Thuỳ Lan Minh Nguyệt

Chương 40: Núi Ngưu Vân(3)




Mở mắt ra, trước mặt nàng là một đống tro củi cháy đen đã tắt lửa thì lúc nào, ngồi dậy tỉnh táo một cái rôid bước ra khỏi động hít thở không khí cho ƈôи ȶɦịt sáng ban mai.

“Không biết phượng hoàng đi đâu rồi nhỉ? Sáng ra mà chẳng thấy đâu! Chắc đi tìm chỗ tạo kết giới nhằm thăng cấp rồi?!” Phượng hoàng nàu đúng là hàng chất lượng nha! Nó gì liền làm cái đó, đỡ phải dài dòng a!

Ăn xong bữa sáng, Lãnh Nguyệt mặc y phục chỉnh chu dơn giản rồi ra sau hang động để tu luyện. Sách luyện công pháp kia cũng giúp ích khá nhiều, kĩ năng sinh tồn cũng có nữa! Đúng là tiện lợi hết sức!!

Vù vù!!!.......

Nguyên Anh tam hậu trúc! Vượt cấp thành công!!

“Cuối cùng cũng lên được nguyên anh rồi?!! Không uổng công ngồi đây hơn nửa ngày trời nha!” Lãnh Nguyệt hớn hở khi được tăng cấp, dù sao ngồi đây hơn nửa ngày cũng mỏi chân rồi đói lắm chứ! Giờ đi kiếm đồ ăn đã!

-Chủ nhân!. Phượng hoàng cấp bách truyền âm.

-Hả?! Sao, có chuyện gì?!

-Nam Sở kinh thành bỗng nhiên có một trận động đất khá lớn! Hiện giờ trong thành đang nháo nhào hết lên.

-Cái gì?!. Động đất đâu ra cơ chứ?! Thật là khó tin mà! Nhưng...bây giờ nàng đâu có thể quay về? Mà quay về được nhưng chưa chắc đã kịp nga!!

-Vậy đã di tản bá tánh sang những vùng lân cận chưa?! Tình hình thế nào rồi?!

-Hoàng đế đã ra lệnh di tán rồi, động đất vẫn đang diễn ra! Hơn một nửa số dân bị mắc kẹt trong đống đổ nát hoặc đã thiệt mạng!



Đúng là xoay sở không kịp mà! Làm thế bào bây giờ?! Đúng rồi! Bản nhạc của A Nguyệt đưa cho!

“Tiêm vân lộng xảo,

Phi tinh truyền hận,

Ngân hán điều điều ám độ.

Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng!”

"" Lãnh Nguyệt? Ngươi gọi ta là có việc gì?!"" Giọng của A Nguyệt vang bên tai. Vậy là bài thơnnajcj này thật sự có tác dụng!

"" Cô có thể bảo vệ mọi người trong kinh thành Nam Sở khỏi động đất được không?!""

"" Cái đó có hơi gấp. Ta tạm thời có thể di chuyển thời gian của động đất! Vào bất cứ thời điểm nào động đất cũng có thể tái diễn lại!"" A Nguyệt do dự nói, tạm thời chỉ có cách này.

Lãnh Nguyệt suy nghĩ một lúc, dành gật đầu đồng ý. "" Được! Vậy làm phiền cô rồi!""

"" Không có gì!""

Cũng chẳng biết bên kinh thành ra sao, nhưng chắc A Nguyệt sẽ thực hiện lời hứa của mình!



-Phượng hoàng....Bên đó sao rồi?. Qua một lúc sau Lãnh Nguyệt ngập ngừng hỏi.

-........Dạ động đất đã biết mất rồi!

Không nghĩ tới lại nhanh như vậy! Công nhận A Nguyệt giỏi thật đấy!

-Phù.....Vậy được rồi, ngươi tu luyện tiếp đi!

-Vâng!

-----------------------------------

Lúc nàu Dạ Hoàng Minh cùng Tiểu Trần đang ở nơi cần đắp đê. Khung cảnh ở đây khá ưa là lạnh lẽo, cây xanh cỏ sắc cũng rất hiếm. Nhìn đã thấy rất ảm đạm.

“Ở đây chán ghê!” Tiểu Trần than vãn, nàng muốn đi chơi a!! Tự nhiên cửu ca lại bắt nàng đi cùng là thế nào cớ chứ?!!

“Ở hoàng cung muội cũng kêu chán, giờ ra ngoài cũng kêu chán?” Dạ Hoàng Minh cũng bó tay với đứa muội muội này, nhưng dù sao phụ hoành cũng bảo là phải bảo vệ Tiểu Trần, thân làm ca ca bảo vệ muội muội là điều chắc chắn!

Tiểu Trần bị nói trúng tim đen liền không dám than nữa. Nàng cũng biết mọi người ở đây rất khổ sở, còn nàng ở hoàng cung thì ăn chơi thoải mái. Đúng là khác nhau thật đấy!

“Ờm....thôi muội đi xem xung quanh đây một tí nhé! Tý muội về!” Ngại chết đi được, liền tìm cách chuồn đi thôi.

Chủ yếu ở đây toàn là nhà lá rơm cỏ dại, đất đai thì đen nhám xám xịt, bảo sao cây trồng ở đây không tốt. Rau quả không phát triển được cũng đúng!