Tịch Tiểu Thư Có Người Thương Chưa?

Chương 81




Chương 81

Mặt Tần lão gia bỗng chốc đen lại, mẹ của Tần Hy thì vẫn đứng trồng cây ở đó cũng không có biểu cảm hay sắc thái gì.

Kiều Anh kéo cô lại, vui vẻ bắt tay người ba đã hại chết mình. Chỉ nghĩ đến ông ta là người hại chết mẹ thôi là cô đã muốn ông ta chết không toàn thây rồi.

“Baba lâu lắm không gặp ba, con cũng về rồi căn nhà này cũng lên trả con rồi chứ? Thật là mấy năm nay không có tiền thật vất vả, hôm nay mới về được đây vừa gia mắt mọi người vừa mừng thọ ba.”

Câu nói này làm tất cả mọi người tỉnh ngộ, đây vốn là nhà của Lâm gia lúc trước đã nói khi nào Tần Kiều Anh được 18 tuổi căn nhà này sẽ thuộc về cô ấy.

Tần lão gia đen mặt lại cũng không nghĩ là cô còn nhớ cái bản khế ước chết tiệt của Lâm gia với Tần gia.

Mẹ của Tần Hy không chịu nổi nữa, lên tiếng mắng chửi Kiều Anh.

“Cô nói láo, đây vốn là nhà họ Tần. Cô là đứa con gái chiết tiệt, bất hiếu với mẹ cha.”

“Nhà họ Tần? Dì à có cần tôi mang khế ước chính tay ba tôi kí ra không?”

Uy lực của Kiều Anh mạnh mẽ, Mỹ Quyên làm sao đấu lại. Mà thôi đi, đường đường là chủ mẫu Tư gia lại bị kẻ bên ngoài bắt nạt thì sao còn thể diện cơ chứ.

Tần Hy giờ đã biết tại sao hôm nọ Tịch Nhan lại sỉ nhục, khinh bỉ cô ta. Hôm nay cô ta nhất định sẽ để Tịch gia tán gia bại sản.

“Kiều Anh còn bao nhiêu người ở đây, tối rồi nói tiếp.”

“Không ba, có nhiều người ở đây nên nhất định phải nói cho người ta biết.”

Đang nói chuyện thì một chú bảo vệ hốt hoảng chạy vào.

“Lão gia, không biết sao bên ngoài kia có rất nhiều phóng viên.”

“Cái gì? Phóng viên?”

“Cái gì? Phóng viên?”

Tần lão gia đứng hình, sao phóng viên tự nhiên hôm nay lại đến đây? Chắc không ai ngờ tới là phóng viên lại là do Tịch Nhan và Kiều Anh mời đến đến đâu nhỉ?

“Chết rồi, con lỡ mời phóng viên đến đây xem trò vui rồi.”

Tần lão gia tái mặt, không thương tiếc tát Kiều Anh một cái bật máu. Cô và Kiều Anh sững người không ngờ đến tình huống này.

“Con nghiệt súc, mày muốn bôi tro trát trấu vào cái mặt tao à? Biết thế từ lúc sinh ra tao đã bóp chết mày đi.”

Cảnh này đã được một phóng viên chụp lại, lập tức đưa lên trang nhất của tin chỉ trong vài phút.

Cái tát này đã cắt đứt tình ba con của Kiều Anh và Tần lão gia. Kiều Anh cũng chẳng nương tình nữa cầm đống giấy tờ trong túi đe doạ cả Tần gia.

“Ba cái tát này tôi nhớ! Còn những thứ các người làm với mẹ tôi, làm với tôi, làm với tất cả Lâm gia chính tay tôi sẽ đòi lại tất cả. Ông tham nhũng, hối lộ các quan chức, sỉ nhục danh dự, nhân phẩm của người khác tất cả đều ở đây.”

“Mày…”

Tần lão gia nghiến răng ken két, đây là địa bàn của Kiều Anh, Tịch Nhan đành phải làm nhân vật phụ để cô gái mạnh mẽ kia lên ngôi. Cô cũng buồn lắm chứ nhưng biết sao giờ.

Mọi người bên cạnh không ngừng bàn tán, Tịch Nhan lấy điện thoại từ trong túi ra phát một đoạn ghi âm.

“Chúng ta cần giết chết Tần Kiều Anh thì ngôi nhà này mới thuộc về Tần gia, Hy Nhi mới có đường đường chính chính làm đại tiểu thư Tần gia được.”

“Phòng nó ở nhà kho, Hy Nhi con phụ trách thiêu chết cô ta. Lâm Nhược chúng ta giết được thì Tần Kiều Anh cô ta chẳng là cái thá gì cả.”

“Vâng, ả ta chết con sẽ có cơ hội gần gũi với anh Mộc Phong hơn.”