Thương Trường Đại Chiến

Quyển 4 - Chương 731: Mạnh mẽ, cương quyết




Ban đầu Lục Thiếu Hoa tự nhủ sẽ kiềm chế bản thân, nhưng tưởng tượng ra sự việc ở Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến thì không thể chịu được, cũng không để ý hiện hắn đang đứng trước mặt Cục trưởng đương nhiệm của Cục an ninh quốc gia, đồng thời cũng quên Tăng Kiến Quốc là ông của Tăng Vũ Linh, toàn bộ giọng điệu nói chuyện đều thay đổi.

Đây là lần thứ ba Lục Thiếu Hoa tức giận. Lần đầu tiên là ở Châu Phi, khi bọn họ bị tập kích, đó là một lần Lục Thiếu Hoa hết sức tức giận, kết quả là xử lý ba đoàn lính đánh thuê, Lục Thiếu Hoa đều giết hết.

Lần thứ hai là lần Tần Tịch Thần bị bắt cóc, đó cũng là một lần Lục Thiếu Hoa nổi trận lôi đình, trực tiếp điều hai máy bay chiến đấu đến oạnh tạc quân địch. Cuối cùng còn liên lụy đến phó chủ tịch tổ chức Yamaguchi Nhật Bản, và giám đốc đương nhiệm công ty ôtô Toyota. Người trực tiếp tiến hành là một bang hội Hồng Kông thì bị Lục Thiếu Hoa phái người đến tiêu diệt hết, không còn một ai.

Tính tình nóng nảy, ai gặp phải đều không may. Dĩ nhiên hiện nay Lục Thiếu Hoa đang đối mặt chính là lãnh đạo cao cấp của nhà nước. Lục Thiếu Hoa không phải không có khả năng cho người trực tiếp giết mà không may là Lục Thiếu Hoa đanh tính bán sức mạnh.

Kỹ thuật tàu sân bay, máy bay chiến đấu và tên lửa tầm trung là một gói cùng bán ra, không bán riêng, nhà nước hoặc là phải cùng mua, hoặc là không biết gì cả. Đây chính là ý kiến của Lục Thiếu Hoa, rất kiên quyết, không thể thương lượng.

Thêm nữa, Lục Thiếu Hoa bây giờ đã giận, ban đầu vốn định bán giá thương lượng, Lục Thiếu Hoa còn suy nghĩ đến tình hình tài chính quốc gia, nhưng hiện giờ hắn như vậy, cũng có nghĩa là Lục Thiếu Hoa sẽ không nhượng bộ, giá là cố định tuyệt đối, giá chào bán ban đầu là chắc chắn.

Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa tính toán lãnh đạo cao cấp không biết, nhưng có một người biết, đó là Tăng Kiến Quốc.

Tăng Kiến Quốc rất hiểu Lục Thiếu Hoa, tính tình Lục Thiếu Hoa. Cũng có nghĩa là mọi việc tiếp theo sẽ khó khăn. Ông ta có chút lo lắng, bởi vì Lục Thiếu Hoa tức giận sẽ làm cho nhà nước phải trả giá, rất nhiều tiền.

Đồng thời, Tăng Kiến Quốc cũng chửi thầm một người trong các lãnh đạo cấp cao, là người đề xuất mua kỹ thuật mà không mua sản phẩm thì bây giờ mới có hoàn cảnh này. Tuy nhiên không còn cách nào khác, đề nghị này đã làm Lục Thiếu Hoa tức giận, giờ hối hận cũng không thể cứu vẫn rồi

Về công hay về tư, Tăng Kiến Quốc đều phải khuyên Lục Thiếu Hoa một chút, dù sao Tăng Kiến Quốc là một công thần của đất nước, ông ta rất mong quân sự của đất nước được hùng mạnh. Về mặt khác, ông ta không muốn quan hệ của Lục Thiếu Hoa với lãnh đạo cao cấp sẽ căng thẳng, bởi vì như vậy mọi người đều không có lợi.

- Tiểu Hoa, chuyện này chỉ có một người đề xuất, không phải là do mọi người đề nghị, cháu không cần giữ trong lòng.
Tăng Kiến Quốc lấy hết sức xuống giọng, sau đó lại nói:
- Còn nữa, cháu dù sao cũng là một thương nhân, nếu cháu căng thẳng với nhà nước, như vậy đối với cháu cũng không có lợi.

Lục Thiếu Hoa đúng ra là cháu rể của Tăng Kiến Quốc, Tăng Kiến Quốc không muốn thấy chính cháu rể của mình và cấp trên của mình trở mặt. Như vậy thì người ở giữa như ông rất khó xử, đồng thời, với Lục Thiếu Hoa về sau không có gì tốt.

Mà Lục Thiếu Hoa cũng không cho rằng như vậy, quan hệ tốt với nhà nước hắn biết có rất nhiều điều tốt, cần một bước là có thể tiến một bước. Lục Thiếu Hoa lạnh lùng nói:
- Ông nói vậy có phải nếu cháu không muốn bán kỹ thuật, thì nhà nước sẽ chuẩn bị đối phó với cháu? Còn có thể sử dụng lực lượng quân sự để đối phó với cháu và gia đình cháu?

Đây là một tầng giấy, Lục Thiếu Hoa không muốn đâm giấy, Lục Thiếu Hoa đã cố gắng nhiều để không phải như vậy, nói thẳng ra, ý tứ đó rất rõ ràng, nếu phải làm như thế thì cứ làm, tôi sẽ hết sức đón tiếp.

Không thể phủ nhận, Lục Thiếu Hoa đâm tập giấy này phải nói đến một vấn đề mấu chốt, thì chính trị vốn là như thế. Nhà nước phải bảo toàn quyền uy, có đôi khi không thể không để một số người ra tay. Mà Lục Thiếu Hoa là một thương nhân, một thương nhân giàu có, nếu hắn và quốc gia căng thẳng, thì cũng không loại trừ nhà nước sẽ sử dụng lực lượng đến đối phó hắn.

Cho nên, Tăng Kiến Quốc không nói gì, tuy nhiên vẻ mặt của ông ta có thể cho thấy Lục Thiếu Hoa nói đúng.

- Ha ha

Lục Thiếu Hoa cười ha ha, đừng quên, hắn là một người tái sinh, đã chứng kiến nhiều sự việc, có chuyện gì mà chưa từng gặp qua. Hoàng Quang Dụ (1) không phải là một ví dụ sao? Bỏ tù những 14 năm.

(1) Hoàng Quang Dụ sinh năm 1969 tại thôn Phụng Hồ, Sán Đầu, tỉnh Quảng Đông, trong một gia đình nông dân nghèo. Năm 16 tuổi, Hoàng đã bắt đầu lưu lạc mưu sinh. Sau này trở thành Chủ tịch Tập đoàn Điện tử gia dụng Quốc Mỹ (Gome), bị lực lượng công an bắt ngày 17-11 đã làm chấn động dư luận trong và ngoài Trung Quốc. Vì đây là nhân vật đặc biệt, việc tỉ phú Hoàng bị bắt luôn được cơ quan chức năng giữ kín, chỉ biết hành vi phạm tội nói chung là “thao túng thị trường chứng khoán”

Nếu Lục Thiếu Hoa đã nhìn thấy trước việc này và vào lúc này Lục Thiếu Hoa đang là giấy chọi lửa, Lục Thiếu Hoa làm sao không có sự chuẩn bị được. Cho nên Lục Thiếu Hoa cười, cười điên cuồng.

- Ông Tăng, cháu tài năng có hạn, sau nhiều năm buôn bán có khá nhiều của cải, có một chút thành tích sáng tạo, như vậy sao cháu có thể không chuẩn bị.
Nói đến đây Lục Thiếu Hoa dừng một chút nhìn chằm chằn Tăng Kiến Quốc, trầm ngâm một hồi rồi nói tiếp:
- Tài sản của cháu hiện nay tập trung không phải ở Đại lục, cũng không ở Hồng Kông, mà là Châu Phi, nơi đó có một căn cứ của cháu, tin rằng ông cũng biết.

Chưa hết, sau khi nói xong, Lục Thiếu Hoa lại tiếp:
- Vâng, cháu muốn nói chính là một khi cháu có việc gì xảy ra, bên đó hẳn sẽ có nhiều tên lửa xuyên lục địa mang đầu đạn hạt nhân được phóng sang đây. Không biết lực lượng quân sự của nhà nước cho chống đỡ được không.

Đe dọa, thẳng thừng đe dọa, đây chính là đe dọa nhà nước. Đây cũng quân bài cuối cùng của Lục Thiếu Hoa chưa đưa ra, có gan kiêu khích nhà nước với quân bài chưa đưa ra.

Căn cứ Hổ Gầm bên kia không chỉ đơn giản là buôn bán súng đạn, cũng không phải căn cứ được lập sau này, mà căn cứ đó mới thực sự là quân bài cuối cùng của Lục Thiếu Hoa chưa được lật. Quân bài cuối cùng chưa được lật không bị trói buộc gì.

Lục Thiếu Hoa có căn cứ ở Châu Phi, Tăng Kiến Quốc đã biết từ trước. Năm đó Lục Thiếu Hoa đi Châu Phi không mang theo Hà Cường, vốn tưởng đã lừa được nhiều người, nhưng không giấu được ông Đặng, tuy ông Đặng đã qua đời, nhưng vì mối quan hệ tốt với ông Đặng nên Tăng Kiến Quốc mới biết chuyện này.

Dĩ nhiên Tăng Kiến Quốc biết cũng đồng nghĩa với việc một số lãnh đạo cao cấp của nhà nước cũng biết, chỉ là bọn họ biết mà không nói ra thôi, chỉ biết có một căn cứ như vậy, mà căn cứ đó ở địa phương nào, tên gọi là gì, bọn họ hoàn toàn không biết.

Đây là do Lục Thiếu Hoa thông minh. Sự thật lại chứng minh một lần nữa, lúc đó Lục Thiếu Hoa không mang theo Hà Cường là đúng, bởi vì lúc đó nếu mang theo Hà Cường thì mọi chuyện của Lục Thiếu Hoa đều lộ ra ngoài.

Mà lần cuối cùng Lục Thiếu Hoa đến căn cứ cũng có mang theo Hà Cường đi, chỉ có điều lần đưa Hà Cường đi cùng thì Hà Cường đã đi theo Lục Thiếu Hoa nhiều năm, cũng đã thay đổi, không phải vệ sĩ bên cạnh ông Đặng nữa.

Thêm nữa, lúc đó ông Đặng đã già rồi, đã mặc kệ mọi việc, cho dù Hà Cường có báo cáo ông Đặng thì ông Đặng cũng không có nhúng tay vào việc này nữa. Điều này làm cho mọi người không biết căn cứ Hổ Gầm là một căn cứ bí mật quan trọng.

Đúng, có lẽ người duy nhất biết có căn cứ bí mật này, đó là Tăng Kiến Quốc, ông ta biết một ít, ít nhất Tăng Kiến Quốc biết trong tay Lục Thiếu Hoa có kỹ thuật quân sự hàng đầu đặt ở căn cứ bên Châu Phi.

- Tiểu Hoa, đừng kích động như vậy.
Tăng Kiến Quốc cũng không ngờ, Lục Thiếu Hoa nóng tính như vậy, tức giận như vậy ông ta không thể không khuyên nhủ vài câu.

Lục Thiếu Hoa lắc đầu cười khổ, đứng ở lập trường của Tăng Kiến Quốc thì cảm thấy không có gì, bởi vì ông ta không phải Lục Thiếu Hoa, ông ta không thể hiểu được cảm nhận của Lục Thiếu Hoa.

Mặc dù chuyện này là do ý của một cá nhân, có lẽ lại nói thử một lần, nhưng Lục Thiếu Hoa không thể cho phép việc này xảy ra, bởi vì hiện nay không phải là Lục Thiếu Hoa trước kia nữa, không phải khi xảy ra việc gì trả thù một chút là xong nữa.

Bây giờ Lục Thiếu Hoa không cho phép người ta có ý định bắt nạt hắn, bởi vì có lần đầu tiên sẽ có lần thứ hai, dần dần Lục Thiếu Hoa sẽ bị người ta bắt nạt suốt, không có quyền tự quyết, Lục Thiếu Hoa sẽ bị động.

Ban đầu, Lục Thiếu Hoa nghĩ cho hắn thời gian vài năm, đến lúc đó sẽ đâm thủng tầng giấy này, mọi người sẽ được phép biết. Nhưng giờ lại cố tình không để Lục Thiếu Hoa toại nguyện, bán ra kỹ thuật tàu sân bay trước, khiến Lục Thiếu Hoa không thể không chọc thủng tầng giấy kia.

- Cháu không kích động, cháu chịu trách nhiệm với những lời mình nói, đồng thời, cũng nhờ ông chuyển những lời này đến người đã đưa ra đề xuất đó. Nói Trung Quốc có thể đồng thời ngăn chặn mấy chục tên lửa mang đầu đạn hạt nhân là có thể động đến cháu. Đúng vậy, là mấy chục tên lửa, nếu có thể ngăn được thì có thể động đến cháu.
Lục Thiếu Hoa vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, không có chút đùa cợt gì.
- Còn nữa, giờ cháu ngay lập tức trở về Hồng Kông, đồng thời mọi đầu tư ở Đại lục đều tạm thời dừng lại, thêm nữa, cháu sẽ chuyển toàn bộ tài sản ra nước ngoài, đây là việc duy nhất cháu có thể làm.

Nói xong Lục Thiếu Hoa đứng dậy, cũng không để ý đến phản ứng của Tăng Kiến Quốc, đi ra cửa. Nhưng tới cửa Lục Thiếu Hoa dừng lại, quay đầu lại nói một câu:
- Ông cần nói lại những lời cháu nói.

Lúc này, Lục Thiếu Hoa đã hạ quyết tâm, không còn gì để nói nữa, hắn phải đánh lại, nếu không về sau càng ngày sẽ càng quá đáng hơn, Lục Thiếu Hoa sẽ mất đi quyền tự chủ.

Lục Thiếu Hoa chán ghét cảm giác này, rất là chán ghét, hắn phải được tự do, tự chủ, có thể nắm giữ vận mệnh của chính mình, mà không bị người khác bắt ép, bảo hắn nhìn phía đông phải nhìn phía đông, bảo nhìn phía tây phải nhìn phía tây.

Có lẽ có người sẽ hỏi, với thực lực của Lục Thiếu Hoa bây giờ có thể đối phó được với nhà nước sao?

Đáp án không thể khẳng định, có lẽ có thể, có lẽ không thể.

Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa tin tưởng một điều, đó là nhà nước không dám làm gì hắn.

Nguyên nhân rất đơn giản, Lục Thiếu Hoa không phải là ông chủ tịch thiết bị điện ở nước Mỹ, không phải Hoàng Quang Dụ ở Trung Quốc. Thực lực của Lục Thiếu Hoa so với họ mạnh gấp hàng trăm triệu lần, hoàn toàn không thể so sánh. Nếu Lục Thiếu Hoa muốn ồn ào đứng dậy, Trung Quốc vĩnh viễn không thể bình yên.

Nhưng hiện giờ Lục Thiếu Hoa đang ở Bắc Kinh, để không có gì bất ngờ xảy ra, Lục Thiếu Hoa đã quyết định rời khỏi ngay lập tức, chỉ vì đang ở trung tâm của sóng gió, lo là sẽ bị người ta hại.

Nhưng Lục Thiếu Hoa có thể rời khỏi Bắc Kinh một cách dễ dàng sao?

Đây hoàn toàn là một vấn đề lớn, đừng quên Bắc Kinh là địa phương nào.