Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 72: Tai tiếng của Tần Ca




Đây là tờ báo về tin tức giải trí, trêи mặt báo có một hàng chữ lớn. Lộ Lê còn tưởng mình hoa mắt, chớp mắt vài lần, xác nhận mình không nhìn lầm, không khỏi nhìn về phía Tần Ca.

Ánh mắt y không hề che dấu, Tần Ca muốn làm như không thấy cũng không được, giương mắt thấy y thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm mình, khóe miệng câu lên nụ cười xấu xa, “Chị dâu còn nhìn em như vậy thì anh cả sẽ ghen đấy.”

Với tính cách ngày thường của Lộ Lê, Tần Ca nói vậy, y khẳng định sẽ không được tự nhiên dời tầm mắt, nhưng lần này thì không, vẫn nhìn anh ta, còn nhiều vài phần cổ quái tìm tòi nghiên cứu đánh giá, giống như xác định cái gì, vẻ mặt cũng quái quái.

Tần Ca liếc mắt nhìn ra y kỳ quái, bỗng nhiên nghĩ đến chị dâu xem báo rồi mới như vậy, ánh mắt dừng trêи tờ báo kia, với góc độ của anh ta nhìn không thấy gì.

Tần Vũ đã thay quần áo, đi tới đứng sau Lộ Lê, ánh mắt bình tĩnh buông xuống mặt báo, sắc trào phúng lóe lên, liếc Tần Ca, “Nghĩ mình là ai?”

Lộ Lê không rõ nguyên do ngửa đầu nhìn hắn, Tần Ca không phải là em trai sao, sao lại hỏi là ai.

Tần Ca nháy mắt hiểu ra, trầm mặt lấy đi tờ báo trêи tay Lộ Lê, đập vào mắt là một chữ cực kỳ to.

Nam thần của đế quốc Tần Ca đêm qua gặp tình nhân thần bí, chứng cứ vô cùng xác thực!!

Thời gian là đêm qua, tin tức tuôn ra nhanh như vậy, chứng tỏ có người đã sớm theo dõi Tần Ca, tối hôm qua chụp được rồi lập tức ngựa không ngừng nghỉ đuổi bản thảo, thậm chí trong một đêm in ra chỉ vì làm tin tức nhanh chóng lan truyền. Tốc độ không thể nói không nhanh, khi họ đang xem báo thì tin tức đã điên cuồng lan truyền.

Tần Ca cười, khuôn mặt vốn dương thiên ngọc chất lại thêm nụ tươi cười như có sinh cơ bừng bừng sáng lạn ập vào, ai nhìn vào đều sẽ không cảm thấy tâm tình của anh ta không tốt.

Chỉ người biết anh ta lâu mới biết, Tần Ca ngày thường tuy cũng cười nhưng đều là cười khẽ, chưa bao giờ sáng lạn như vậy, nếu có một ngày anh ta cười như vậy thì chỉ có thể nói lên một vấn đề, ngay lập tức anh ta sẽ bùng nổ.

Lộ Lê không biết, nhận thức của y về Tần Ca chỉ dừng ở mặt ngoài.

“Làm sao vậy?” Lộ Lê hỏi Tần Vũ.

“Không cần để ý.” Tần Vũ ném xuống những lời này rồi thần sắc đạm nhiên đến quân khu.

Hắn vừa đi, Nhạc Hiểu nhanh chóng tới.

TV cũng phát tin liên quan đến tai tiếng của Tần Ca, đầu tiên là ảnh Tần Ca ở một hội quán cùng một đám người uống rượu nói chuyện phiếm. Sau đó là ảnh chụp ở khách sạn, Tần Ca đứng ở cửa, góc chụp làm mặt anh ta lộ hoàn toàn, người đứng bên cạnh anh ta, thậm chí khoác lấy cánh tay anh ta bởi vì đeo khẩu trang nên không thấy rõ. Tấm ảnh cuối cùng là Tần Ca cùng người này đi vào khách sạn, hai người vào từ hơn 9h tối, đến hơn 11h mới đi ra, rồi rời đi theo hai hướng trái ngược.

Tuy rằng không có chứng cứ trực tiếp nhưng cũng đủ để liên tưởng đến họ nhất định đã hẹn trước, hơn nữa không muốn nghĩ bị người phát hiện.

Hiện tại rất nhiều người trêи Tinh Võng đang thảo luận đối tượng hẹn của Tần Ca là ai, nói đến khí thế ngất trời, nhưng không phải tất cả đều là bình luận tích cực.

Có những phản ứng trái chiều đang giống tuyết cầu càng lăn càng lớn, có người nói Tần Ca không chỉ là nhân vật của công chúng rất được chú ý, còn là Bộ trưởng Bộ Tài chính Phó bộ trưởng Bộ Ngoại giao, hẳn nên làm gương tốt, nhưng sinh hoạt cá nhân lại hỗn loạn bất kham, không xứng làm nam thần.

Ngay từ đầu, không có mấy ai ủng hộ ý kiến này, nhưng càng lâu càng có nhiều người đồng ý, ảnh hưởng không nhỏ đến hình tượng của Tần Ca.

“Tần bộ trưởng vận may cũng quá kém.” Nhạc Hiểu đã nhìn qua, cậu ta thích hóng chuyện, còn lên Tinh Võng dạo một vòng.

“Nói thế nào?” Lộ Lê nghe vậy, tò mò hỏi, ý của Nhạc Hiểu tựa hồ không cảm thấy Tần Ca làm vậy có vấn đề gì, tuy rằng y cũng cảm thấy đây là đời sống cá nhân của riêng Tần Ca.

“Tần bộ trưởng từ khi trở thành nam thần, tai tiếng liên quan đến anh ta ùn ùn không dứt, đây không phải lần đầu.”

“Ý của cậu là đều không phải sự thật?”

“Đại bộ phận đều không phải thật, Tần bộ trưởng nổi danh như vậy, minh tinh muốn cọ độ nổi tiếng rất nhiều, có đôi khi chỉ ngẫu nhiên gặp cũng nói như thể Tần bộ trưởng có một chân với họ, nhưng những ảnh chụp khi đó đều không thể coi là chứng cứ, tất cả mọi người đều nhìn ra được, cho nên mỗi khi xuất hiện tin tức như vậy, minh tinh muốn cọ độ nổi tiếng đều sẽ bị mắng chết.”

Tần bộ trưởng là em trai của thượng tướng, Nhạc Hiểu cũng coi Tần Ca thành đối tượng sùng bái luôn, khi thấy người khác nói xấu Tần Ca thì thỉnh thoảng sẽ lý luận vài câu.

“Cậu vừa nói đa phần, tức là có một phần nhỏ là thật?”

“Cái này thì tôi không rõ lắm, Tần bộ trưởng chưa từng thừa nhận chuyện gì. Nhưng tôi cảm thấy cho dù là thật, một người đàn ông chưa kết hôn có đối tượng kết giao cũng thực bình thường, muốn làm chuyện giữa tình nhân với nhau không có gì đáng trách.”

“Lần này là tình huống thế nào, tôi thấy sự việc lần này không đơn giản.” Lộ Lê cũng lên Tinh Võng nhìn thoáng qua, những phản ứng tiêu cực hình như càng lúc càng nhiều.

“Cái này tôi cũng không rõ lắm, cảm giác như là có người đứng sau thao túng, hơn nữa cố ý thả ra những ảnh chụp đó, phải biết rằng trước kia cho dù phóng viên có chụp được Tần bộ trưởng thì họ cũng sẽ hỏi cấp trêи trước xem có thể thả ra hay không, không dám đắc tội Tần gia.” Nhạc Hiểu cũng cảm thấy buồn bực.

Cùng lúc đó, giới giải trí cũng không bình tĩnh, rất nhiều người đều đang suy đoán người cùng Tần Ca đi vào khách sạn là ai, khẩu trang che mất hơn nửa khuôn mặt, hơn nữa sắc trời tối nên không thể nhìn ra, vì thế xuất hiện một đống lớn nam minh tinh muốn cọ độ nổi tiếng.

Những nam minh tinh đó liên tiếp dùng ứng dụng nói chuyện phiếm ám chỉ với fan cùng truyền thông rằng người trong ảnh chính là mình, những người khác thấy thế cũng liên tiếp noi theo, khi fan biết họ đang cọ nhiệt độ, mấy fandom bắt đầu đánh nhau.

Lộ Lê nói chuyện một hồi rồi không chú ý chuyện này nữa, người trong Tần gia đều lợi hại, không tới phiên y nhọc lòng. Nhạc Hiểu cũng vậy, chuyện thế này đã phát sinh quá nhiều lần, cuối cùng đều được giải quyết thỏa đáng.

Hơn nữa, dám đối nghịch với Tần gia, người đứng sau thao túng chuyện này cuối cùng chết thế nào cũng không biết, chỉ là vấn đề thời gian.

Tần Ca sau khi rời đi thì không trở về nữa, Tần Vũ buổi tối vẫn trở lại đúng giờ.

Lộ Lê ăn xong liền theo hắn vào thư phòng, hỏi, “Chuyện của Tần Ca xử lý thế nào rồi, em nghe nói có người nhằm vào Tần Ca?”

“Ừ.” Tần Vũ thấy y nhắc tới thì rất dứt khoát thừa nhận.

“Xử lý thế nào rồi, Tinh Võng hiện tại rất ồn ào.” Lộ Lê lại hỏi.

“Không biết.” Tần Vũ lần này càng dứt khoát, hắn căn bản không muốn nhúng tay, nếu chút chuyện nhỏ này mà Tần Ca không giải quyết được thì hắn dựa vào cái gì trở thành Bộ trưởng trẻ tuổi nhất đế quốc Vinh Quang. Thủ đoạn của Tần Ca, người thường không thể tưởng được.

Tần nguyên soái hiển nhiên cũng biết năng lực của Tần Ca, khi biết chuyện cũng chỉ gọi rồi mắng cho một trận, bảo anh ta mau chóng giải quyết chuyện này rồi thôi. Đương nhiên, chính Tần Ca cũng hoàn toàn không có suy nghĩ xin sự giúp đỡ từ người nhà.

Lộ Lê cảm thấy, Tần gia quả nhiên đều hành xử khác người.

Nếu Tần Vũ đã nói vậy, y cũng không truy vấn thêm, tiến vào Tinh Võng tiếp tục chế tạo linh kiện cơ giáp. Bởi vì y rất ít khi chú ý chuyện khác nên đến bây giờ cũng không biết mình đã nổi danh ở trung tâm chế tạo cơ giáp.

Lộ Lê tiếp tục dùng cùng thủ pháp để chế tạo linh kiện, sau khi có kinh nghiệm, tốc độ đã nhanh hơn lần đầu vài phút. Một giờ sau, trêи mặt bàn bày tám bộ linh kiện, chế tạo một bộ linh kiện bình quân dùng bảy, tám phút.

Linh kiện đều chưa được kiểm tra, Lộ Lê để vào máy trắc nghiệm, y không nhìn số liệu thành phần, chỉ quan tâm tổng điểm. Thấp nhất là 99.7%, cái này có thể là bởi vì y quá chú ý tốc độ nên không thực hoàn mỹ, có hai cái 99.8, dư lại đều là 99.9, tổng thể làm y rất vừa lòng.

Lộ Lê thu hồi linh kiện, hệ thống đột nhiên nhắc nhở y bị quấy nhiễu, chuyện này đã từng xảy ra, nhất định lại là Tần Vũ. Y dùng tốc độ nhanh nhất offline, trợn mắt phát hiện tình huống không tốt chút nào.

Lúc nãy y ngồi ở sofa trong thư phòng, không biết khi nào đã đổi thành giường trong phòng ngủ. Quan trọng nhất là, một cái đầu đang vùi vào ngực y, áo bị vén lên đến cổ, có thứ gì trơn trượt đang ɭϊếʍ ngực. Đó là một cái lưỡi, nơi bị ɭϊếʍ qua trở nên nóng rực rồi chạy khắp cơ thể, cuối cùng tập trung đến nửa người dưới. Quần không biết bị cởi ra khi nào.

Lộ Lê muốn chất vấn Tần Vũ sao lại đánh lén khi y lên Tinh Võng, tối hôm qua mới làm, hôm nay như thế nào cũng phải nghỉ ngơi, Tần Vũ như biết y muốn nói gì, khuôn mặt tuấn tú phóng đại trước mặt, dùng sức lấp kín miệng y, ép những lời kháng nghị trở lại trong bụng.

Bị người đàn ông này câu dẫn, Lộ Lê nguyên bản còn có một tia thanh minh không bao lâu đã quên mất mình là ai, đã quên mình một khắc trước đang làm gì.

Khi Tần Vũ ra khỏi cơ thể y đã là hai giờ sau, Lộ Lê thở hồng hộc, ánh mắt còn có chút mê ly, tựa hồ còn chưa thoát khỏi dư vị sau cao trào, toàn thân ửng hồng còn chưa kịp lui.

Tần Vũ nhìn chằm chằm y, đồng tử đen phản chiếu bộ dáng của y, ɖu͙ƈ vọng tạm lui lại lần nữa tràn đầy.

Nhận thấy biến hóa của Tần Vũ, Lộ Lê lập tức nâng chân lên đá, vô duyên vô cớ bị kéo lên giường làm hai tiếng đồng hồ, xong việc còn muốn lại đến một lần? Mơ đi.

Chỉ là chân y mềm như bông, một chút lực cũng không có, lại bị Tần Vũ nắm trong tay. Từ góc độ của hắn, phong cảnh kia mê người đến cực điểm, ánh mắt Tần Vũ sinh ra biến hóa kịch liệt, hơi thở trêи người như mãnh thú vận sức chuẩn bị tiến công, khi Lộ Lê chưa kịp phản ứng lại đã nhào tới.

Lộ Lê không kịp thét lên phản kháng đã bị trấn áp.

Tối đó, y bị lật qua lật lại làm một lần, ngày hôm sau dậy muộn.