ Huyền lạnh lùng như độc xà, phảng phất giống như có thể một cái chớp mắt nhìn thấu hết thảy nhược điểm của địch nhân.

Cái này kì thực là đồng thời vận dụng Tĩnh tự quyết cùng Độc tự quyết sinh ra.

Trong chốc lát, Từ Huyền giác quan tỉ mỉ, ánh mắt nhạy cảm, có thể thấy rõ hoa văn trên người Tử Biên Bức kia, các đốt xương, thậm chí có thể cảm nhận được tình huống huyết mạch lưu động trong cơ thể nó.

Ở bên trong tối tăm, trong đầu của hắn tính toán ra một đồ án khung xương đại khái cùng huyết mạch lưu động.

Quỹ tích phi hành của Tử Biên Bức, nhược điểm thân thể, thậm chí phương vị công kích, hết thảy sơ hở, trong mắt hắn mảy may lộ ra.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, trong chớp mắt yêu hóa biên bức vọt tới phụ cận, vẻ mặt Du Cầm lo lắng, đã làm xong chuẩn bị ra tay giúp đỡ.

Xùy~~!

Khí tức màu đỏ tía như quang đện lóe lên, răng nanh của yêu hóa biên bức nhe ra, cơ hồ gần sát khuôn mặt Từ Huyền, lại cứng ngắc ngừng lại.

Một đầu ngón tay của Từ Huyền điểm ở yếu huyệt trên bụng yêu hóa biên bức, nội kình quỷ dị của Độc tự quyết chui vào, trong chốc lát theo huyệt vị kinh mạch, tổn thương chỗ hiểm trong cơ thể, chặt đứt sinh cơ, trong nháy mắt luền mất mạng.

Áo nghĩa của Độc tự quyết, là dùng loại phương thức này bóp chết sinh cơ của vạn vật, tạo thành hiệu quả giống như "Trúng độc".

PHỐC kéo!

Thời khắc Yêu hóa biên bức ngã xuống đất, bên trên làn da cũng hiện ra dị quang màu tím đen.

Lâm sư huynh hít một ngụm lãnh khí, trong lòng thấy lạnh cả người, quái lạ nhìn về phía Từ Huyền, theo dõi móng tay của hắn có gì.

Dương Tiểu Thiến cùng Du Cầm đã gặp loại thủ đoạn này của Từ Huyền, biểu hiện khá tốt, nhưng cũng bị thực lực của Từ Huyền kinh nhiếp.

Thực lực của yêu hóa biên bức kia, có thể so với Luyện Thể nhất trọng, lại bị Từ Huyền một kích độc sát.

Hắn chỉ là một Luyện Thể bát trọng?

Lâm sư huynh sinh ra hoài nghi: hẳn Từ Huyền này là võ tu?

Ít nhất Luyện Thể bát trọng bình thường, tuyệt đối khó có thể làm đến điểm này.

Mà trên thực tế, Từ Huyền thật đúng là một Phàm sĩ thuần khiết, so sánh với Phàm sĩ cùng giai, hắn ở trên lực lượng mạnh không được quá nhiều.

Khác nhau ở chỗ, sau khi tu luyện Long Xà Cửu Biến, thân thể của hắn lột xác cải thiện, hơn xa Phàm sĩ, thậm chí vượt qua Tiên sĩ bình thường. Lại thêm Long Xà Cửu Biến mang đến ý cảnh cùng chiêu thức tinh diệu, lần lượt lột xác về sau, Phàm sĩ cùng giai ở trước mặt hắn, căn bản giống như con sâu cái kiến.

Miểu sát cùng giai, vượt cấp chém giết Tiên sĩ, cái này là thực lực của Từ Huyền, so với kiếm tu, cũng không kém chút nào.

Khó có thể tưởng tượng khi hắn bước vào đại môn tu hành, sẽ là quang cảnh như thế nào.

Từ Huyền đã từng suy nghĩ, nếu như lúc trước buông tha cho Long Xà Cửu Biến, bước vào tiên tu chi lộ, hắn tối đa so với cùng giai chỉ mạnh hơn một điểm. Mà nghe tàn hồn kiếp trước nói, Long Xà Cửu Biến tự hồ chỉ là pháp quyết tu hành nhập môn nào đó...