Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 869: Sức lực lại tăng




Lục Thiếu Hoa không cho rằng cấp trên lại hảo tâm như vậy cho hắn mượn hai trăm tỷ đô la mà không có mục đích gì, bởi vì các vị lãnh đạo cấp cao ít nhiều biết được một chút thực lực của hắn, biết Lục Thiếu Hoa quyết định công kích nhằm vào nước Mỹ là đã nắm chắc, đặc biệt là phương diện tài chính, Lục Thiếu Hoa càng không thiếu.

Nếu đã biết Lục Thiếu Hoa không thiếu tiền vốn, vì sao các lãnh đạo cấp cao của quốc gia vẫn nói muốn cho mượn hai trăm tỷ đô la, chuyện này làm cho Lục Thiếu Hoa rất khó giải thích, cho nên, Lục Thiếu Hoa gần như có thể khẳng định một trăm phần trăm, các lãnh đạo cấp cao của quốc gia có mục đích khác.

Nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ ra các lãnh đạo cấp cao của quốc gia có mục đích gì, cho nên, mắt của Lục Thiếu Hoa mới không chớp nhìn chằm chằm Tăng Ái Dân, muốn nhìn ra một số tin tức trên khuôn mặt ông ta.

Lần này Tăng Ái Dân không chống đỡ nổi, mới bắt đầu còn đỡ được một chút, không tỏ vẻ gì khác thường, nhưng mà bị Lục Thiếu Hoa nhìn chăm chú lâu, Tăng Ái Dân cuối cùng cũng bỏ cuộc, xấu hổ cười, không dám đối diện với Lục Thiếu Hoa, rõ ràng là biểu hiện của sự chột dạ.

Cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng xác nhận được, các lãnh đạo cấp cao của quốc gia có mục đích khác, còn về việc cho mượn hai trăm tỷ đô la của Lục Thiếu Hoa, lại là do tình hình thực tế, chỉ có điều là có điều kiện mà thôi.

- Chắc chú vẫn chưa nói hết đúng không, nói điều kiện kém đi

Lục Thiếu Hoa thẳng thắn, không kiêng dè, trực tiếp nói đạo lý huyền diệu bên trong.

Tới lúc này, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã tự tin hơn một chút, phỏng chừng các lãnh đạo cấp cao của quốc gia là nhìn thấy tiền mà đố kỵ, muốn giống như trước kia, muốn Lục Thiếu Hoa dẫn theo bọn họ đi kiếm tiền, lúc này mới muốn cho Lục Thiếu Hoa mượn hai trăm tỷ đô la tiền vốn.

Nếu thực sự là như thế này, vậy thì các lãnh đạo cấp cao của quốc gia quá độc rồi, bởi vì nếu muốn ủng hộ cho Lục Thiếu Hoa hơn hai trăm tỷ đô la tiền vốn, vậy thì thực lực tất sẽ tăng mạnh rồi, thực lực của Lục Thiếu Hoa tăng mạnh rồi, cường độ tấn công tất sẽ tăng mạnh, đến lúc đó, thị trường tài chính của Mỹ e rằng sẽ xong đời.

Thị trường tài chính của Mỹ xong đời cũng không thành vấn đề, nhưng nếu mà các lãnh đạo cấp cao của quốc gia làm việc cùng Lục Thiếu Hoa, vậy thì thế tất sẽ kiếm một số tiền lớn, còn sẽ khiến thế lực của nước Mỹ bị thương nặng, thật có thể nói là một công hai việc, một mũi tên trúng hai đích.

- Cháu thấy chắc không phải vì mượn tiền mà đến, chắc là vì kiếm tiền mà đến

Lục Thiếu Hoa lạnh giọng nói châm chọc.

Nếu như phỏng đoán của Lục Thiếu Hoa là chính xác, vậy thì các lãnh đạo cấp cao của quốc gia đang lợi dụng hắn, mà bọn họ đứng ở sau lưng, chỉ để ý đến việc kiếm được số tiền lớn, đứng ở nơi cao xem kịch hay.

Để người ta lợi dụng là một chuyện không dễ chịu, Lục Thiếu Hoa rất ghét bị người khác lợi dụng, nhưng một khi sự phỏng đoán của hắn được củng cố, vậy thì dụng ý của các lãnh đạo cấp cao của quốc gia chính là muốn lợi dụng hắn, thử nghĩ xem Lục Thiếu Hoa có để cho bọn họ lợi dụng không?

Rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa sẽ không, Lục Thiếu Hoa sẽ không làm súng trong tay người ta, thích bắn đâu thì bắn, cho nên, sau một lất trầm ngâm, Lục Thiếu Hoa lại lạnh lùng nói

- Nếu như muốn cùng cháu kiếm tiền như lúc trước, chuyện này khỏi bàn, ừ, còn nữa, chú phải giúp cháu nói cho những người đó, nếu như lúc đang làm việc mà can thiệp chọc ngoáy vào, đến lúc đó đừng trách cháu không khách sáo, nuốt mất số tiền không rõ lai lịch đó.

Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa đồng ý dẫn theo người của quốc gia đi kiếm tiền, dù sao cũng là kiếm tiền của người Mỹ, nhưng mà tình huống hiện nay lại thay đổi rồi, các lãnh đạo cấp cao của quốc gia có ý lợi dụng hắn, Lục Thiếu Hoa cảm thấy không thoải mái, quyết tâm từ chối, hơn nữa còn đem lời uy hiếp, nếu như can thiệp vào lúc hắn làm việc, Lục Thiếu Hoa sẽ không do dự nuốt mất tiền vốn của bọn họ.

Không cần nghi ngờ lời nói của Lục Thiếu Hoa, càng không phải nghi ngờ thực lực của Lục Thiếu Hoa trên thị trường tài chính, ít nhất Tăng Ái Dân và vài lãnh đạo cấp cao của quốc gia đều biết, thực lực của Lục Thiếu Hoa lớn mạnh khác thường, nếu như không nghe lời cảnh cáo của hắn, có lẽ kết cục sẽ rất thê thảm.

Sự hỗn loạn của thị trường chứng khoán ở Thượng Hải và Thâm Quyến giống như mới vừa xảy ra hôm qua, Lục Thiếu Hoa chỉ phái vài người môi giới chứng khoán đến là có thể khuấy loạn toàn bộ thị trường chứng khoán, đây chính là thực lực, các lãnh đạo cấp cao của quốc gia tận mắt nhìn thấy, ai còn đi nghi ngờ thực lực của Lục Thiếu Hoa nữa.

Tăng Ái Dân lại cười khổ lần nữa, trong lòng không nói nên lời chua xót, nhưng mà ông ta có thể làm thế nào đây, Lục Thiếu Hoa chính là người như thế này, một chút thiệt thòi cũng không chịu, cũng chỉ có thể theo như ý của Lục Thiếu Hoa, chuyển lời cảnh cáo của Lục Thiếu Hoa lên cấp trên.

Chưa xong, cuối cùng Lục Thiếu Hoa còn nói một câu

- Trước trưa ngày mai cháu phải nhìn thấy một trăm tỷ đô la tiền mua súng ống đạn dược và tàu sân bay, nếu như không nhìn thấy, vậy thì hủy bỏ giao dịch, ừm, thuận tiện chú cũng chuyển lời nói này lên luôn.

Vốn dĩ các lãnh đạo cấp cao của quốc gia lúc nào đưa tiền, Lục Thiếu Hoa cũng không ngại, nhưng xảy ra sự việc như thế này, Lục Thiếu Hoa liền không thoải mái nữa, sau khi tiền đến thì phát hàng, không nể tình một chút nào với các lãnh đạo cấp cao của quốc gia, cũng coi như là một sự báo thù nho nhỏ.

Tới giờ khắc này, Tăng Ái Dân phát hiện, e rằng hôm nay là ngày ông ta cười khổ nhiều nhất rồi, trong lòng than thở một tiếng, chỉ có thể gật đầu, thể hiện rằng ông ta sẽ đi chuyển lời của Lục Thiếu Hoa lên trên, sau đó thì không nói chuyện nữa.

Tăng Ái Dân không nói chuyện nữa, coi như Lục Thiếu Hoa biết, việc công đến lúc này coi như là nói xong rồi, lập tức khôi phục bình thường như trước, chủ động chuyển đề tài, nói chuyện phiếm cùng Tăng Ái Dân.

Lúc này mới hàn huyên một tiếng đồng hồ, bởi vì Tăng Ái Dân còn phải lập tức quay về trong nước, cho nên không ở biệt thự của Lục Thiếu Hoa nữa, mà do một vài vệ sĩ đưa đi, vội vội vàng vàng đến căn cứ của bộ đội đóng ở Hồng Kông, rồi ngồi máy bay chuyên dụng mà dời đi.



Một đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa dậy sớm, lại không phải là Lục Thiếu Hoa tình nguyện dậy sớm, mà là tiếng chuông trong trẻo đánh thức Lục Thiếu Hoa dậy, cứ không ngừng kêu, Lục Thiếu Hoa không muốn đứng lên cũng không được.

Đợi sau khi nghe điện thoại, Lục Thiếu Hoa mới biết, hóa ra người gọi điện thoại đến là Lưu Minh Chương, lúc đầu Lục Thiếu Hoa còn tưởng rằng Lưu Minh Chương gọi điện đến là nói về việc thị trường tài chính Mỹ nhằm vào Lục Thiếu Hoa, sau đó vừa nghe, hóa ra không phải, Lưu Minh Chương gọi là vì tiền.

Đúng vậy, Lưu Minh Chương chính là gọi vì tiền, lúc anh ta mới thức dậy liền nhận được điện thoại của người phụ trách ngân hàng Phượng hoàng, công bố có một khoản tiền một trăm tỷ đô la Mỹ chuyển đến tài khoản của tập đoàn Phượng Hoàng.

Lúc đầu Lưu Minh Chương còn không tin, bởi vì anh ta biết, tiền triệu tập của Lục Thiếu Hoa đã chuyển về đủ rồi, cũng tích trữ bên trong mấy chục cái tài khoản bí mật, bây giờ sẽ không có một khoản tiền lớn chuyển vào, nhưng mà đột nhiên người phụ trách ngân hàng Phượng Hoàng lại nói có một số tiền như vậy.

Lúc không biết làm thế nào, Lưu Minh Chương không thể không chạy một chuyến đến tổng bộ của ngân hàng Phượng Hoàng, tự mình xem xét một chút, lúc này, sau khi Lưu Minh Chương tra ba lượt, cuối cùng chắc chắn có một khoản tiền một trăm nghìn tỷ đô la Mỹ chảy vào tài khoản của tập đoàn Phượng Hoàng, chuyện này làm cho Lưu Minh Chương không biết giải thích thế nào, cho nên mới gọi điện cho Lục Thiếu Hoa, hỏi một chút.

Cả một trăm tỷ đô la Mỹ, không ít không nhiều, Lục Thiếu Hoa vừa nghe, liền biết là quốc nội bên kia chuyển đến, thấp giọng nói thầm

- Động tác khá mau lẹ đó.

- Cái gì?

Lưu Minh Chương ở đầu điện thoại bên kia hỏi lại một câu, nghe không rõ Lục Thiếu Hoa đang nói cái gì.

- Sao

Lục Thiếu Hoa sửng sốt, sau đó mới phản ứng lại, lập tức nói tiếp

- Không có gì, có số tiền này, ừ, số tiền này các anh có thể sử dụng, hợp lại cùng đầu tư vào.

Thực ra hôm qua lúc đề xuất vào ngày thứ hai phải đưa tiền vào tài khoản của tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó Lục Thiếu Hoa liền không để trong lòng, thu vào hơn một trăm tỷ đô la, Lục Thiếu Hoa cũng không muốn số tiền này yên lặng nằm trong tài khoản, lấy ra sử dụng mới là lẽ phải.

Vừa đúng lần này tiền vốn tập hợp được để tấn công thị trường tài chính Mỹ lại không nhiều, bản thân Lục Thiếu Hoa chỉ có không đến một trăm năm mươi tỷ đô la Mỹ, hơn nữa hoàng gia Arập Saudi tập hợp hai trăm tỷ đô la Mỹ, cộng vào chỉ mới ba trăm tỷ đôla mà thôi, nếu như có thêm một trăm tỷ đôla, vậy thực lực bên ta tất sẽ lớn mạnh, làm việc sẽ không co cóng, có thể phát huy toàn lực.

Lúc xác nhận tin tức, Lưu Minh Chương thở phào nhẹ nhõm, và lúc nghe thấy lời nói tiếp theo của Lục Thiếu Hoa, Lưu Minh Chương không kìm nổi vui sướng, đúng vậy, hơn một trăm tỷ đô la Mỹ để làm việc, Lưu Minh Chương càng có tự tin rồi, làm việc không cần e dè nữa, anh ta sao có thể không vui mừng được.

- Tốt, cậu cứ đợi tin tức thắng lợi của chúng tôi đi

Lưu Minh Chương liền cam đoan nói.

- Ừ.

Ngắt máy nói chuyện với Lưu Minh Chương, Lục Thiếu Hoa không buồn ngủ nữa, nhìn thời gian, phát hiện đã tám giờ sáng rồi, không kìm nối lắc đầu, vươn vai, lúc này mới mặc quần áo, vệ sinh cá nhân, sau đó xuống lầu ăn sáng.

Bởi vì Mỹ và Hồng Kông chênh lệch múi giờ, Lục Thiếu Hoa cũng không cần gấp như thế, thế là sau khi ăn sáng xong, Lục Thiếu Hoa liền ngồi trên sô pha xem tin tức một lúc, xem xem có tin tức đáng chú ý hay không, lúc phát hiện không có, Lục Thiếu Hoa mới ngồi trên sô pha hút một điếu thuốc, thuận tiện dặn dò Lý Thượng Khuê chuẩn bị xe tốt, sau đó chuẩn bị đi.

Bây giờ là buổi sáng ở Hồng Kông, cách lúc thị trường Mỹ mở cửa còn một khoảng thời gian nữa, vốn dĩ Lục Thiếu Hoa có thể không cần đến chỗ tổng chỉ huy sớm như vậy, nhưng Lục Thiếu Hoa lại biết, trước lúc hành động, mấy người Lưu Minh Chương tất sẽ tụ lại cùng một chỗ, thảo luận một số chi tiết hành động, Lục Thiếu Hoa cũng muốn nghe, cho nên hắn chạy đến.

Sự thực cũng giống như Lục Thiếu Hoa nghĩ, lúc Lục Thiếu Hoa tới được sở tổng chỉ huy, mấy người Lưu Minh Chương quả nhiên đang tụ tập cùng một chỗ, thảo luận một ít chi tiết hành động.

Ừ, nói là chi tiết, thực ra không hẳn như vậy, chỉ là đang xác nhận một lần mà thôi, dù sao hành động lần này không có phương án chi tiết gì cả, là chọn dùng thủ đoạn tấn công bình thường, dùng thực lực áp đảo tất cả, có thể nói là phương án không có phương án.

Mà mấy người Lưu Minh Chương ngồi cùng nhau thảo luận đơn giản một số khâu cần chú ý, bàn bạc một ít chi tiết nhỏ, lại không phải là việc lớn gì.

Lục Thiếu Hoa cũng không quấy rầy bọn họ, lẳng lặng ngồi một bên, không lên tiếng, chỉ chăm chú lắng nghe.

Cứ như vậy, mãi cho đến sau một giờ đồng hồ, mấy người Lưu Minh Chương cuối cùng cũng thảo luận xong, ba người sáu cặp mắt nhìn về hướng Lục Thiếu Hoa, ánh mắt ấy giống như một lớp tiểu học bình thường đang đợi thầy giáo đưa ra đáp án.

Lời bình, đúng vậy, Lưu Minh Chương đang chờ đợi lời bình của Lục Thiếu Hoa, thuận tiện muốn xem Lục Thiếu Hoa muốn nói gì.

Lục Thiếu Hoa làm sao không hiểu ý của bọn họ, lắc đầu, nói

- Các anh nói tôi đều nghe thấy rồi, một câu, rất tốt, tôi cũng không có gì bổ sung nữa, tiếp theo đợi thị trường cổ phiếu Mỹ mở cửa.

Đợi thị trường cổ phiếu Mỹ mở cửa, đây là trọng điểm trong lời nói của Lục Thiếu Hoa, về phần sau khi thị trường chứng khoán Mỹ mở màn phải làm gì, tin rằng không cần Lục Thiếu Hoa nói nhiều mấy người Lưu Minh Chương cũng biết.