Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh, mà trong ba ngày này, Lục Thiếu Hoa ngồi làm việc chăm chỉ ở văn phòng Chủ tịch, hàng ngày ngoài giải quyết công việc ra vẫn chỉ là giải quyết công việc, không có việc gì khác, đương nhiên rồi, ngoại trừ sau ngày đầu tiên, lần hắn triệu tập họp Hội đồng đó, sau đó thì không có chuyện gì nữa.
Mà sau ba ngày, hắn cuối cùng cũng có thể rút lui thành công, cuối cùng thì đã có thể rút lui được, từ chức về nghỉ ngơi, đưa văn phòng của Chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng trở về chủ cũ, do Tần Tịch Thần phụ trách.
Song, vào khoảnh khắc từ chức, Lục Thiếu Hoa rốt cục cũng cảm nhận được thế nào gọi là nhẹ nhõm, đúng, vào thời khắc đó, hắn cảm thấy là khoảnh khắc thoải mái nhất từ khi hắn tái sinh, không vì cái gì khác, chỉ là vì trong lòng nhẹ nhõm, có duy nhất một chuyện phải suy nghĩ chính là ngủ một giấc thật ngon lành, nghỉ ngơi dưỡng sức.
Thế nhưng, tình hình công việc của Tập đoàn Phượng Hoàng lớn như vậy, sao có thể để hắn được như mong muốn, hắn nghỉ ngơi chưa được hai ngày, rốt cuộc không thể không ra mặt, bởi vì bên Thâm Quyến đã truyền thông tin đến, nói rằng phần mềm đã mở được rồi, thảo ra hai bản, một cho mạng phục vụ internet và một cho người sử dụng máy tính, chỉ cần cài phần mềm vào bên trong máy tính đã chuẩn bị tốt, như vậy ngành mới lập đó liền có thể hoạt động.
Đây chính là việc hệ trọng, tuy rằng hắn không ra mặt, thế nhưng hắn cảm thấy hắn cần phải lộ diện, không, đích thân hắn chạy đến cao ốc Phượng Hoàng, lãnh đạo công nhân viên lắp ráp cài đặt tốt trang mạng phục vụ, sau đó sẽ tìm đến máy của một khách hàng được cài đặt dò thử một chút.
Kết quả không ngoài dự đoán, phần mềm hoạt động bình thường, có thể cài đặt quy mô lớn, sau đó tiếp nhập trang web, tất cả các khoản mục và tình hình tài chính của các hãng công ty ở nước ngoài đều sẽ nằm trong sự giám sát và điều khiển của văn phòng chính.
Tất nhiên, ngoài việc mở được phần mềm ra, Lục Thiếu Hoa chạy đến cao ốc Phượng Hoàng cũng không chỉ vì chuyện này, hắn sở dĩ đích thân chạy đến ngoài vì đã mở được phần mềm ra, chủ yếu là vì để giúp đỡ cha vợ.
Ông Tần Lôi, cha của Tần Tịch Thần, cha vợ của Lục Thiếu Hoa.
Hôm nay chính là ngày ông ta nhập khoản hạch toán kế toán, trước đó ông ta chưa hề làm qua về khâu mới này, đều là hiểu một mặt phiến diện mà thôi, ừm, còn có hình thức nữa.
Không thể không nói, Tần Lôi cũng là một người làm việc điên cuồng, khi ông ta quyết định làm việc, ông ta đã có chuẩn bị sẵn sàng, không, khi vẫn chưa có người lãnh đạo trước kia, ông ta đã hiểu rõ được tình hình của Tập đoàn Phượng Hoàng, bao gồm cả nghiệp vụ kinh doanh và hình thức hoạt động bên trong của Tập đoàn Phượng Hoàng, tất cả đều phải tiến hành tìm hiểu.
Sử dụng khoảng thời gian năm ngày ngắn ngủi, ông ta cuối cùng đã có một chút hiểu biết về Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng chưa hiểu thấu triệt hoàn toàn, một khi đi sâu vào trong, ông ta liền cảm thấy càng vào sâu càng hoảng, không vì cái gì khác, là vì sự hùng mạnh và hình thức vận hành ưu việt của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Tần Lôi hiển nhiên tự hiểu, dựa vào khả năng của ông ta, ông ta tin chắc không thể đưa Tập đoàn Phượng Hoàng vào hoạt động kinh doanh thành như vậy được, lén hỏi qua Tần Tịch Thần mới biết để có Tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại hùng mạnh như thế này, hết thảy đều là do một mình Lục Thiếu Hoa gậy dựng lên.
Đúng vậy, Tập đoàn Phượng Hoàng sản xuất về rất nhiều ngành nghề, mà mỗi một ngành đều vô cùng lớn mạnh, tuy rằng vẫn chưa thể nói là số một, số hai, nhưng cũng không đến hàng thứ mười, thậm chí còn thiếu chút là đứng ở hàng thứ nhất.
Còn nữa, hình thức hoạt động cũng là có một không hai, rất hiếm có, rất đặc biệt, có thể nói trên thị trường thời đại Xã hội Chủ nghĩa không thể tìm ra một công ty giống như Tập đoàn Phượng Hoàng. Cũng có, mỗi công nhân viên trong Tập đoàn Phượng Hoàng đều là tinh anh trong tinh anh, lại phối hợp hoạt động đặc biệt, làm cho hiệu quả công việc tăng cực nhanh.
Có lẽ nói một công ty liên quan nhiều đến các ngành nghề sản xuất cũng không là gì, nhiều lắm thì chỉ là nguồn tài nguyên rất rộng, nhưng người ngoài ngành lại không biết rằng, một công ty có thể liên quan đến nhiều ngành sản xuất, sẽ làm giảm hiệu suất xử lý công việc, suy cho cùng khá lôi thôi rắc rối.
Thế nhưng vấn đề này lại không tồn tại ở Tập đoàn Phượng Hoàng, mà là hoạt động bình thường, tuy rằng áp lực rất lớn, nhưng cũng không bận đến mức tối mặt tối mũi như vậy. Đây cũng là điểm mà Tần Lôi khâm phục nhất.
Bản thân ông ta chính là người đã từng mở công ty, ông ta đương nhiên hiểu sự phiền phức bên trong, nhưng Tập đoàn Phượng Hoàng lớn gấp ngàn lần công ty ông ta mở trước kia lại có thể hoạt động bình thường mà lại rất nhanh, thử hỏi ông ta làm sao có thể không cảm thấy hoảng hốt chứ.
Không chỉ nhêu đó, hiểu biết ban đầu của Tần Lôi về Tập đoàn Phượng Hoàng cũng chỉ hạn chế ở trên ti vi và báo chí, biết Tập đoàn Phượng Hoàng là một công ty có giá trị gần năm trăm tỷ đô la Mỹ, nhưng sau khi hiểu kỹ hơn, lại thêm ở bên cạnh quan sát, cuối cùng cũng biết được một chút tình hình bên trong.
Đúng vậy, thực tế Tần Lôi hiểu rõ rằng Tập đoàn Phượng Hoàng không đơn giản, người bên ngoài không thể tưởng tượng được, họ nói giá trị của Tập đoàn Phượng Hoàng là năm trăm tỉ đô la Mỹ, nhưng Tần Lôi làm cho rằng đó chỉ là một phần rất nhỏ, giá trị thực sự đoán chừng phải gấp vài lần năm trăm tỉ đô la Mỹ.
Chỉ cần không phải là kẻ ngốc liền có thể nhận ra, một công ty Tập đoàn có vốn lưu động thông thường gần ba mươi tỉ đô la Mỹ làm sao có thể có giá trị năm trăm tỉ đô la Mỹ chứ, đừng quên, Tập đoàn Phượng Hoàng đã đi vào ổn định trong thời gian dài, nói theo đạo lý thì không cần quá nhiều vốn lưu động.
Nhưng đúng là Tập đoàn Phượng Hoàng nhất định có vốn lưu động ba mươi tỉ đô la Mỹ, điều này có ý nghĩa gì? Có nghĩa là Tập đoàn Phượng Hoàng không chỉ đơn giản như vậy, bởi vì Lục Thiếu Hoa không phải tên ngốc, nếu như không phải là tình huống bắt buộc, hắn hoàn toàn có thể điều động một ít vốn để đầu tư, không cần phải dùng nhiều vốn lưu động như vậy.
Đúng là hiểu biết càng nhiều, Tần Lôi mới càng ngày càng giật mình, đồng thời, trong lòng dâng lên một cảm giác vô hình, ông ta thoáng chốc cảm thấy hay là đánh giá không đúng về Lục Thiếu Hoa, xem nhẹ người con rể này.
Truyện tưởng tượng? Không, không, dùng những chữ này để hình dung về hắn quả thực là điều sỉ nhục.
Kỳ tích? Từ này mới là thích hợp nhất, bởi rằng hắn chính là người tạo ra kỳ tích đó.
Hiểu được càng nhiều, áp lực cũng lại càng lớn, Tần Lôi hiện tại chính là đang ở trong tình trạng này, sau khi ông ta hiểu biết được sự lớn mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng, áp lực của ông ta càng nhiều, bởi vì ông ta muốn Lục Thiếu Hoa cho ông ta vào chi nhánh mới thành lập, giả như có một điểm không tốt, liền sẽ tạo thành một ảnh hưởng không tốt.
Ông ta cũng đã có nghĩ tới việc lui lại, nhưng cuối cùng, ông ta vẫn quyết định thách đấu thử xem, dù sao ông ta cũng đã đồng ý với Lục Thiếu Hoa là sẽ làm, hơn nữa trong Tập đoàn Phượng Hoàng lại có con gái của ông ta Tần Tịch Thần chống đỡ, chỉ cần cố gắng một chút, ông ta vẫn tin có thể đảm nhiệm gánh vác được công việc này.
Mà Lục Thiếu Hoa là người như thế nào, mấy ngày qua từng đến giao thiệp với cha vợ vài lần, tự nhiên có thể nhìn thấy áp lực từ vẻ mặt của ông ta, hắn lúc này mới đưa ra quyết định, vào ngày đầu tiên ông ta đứng ra sẽ nâng đỡ khuyến khích ông ta, hy vọng ông ta có thể duy trì được.
Lục Thiếu Hoa sau khi giới thiệu cha vợ với nhóm viên chức, trong lòng thầm nghĩ:
- Chỉ mong có thể đạt đến áp lực cao nhất, thể hiện bản lĩnh rằng có thể làm được.
...
Tần Lôi không làm hắn thất vọng, chính thức nhậm chức không lâu, ông ta đã giữ yên được bên ngoài, làm cho người được gọi là tinh anh trong những tinh anh kia thực lòng tin phục, tất cả đều nghe theo sắp xếp của ông ta, đương nhiên rồi, trong phương diện này cũng có sự hỗ trợ của Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần, bằng không không thể nhanh chóng giữ yên được như vậy.
Chớ quên, những người có năng lực đều kiêu ngạo, công nhân viên bên trong Tập đoàn Phượng Hoàng cũng đều là những nhân tài trong những nhân tài, bọn họ hiển nhiên có thái độ kiêu kỳ, mà muốn những người này thực lòng tin phục, ngoại từ có năng lực ra, còn cần có quan hệ cùng phẩm chất hợp lòng người.
Dễ nhận thấy, Tần Lôi có năng lực, hoàn toàn không có vấn đề, như vậy không cần phải nói nhiều, ông chủ Lục Thiếu Hoa này chính là chỗ dựa của ông ta, còn có Tổng giám đốc điều hành Tần Tịch Thần của Tập đoàn Phượng Hoàng trợ giúp, những mối quan hệ này dĩ nhiên là vững chắc.
Mà tư cách lãnh đạo ông ta tuy không phải là người đủ sức bắt cọp, nhưng ông ta dù sao cũng là một ông lão năm mươi lăm tuổi rồi, đã thấy và trải qua rất nhiều chuyện, cũng trải qua nhiều khó khăn hơn so với nhiều người khác, sao lại có thể không làm tất cả những người thanh niên giỏi giang dưới quyền kia khuất phục chứ.
Tần Lôi có khả năng lãnh đạo, Lục Thiếu Hoa cũng yên tâm, đến lúc này, hắn mới thật sự yên tâm, để Tần Lôi tùy ý gây sức ép, về phần phía những công ty hải ngoại kia có vấn đề gì, hắn cũng không quan tâm, giao cho Tần Tịch Thần toàn quyền xử lý.
Thật đúng là không nên nói, trước kia không điều tra cũng cho qua, hiện tại tiến hành điều tra, có vấn đề vẫn chiếm phần lớn, tuy rằng chỉ là mấy con số nhỏ, nhưng cũng đủ làm cho Lục Thiếu Hoa phải chú trọng, không, hắn ra lệnh chỉ thị, để Tần Tịch Thần đi giải quyết, cần phải làm gì thì làm.
Rất đầy đủ, những người tham ô công quỹ kia không có được một kết thúc tốt đẹp, tham ô ít còn tốt, chỉ có điều tra về các khoản tiền, sau đó bị loại bỏ ra khỏi đội ngũ của Tập đoàn Phượng Hoàng, còn những người tham ô nhiều, dựa theo số lượng nhất định, đều bị Tần Tịch Thần người phụ nữ này ra tay độc ác.
Một bì thư rơi vào trong tay bọn họ, đó là lệnh gọi của tòa án, đúng vậy, chính là giấy gọi của tòa án, có lẽ với người khác thì không có gì, nhưng với những người trong cuộc thì cảm thấy tờ giấy đó chính là án tử hình của họ.
Hình phạt, cứ là nhận được giấy mời của tòa án, đều không ngoại lệ là tiếp nhận sự trừng trị của pháp luật, tuy nói là bọn họ chịu sự trừng phạt của pháp luật của Nhà nước, nhưng cũng để lại một vết nhơ trong cuộc đời của họ, nếu không có tiền mặt, không sao, bán đấu giá tài sản của họ để trừ nợ, thật chỉ đơn giản như vậy thôi.
Thoáng chốc, phần công ty ở nước ngoài của Tập đoàn Phượng Hoàng bị loạn thành một khối lớn, rất nhiều công ty đều xảy ra chuyện, hỗn loạn, thế nhưng, Lục Thiếu Hoa không hề đứng ra ngăn chặn, ngược lại, hắn hết sức đồng ý với cách giải quyết dứt khoát và kiên quyết của Tần Tịch Thần.
Tập đoàn Phượng Hoàng thực là do một tay Lục Thiếu Hoa sáng lập, nhìn thấy những người đó coi trời bằng vung tham ô công quỹ, làm sổ sách giả, hắn sao có thể không tức giận, nghiêm khắc trừng phạt là đúng, nếu để hắn ra tay, có lẽ sẽ còn mạnh tay hơn.
Đúng vậy, thế lực của hắn hiện tại rất lớn, hắn muốn làm thế nào thì làm, cho dù là muốn giết vài người cũng chỉ là chuyện nhỏ, không cần phải dùng chút sức nào, chẳng qua là hắn giao cho Tần Tịch Thần đi xử lý, hắn không muốn tham gia vào, ừm, cũng là không thích nhúng tay vào.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, nếu tùy ý làm náo loạn như vậy dường như có phần không thích hợp, Lục Thiếu Hoa cũng cảm thấy điều đó, song, hắn cũng có nỗi khổ không thể nói thành lời, bởi vì hắn muốn thực hiện kế hoạch kế tiếp chắc chắn có liên hệ với chi nhánh công ty ở nước ngoài, chỉ sợ sẽ tạo ra những thiệt hại lớn hơn nữa trong tương lai.
Vì vậy, hắn lựa chọn không chú ý đến, không quan tâm không hỏi han, chỉ chờ Tần Tịch Thần và người cha vợ Tần Lôi này sau khi chỉnh đốn cục diện rồi sẽ đứng ra, bắt đầu kế hoạch mà trong lòng hắn đã lập.
...