Hôm sau, Lục Thiếu Hoa ngủ được, tương đối phấn khởi, lúc hắn tỉnh lại, phát hiện Tần Tịch Thần đã đi, nhìn đồng hồ một chút, mới biết là đã mười giờ sáng, Lục Thiếu Hoa lúc này mới thở dài tiếng, vỗ vỗ đầu, tự trách mình có chút phóng túng.
Cái gọi bị thương một trăm ngày, từ lúc Lục Thiếu Hoa trúng đạn tới giờ mới được mấy tháng, nhưng dù là như thế, Lục Thiếu Hoa muốn khôi phục sức khỏe cũng cần có thời gian, mà tối hôm qua Tần Tịch Thần phóng đãng, khiến Lục Thiếu Hoa có cảm giác phải cố sức, thế mới biết, vết thương của hắn chưa lành hoàn toàn.
Tự nhủ với chính mình từ sau phải chú ý, Lục Thiếu Hoa mới rời khỏi giường rửa mặt một chút, sau đó xuống lầu ăn bữa sáng, sau đó mở ti vi ở phòng khách hút thuốc xem tin tức. Trông hắn lúc này thật nhàn nhã, nhưng thật ra Lục Thiếu Hoa lúc này, cả người và tâm đều đang bay tới Tập đoàn Phượng Hoàng.
Cùng với Lục Thiếu Hoa thay đổi, cơn lốc cũng bắt đầu có dấu hiệu bùng nổ, theo trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, chỉ còn không đến hai tháng nữa, qua thời gian này, thị trường chứng khoán Mỹ sẽ bị sụp đổ.
Ồ, không! Chính xác hơn phải nói là tăng tăng giảm giảm, tựa như sóng biển, nằm sấp phập phòng, không có nguy hiểm quá lớn, cần phải có người dấn thân vào, sẽ phát hiện ra, không phải không nguy hiểm, mà là nguy hiểm đang được che giấu mà thôi
Lục Thiếu Hoa là người tái sinh đương nhiên biết khi nào khủng hoảng bắt đầu, mà trước khi gió lốc bắt đầu Lục Thiếu Hoa còn muốn làm cái gì đây?
Dựa theo bố trí lúc trước của Lục Thiếu Hoa,Lục Thiếu Hoa không cần làm gì đó…Nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng là hai mươi năm tâm huyết của Lục Thiếu Hoa, hắn không thể không quan tâm, tuy rằng lúc trước đã sớm bố trí tốt, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn có chút lo lắng, hắn hi vọng gió lốc còn chưa bắt đầu chính thức để kiểm tra lại một chút xem tình hình phòng bị của Tập đoàn Phượng Hoàng và tất cả các công ty con.
Đi thị sát tập đoàn lần cuối, đây là việc Lục Thiếu Hoa cần làm nhất vào giờ phút này, cũng là việc Lục Thiếu Hoa đã quyết định từ trước, nếu không điên cuồng quá mức cùng Tần Tịch Thần, làm cho hắn ngủ quên, bị chậm lại thì có thể Lục Thiếu Hoa đã qua Tập đoàn Phượng Hoàng từ sáng sớm.
Hiện tại thời gian đã gần tới bữa trưa, Lục Thiếu Hoa thấy cũng không cần phải.., vì vậy đứng nhàn hạ ở trong biệt thự suốt buổi sáng, buổi chiều sẽ bắt đầu đi thị sát Tập đoàn Phượng Hoàng.
Tới giữa trưa, Tần Tịch Thần trở về, nhìn thấy vẻ mặt tươi hồng, Lục Thiếu Hoa không khỏi lắc đầu, thầm than một câu.
- Phụ nữ đúng là quái vật kỳ lạ.
Chẳng lẽ không đúng sao? Xem bộ dáng mệt mỏi tối hôm qua, nhưng qua một đêm, Tần Tịch Thần tinh thần trạng thái lại như không có gì, còn tốt hơn bình thường nhiều. Còn mình thì ngược lại, tinh thần có vẻ xuống dốc, không có một chút lực nào, điều này quả là khác biệt.
Lục Thiếu Hoa lẩm nhẩm trong lòng một câu.
Buổi chiều, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần cùng nhau tới Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng không phải đi cùng xe công, mà tách ra đi đến, Tần Tịch Thần đi lên trước, Lục Thiếu Hoa đi theo phía sau, tuy nhiên giữa hai đoàn xe khoảng cách cũng không phải khác nhau, như vậy gián tiếp hình thành một cảnh tượng hơn hai mươi chiếc ô tô Phượng Hoàng chạy như bay trên quốc lộ.
Một cảnh tượng như vậy, đương nhiên khiến mọi người phải nhìn vào, tuy nhiên vừa thấy chiếc xe giữa đoàn xe,gần như đại bộ phận người qua đường đều biết, đoàn xe này là của ai.
Đúng vậy, sau khi Tập đoàn Phượng Hoàng đặt nền móng ở đất Hồng Kông, đạt được vị trí hàng đầu, người của Tập đoàn Phượng Hoàng,Lục Thiếu Hoa danh tiếng cũng ngất trời, mà hắn điều khiển tên thương hiệu đương nhiên cũng bị người ta nhắc tới.
Quan trọng hơn là… biển số xe của Lục Thiếu Hoa rất dễ nhớ, số 00010, dãy số này vốn phải là chính phủ Hồng Kông sử dụng, nhưng đã bị Lục Thiếu Hoa cướp mất, để hắn ngồi điều khiển.
Cũng vì biển số xe này rất độc đáo, cho nên, mới có nhiều người biết Lục Thiếu Hoa ngồi trong điều khiển như vậy.
Tuy nhiên rất nhanh, đoàn xe liền biến mất giữa đám người, tiến vào bãi đỗ xe toàn nhà Phượng Hoàng, mà Lục Thiếu Hoa cũng dùng thang máy chuyên dụng trực tiếp lên tầng cao nhất. Hắn ở trong phòng làm việc ngây người ra một lúc, Lục Thiếu Hoa mới xuống lầu, bắt đầu thị sát.
Đầu tiên Lục Thiếu Hoa thị sát công ty con là công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, bởi vì lúc trước không có thông báo, cho nên trong công ty tiêu thụ Phượng Hoàng cũng không có chuẩn bị bất cứ cái gì. Lúc Lục Thiếu Hoa tiến vào, Hứa Gia Thụy là tổng giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng biết được tin tức vội lập tức chạy lại đây, dự định sẽ cùng Lục Thiếu Hoa đi thị sát.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại vẫn bảo Hứa Gia Thụy lui đi, nói một câu nhẹ nhàng:
- Đi lo chuyện của cậu đi, tôi chỉ đi xem tùy ý một chút thôi.
Hiện tại là khi nào, công ty tiêu thụ Phượng Hoàng nhiều việc nữa đi, làm Chủ tịch một công ty con, mỗi ngày Hứa Gia Thụy sẽ không có quá ít việc để làm, nếu Hứa Gia Thụy đi cùng Lục Thiếu Hoa thị sát, như vậy sẽ không làm được những việc chính.
Nếu bình thường, Lục Thiếu Hoa có thể bảo Hứa Gia Thụy đi cùng, nhưng bây giờ thì khác, tại thời điểm mấu chốt này, thời gian là rất quý giá, cho nên, Lục Thiếu Hoa không cho Hứa Gia Thụy đi cùng, cũng không gọi người đi cùng, mà mang theo Lý Thượng Khuê cùng vài người của mình đi thị sát bên trong công ty tiêu thụ Phượng Hoàng.
Đương nhiên, chỉ là thị sát thì không phải, Lục Thiếu Hoa còn muốn biết tình hình hoạt động bên trong công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, mà không, Lục Thiếu Hoa tìm đến một phó tổng Giám đốc, bảo anh ta giới thiệu một chút tình hình bên trong công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, cuối cùng đưa ra kết luận cuối cùng.
Kết luận chính là công ty tiêu thụ Phượng Hoàng hết thảy hoạt động đều bình thường, và theo giới thiệu bên trong còn hiểu biết thêm, sản phẩm Tập đoàn Phượng Hoàng cơ bản đã tô phục, thu hồi 80% bị mất, đã thiếp thu hào quang vô hạn ngày xưa.
Cách mạng còn chưa thắng lợi chiến đấu vẫn cần cố gắng.
Đây là lời nói của Lục Thiếu Hoa với phó tổng Giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng khi hắn rời đi, đồng thời, cũng bảo vị phó tổng giám đốc kia chuyển lại lời này cho Hứa Gia Thụy.
Kết thúc thị sát công ty tiêu thụ Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa không tiếp tục đi xuống, vì thời gian lúc này đã là hơn bốn giờ chiều, chỉ còn không đến nửa giờ thời gian, thời gian làm buổi chiều Tập đoàn Phượng Hoàng đã hết, Lục Thiếu Hoa nếu muốn thị sát thêm cũng không có hứng thú gì cả.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không tiếp tục đi xuống, mà trở về văn phòng của mình, mở máy tính ra, tiến vào xem số liệu Tập đoàn Phượng Hoàng, chọn độc vài bảng biểu cuối cùng.
Ở trong máy tính của Tập đoàn Phượng Hoàng tất cả các số liệu đều có, bao gồm số liệu mỗi ngày, ví như nói ô tô Phượng Hoàng, một ngày bán ra trên toàn cầu nhiều hay ít, ô tô loại gì, đều có thể thấy hết ở trong đó.
Từ trong máy tính có thể hiểu hết tình huống, không thể nghi ngờ là trực quan tốt nhất, có điều phức tạp hơn một chút.
Suy nghĩ một chút đi, liên tiếp đối mặt với các số liệu, không có bất kỳ hứng thú nào, một người làm bằng sắt cũng có lúc mệt mỏi, huống chi Lục Thiếu Hoa không phải là cao thủ về số liệu, cho nên, xem một hồi, Lục Thiếu Hoa liền chịu không nổi, trực tiếp rời bỏ.
Về nhà, ăn cơm, sau đó ngủ, kết thúc một ngày.
Nhưng khi Lục Thiếu Hoa vừa mới về đến nhà, điện thoại của hắn lại vang lên, trên màn hình hiện lên một dãy số bị giấu, Lục Thiếu Hoa cũng biết người gọi điện thoại đến là ai.
Thủ trưởng số một, đúng vậy, Lục Thiếu Hoa biết người gọi điện tới là thủ trưởng số một.
Quả nhiên, lúc Lục Thiếu Hoa nghe điện thoại, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói chính là của thủ trưởng số một, về phần ý đồ thủ trưởng số một gọi điện đến, Lục Thiếu Hoa đương nhiên cũng rất rõ.
Vệ tinh gián điệp, vũ khí vũ trụ.
Thủ trưởng số một chính là vì hai thức khác biệt này mà gọi đến.
Mà kế tiếp khi nói chuyện, thủ trưởng số một cũng rất nhanh bại lộ ra ý đồ, đại khái chính là lãnh đạo nhà nước đã thống nhất mua một vệ tinh gián điệp của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa không có nghe nhầm, mua một vệ tinh gián điệp, không phải mua kỹ thuật, về phần vũ khí vũ trụ, thủ trưởng số một tỏ vẻ, hy vọng mua được kỹ thuật, không phải thành phẩm.
Một thành phẩm, một kỹ thuật, đó là yêu cầu của thủ trưởng số một.
Đối với việc này, Lục Thiếu Hoa đương nhiên đồng ý, dù sao ước nguyện ban đầu cảu Lục Thiếu Hoa cũng là trợ giúp cho quốc gia hùng mạnh lên, trước kia sở dĩ không mang nhiều đồ bán ra cho quốc gia, hoàn toàn là vì lãnh đạo nhà nước muốn làm gắt gao với hắn, chọc giận Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa mới làm việc trì trễ.
Vài năm nay thì khác, lãnh đạo nhà nước xem như đã hiểu tính tình Lục Thiếu Hoa, rất chiêu đãi, cái này làm Lục Thiếu Hoa cũng không có gì để nói, thực hiện theo ước nguyện ban đầu của hắn, tận lực đem kỹ thuật tiên tiến cấp cho nhà nước.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa là một thương nhân, cho dù muốn trợ giúp quốc gia hùng mạnh lên, nhưng thân phận thương nhân của hắn là đứng hàng đầu, điều kiện tiên quyết là phải vì chính lợi ích của mình, Lục Thiếu Hoa sẽ không chú ý gì khác.
Cho nên, gần như không làm khó dễ thủ trưởng số một, Lục Thiếu Hoa rất vui vẻ đáp ứng, tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không trực tiếp báo giá, mà bảo thủ trưởng số một chờ đợi, chờ hắn đánh giá, sau đó cho thủ trưởng số một một cái giá, cuối cùng bàn bạc lại, đạt thành giao dịch.
Đây là những phân đoạn đều phải trải qua, nhưng không phải cử chỉ bất đắc dĩ của Lục Thiếu Hoa đâu, Lục Thiếu Hoa biết rõ, cơn lốc tài chính sẽ đến, nhà nước đương nhiên chuẩn bị rất nhiều tiền ứng phó với sự thụt lùi của kinh tế, lúc này hắn đạt thành giao dịch, gần như là việc không thể.
Huống chi căn cứ Hổ Gầm bên kia còn không có tin tức xác thực, còn không biết có chế tạo xong vệ tinh gián điệp, vũ khí vũ trụ có khai thác ra không, nếu vào lúc này mạo muội tiến ngay vào giai đoạn giao dịch, nếu chẳng may không có chuẩn bị tốt, Lục Thiếu Hoa lấy cái gì để giao dịch với nhà nước chứ.
Cho nên,Lục Thiếu Hoa dùng phương pháp là làm cho thủ trưởng số một hiểu, chỉ có điều ngoài miệng nói đạt tới giao dịch, về phần giao dịch xác thực, còn cần đợi cho cơn lốc tài chính qua đi mới thực hiện được.
Thủ trưởng số một không biết trong lòng Lục Thiếu Hoa có nhiều ý tưởng như vậy, ông ta suy xét là nhà nước bây giờ không có tiền trả cho Lục Thiếu Hoa, cho nên ông ta cũng lựa chọn phương pháp này, từ đầu đến cuối ông ta đều không đề cập tới việc giao dịch, chỉ cùng Lục Thiếu Hoa thống nhất, sau đó ngắt điện thoại.
Nhưng mà, thủ trưởng số một không biết sau khi ngắt điện thoại, Lục Thiếu Hoa thả lỏng toàn thân, rất tâm đắc, nguyên nhân có lẽ chỉ một mình Lục Thiếu Hoa mới biết
Ừ, đó là nguyên nhân gì đây?