Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 100: Bán linh kiện




Khương xưởng trưởng đưa Lộ Lê tới văn phòng của mình, còn sai người mang nước tới. Lộ Lê nhận lấy, đột nhiên cảm thấy hợp tác với nơi này cũng không tồi.

“Tôi biết nơi này là xưởng gia công linh kiện, đây là linh kiện do tôi chế tạo, tôi muốn làm giao dịch bằng số linh kiện này.” Lộ Lê dứt khoát tiến vào chính đề.

“Đây đều là linh kiện cấp thấp.” Khương chủ xưởng cầm lấy một cái linh kiện lên xem xét.

Rốt cuộc đã có kinh nghiệm vài thập niên, ông liếc mắt một cái liền nhìn ra số linh kiện này tựa hồ không đơn giản, có thể là kết cấu tinh vi hơn những linh kiện mà ông từng thấy, đôi mắt hơi sáng lên.

“Không sai.” Lộ Lê gật đầu. Xem vẻ mặt đối phương, ông không giải thích nhiều.

“Xin chờ một chút, tôi muốn đi thí nghiệm một chút.” Trực giác nói cho ông biết, số liệu sẽ không tệ.

“Xin cứ tự nhiên.” Lộ Lê nói.

Khương xưởng trưởng lập tức gọi người tới. Một người đàn ông trung niên gõ cửa tiến vào, lấy đi linh kiện trêи bàn rồi đi ra ngoài.

Khương xưởng trưởng ngồi lại hàn huyên với Lộ Lê, đơn giản chỉ muốn tìm hiểu xem y là ai, sống ở đâu, nhưng không thu được gì.

Người đàn ông lúc nãy đột nhiên vọt vào, vẻ mặt có chút kϊƈɦ động, ông ta liếc nhìn Lộ Lê, rồi nói với Khương xưởng trưởng: “Ông chủ, ra ngoài một lát.”

Khương xưởng trưởng  nói một câu ‘thất lễ’ rồi ra ngoài cùng người đàn ông trung niên.

Ông ta dẫn Khương xưởng trưởng đi tới nơi kiểm tra linh kiện.

“Đây là số liệu thu được từ đám linh kiện này.” Đinh Kiến Hà, là tên của người đàn ông, ông ta đưa một danh sách cho Khương xưởng trưởng.

Một loạt các số liệu rậm rạp, Khương xưởng trưởng chỉ nhìn dòng cuối cùng, lập tức bị chấn kinh.

Đinh Kiến Hà thở dài, “Ông chủ cũng cảm thấy rất không thể tưởng tượng đúng không. Đám linh kiện cấp F này đều đạt 99%, năm cái linh kiện cấp E cũng cao không kém. Phải biết rằng xưởng của chúng ta sản xuất ra linh kiện có số liệu bình quân là 85%, kém quá nhiều, quả thực quá không thể tưởng tượng.”

Lúc đầu ông ta cảm thấy khá kỳ quái. Chỉ là mấy bộ linh kiện cấp thấp mà thôi, xưởng gia công của họ năm nào cũng có người muốn làm giao dịch, nhưng đều không thấy ông chủ trịnh trọng đối đãi như bây giờ. Thu được số liệu, ông ta mới biết mình nhầm to, ông chủ có đãi ngộ đặc thù, hóa ra là vì bắt được một con cá lớn. Số liệu cao như vậy, lần đầu tiên ông ta nhìn thấy.

“Ông chủ sao lại biết người này không bình thường?” Đinh Kiến Hà vẫn cảm thấy khó tin.

Khương xưởng trưởng vỗ vai ông ta, lời nói thấm thía, “Chờ đến khi chú có mắt nhìn người thì sẽ biết.”

Lại nữa, Đinh Kiến Hà dở khóc dở cười, ông chủ lại thần thần bí bí, “Nói thật đi, ông chủ làm sao mà biết được?”

Khương chủ trưởng cười cười, “Chú đã thấy ai đi xe huyền phù cả trăm triệu tới đây bán linh kiện cấp thấp chưa? Dù sao tôi chưa từng. Người này mua được cả siêu xe, khẳng định không thiếu tinh tệ, thì tại sao lại không khách khí với người ta chút. Quan trọng nhất chính là, Vinh Diệu tinh là tinh cầu thủ đô, bất cứ người nào đi trêи đường đều có khả năng là người mà cậu đắc tội không nổi.”

“Không hổ là ông chủ.” Đinh Kiến Hà trước kia không để ở trong lòng, hiện tại lại thiệt tình bội phục.

“Nhìn mà học tập.” Khương xưởng trưởng tươi cười quay lại văn phòng.

Lộ Lê thấy có người đi vào, biết đã có kết quả, buông ly nước.

“Lộ tiên sinh, chúng tôi đã kiểm tra qua số linh kiện đó. Không biết Lộ tiên sinh còn có bao nhiêu linh kiện, chúng tôi muốn mua toàn bộ, đương nhiên, giá cả có thể thương lượng.” Khương xưởng trưởng vừa ngồi vững đã gấp gáp hỏi thăm.

“Cụ thể thì tôi không chắc, nhưng hẳn có hơn một ngàn.”

“Số liệu đều tương tự sao?” Khương xưởng trưởng vui mừng, nhưng vẫn có chút lo lắng hỏi một câu.

“Tôi có thể cam đoan, số liệu thấp nhất là 98%.” Lộ Lê trả lời.

Cũng nhờ lúc ban đầu y học chế tạo là ở trêи Tinh Võng, khi thuần thục rồi mới chuyển sang chế tạo ở ngoài đời thực. Chỉ cần không phạm lỗi lớn, số liệu cơ bản đều đạt 99 trở lên.

“Được, chúng tôi mua hết.” Khương xưởng trưởng vung tay, đừng nói là 98, 97, 96, 95 ông đều muốn, “Còn giá cả, gấp năm lần giá thị trường, có thể chứ?”

Năm lần là rất cao rồi, Khương xưởng trưởng có thành ý, Lộ Lê cũng sảng kɧօáϊ gật đầu, “Được.”

Khương xưởng trưởng  và Đinh Kiến Hà kϊƈɦ động, “Không biết Lộ tiên sinh khi nào có thể đưa linh kiện tới?”

“Buổi chiều đi, tôi muốn sửa sang lại một chút.” Y không muốn họ biết nhà kho của y ở ngay gần đây.

“Được!”

Lộ Lê trực tiếp để lại mấy bộ linh kiện kia cho họ nghiên cứu. Họ không phải loại người tham món hời nhỏ, hơn nữa dù họ dỡ ra xem cũng khó mà làm theo được.

Công nhân trong xưởng phần lớn đều là người thường, đơn hàng nhận về khá đơn giản không cần đến chế tạo sư ra tay, nhưng với các linh kiện phức tạp thì không làm được.

Lộ Lê trở lại nhà kho, mất hơn một giờ phân loại đống linh kiện. Xong xuôi tất cả thì đã là giữa trưa, y liền xuống bếp nấu mì sợi, buổi chiều 1 rưỡi mới quay lại xưởng gia công.

Khương xưởng trưởng đã sớm chờ sẵn, thấy y tới thì nhiệt tình như chính ông mới là người đi bán linh kiện. Lộ Lê giao linh kiện cho họ, Đinh Kiến Hà lập tức gọi mấy chục công nhân đi bốc vác, mỗi bộ linh kiện đều được mang đi thí nghiệm.

Hơn một ngàn bộ linh kiện, mất những hai giờ, số liệu rất khả quan, bao gồm cả linh kiện động cơ quan trọng nhất.

Lộ Lê đã phân loại linh kiện, nói cách khác họ có thể dễ dàng chọn lựa linh kiện quan trọng cho cơ giáp, sau đó sẵn sàng chế tạo ra một bộ cơ giáp cấp E hoặc F.

Một bộ cơ giáp có rất nhiều bộ phận, nhưng với cơ giáp cấp thấp thì không phải tất cả linh kiện đều cần đến chế tạo sư. Những bộ phận quan trọng chỉ chiếm một phần mười, phần còn lại chỉ cần chất

lượng không quá tệ thì cơ hồ không có ảnh hưởng lớn.

Xưởng gia công của Khương chủ xưởng tập trung vào linh kiện phụ. Họ cũng sản xuất các linh kiện cần tới thợ chế tạo, chỉ là không nhiều lắm.

“Lộ tiên sinh, thì ra đây đều là linh kiện trọn bộ của cơ giáp. Như vậy đi, tôi quyết định lại tăng giá gấp đôi.” Khương xưởng trưởng vui vẻ, không nói hai lời chủ động tăng giá, ông làm vậy đương nhiên là vì muốn hợp tác lâu dài với Lộ Lê.

“Cảm ơn.” Lộ Lê hơi sửng sốt, không nghĩ đối phương sẽ chủ động tăng giá, làm ấn tượng của y về người này cũng càng tốt.

Đinh Kiến Hà nhanh chóng phân loại linh kiện, vì linh kiện cấp bậc khác nhau thì giá cả cũng không giống nhau.

Bán được linh kiện, Lộ Lê thu về hơn hai trăm vạn tinh tệ. Y chưa bao giờ biết bán linh kiện cũng có thể kiếm được nhiều như vậy, khó trách chế tạo sư tiêu tiền nhiều, nhưng cũng nhẹ nhàng hồi vốn.

Giao dịch kết thúc, Khương xưởng trưởng luôn miệng nhắc y rằng ngày sau họ cũng muốn mua linh kiện với giá đã thỏa thuận.

“Tôi không thích thường xuyên thay đổi, lần sau còn có nhất định sẽ ưu tiên cho ông.” Lộ Lê trấn an Khương xưởng trưởng rồi cáo từ rời đi.

Khương xưởng trưởng xoay người đi vào.

Đinh Kiến Hà đã sắp xếp đám linh kiện xong, đi tới nói: “Chủ xưởng, nên xử lý số linh kiện này thế nào?”

“Chúng ta không xử lý được, đương nhiên là giao cho phía trêи.” Khương xưởng trưởng không chút do dự nói, “Chuyện này còn phải mau chóng báo cáo lên.”

Đinh Kiến Hà gật gật đầu, chợt có chút tiếc nuối: “Đáng tiếc, tôi lần đầu tiên thấy linh kiện tốt như vậy, không được chứng kiến chúng được ráp lại thành cơ giáp, tôi tin tưởng nhất định sẽ rất ấn tượng.”

Khương xưởng trưởng cười ha hả, nói: “Chúng ta hiện tại có công, đối phương còn sẽ tiếp tục hợp tác, đến lúc đó lại hỏi một câu, phía trêи chắc chắn sẽ nói.”

“Nói cũng phải.”

Xử lý xong kho hàng, Lộ Lê lại bắt đầu nhốt mình trong phòng chế tạo linh kiện trung cấp.

Y hiện tại chế tạo linh kiện cấp D đã có thể đạt tới 99, vì cấu tạo quá phức tạp nên nếu muốn làm tốt hơn nữa, yêu cầu chính là thuần thục và kinh nghiệm.

Ngày cuối cùng, y thử chế tạo linh kiện cấp C. Miễn cưỡng thành công, đáng tiếc số liệu đối với y là quá thấp, chỉ có 84.5, còn chẳng được tròn 85.

Y không nhụt chí, sau linh kiện cấp C chính là linh kiện cao cấp, y mới học chế tạo được mấy tháng, chế tạo linh kiện cấp C bây giờ sẽ dễ dàng xuất hiện vấn đề. Y muốn không chỉ chế tạo linh kiện cấp C, mà là chế tạo ra linh kiện đạt 95 trở lên.

Chỉ chớp mắt, đã đến ngày kiểm tra. Tần Vũ biết y rất nỗ lực vì lúc này, nên không quấy rầy, hôm nay lại muốn Nhạc Hiểu đi cùng. Lộ Lê cảm thấy Nhạc Hiểu đi cùng cũng không có gì, bèn đáp ứng.

Nơi diễn ra vòng kiểm tra quyết định chính là cơ sở nghiên cứu và phát minh cơ giáp Lan Linh. Khi đi qua một cửa hàng, Lộ Lê đột nhiên bảo Nhạc Hiểu dừng lại, đi vào mua một chiếc mặt nạ.