Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 800: Xuất phát




Kì thực, Lục Thiếu Hoa cũng không biết là hắn giúp đỡ hoàng gia Ảrập hay hoàng gia Ảrập giúp đỡ hắn, trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa hoàng gia Ảrập chiếm giữ vai trò rất quan trọng, cũng không thể nói hoàng gia Ảrập đang giúp Lục Thiếu Hoa được, rốt cuộc Lục thiếu Hoa giúp họ kéo lại được nguồn tài chính hùng mạnh, lại khiến họ đạt trình độ cao nhất

Trong giới tài chính, khong thể nói có tiền là được mà cần phải có thực lực và nhân tài nữa, nếu không có tiền cũng như không, căn bản không đạt được thành công, có khi còn xuống dốc, cuối cùng dẫn đến đầu tư thất bại.

Cũng như thế này, Lục Thiếu Hoa giúp hoàng gia Ảrập kéo lại nguồn tài chính lớn, lại khiến các cấp khác lên đầu, để cho hoàng gia Ảrập tiền vào như nước, không giống trước kia, thu nhập chủ yếu đến từ dầu mỏ.

Nếu nói sâu sa hơn thì Lục Thiếu Hoa đang dành cho hoàng gia Ảrập con đường sống

Con đường sống, cái ý này là gì đây, chỉ cần động não một chút là rõ, ý này có nghĩa là trong tương lai có xảy ra điều không ngờ tới, thì hoàng gia Ảrập không đến mức thế thảm như thế, vẫn có thể duy trì được sự huy hoàng ngày trước

Thành công lớn nhất, thnàh công thực sự đấy chính là sự phối hợp không thể triệt tiêu giữa hoàng gia Ảrập và Lục thiếu Hoa.

Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa không thể nhớ những thứ ấy, Lục Thiếu Hoa là người thực tế, hắn đang nghĩ trước mắt, phải như thế nào, thậm chí sau đó, chuyện sau này để sau này rồi nói, lúc này Lục thiếu Hoa không muốn nghĩ quá xa.

Cũng bởi vì Lục Thiếu Hoa không thể nghĩ quá xa, điều này cũng dẫn đến sau khi Lục thiếu Hoa sắp xếp mọi việc ổn thỏa sẽ buông tay không quản nữa, tùy ý để hai bên Lưu Minh Chương và hoàng gia Ảrập thảo luận, thậm chí việc bên này, Lục Thiếu Hoa toàn quyền để cho Lý Chí Kiệt xử lý, lúc dầu cần đưa ra ngoài thị trường liền xuất dầu từ trong kho ra, khi cần thu mua, thì bổ sung số dầu vào kho, đơn giản vậy thôi.

Vốn Lý Chí Kiệt không tình nguyện tiếp nhận việc này, nhưng cuối cùng không còn cách nào khác, đành bất đắc dĩ tiếp nhận, hơn nữa bởi vì Lý Chí Kiệt, hay một trong ba người đứng đầu kia đã có quá nhiều việc bận, giao cho ai đều giồng nhau, lọt sàng rồi lại xuống nia.

Lý Chí Kiệt thì không như thế, anh ta quản lí mạng lưới tình báo, dù nói mỗi ngày đều có đống việc phải làm nhưng hiện tại thế cục bên châu Phi yên ổn phần nào, lượng công việc giảm bớt, Lý Chí Kiệt có thể có thời gian tiếp nhận việc này rồi.

Còn nữa, chớ quên rằng, Lý Chí Kiệt đã có vợ, vợ của anh ta xuất thân từ gia tộc lớn, được dạy dỗ đàng hoàng, trên thương trường lại có tài kinh doanh, qua đây giúp Lý Chí Kiệt không có gì là không được .

Địa vị của vợ Lý Chí Kiệt trong tổng bộ Hồ Gầm tự nhiên nước nổi thì thuyền nổi, trong tổng bộ có vị trí cao, đương nhiên rồi, vị trí này chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, địa vị của cô ta có cao nữa thì cũng không được tham gia và việc cốt yếu bí mật của tổng bộ, việc để cô ta biết cũng chỉ giới hạn là nơi lưu trữ lượng dầu của tổng bộ ở đâu, thậm chí bí mật tổng bộ và mạng lưới tình báo cô ta còn không biết đến.

Đối với tình hình của vợ Lý Chí Kiệt, Lục Thiếu Hoa biết rõ, cũng bởi vì hiểu rõ tình hình hiện giờ của cô ấy, Lục thiếu Hoa mới quyết định để nhúng tay vào việc này, dẫu sao cô ta cũng đã biết nơi dự trữ dầu của tổng bộ, hiện tại thì nhúng tay vào việc này cũng không việc gì phải giấu diếm.

Lục Thiếu Hoa không có gì băn khoăn, nhưng không có nghĩa là Lý Chí Kiệt không có gì phải lo lắng, lo lắng của Lý Chí Kiệt chính là công ty tài chính của gia tộc nhà vợ, nếu như để cô ta biết Lục Thiếu Hoa đang đầu cơ dầu mỏ, không thể đảm bảo rằng cô ta không báo tin cho gia tộc, sau đó gia tộc của cô ta cũng tiến vào thị trường dầu mỏ.

Không thể không nói, Lý Chí Kiệt đối với tổng bộ trung thành một trăm phần trăm, lúc nào cũng chỉ nghĩ cho tổng bộ, nghĩ cho Lục Thiếu Hoa, đến vợ, Lý Chí Kiệt cũng chỉ để ở vị trí thứ ba, đầu tiên là cân nhắc cho lợi ích của Lục Thiếu Hoa, tiếp đến là lợi ích của Tổng bộ, rồi mới đến lượt vợ anh ta.

Lo lắng của Lý Chí Kiệt khiến Lục Thiếu Hoa không biết nói gì, mang tiếng người ta gả con gái cho anh, anh còn đề phòng người ta, cái này không phải là kiếm chuyện hay sao.

Nhưng nói tóm lại, Lục Thiếu Hoa vẫn vui mừng vì thái độ của Lý Chí Kiệt, cũng không nói gì nhiều, vung tay nói một câu
- Bọn họ muốn tiến vào thì tiến vào, muốn kiếm tiền thì phải dựa vào bản thân, chỉ cần bọn họ muốn kiếm.

Ngẫm lại âu cũng là, cứ cho là gia tộc nhà vợ Lý Chí Kiệt tiến vào thị trường dầu mỏ, tất cả tiền kiếm được đâu có phải của riêng Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa có gì mà phải lo lắng chứ, Lục Thiếu Hoa không lo lắng cũng sẽ không ngăn cản, có khi còn ủng hộ nhiệt tình ấy chứ.

Nhưng, phía trước cũng có một điều kiện, đó chính là không thể phá vỡ kế hoạch của Lưu Minh Chương, bằng không Lục Thiếu Hoa sẽ không khách khí với họ.

Vì thế, Lục Thiếu Hoa ra hiệu cho Lý Chí Kiệt, để mỗi lần Lưu Minh Chương đều nắm một phần kế hoạch, sau đó dựa theo thời kì mà, nói tin tức cho vợ anh ta, để cho vợ anh ta thùy theo thời gian mà quyết định bán hay mua vào.

Lý Chí Kiệt còn có thể nói gì đây, Lục Thiếu Hoa bỏ qua, ủng hộ bọn họ tiến vào thị trường dầu mỏ, Lý Chí Kiệt cũng chỉ có thể đồng ý. Tuy nhiên trong lòng, Lý Chí Kiệt vẫn chưa hạ quyết tâm, muốn cảnh cáo vợ anh ta, nhưng cũng không muốn phá hoại kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.

Lý Chí Kiệt có cách nghĩ như vậy là đúng, dù sao trên thị trường tài chính, có nhiều việc không ngỡ đến, giả dụ như một bên không biết nặng nhẹ, điên cuồng tiến vào thị trường, cho dù họ có nhằm đúng thời gian cũng không thể phá hoại kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.

Mà, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, gia tộc này ở Pháp cũng chỉ được coi là tầm trung, đối với kế hoạch của Lục Thiếu Hoa không tạo mối đe dọa quá lớn, bọn họ cho dù có liều mạng gom hết vốn tham chiến thì nhiều lắm cũng chỉ vài chục tỉ đô, không thể quá 50 tỉ đô được.

Năm trăm triệu đối với người khác mà nói là cả một số tiền lớn, nhưng với Lục Thiếu Hoa, cũng chỉ là cái đinh mà thôi, mà đối với thị trường dầu mỏ rộng lớn mà nói, nó cũng chỉ là sợi lông, cũng chỉ như hạt cát trong sa mạc.

Việc này chính là nguyên nhân vì sao Lục thiếu Hoa không dặn dò kĩ Lý Chí Kiệt, vì chỉ cần bọn họ nhằm đúng thời gian mà đầu cơ, không cần biết đầu tư bao nhiêu vốn cũng không cách nào phá hoại kế hoạch của hắn được.

Tuy nhiên, Lý Chí Kiệt không nói điều anh ta lo lắng ra, Lục thiếu Hoa tránh được phải nói nhiều, không hé một lời.



Giao quyền thực hiện kế hoạch dầu mỏ xong, Lục Thiếu Hoa liền tập trung vào việc sửa đường.

Khi chưa không chế được bảy nước châu Phi, trợ giúp đối tượng liên kết chính là Tiền Khiêm, có thể nói, Tiền Khiêm trở thành một nhà ngoại giao, hiện tại muốn sửa đường, mà con đường này lại chạy xuyên qua bốn quốc gia, Tiền Khiêm lại một lần nữa trở thành nhà ngoại giao, kết nối với tổng thống của họ.

Trong kế hoạch của Lục Thiếu Hoa, con đường này sửa thành đường cao tốc bốn làn. Giả dụ theo suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa, thì số tiền đầu tư cho con đường này sẽ là một con số không tưởng, ích lợi của nó rất rộng lớn, nên dù có như thế nào, quốc lộ kéo dài cả đất nước đều có trách nhiệm gánh phí cho con đường này.

Đương nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa sẽ không để con đường này để cho bốn nước kia gánh phí, chỉ một phần mà thôi, ai bảo hiện giờ bọn họ không có tiền, thứ nhất sau khi khai thác khoáng sản, đã mang về cho bốn nước đó một lượng lớn tiền, lúc này không lấy ra dùng thì còn lúc nào.

Muốn giàu là phải đầu tư, đây là quy luật tất yếu.

Châu Phi là khu vực nghèo nàn trên thế giới, căn bản là không có người nào đầu tư vào đây, nếu như muốn thu hút doanh nghiệp đầu tư vào, giao thông phải tốt, mà Lục Thiếu Hoa vì muốn vận chuyển dầu mỏ thuận lợi mới sửa con đường này, trùng hợp có thể kết nói giao thông bốn quốc gia kia, chính phủ liền đứng ra ủng hộ.

Tiền ở phương diện này, Lục thiếu Hoa phần nào hiểu được, rút tiền bên Hong Kong, mặt khác toàn bộ tiền phải đưa cho chính phủ năm quốc gia, dùng để tăng ngân sách cho họ, cũng là vì sự phát triển của quốc gia bọn họ.

Cũng là Lục Thiếu Hoa rõ nhất, việc này dẫn tới Lục Thiếu Hoa không muốn can thiệp vào vào tài chính của họ, đứng ra chia sẻ trong thời gian tu sửa đường cao tốc, đủ biết phần Lục Thiếu Hoa khéo léo thế nào.

Nói đi nói lại, Lục Thiếu Hoa không can thiệp vào tài chính của họ không có nghĩa là Lục Thiếu Hoa không quản, lúc tiền bên Hong Kong được chuyển sang, Lục Thiếu Hoa tìm một số nhân viên quản lý sắp xếp vào bộ phận tài chính của bọn họ, gắt gao vấn đề vốn, không để cho cán bộ tham ô.

Giống như câu nói: “không ai chê tiền nhiều”

Cán bộ bên châu Phi cũng thế, có tiền bọn họ sẽ không yếu đuối, huống chi là với một số tiền lớn, nghĩ cách lấy đi, nhưng tài chính đã bị Lục Thiếu Hoa phái người giết chết, những người kia không có cách nào hạ thủ.

Không phải là bọn họ không có chỗ nào hạ thủ được mà họ không dám hạ thủ vì mỗi người đều biết rõ, khi động vào số tiền kia, thì họ sẽ đón nhận kết cục chẳng tốt đẹp gì.

Lựa chọn giữa tiền và tính mạng, chỉ cần là người có đầu óc thì sẽ đều chọn tính mạng, còn của cải, họ là cán bộ cấp cao, chi cần đất nước phát triển, họ còn sợ không có thu nhập ư, còn sợ chết đói ư.

Đã không sợ không có thu nhập, lại không sợ chết đói, thì sao không làm việc cho tốt, nói không chừng may mắn đến họ còn có thể tiến thêm một bước trên con đường công danh.

Con người luôn phức tạp, may mắn theo chiều hướng tốt đẹp, Lục Thiếu Hoa không cần lo lắng, đợi đến lúc Trần Quốc Bang giao dịch xong với cán bộ của bốn nước kia, liền phái một đội công trình chuyên nghiệp để đo toàn bộ các tuyến đường quy hoạch.

Nói tới đây, không thể không nói bước tiếp theo phải kể đến khả năng làm việc của Tiền Khiêm, khỏi cần nói, khả năng làm việc của Tiền Khiêm rất tốt, việc giải quyết chưa đến một tuần, công việc chuẩn bị đã làm xong từ tuần trước, đợi đến một tuần sau, chỉ cần Lục Thiếu Hoa ra lệnh, con đường đựoc Lục Thiếu Hoa mệnh danh là cao tốc Hổ Gầm có thể khởi công.

Biết có thể khởi công, Lục Thiếu Hoa không do dự vung tay hướng về Tiền Khiêm nói:
- Khởi công đi.

- Được

Quốc lộ rốt cuộc đã khởi công rồi, nhưng chỉ là vẻ bề ngoài, sâu sa hơn là công việc Châu Phi đã bắt đầu rồi.