Tiên Ấn

Quyển 2 - Chương 44: Hỗn Loạn!




Dịch giả: vesaukeu​

Tại Phượng Lân Châu lúc này quả thật đúng y như lời nói Thần Tiên đánh nhau thì phàm nhân gặp họa.

Mười tám La Thiên thượng tiên, lại còn thêm hai vị Đại La kim tiên nữa đã tạo nên một trận giao tranh giữa các thế lực khổng lồ đủ để hủy diệt tất thảy mọi sinh linh. Đây là lần đầu tiên trong mấy vạn năm trở lại đây phát sinh chiến đấu kịch liệt như thế này ở Nhất Trung Thiên. Cũng may là hai bên đều cố gắng thu liễm lực lượng của mình nếu không thì không biết sẽ có bao nhiêu sinh sinh đồ thán, thậm chí có thể hủy diệt cả châu đảo.

Với vai trò là căn cơ tồn tại của Tiên giới, tại Nhất Trung Thiên xảy ra động tĩnh lớn như thế thể nào cũng sẽ làm kinh động đến các thế lực khắp nơi. Nhất là người Tử Tiêu Cung, họ vừa mới hoàn hồn trở lại đã cấp tốc báo tin cho thượng giới, để rồi đã kinh động đến Đế phi tọa trấn hoàng thành ở Bát Trầm Thiên.

Dẫn đến kết quả là một đạo Đế dụ truyền xuống các đại tiên tông nới Tiên Giới: hễ là Đại La kim tiên mà không nhậm chức của Tử Tiên Cung thì không được tùy ý xuống hạ giới gây chuyện, những ai vi phạm sẽ bị nghiêm phạt, họa lây cho cả tông môn.

Đây cũng là lần đầu tiên Tử Tiên Cung ban Đế dụ cường lệnh như thế trong mấy vạn năm trở lại đây. Tứ đại tiên giáo không một chút chống lệnh, mà lại còn vô cùng phối hợp, điều này đã khiến cho bao thế lực ám tàng tiếc nuối không thôi...Cơ hội tốt như thế, nếu mà tứ đại tiên môn đối đầu với Tử Tiên Cung thì Tiên giới tất loạn, khi đó các thế lực khắp nơi mới có cơ hộ ngóc đầu dậy được.

Thì cũng phải, kết quả đó cũng không khó lý giải: Nhất Trung Thiên dù sao đi nữa cũng là căn cơ của Tiên giới, sự trọng yếu không cần nói ai cũng biết. Nó mà có vấn đề gì thì sẽ là vấn nạn to lớn, mà chuyện liên quan đến sự phát triển của Tiên giới thì không xử lý cẩn trọng không được.

.............

So với sự phản ứng của các phương thì Phượng Lân Châu đảo vô cùng im ắng không có một chút dấu hiệu hoạt động nào, sự tình vừa xảy ra tuy là kinh động tâm phách nhưng thực tế cũng chả ảnh hưởng đến cuộc sống của quá nhiều người. Chỉ có điều được nhìn tận mắt một Đại La kim tiên ngã xuống quả là một sự khó quên đối với cuộc đời của những tiên sĩ cấp thấp.

............

Trên chợ Cảnh Lan lại náo nhiệt trở lại.

Dư uy của Kim tiên cuối cùng cũng tan đi, dần dần mọi người đã phục hồi lại tinh thần và trật tự nơi đây lại được phục hồi như cũ.

Trong lúc mọi người đang cho rằng đã gió yên biển lặng thì trận pháp cấm chế tại Đấu Nô Trường bất ngờ bị phá hủy!

"Hống!"

Một tiếng gào phẫn nộ thét lên từ giữa Đấu Nô Trường, gã hắc nô vừa đứng dậy đột nhiên vọt về phía sau khán đài như muốn chạy khỏi nơi đây.

Đã không còn cấm chế bảo vệ, đám người dưới khán đài liền hiển lộ ra trong tầm mắt gã hắc nô.

"Bồng"

Bóng dáng cao lớn lao đến, một gã tiên sĩ không kịp trốn tránh liền bị chấn chết ngay tại chỗ.

Ranh giới sinh tử chỉ là cái chớp mắt mà thôi.

Tất cả đều sợ đến ngây người, dù sao đi nữa thì bọn họ cũng không thể ngờ kẻ mà mới đây người đó còn đang hưng phấn xem tỉ thí đấu nô mà giờ phút này lại bị chính hắc nô đó giết, đây thật là một sự mỉa mai hết sức.

"A"

"Không tốt rồi, hắc...hắc nô đang lại đây!"

" Cứu... cứu mạng! "

"Chạy nhanh... nhanh lên!"

Đợi cho chúng nhân kịp phản ứng thì hắc nô đã nhảy xổ vào đám người, gặp đâu giết đấy, thỉnh thoảng lại phẫn nộ gào thét.

" Nghiệt chướng, ngươi dám!"

Vị cao thủ Thiên Tiên khi trước Ngô Dung lại hiện thân rồi ngưng ấn chưởng xuống phía dưới một cái. Hắc nô vốn đang tung hoành trên khán đài lập tức đễ dàng bị trấn áp và nằm dài bất động trên mặt đất.

" Hừ, chỉ là nghiệp chướng mà cũng dám hung hăng ngang ngược như thế, Ngô mỗ nhất định phải cho ngươi nếm đủ."

Ngô Dung đang định ra tay trừng phạt thì không ngờ dị biến nổi lên.

"Bồng!"

Quý Binh Lâu phía bắc khán đài đột nhiên nổ tung rồi mười mấy thân ảnh hiện lên từ trong làn bụi mù. Nhìn kỹ ra thì thấy là một đám người bịt mặt đang tranh đấu với Thái Nhất thiếu tông và đám người Nguyệt đại thiếu, hơn nữa xem ra thì đám Nguyệt đại thiếu đang ở thế hạ phong.

"Sao..sao lại thế này?"

" Không tốt rồi! Có thích khách!"

"A?"

" Nhanh... chạy nhanh lên có thích khách!"

.......

Biến cố xảy ra bất thình lình khiến mọi người không biết theo phương nào, tình trạng trở nên vô cùng hỗn loạn.

"Con mẹ nó, sao lấy đâu mà lắm Chân Tiên cấp chín đến thế?!"

Ngô Dung cũng sủng sốt rồi xen lẫn vừa sợ vừa giận.

Lúc này hắn đâu còn tâm trí trừng trị hắc nô mà vội vàng lắc mình bay về phía Nguyễn đại thiếu, nếu để những quý nhân đó xảy ra chuyện thì hậu quả cũng không phải một Thiên Tiên nho nhỏ có thể gánh chịu.

Nhưng Ngô Dung còn chưa đi được bao xa thì có bốn đạo thân ảnh từ trên trời lao xuống mạnh mẽ cản hắn lại.

Đám người này đều đeo mặt nạ và toát lên khí thế bất phàm.

Cao thủ Thiên Tiên, hơn nữa còn không chỉ một người.

Thấy thế sắc mặt Ngô Dung chợt biến, rõ ràng đối phương chuẩn bị mà tới.

Chợ Cảnh Lan tất nhiên không chỉ có một Thiên Tiên như Ngô Dung nhưng nước xa không cứu được lửa gần, chỉ một mình Ngô Dung ở đây thì chỉ sợ khó mà nhịch chuyển tình thế, hắn chỉ cố sức kéo dài thời gian đợi những Thiên Tiên khác tới trợ thủ.

"Các hạ rốt cuộc là ai, có biết nơi đây là nô trường của Lạc gia tại Thiên Vi Phủ không...?"

Ngô Dung giả vờ uy hiếp nhưng ảnh mắt vẫn thi thoảng liếc Nguyễn đại thiếu mà trong lòng lo lắng vạn phần.

"Các ngươi đi hỗ trợ đi để người này cho ta."

Một trong số bốn người kia mở miệng nói, ba kẻ còn lại cũng gật đầu không chút do dự lao về phía đám nguwofi Tả Nhĩ Lam và Nguyễn Hằng.

" Buồn cười!"

Ngô Dung đùng đùng nổi giận, tay cầm theo cực phẩm phi kiếm chém về phía đối phương.

.......

Trên bầu trời đang đánh nhau thành một vùng hỗn loạn, dưới trường đấu nô cũng khủng hoảng không kém.

"Rống "

"Mọi người hãy cùng nhau tiến lên, đừng sợ!"

" Đúng thế, chúng ta nhiều người thế này chẳng lẽ lại không đánh chết một tên hắc nô?"

Lời nói còn chưa dứt lại thấy một người nữa trúng một quyền của hắc nô mà chết.

Cũng không phải không có người phản kháng, rất nhiều người đã lấy linh khí đánh về phía hắc nô....

Nếu là Tán tiên bình thường thì trúng một kích này tất thập tử nhất sinh, nhưng hắc nô này đã hàng năm bị ma khí ăn mon nên thân hình còn rắn chắc hơn cả Chân Tiên, vi thế linh khí tấm thường căn bản không gây tổn thương mà còn khơi nên dã tính hung bạo của đối phương.

Lúc tỉ thí đấu nô nhìn thấy Quy Nhận bị hắc nô đánh tan thì đều không cho là đúng, nhưng khi đối mặt với hắc nô thì mọi người mới biết nó hung hãn thế nào, quả thật là hung thú hình người!

.......

"Yêu quái! Đây chính là yêu quái!"

" Không! Ta không muốn chết!"

" Cứu mạng! Cứu mạng!"

......

Thanh âm kêu gào tuyệt vọng, sỡ hãi vang lên không dứt.

Trường giết chóc đã nghiêng về một phía khiến đám đông trên khán đài đã mất đi dũng khí chiến đấu. Bọn họ tháo chạy hỗn loạn, hoảng hốt chạy bừa mà đâm vào nhau tứ tung, có kẻ còn đẩy người khác lao thẳng vào hắc nô...

Những Tiên sĩ nơi đây giờ đâu còn sự giác ngộ của người tu hành, thay vào đó sự ích kỷ và yếu đuối của con người giờ đây được biểu lộ ra rõ ràng.