Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 818: Trên bàn đàm phán




Chín giờ sáng của ngày thứ hai, hắn không dẫn theo ai hết, ngay cả Lý Vũ Sinh và Hà Cường, hai cận vệ luôn bên hắn cũng không đi theo cùng. Một mình đi đến phòng họp của tập đoàn Yahoo, nhìn dáng vẻ thì không giống như đến để thương lượng

Thật vậy, nếu không biết trước hắn đến Mỹ là để thu mua lại cổ phần của tập đoàn Yahoo, Jerry Yang còn nghĩ rằng hắn đến là để tham quan, vì hắn không những không dẫn theo nhân viên văn phòng của tập đoàn Phượng Hoàng đến mà ngay cả những công văn thường thấy cũng không có nữa, gần như tay không đến vậy.

Điều này chứng tỏ Jerry Yang không biết con người của Lục Thiếu Hoa. Con người hắn lúc nào cũng như vậy. Khi đi thương lượng chẳng bao giờ mang theo gì cả. Cứ theo kế hoạch đã vạch ra sẵn từ trước mà tới thương lượng, đợi hai bên thỏa thuận xong đâu vào đấy mới có cuộc gọi thông qua trụ sở tập đoàn, để bên kia xem xét xong xuôi hợp đồng, sau đó mới gọi một đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp tới để ký kết.

Đừng quên, hắn hiện giờ đang là Tổng giám đốc, chứ không phải Giám đốc điều hành tập đoàn Phượng Hoàng. Mặc dù Tổng giám đốc cũng có thể ký tên trong hợp đồng nhưng tập đoàn Phượng Hoàng có những quy định riêng của nó, hắn không thể ký kết được, mà do Tần Tịch Thần ký.

Vì vậy, mặc dù hắn ra mặt thượng lượng với bên Jerry Yang công ty Yahoo cũng chỉ là thượng lượng, đàm phán mà thôi chứ hắn không lập tức ký kết hợp đồng.

Nhưng lúc bước vào phòng họp hắn nhận thấy bên Jerry Yang có gì đó không tự nhiên cho lắm, ngẫm nghĩ một lúc hắn liền hiểu ra, khẽ cười và nói:
- Đừng quá để bụng. Mặc dù tôi là Tổng giám đốc tập đoàn Phượng Hoàng , nhưng thực sự chẳng khác gì một chủ cửa tiêm nhỏ, việc ký hợp đồng không phải của tôi, những chuyện như thế này đã có Giám đốc điều hành lo rồi.

Hắn cũng không muốn bên Jerr Yang cảm thấy mình không có thành ý, bất đắc dĩ mới giải thích một chút.

Đúng như dự đoán, có sự giải thích này của hắn bên Jerry Yang đã bớt căng thẳng, bình thường trở lại, lúc này mới mời hắn ngồi. Sau đó bên nào ngồi chỗ bên đấy. Sau đó, bên phía JerryYang lấy ra một chồng công văn, không biết là công văn gì, đặt lên bàn. Bộ dạng như đã được chuẩn bị săn sàng từ trước.

Bên phía Jerry Yang đã chuẩn bị xong xuôi cả rồi, hắn không cần phải khách khí nữa, đề cập thẳng vào vấn đề:
- Tôi nghĩ rằng trước khi hai vị ngồi đây cũng đã biết được ý muốn của tập đoàn Phượng Hoàng chúng tôi rồi, ý của tôi rất rõ ràng, đó là thu mua hơn năm mươi mốt phần trăm cổ phần của Yahoo, ừm…, năm mươi mốt phần trăm này có thể thu mua lại từ tay hai vị, cũng có thể từ thị trường chứng khoán, hay trong tay của các cổ đông khác đều được, chỉ cần mua được đủ số đó..

Nói xong, hắn ngừng lại một chút, đưa mắt nhìn về phía Jerry Yang và David, thấy họ không có phản ứng mạnh mẽ cho lắm, bộ dạng như đã hiểu, hắn mới nói tiếp:
- Ngoài điều đó ra, còn có thêm một điều kiện nữa, đó là hai vị sẽ vẫn có quyền điều hành công ty nhưng chúng tôi sẽ cử đến một đội ngũ nhân viên chuyên ngành tới để giúp đỡ việc quản lí.

Hắn biết năng lực điều hành của jerry Yang và David Filo có hạn, bọn họ cũng tự biết như vậy, vì thế, khi ở kiếp trước, Jerry Yang mặc dù leo được lên chức giám đốc điều hành nhưng vẫn chỉ làm ở bộ phận kỹ thuật, những chính sách hoạch định của công ty đều là cấp dưới làm.

- Ừ
Jerry Yang gật đầu tỏ vẻ đồng ý, sau đó cũng không quên nhìn về phía David Filo một cái, nhìn thấy anh ta cũng gật đầu ra vẻ đã hiểu, Jerry Yang tiếp tục nói:
- Trên nguyên tắc, tôi và Davi đều đồng ý bán lại số cổ phần mà chúng tôi có trong tay cho tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng trước đó lại có một vấn đề nhỏ, đó là chúng tôi phải giữ lại cho mình hai mươi phần trăm cổ phần.

Jerry Yang nói ra điều kiện thỏa thuận của mình, nhưng, vẫn chưa xong, ngưng một lát, anh ta lại nói tiếp:
- Nhưng cổ phần của hai chúng tôi không giống nhau, có ba mươi phần trăm và hai mươi lăm phần trăm, tôi nắm trong tay ba mươi phần trăm còn Davi là hai mươi lăm phần trăm, điều đó có nghĩa là tôi chỉ có thể bán lại cho Phượng Hoàng mười phần trămmà thôi, và Davi lànăm phần trăm, cộng lại là mười lăm phần trăm.

Từ trước khi thương lượng với hắn, Jerry Yang và David Filo đã thỏa thuận với nhau rồi, quyết định cuối cùng sẽ là mỗi người sẽ giữ lại hai mươi phần trăm cổ phần, chỉ bán ra mười lăm phần trăm số cổ phần thôi. Còn về phần hắn làm sao để mua được năm mươi phần trăm thì còn phải xem năng lực của Tập đoàn Phượng Hoàng

Hắn cũng đã sớm nghĩ đến sẽ có chuyện này xảy ra, vậy nên hắn không mấy ngạc nhiên, hắn ngồi đó với bộ dạng như đã liệu trước được tình hình.

- Tôi không có ý kiến gì về điều này.
Hắn bình thản nói. Nhưng sau đó giọng điệu của hắn liền thay đổi. Bằng giọng điệu nghiêm túc, hắn nói:
- Nhưng nếu Phượng Hoàng chỉ mua được mười lăm phần trăm từ tay hai vị thì bước tiếp theo của Phượng Hoàng sẽ rất khó khăn.

Mười lăm phần trăm cổ phần thì chỉ xem như là một cổ đông mà thôi, chứ không được coi là một cổ đông lớn. Nếu như bên Jerry Yang đạt được thỏa thuận với Phượng Hoàng, không loại trừ dã tâm của hắn bừng lên, sẽ thừa lúc cổ phần bên họ suy yếu mà ra tay chiếm lấy vị trí cổ đông lớn thì lại thêm phiền toái

Cũng đang suy xét đến điều này, hắn mới nghĩ ra một cách để đối phó, nói:
- Nhưng có thể như thế này được không, hai vị bán lại cho tôi năm mươi mốt phần trăm của hai vị, đúng, chỉ là tạm thời thôi. Chúng ta hoàn toàn có thể thảo một giao kèo. Hai vị cứ bán lại năm mươi mốt phần trăm này cho bên tôi, sau đó chúng tôi sẽ tiến hành hoạt động thử, đợi khi chúng tôi thu mua được đủ số cổ phiếu sẽ trả lại cho hai vị.

Với kế hoạch này, hắn đồng thời đạt được cả hai mục đích. Đầu tiên là thu mua được năm mươi mốt phần trăm cổ phần, hắn sẽ lấy danh nghĩa là cổ đông lớn mà triệu tập một đại hội cổ đông mới. Sau đó chính thức là người của bên Yahoo. Đến lúc đó cũng với danh nghĩa là cổ đông lớn nhất mà tiến hành điều hành, thúc ép những cổ đông kia rút khỏi Yahoo và mua lại cổ phần của họ. Rồi lấy số cổ phần đó đem trả bên Jerry Yang.

Đúng vậy, đây mới chỉ là lợi ích đầu tiên mà thôi, lợi ích tiếp nữa chính là hắn có thể phòng bị có người mua được số cổ phần lớn mà khiến cho Yahoo thất điên bát đảo

Tóm lại là dễ dàng đạt được mục đích và không bị tổn hại gì, một công đôi việc, nhất cử lưỡng tiện.

- Có hạn định thời gian không?
Davi tỏ ý nghi ngờ tất cả những điều khoản trong bản giao kèo của hắn.Vì hắn không hề nhắc đến thời gian. Chỉ nói sẽ trả lại khi mua được đủ số cổ phần

Giả dụ hắn mua từng chút từng chút một thì bọn họ phải chờ đợi đến khi nào? Nếu như hắn kéo dài thời gian một năm, 2hai năm rồi mười năm thì chẳng phải là một tổn thất lớn sao.

Lục Thiếu Hoa vội vàng nói:
- Ba tháng, nhiều nhất là ba tháng, không cần biết là ba tháng sau Phượng Hoàng có mua được hay không, chúng tôi cũng sẽ trả lại hai vị mỗi người hai mươi phần trăm, còn nữa, trong vòng ba tháng này, trên thị trường chứng khoán, chúng tôi sẽ căn cứ vào chênh lệch giá của hai mươi phần trăm mà trả thêm tiền mặt, tuyệt đối không để bên các vị bị tổn hại

Hắn là người được tái sinh, hắn biết rất rõ sáu tháng cuối năm là thời điểm mà giá cổ phiếu sẽ đột nhiên tăng mạnh, trong khi sáu tháng đầu có vẻ lắng xuống. Vì vậy có bỏ ra một chút tiền trả cho họ cũng không đáng là bao, nhiều lắm cũng chỉ vài trăm triệu đô la Mỹ mà thôi. Hắn có thể lo được

Chưa hết, sau khi nói liền một hơi dài như thế, hắn còn bổ sung thêm một câu:
- Tất cả những điều tôi vừa nói đều được viết trong bản giao kèo.

Giấy trắng mực đen mới là cam đoan có hiệu lực nhất. Ở Mỹ, hợp đồng mang tính quyết định, một khi Phượng Hoàng ký tên, thì phải thực hiện theo hợp đồng đó, nếu phá hợp đồng thì là chuyện vô cùng nghiêm trọng.

Nghe vậy Jerry Yang và David Filo thở phào nhẹ nhõm, nhìn nhau và ngầm ra hiệu rồi mới gật đầu đồng ý.

Khỏi cần phải nói cả hai đều hoàn toàn nhất trí với đề nghị của hắn.

- Không thể không nói cách làm của anh khiến chúng tôi rất khâm phục, đồng thời, đã cho chúng tôi thấy được thành ý thực sự.
David Filo cười cười nói.

- …
Lục Thiếu Hoa im lặng không nói gì, nhủ thầm: “Không uổng công ta đích thân đến Mỹ chẳng lẽ lại để cho các ngươi nghi ngờ.”

Hắn muốn nói với David Filo một câu nói của người Mỹ:
- Trong thời gian trên dưới một giây đồng hồ tôi có thể kiếm được hơn mười triệu đô la Mỹ, đến Mỹ với các ngươi là để tiêu thụ mà.

Tất nhiên, đó chỉ là những suy nghĩ trong lòng hắn thôi, chứ hắn không hề nói ra,cũng không thích hợp nói ra trong trường hợp này.

- Không còn vấn đề gì nữa chứ?
Hắn hỏi.

- Không có bất cứ vấn đề gì. Tất cả những cổ phần tôi có trong tay đem bán cho ông đều không có vấn đề gì cả.
Jerry Yang vừa cười vừa nói.rồi còn nói thêm:
- Tôi tin anh.

- Tôi cũng không có vấn đề gì.
David Filo gật đầu nói.

- Vậy thì tốt!
Lục Thiếu Hoa cũng thở phào nhẹ nhõm. Đúng rồi, sao hắn lại không thở phào được cơ chứ, vì kế hoạch của hắn đã thực hiện được một nửa rồi.

Trong kế hoạch của hắn, chỉ cần mua được năm mươi mốt phần trăm cổ phần trong tay Jerry Yang và David Filo thì những việc sau đó coi như dễ dàng rồi. Vì cổ đông lớn nhất của Yahoo chỉ có bốn người, ngoài hai người này ra thì còn hai trong số đó là tập đoàn Softbank và công ty Sleeve Sequoia Capital.

Tập đoàn Softbank thì khỏi phải nói rồi, hắn đã có rất nhiều cổ phần trong đó, nếu cần thiết thì hắn còn có thể mua lại năm mươi mốt phần trăm cổ phần của tập đoàn này. Đến lúc đó lại dùng một chút thủ doạn để tất cả những cổ đông khác rút lui là có thể độc chiếm rồi.

Đúng thế, độc chiếm, một khi mà hắn độc chiếm được tập đoàn Softbank rồi, thì hết thảy những gì trong tập đoàn này đều thuộc vào tay hắn. Kể cả cổ phần có trong Yahoo.

Còn về công ty Sleeve Sequoia Capital, là một công ty đầu tư, đồng thời cũng là nhà đầu tư đầu tiên của Yahoo. Nếu đã là công ty đầu tư thì mục đích của nó là để kiếm tiền, chỉ cần hắn đưa ra một cái giá thích hợp, tin rằng bên phía đó sẽ bán lại cổ phần thôi

Có được hai điều này, hắn gần như có thể chắc chắn không đến ba tháng sẽ đem cổ phần trả lại.

Song, Yahoo dù sao cũng là do Jerry Yang và David Filo sáng lập ra. Hai người này ít nhiều cũng có cảm tình với nó. Một khi hắn mua lại Yahoo thì phải dành một ưu đãi cho họ, để họ yên tâm giao Yahoo cho hắn.