Ám sát là biện pháp đơn giản và trực tiếp nhất khiến cho một Tổng Thống nào đó rớt đài.
Lục Thiếu Hoa là một người thích cái gì cũng trực tiếp nhất, vì thế hắn đồng ý với phương án đề xuất của Lý Chí Kiệt, còn như Lục Thiếu Hoa có phải là người máu lạnh hay không, bản thân Lục Thiếu Hoa không có cách nào để giải thích cả, với hắn, cái thế giới này chính cái thế giới kẻ yếu sẽ bị kẻ mạnh nuốt chửng, nếu hắn không có năng lực thì không biết đến bây giờ hắn đã phải chết đi sống lại bao nhiêu lần rồi, thế nên, đối với sinh mạng của kẻ khác, Lục Thiếu Hoa hắn rất đỗi dửng dưng.
Với mấy người Lý Chí Kiệt mà nói, chết một người thì chẳng có gì là ghê ghớm cả, bởi suy cho cùng bọn họ đều xuất thân từ binh lính đánh thuê, người bị bọn họ giết nhiều đến mức không đếm hết được, giờ có giết thêm vài vị tổng thống thì cũng chẳng nhằm nhò gì, chẳng có gì là to tát cả.
Hai bên xem mạng người như cỏ rác, thời gian tới chắc chắn sẽ xảy ra hàng loạt vụ ám sát tổng thống là điều rất hiển nhiên.
Đương nhiên, đây chỉ là dự đoán, hiện tại mấy người Lý Chí Kiệt vừa mới khởi động kế hoạch, vẫn chưa mở rộng 'Địa bàn' ra ngoài, nhiệm vụ trước mắt là phải làm sao khống chế hoàn toàn quốc gia gia mà căn cứ Hổ Gầm đang đóng quân, sau đó mới tiến hành bước tiếp theo trong kế hoạch.
Rất nhanh, mấy người Lý Chí Kiệt đã bắt đầu hành động, Tiền Khiêm ra mặt đại diện cho căn cứ Hổ Gầm đàm phán với người được đề cử tranh cử Tổng Thống, Lý Chí Kiệt có nhiệm vụ thu thập thông tin tình báo, bao gồm cả việc điều tra những thế lực đứng sau những gia tộc có sở hữu mỏ vàng.
Về phần Tạ Kiên Vĩ, nhiệm vụ của anh ta càng thêm phức tạp, bắt đầu bí mật điều phối súng ống đạn dược trong căn cứ, làm tốt công tác chuẩn bị trước khi khai chiến. Một khi chiến được khởi động, súng ống đạn dược trong căn cứ sẽ luôn cuồn cuộn không ngừng vận chuyển ra ngoài, tiêu diệt những gia tộc muốn phản kháng.
Ba người, tam đại đầu sỏ trong căn cứ đều có nhiệm vụ của chính mình, ông chủ phía sau bức màn Lục Thiếu Hoa thì rất ư nhàn nhã, khi không có việc gì làm thì xem qua tin tức tình báo của bộ phận tình báo thu thập về được, xem thử có chút gì có thể lợi dụng được không, nếu có thì liền đề xuất ra, để mấy người Lý Chí Kiệt sử dụng, tăng tỷ lệ thành công của kế hoạch lên.
Thật đúng là, một lượng lớn tin tức tình báo được báo về sau khi qua tay của Lục Thiếu Hoa xem xét, quả nhiên hắn tìm ra không ít thông tin có thể sử dụng được, liên quan đến một đối thủ không ngờ khác. Theo thông tin tình báo, người được đề cử tổng thống của một đảng phái khác có rất nhiều hành vi không minh bạch, nếu đem mấy tin tức này tung ra ngoài, tuyệt đối là một đòn trí mạng.
Lúc trước, không phải Lý Chí Kiệt muốn gây ra những biến động để đối tượng được giúp đỡ trúng cử sao? Hiện tại tin tức tình báo thu thập được như vậy thì không gì có thể nghi ngờ được nữa đây là một cơ hội rất tốt, Lý Chí Kiệt sao có thể không nắm chắc được đây.
Sự thật cũng chứng minh, Lý Chí Kiệt là tay được việc, không lỡ thời cơ nhanh chóng tung ra tin tức tình báo thu thập được, nhằm tạo lợi thế cho đối tượng mà mình giúp đỡ tranh cử. Đương nhiên, Lý Chí Kiệt cũng không phải thằng ngốc, anh ta tất cũng sẽ không đem tất cả tin tức tình báo thu thập tung ra một lần duy nhất, mà tung ra từ từ, từng tý một.
Sở dĩ phải tung ra từ từ, từng tý một là vì có mục đích cả, nếu như cùng tung ra một lần một, như vậy tại thời khắc mấu chốt của cuộc tuyển cử, đối thủ có thể sẽ giảm thấp được mức ảnh hưởng đến mức thấp nhất, một khi ảnh hưởng bị biến mất, không phải là ưu thế cũng biến mất theo luôn rồi sao.
Nếu như tung ra từng chút một, thì quả rất thú vị, tuy là đối thủ có thể tiêu trừ được đôi chút ảnh hưởng, đợi cho ảnh hưởng vừa tiêu trừ xong liền bồi thêm vài tin tức sự kiện không mấy có lợi ra, bọn họ bắt buộc phải có hành động, nếu cứ như vậy, thì xem như đã đạt được mục đích gây bất lợi và ảnh hưởng liên tục, bọn họ phải tăng cường đội viên cứu hỏa, nơi nào có lửa thì điều lính cứu hỏa đến đó vậy.
Vào thời điểm diễn ra tổng tuyển cử then chốt và nhạy cảm này, chuyện xấu của đối thủ cạnh tranh không ngừng tung ra, lại phải chia nhỏ lực lượng ra đi cứu vãn chữa cháy, thế này thì khả năng đắc cử của họ còn được bao nhiêu chứ? Đáp án rất rõ ràng, bọn họ hết cơ hội rồi, một chút cơ hội cũng không có.
Huống chi, theo thái độ đối nhân xử thế hằng ngày của Lý Chí Kiệt, anh ta không thể chỉ chăm chú mỗi việc đó thôi, Lý Chí Kiệt khẳng định còn dấu diếm rất nhiều động tác phá đổ đối thủ, cho nên, khi thời khắc tới rồi, là đối thủ của căn cứ Hổ Gầm, bọn họ nhất định chỉ có thất bại mà thôi.
Sự thật cũng xác minh hết thảy, trong mấy ngày thời gian kế tiếp, về đối thủ cạnh tranh 'Chuyện xấu' không ngừng xuất hiện, hôm nay xuất hiện chuyện y có những hành động có lỗi với nhân dân châu Phi vào năm nào tháng nào đó trong quá khứ, ngày mai lại xuất hiện người nhà của y lợi dụng quyền lực nhằm vào nhân dân châu Phi đã làm cái gì đó không tốt.
Dù sao đến cuối cùng toàn thân của đối thủ cạnh tranh chỉ còn thấy mỗi những điểm đen đầy bất lợi, không những trọng nam khinh nữ, còn lấy quyền thế mưu tư lợi, quả thực chính là một chú chuột chạy qua đường, là đối tượng mà mọi người phỉ nhổ, đuổi đánh.
Đến thời khắc này, thời gian cách ngày tuyển cử cũng chỉ còn lại có ba ngày, tình hình đã nghiêng về một bên, người mà căn cứ Hổ Gầm giúp đỡ có thể nói là hai chân đã giẫm lên trên ngôi vị Tổng Thống, nếu không có gì ngoài ý muốn xảy ra, đắc cử là kết quả đã định rồi.
Tuy nhiên, trước khi cuộc tổng tuyển cử được tiến hành, Lục Thiếu Hoa triệu tập mấy người Lý Chí Kiệt đến, tính toán thực hiện những chuẩn bị cuối cùng.
- Các phương diện đều chuẩn bị tốt cả rồi chứ?
Đây là câu đầu tiên Lục Thiếu Hoa nói.
Chỉ một câu nói thôi, nhưng đã bao gồm tất cả những gì cần biết trong đó, chẳng những chỉ đến những chuẩn bị trước cuộc tuyển cử, còn bao gồm hết thảy hành động bên trong sau cuộc tuyển cử.
- Bên này của tôi không có vấn đề gì.
Lý Chí Kiệt mở miệng nói trước.
Lý Chí Kiệt phụ trách tình báo, phụ trách thu thập thông tin của đối thủ cạnh tranh, và những thông tin liên quan đến những thế lực đằng sau các gia tộc nắm giữ mỏ vàng, có được những cơ sở cơ bản, muốn làm một số việc sẽ không gặp phải khó khăn gì, việc làm tốt công tác chuẩn bị cũng không có gì là kỳ lạ.
- Bên này cũng không có vấn đề gì lớn.
Tiền Khiêm cũng mở miệng, tuy nhiên anh ta cảm thấy đáp án này hơi có chút không ổn, không thể không nói thêm một câu:
- Toàn thể binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm đã chuẩn bị sẵn sàng, nếu trong trường hợp không khống chế được, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất binh.
Vào thời điểm xây dựng lại kế hoạch, Lục Thiếu Hoa đã nói qua, chỉ cho phép thành công không được thất bại, cho dù cuối cùng lộ ra thân phận căn cứ Hổ Gầm ở sau lưng khống chế thì giá nào cũng phải thành công.
Cũng bởi có mệnh lệnh của Lục Thiếu Hoa, Tiền Khiêm khi tiến hành công tác chuẩn bị đã cho binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm luôn trong tư thế chuẩn bị chiến đấu, một khi cục diện không khống chế được, binh đoàn lính đánh thuê sẽ tham chiến ngay tức khắc.
Đương nhiên , tất cả mọi người đều biết, binh đoàn lính đánh thuê là một tấm bài cuối cùng của Lục Thiếu Hoa, cũng là quân bài bất đắc dĩ, chỉ đến khi cục diện hoàn toàn không khống chế được, binh đoàn lính đánh thuê mới có thể ra mặt.
Vốn là, Lục Thiếu Hoa tính toán sẽ ngấm ngầm khống chế hết thảy, cho nên, căn cứ Hổ Gầm nhất định là không thể ra mặt, nếu ra mặt hết thảy đều bị lộ, cũng đồng nghĩa với việc căn cứ Hổ Gầm tự mình tạo nên kẻ thù.
- Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật gật đầu, hướng về phía Tiền Khiêm hỏi một câu:
- Anh không đem nhiệm vụ nói ra đấy chứ?
Trước kia binh đoàn lính đánh thuê có gián điệp, cuối cùng tuy rằng bị điều tra ra và đã thanh hộ sạch sẽ, nhưng Lục Thiếu Hoa giờ cũng không dám cam đoan hiện tại binh đoàn lính đánh thuê 100% sạch sẽ, nếu lại xuất hiện gián điệp, Tiền Khiêm lúc này đem nhiệm vụ nói hết ra, thế không phải trước tiên bị tiết lộ ra hết rồi sao.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa đã xem nhẹ tính cảnh giác của Tiền Khiêm rồi, anh ta sao có thể đem chuyện quan trọng ra làm thành trò đùa được, cho là bình thường đảm nhận một vài nhiệm vụ, Tiền Khiêm cũng không nói ra trước nội dung của nhiệm vụ là gì, chỉ đến thời khắc hành động mới nói ra.
- Chưa nói, một chữ cũng chưa có nói ra, chỉ ra lệnh làm tốt công tác chuẩn bị tác chiến mà thôi.
Tiền khiêm trả lời rất rõ ràng.
Nếu người khác hỏi vấn đề như vậy, Tiền Khiêm tuyệt đối sẽ cho rằng đối phương không tín nhiệm mình, nhưng những lời này là từ miệng Lục Thiếu Hoa hỏi ra, Tiền Khiêm sẽ không thấy phản cảm, bởi vì anh ta hiểu Lục Thiếu Hoa vốn là một người cẩn thận, hơn nữa đây lại là chuyện quan trọng, cần phải thận trọng, cho nên, Tiền Khiêm sẽ không đi để ý nhiều như vậy.
Không thể nghi ngờ, Lục Thiếu Hoa hỏi nhiều thế cũng chỉ vì tính an toàn mà thôi, vẫn rất tín nhiệm Tiền Khiêm, sau khi nghe Tiền Khiêm nói vẫn chưa nói ra nhiệm vụ là gì, Lục Thiếu Hoa khẽ gật đầu, sau đó đem tầm mắt chuyển hướng sang Tạ Kiên Vĩ, hỏi:
- Anh Tạ, bên phía anh chuẩn bị thế nào rồi?
Tạ Kiên Vĩ phụ trách việc điều phối súng ống đạn, đương nhiên, bên trong mọi việc, Tạ Kiên Vĩ còn phải cùng đối tượng được phù trợ đàm phán một vài sự kiện, là việc liên quan đến lấy súng ống đạn dược đổi mỏ vàng, đó chính là mục tiêu trước kia Lục Thiếu Hoa sớm đã chế định sẵn.
Nói đùa, nếu trong quân đội chính phủ quốc gia châu Phi xuất hiện súng ống đạn dược do căn cứ Hổ Gầm sản xuất, người ngoài sao có thể không nghi ngờ được cơ chứ, cho nên trước khi mọi việc tiến hành, căn cứ Hổ Gầm phải tìm cái lấy cớ, để cho súng ống đạn dược của căn cứ Hổ Gầm danh chính ngôn thuận xuất hiện.
Mà phương pháp danh chính ngôn thuận này chính là căn cứ Hổ Gầm hợp tác với quân đội của chính phủ, quân đội của chính phủ dùng mỏ vàng đổi lấy súng ống, tương đương với quan hệ mua bán.
Căn cứ Hổ Gầm là xưởng sản xuất vũ khí lớn nhất trên thế giới, đây là việc mà các nước trên thế giới cùng một vài thế lực lớn trên thế giới đều biết, người duy nhất không biết đến chính là những người bình thường, vô danh tiểu tốt, không có thân phận địa vị, cho nên nếu danh chính ngôn thuận xuất hiện súng ống đạn dược của căn cứ Hổ Gầm, hoàn toàn có thể giải thích là quan hệ mua bán song phương, không có quan hệ gì với căn cứ Hổ Gầm.
Bao nhiêu súng ống đạn dược đổi bao nhiêu mỏ vàng là việc mà Tạ Kiên Vĩ cần đàm phán, cho dù là sắp sửa khống chế được quốc gia châu Phi này, nhưng có một số việc cần phải giấy trắng mực đen cho thỏa đáng, như vậy sau này tránh được rất nhiều rắc rối.
- Đã có bàn bạc qua rồi.
Tạ Kiên Vĩ đáp lời, theo sau nói thêm:
- Súng ống đạn dược dùng cho những quốc gia khác cũng đang trong quá trình chuẩn bị, trước mắt đang ở giai đoạn gia tăng sản xuất súng ống đạn dược, chắc cũng cần một khoảng thời gian mới xong.
Hiện tại căn cứ Hổ Gầm cố nhiên là bận rộn với việc khống chế vài quốc gia châu Phi rồi, nhưng việc kinh doanh thì vẫn phải tiến hành bình thường, lợi nhuận kinh doanh súng ống đạn dược rất cao, mấy người Tạ Kiên Vĩ không có thể vì khống chế vài quốc gia mà lơ là việc mua bán súng ống đạn dược được, làm thế lỗ chết còn gì.
Càng quan trọng hơn, tất cả những chi tiêu của căn cứ đều lấy từ việc kinh doanh súng ống đạn dược mà ra, một khi ngừng giao dịch với bên ngoài, căn cứ sẽ mất đi một khoảng thu nhập đáng kể, cuối cùng dẫn đến việc lỗ vốn.
Cũng may, Lục Thiếu Hoa có điều động số vốn 500 tỷ đô la Mỹ vào đó, nếu không thì không cách nào duy trì hoạt động của căn cứ trong thời gian này, bởi động đến chiến sự là cần phải tiêu hao, hơn nữa súng ống đạn dược đổi lấy mỏ vàng là bất động sản, bên trong việc này, Lục Thiếu Hoa cần phải chi ra lượng tài chính lớn đáng kể.
Lục Thiếu Hoa hiển nhiên cũng biết chỗ mấu chốt ở phương diện này, cho nên khi Tạ Kiên Vĩ nói đến việc đang chuẩn bị ở giai đoạn sau, Lục Thiếu Hoa cũng không có trách anh ta, ngược lại mở miệng nói:
- Việc kinh doanh súng ống đạn dược của chúng ta không thể dừng, cho dù là không có việc khống chế vài quốc gia châu Phi này cũng không có việc dừng lại được.
Khống chế vài quốc gia châu Phi cố nhiên quan trọng, nhưng Lục Thiếu Hoa quyết định sẽ không để căn cứ Hổ Gầm phải trả giá bằng việc tạm dừng giao dịch với bên ngoài được, nếu phải trả giá bằng việc dừng giao dịch, Lục Thiếu Hoa tình nguyện sẽ không đi khống chế vài tiểu quốc gia châu Phi.